Người đăng: tuanh.kst@
Các cuộc gọi đến đều là những người Đỗ Long đề bạt với Lý Tùng Lâm ngày hôm
qua, trừ Thạch Siêu Vũ có chút do dự vì cảm thấy năng lực bản thân chưa đủ ra
thì bọn Bạch Hồng Ấn đều không chút do dự gọi điện đến bày tỏ nguyện vọng được
tiếp tục lăn lộn cùng Đỗ Long ở tổ trọng án.
Đỗ Long nói:
Hồ Tiểu Vĩ đã nói chuyện điện thoại với đội trưởng và cả gia đình y, người nhà
ủng hộ y chuyển sang tổ trọng án vì công việc bên tổ chống ma túy không những
rất vất vả mà còn rất nguy hiểm nữa. Phía bên đội chống ma túy thì cho phép y
lựa chọn, tổ chống ma túy không phải đồn công an nên việc kiêm chức là không
thể. Hồ Tiểu Vĩ hoặc là ở lại hoặc là rời khỏi đấy.
Tình hình của Trương Minh Cương thì ngược lại, đội điều tra kinh tế cật lực
giữ lại, người nhà cũng không ủng hộ anh ta lắm, công việc bên đội kinh tế
đang tốt như thế bỗng nhiên lại chuyển qua bên đội trọng án. Bên kinh tế đối
mặt hơn phân nửa đều là những người có học vấn mang vẻ nho nhã, chỉ nghe thấy
cái tên đội trọng án thôi cũng đủ để dọa người rồi…toàn phải đối phó với những
phần tử nguy hiểm giết người không chớp mắt, đâu có tự do thoải mái như bên
kinh tế.
Trải qua thời gian suy tính và thương lượng như vậy, kết quả thì rõ ràng rồi.
Hồ Tiểu Vĩ lựa chọn gia nhập đội trọng án, còn Trương Minh Cương đành phải
khéo léo từ chối lời mời của Đỗ Long:
Đỗ Long cười nói:
Những manh mối cần thiết đều đã tra xét mấy lần rồi, phía bên Vương Lập Bân
cũng không tìm thấy hồ sơ sau khi tốt nghiệp của Trương Học Vũ. Xem ra công ty
gã làm việc căn bản không mua bảo hiểm cho gã, thậm chí còn không cả ký hợp
đồng. Ở cái thời đại mà sinh viên, nghiên cứu sinh đầy đường thì một kẻ học
nghệ kém cỏi của một trường kỹ thuật có thể tìm được một phần việc cũng là
không tệ rồi, còn mong muốn gì nữa?
Đỗ Long hỏi:
Vương Lập Bân nói:
Ngay tại thời điểm tình tiết vụ án đi vào bế tắc thì điện thoại của Đỗ Long
đột nhiên đổ chuông, là Lưu Lỵ Thanh gọi đến:
Đỗ Long đi ra hành lang nhìn xuống dưới nói:
Lưu Ly Thanh cười nói:
Rất nhanh Lưu Lỵ Thanh đã xuất hiện trước mặt Đỗ Long, Đỗ Long cầm ổ cứng HDD
mà cô ta cầm đến giao cho Thạch Chung Đào đem đi sao chép vào ổ HDD của đội
hình sự, sau đó thì tiếp chuyện với Lưu Lỵ Thanh. Đỗ Long đưa hình của Trương
Học Vũ cho Lưu Lỵ Thanh xem, Lưu Lỵ Thanh vừa nhìn đã nhận ra gã ta ngay rồi:
Không sai, tôi đã phỏng vấn qua anh ta, là khi đám cháy thứ hai xảy ra, có
điều… tối qua hình như tôi cũng nhìn thấy anh ta nữa.
Thật vậy sao? Nếu tối qua cô cũng nhìn thấy gã thì cơ bản là có thể khẳng
định gã là kẻ phóng hỏa rồi.
Đỗ Long nói.
Lưu Lỵ Thanh bảo Thạch Chung Đào phát đoạn video tối qua quay được, cô tự mình
điều chỉnh, rất nhanh thì đã tìm ra bóng người lướt qua trước ống kính. Cái bộ
tóc dài kia, cái gương mặt nhợt nhạt ấy, còn cả cái bộ dạng hạ tiện nữa, không
phải Trương Học Vũ thì còn ai vào đây nữa?
Đỗ Long nhíu mày, quay người hỏi Thạch Chung Đào:
Lưu Lỵ Thanh hỏi:
Đỗ Long nói:
Đỗ Long tạm dừng, chính vào lúc đang suy nghĩ thì điện thoại bàn trong văn
phòng đội hình sự đột nhiên đổ chuông. Thạch Chung Đào nhấc ống nghe lên nghe
một hồi rồi nói với Đỗ Long:
Đỗ Long giật mình nói:
Thạch Chung Đào cầm bút viết lên giấy một cái địa chỉ, rồi nói với đầu dây bên
kia tiếng cảm ơn, dập điện thoại rồi nói:
Đỗ Long nói:
Thạch Chung Đào gật đầu nói:
Đỗ Long với lấy chìa khóa và nói với Lưu Lỵ Thanh:
Lưu Lỵ Thanh thích thú nói:
Đỗ Long nghĩ một chút rồi đồng ý. Tiếp đó, khi Lưu Lỵ Thanh đi xuống lầu nhân
tiện gọi điện thoại cho nhiếp ảnh bảo anh ta đến nhanh đường Hữu Nghị để gặp.
Đỗ Long tìm thấy xe cảnh sát bên dưới nhà. Hồ Tiểu Vĩ lái xe còn Đỗ Long thì
phụ trách trả lời các câu hỏi của Lưu Lỵ Thanh, giải thích cho cô ta làm thế
nào mà bọn họ lại phát hiện ra Trương Học Vũ chính là nghi phạm được.
Rất nhanh thì xe cảnh sát đã đến bên dưới phòng trọ nơi Trương học Vũ đang
sống. Đây là một tòa nhà 6 tầng do tư nhân xây, tổng cộng có hai lối cầu
thang, Trương Học Vũ ở ghép với người khác tại một gian có hai phòng ngủ và
một phòng khách ở hướng tây trên tầng 6.
Gia đình chủ nhà cũng sống trong tòa nhà này. Dựa vào thông báo thuê nhà được
dán ở dưới nhà nên Đỗ Long nhanh chóng tìm được chủ nhà để nói chuyện. Chủ nhà
vừa nhìn ảnh của Trương Học Vũ thì đã nhận ra gã ngay và nói: