Người đăng: tuanh.kst@
Đoạn thoại trước là do Lâm Nhã Hân nói trước mặt mọi người, đoạn sau là khi cô
ở cùng với Đỗ Long, một bên hôn hít lấy thân thể hắn, một bên dùng giọng điệu
cầu xin thuyết phục hắn.
Đỗ Long vuốt mái tóc của cô, nói:
Lâm Nhã Hân cười nói:
Đỗ Long nói:
Lâm Nhã Hân cười nói:
Tay Đỗ Long sờ mó lưng Lâm Nhã Hân, chỉ thấy hai tay của cô dính sát vào nhau
phía sau lưng, bị dây thừng trói gắt gao, hai chân cũng bị trói gập trước
ngực. Cô chỉ có thể duy trì cái tư thế quỳ này nằm úp sấp ở bên cạnh Đỗ Long,
Đỗ Long khẽ vươn tay liền có thể sờ khắp toàn thân của cô.
Đỗ Long ngồi mạnh dậy, xoay người ôm lấy Lâm Nhã Hân, lại nhẹ nhàng buông ra,
hai người liền gắn bó thành nhất thể…
...
Đỗ Long chỉ là đi học, vẫn chưa điều đi, cho nên buổi sáng hắn mở một cuộc họp
giao nhiệm vụ cho bọn Tần Tuấn trong khoảng thời gian này. Sau khi ăn cơm trưa
xong, hắn bảo Thẩm Băng Thanh lái xe bán tải của hắn chở hắn thẳng tiến đến
thành phố Thụy Bảo.
Thành phố Thụy Bảo không rộng lắm, không cần phải dùng xe, xe bán tải nhờ Thẩm
Băng Thanh lái về xã Mãnh Tú, trên đường Đỗ Long giải thích cho Thẩm Băng
Thanh:
Thẩm Băng Thanh nói:
Đỗ Long cười nói:
Thẩm Băng Thanh đưa Đỗ Long đến nhà khách cục công an thành phố Thụy Bảo, sau
đó lái xe đi ngay. Mấy nhà khách ở đây cũng là các cảnh sát tới tham gia lớp
tập huấn, quân hàm cảnh sát của bọn họ thấp nhất cũng là cảnh ti cấp hai, mặc
dù Đỗ Long đã sớm có cơ hội thăng chức, tuy nhiên cấp trên vẫn không phê
xuống, kéo dài tới tận hôm nay.
Lớp huấn luyện này chính là lớp huấn luyện cho các cảnh sát được thăng quân
hàm, người có thể vào không phải có thực lực thì là có hậu thuẫn. Mở lớp này
đơn giản chính là đi qua mà thôi, chỉ cần không có sự kiện lớn gì, nhất định
là toàn bộ thông qua, cho nên Đỗ Long cũng không sao cả.
Giờ làm việc buổi chiều, Đỗ Long đi với mấy cậu bạn học hết sức phấn khởi đến
lớp huấn luyện báo danh, nhận được tài liệu giảng dạy là có thể trở về. Mọi
người sắp xếp đồ đạc xong liền rủ nhau đi uống rượu, dù sao cũng không có
chuyện gì, Đỗ Long hưởng ứng ngay. Các học viên kahc1 ở cùng chỗ nhà khách vào
một quán cơm gần đó, vừa kêu ông chủ mang thức ăn lên, vừa hàn huyên nói
chuyện.
Một cảnh sát cấp hai tên Ngô Kiên nghe nói Đỗ Long từ xã Mãnh Tú tới, liền
ngạc nhiên hẳn lên.
Đỗ Long cười nói:
Ngô Kiên ngạc nhiên nói:
Đỗ Long cười nói:
Một cảnh sát cấp một tên là Trịnh Minh Kiệt cười nói:
Đỗ Long cười khổ nói:
Tôi đắc tội với lãnh đạo, ôi… tôi vốn làm việc ở thành phố Ngọc Minh đấy,
bị đá một cái tôi ở ngoài ngàn dặm…
Ha ha…
Tất cả mọi người mỉm cười, Trịnh Minh Kiệt nói:
Mọi người cùng nhau hô hào thăng quan phát tài cạn một chén, Đỗ Long thờ ơ
lạnh nhạt phát hiện những người này hơn phân nửa đều là hạng người nói bốc nói
phét, không có năng lực gì. Người như vậy không cần phải thâm giao, nhưng cũng
không thể đắc tội, hắn kiên trì chịu đựng tiếp bọn họ uống rượu nói chuyện
phiếm.
Uống đến quá ba tuần rượu, trên ti vi đột nhiên phát tin tức nổi bật, một cảnh
sát cấp một tên là Tiếu Khắc Hùng đột nhiên chỉ vào ti vi nói:
Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn về phía ti vi, chỉ thấy Đỗ Long đeo kính râm
mặc trang phục cảnh sát đứng cạnh một mảng lớn súng ống chỉnh tề, đang giới
thiệu với phóng viên cái gì đó, mà tin tức cô dẫn chương trình nói:
Sau đó màn ảnh vừa chuyển, Đỗ Long ngồi cùng lãnh đạo cục Công an ở trên đài
chủ tịch…
Xem hết tin tức này, mọi người từ đầu đều khinh thị Đỗ Long bắt đầu kính nể
hẳn lên. Những thứ khác không nói, hắn có thể đứng cùng chỗ với cục trưởng,
cái này không thể xem nhẹ đâu nha.
Mới vừa rồi tên Trịnh Minh Kiệt kia còn nói bốc phét ngượng ngập cười, nâng
chén nói với Đỗ Long:
Tiểu Đỗ, cậu là chân nhân bất lộ tướng, mọi người chúng ta mời cậu một ly!
Thật ra cũng không có gì, chỉ là may mắn thôi.
Đỗ Long nâng chén cùng mọi người nói:
Ai chiếu cố ai còn khó nói sao, tất cả mọi người đều biết Đỗ Long nói khách
khí, đều thay đổi mục tiêu khen ngợi Đỗ Long. Trịnh Minh Kiệt cũng hơi lúng
túng một chút, cũng gia nhập đại quân săn đón.