Người đăng: tuanh.kst@
Lý Tùng Lâm không nói gì, Đỗ Long tiếp tục:
Lý Tùng Lâm thầm nghĩ tên tiểu tử ngươi dám mạo hiểm còn không phải là ỷ có sự
ủng hộ của Bí thư đảng ủy công anh tỉnh, Giám đốc sở công an sao? Có quan hệ
thân thiết với quân đội, nếu đổi lại là người khác chắc chắn đã không làm được
rồi.
Lý Tùng Lâm thở dài nói:
Đỗ Long cười nói:
Lý Tùng Lâm gật gật đầu nói:
Đỗ Long cười nói:
Lý Tùng Lâm nói:
Đỗ Long cười hì hì nói:
Lý Tùng Lâm nói:
Đỗ Long không kìm nổi vui mừng đã kính lễ Lý Tùng Lâm, nói:
Lý Tùng Lâm thấp giọng nói:
Đỗ Long cười nói:
Tình hình bộ đội đặc công quả thật có đơn giản hơn một chút, cái khiến bọn họ
phục đó là năng lực cá nhân. Trước đây Đỗ Long đã từng dùng tài bắn súng khuất
phục bọn họ, hiện giờ quyền cước của hắn cũng đã có tiến bộ lớn, có thể dùng
quyền cước đánh cho họ phải nể phục, đó là điều không phải bàn. Chuyện nhỏ chỉ
cần kêu lên một tiếng là được rồi.
Lý Tùng Lâm tìm tới nói vài câu với Hầu Đông Lai, cảm ơn sự giúp đỡ của anh
ta, đồng thời cho thấy xã Mãnh Tú là vùng đất nhỏ, chiêu đãi không chu đáo,
xin hãy lượng thứ v.v…
Lý Tùng Lâm hài lòng ngồi máy bay quay về, Hầu Đông Lai nói với Đỗ Long:
Đỗ Long cười nói:
Hầu Đông Lai nói:
Đỗ Long cười nói:
Hầu Đông Lai cười hì hì, chỉ về phía đốt thuốc nổ nói:
Quả nhiên Đỗ Long bắt đầu đào hầm nhóm lửa, hắn phải thực hiện lời hứa, làm
một bữa ăn ngon cho Hầu Đông Lai. Hành động tịch thu súng sắp kết thúc, ngày
càng nhiều chiến sỹ gia nhập vào đội quân đào hố châm lửa. Bọn họ không những
tự chuẩn bị bữa sáng cho mình mà còn chuẩn bị bữa sáng đơn giản cho người dân,
nửa đêm kéo người ta ra khỏi nhà, đói cả đêm, cũng nên cho người ta ăn chút gì
đó ngon ngon.
Tín hiệu trong thôn truyền tới, lục soát toàn diện đã kết thúc, con số cụ thể
đã báo lên trên. Lần này tổng cộng thu được một nghìn ba trăm ba mươi lăm khẩu
súng các loại, hơn sáu trăm nghìn viên đạn, hơn năm nghìn kilogam thuốc nổ các
loại, còn có hơn mười quả pháo, ống phóng rocket ba bộ,, đạn dược hơn mười
viên, lựu đạn khoảng trăm quả, các loại linh kiện súng ống không đếm xuể.
Ngay khi đám người Hầu Đông Lai đang thưởng thức bữa sáng do Đỗ Long chuẩn bị,
người dân thôn Sa Câu cũng đang xếp hàng lĩnh cốc tráng men và thìa gốm sứ có
in chúc mừng tịch thu súng thành công. Sau đó họ có thể chọn về nhà luôn hoặc
đi lấy cháo nóng và bánh quẩy làm bữa sáng.
Có chi bộ thôn, trưởng thôn dẫn đầu, đa số mọi người chọn lấy đồ ăn rồi tính.
Cũng có người đập bỏ cốc ngay tại chỗ, nhưng dù sao số đó cũng cực ít.
Đống súng ống, đạn dược ở cửa phía đông thôn kia, rất nhiều người dân thôn Sa
Câu nhìn thấy đều một phen kiếp sợ. Còn có vài tấn thuốc nổ đã được gây nổ,
nếu hôm đó trong thôn bỗng nhiên phát nổ, vậy thì hậu quả sẽ không tưởng tượng
được.
Đương nhiên cũng có không ít người có suy nghĩ khác, bọn họ có tiền, có mối,
mua súng có gì khó? Cái cũ không đi cái mới không đến, lần sau mua những thứ
uy mãnh hơn, dọa chết tên đồn trưởng khốn kiếp đang đắc ý kia.
Đỗ Long đương nhiên biết tâm tư của bọn họ, hắn cũng không quan tâm. Dù sao
thông báo mới cũng đã dán đầy thôn Sa Câu rồi, sau lần thu hồi súng lần này,
còn có người vi phạm pháp luật, mua bán hoặc tàng trữ hàng cấm như súng ống,
đạn dược các loại, sẽ phải xử theo pháp luật.
Khống chế hoàn toàn việc buôn lậu súng ở biên giới rất khó, cần quản lý theo
nhiều hướng mới được. Đỗ Long sẽ không ở lại xã Mãnh Tú bao lâu, tiếp theo đây
sẽ phải xem năng lực của người kế nhiệm rồi.
Nhìn người dân thôn Sa Câu xếp hàng về nhà, bỗng nhiên Đỗ Long hỏi:
Tần Tuấn ngẫm nghĩ một chút rồi đáp:
Xem ra Tần Tuấn thật sự đã suy nghĩ tới vấn đề này, Đỗ Long cười hài lòng:
Trong một đêm quân đội đã khống chế được thôn Sa Câu, không tốn một viên đạn,
thông tin thu giữ được trong cả thôn hơn một nghìn khẩu súng, mấy trăm nghìn
viên đạn, còn cả vài tấn thuốc nổ nhanh chóng được truyền ra cả xã Mãnh Tú,
thôn Bình Đầu, thôn Mã Đề, thôn Nha Tử, mấy thôn gần kề thôn Sa Câu trở nên lo
lắng. Bởi quân đội vẫn chưa rời đi, mà đóng trại trong rừng rậm, hàng ngày đều
thao luyện, súng pháo đùng đùng.
Đỗ Long thừa thắng xông lên, một lần nữa ra tối hậu thư tới các thôn, yêu cầu
bọn họ trước ngày 5 tháng 7 giao nộp toàn bộ súng ống đang tàng trữ, nếu không
hậu quả sẽ phải tự gánh chịu.