Anh Long Uy Vũ


Người đăng: tuanh.kst@

Đỗ Long cười ha hả nói:


  • Không ngờ cậu lại có thể nhận ra tôi, Chu lão đại dạy cũng không tệ nhỉ,
    bọn họ là bạn của tôi. Theo tôi được biết thì bọn họ chỉ là cùng bạn gái cậu
    nói chuyện phiếm mấy câu, một ngón tay cũng không động đến người cô ấy, cậu
    muốn chặt tay người ta có phải là hơi quá đáng không?

Tên to con kia nhìn sang người bạn gái đáng thương bên cạnh gã, cô gái kia
nhiều lắm cũng chỉ là học sinh cấp ba thét to:


  • Anh ta nói láo! Người đó bắt lấy tay em, còn muốn hôn em, cưỡng bức em!


  • Cô mới nói láo!


Trương Vinh Quế lớn tiếng phản bác. Đỗ Long quay đầu ngăn gã lại, loại tranh
cãi thế này cũng không có ý nghĩa gì, muốn cô bé nổi loạn này nói sự thật thì
phải dọa chút mới được.

Đỗ Long cười nhạt đi về phía cô gái ăn mặc lòe loẹt nói:


  • Phải vậy không? Ý cô là nói tôi hay là bạn tôi nói dối sao? Đến Chu mặt rỗ
    cũng không dám nghi ngờ tôi như vậy, cô là cái quái gì?

Nữ sinh kéo cánh tay của gã to con kia, nũng nịu nói:


  • Anh Khuê, hắn ta dám nói thế với em kìa, anh còn không nhanh đánh hắn đi,
    anh phải trút giận cho em đó!


  • Anh Khuê?


Đỗ Long liếc mắt nhìn về phía gã to con kia, nói:


  • Cô ta nói tôi nói dối, tin cô ta hay tin tôi, cậu tự mình suy nghĩ.

Mặt của người tự xưng là A Khuê hay anh Khuê kia trầm xuống, giáng ngay một
cái tát lên mặt cô bé kia. Cô gái không kịp đề phòng liền bị đánh ngã xuống
đất, A Khuê một tay nắm tóc cô ta tức giận nói:


  • Tiện nhân, mày dám lừa tao, xem ra tao không thể không đánh mày nhừ tử!

Cô ả ngỡ ngàng bò lên, vừa khó vừa kêu gào:


  • Anh Khuê, em không lừa anh, lời em nói đều là thật mà.

A Khuê hừ lên một tiếng, nắm lấy tóc cô ta, hướng mặt cô ả chỉ về phía Đỗ Long
nói:


  • Cô có biết người này là ai không? Anh ấy chính là cảnh sát Đỗ đấy, đến Chu
    lão đại của chúng ta không những kính trọng mà còn rất bái phục. Năm đó là cao
    thủ phá án chủ chốt ở trung đội hình sự quận Bạch Hoa, một chút thủ đoạn của
    cô có thể qua được hỏa nhãn kim tinh của cảnh sát Đỗ sao? Cô thành thật khai
    báo cho tôi, cuối cùng là xảy ra việc gì? Cô còn không nói thật thì tôi sẽ cho
    tất cả bọn đệ tử luân phiên chơi cô đấy, sau đó sẽ bán cô qua Myanmar làm gái!

Lời nói này làm cho mọi người xung quanh mắt tròn mắt dẹt, nhưng cách nghĩ của
mỗi người lại không giống nhau. Đỗ Long cũng chỉ muốn rõ ràng, bởi vì hắn là
cảnh sát. Thiệu Na trong lòng cũng bồn chồn không yên, không ngờ Đỗ Long này
đúng thật là loại người nào cũng quen, đến người của Chu mặt rỗ còn cung kính
với hắn như thế, đây không phải cảnh sát bình thường có thể làm được.

Đám cán bộ đến từ châu Đức Hồng dĩ nhiên là không thể ngờ được là Đỗ Long ở
thành phố Ngọc Minh lại có uy phong như vậy, cô gái kia lại càng không ngờ
được. Đối mặt với anh Khuê đang xem cô là số một, đột nhiên lại trở mặt như
thế này làm cô ả sợ tới mức mất hồn mất vía nói:


  • Anh Khuê, đừng…là em sai rồi, bọn họ bắt chuyện với em, em vốn muốn lừa bọn
    họ ít tiền tiêu vặt, rồi anh đến, em sợ anh trách em lẳng lơ đành vu khống cho
    bọn họ ức hiếp em, anh Khuê, tha cho em, em không dám như thế nữa.

A Khuê tức giận lại giáng tiếp một cái bạt tai, mắng:


  • Con tiện nhân này, tự mình làm việc xấu còn vu khống cho người khác, làm
    mất mặt ta, thật là tức chết đi được!

Đỗ Long vỗ tay nói:


  • Được rồi, bây giờ mọi việc đã rõ ràng rồi. A Khuê, cậu về nhà rồi từ từ dạy
    bảo cô ta, ở đây dù sao cũng là chỗ kinh doanh của bà chủ Thiệu.

A Khuê nói với Đỗ Long:


  • Anh Long, anh về lúc nào, sao lại không tìm lão đại chúng em uống rượu chứ?
    Lão đại chúng em thích nhất là đấu rượu với anh đấy. Sau khi anh đi, anh ấy
    thường nhắc đến anh luôn.

Đỗ Long cười nói:


  • Sau khi tôi về bận việc này việc kia, chưa có thời gian đến gặp. Cậu về nói
    với anh ta là sau hai hôm nữa tôi sẽ tìm cách thu xếp thời gian đến gặp.

A Khuê cười nói:


  • Vâng, tôi quay về sẽ lập tức nói với lão đại, bà chủ Thiệu, thật ngại quá,
    tối này bị con tiện nhân này lừa rồi, làm loạn chỗ của bà rồi, lần sau sẽ bồi
    thường cho bà. Bà chủ Thiệu, anh Long, chúng tôi đi trước nhé.

Nói xong A Khuê liền dẫn theo huynh đệ, kéo cả cô gái đang hồn bay phách lạc
kia đi. Thiệu Na cười với Đỗ Long nói:


  • Cảnh sát Đỗ thật là uy phong, tôi cuối cùng cũng được mở mang tầm mắt rồi.

Đỗ Long cười nói:


  • Không phải tôi uy phong mà là Chu mặt rỗ nể mặt thôi. Bà chủ Thiệu, không
    ngờ hôm nay xảy ra nhiều chuyện như thế, thật là cỗ lỗi. Thời gian cũng không
    còn sớm, tôi cũng nên về trước rồi, không lại gây thêm phiền toái cho bà chủ
    Thiệu.

Thiệu Na cười nói:


  • Phiền toái gì, tôi còn phải cảm ơn cảnh sát Đỗ ấy chứ, nếu không bọn A Khuê
    làm sao có thể dễ dàng buông tay như thế. Nếu mà xảy ra án mạng thì lại không
    dễ giải quyết rồi.

Đỗ Long lên tiếng chào tạm biệt Thiệu Na, đồng thời chào luôn mấy tên gây
chuyện rồi rời khỏi chốn thị phi này. Hôm nay, Đỗ Long liên tiếp làm người
khác ngạc nhiên, những người lúc đầu không chịu phục hắn thì giờ đây ai nấy
đều tâm phục khẩu phục. Đặc biệt là Trương Vinh Quế, gã không biết lời nào để
cảm ơn Đỗ Long, nói cái gì nếu không phải Đỗ Long ra mặt thì tay của gã chỉ sợ
đã không còn giữ nổi nữa rồi.


  • Thực ra cũng không đến mức kinh khủng như vậy, nhiều nhất cũng chỉ bồi
    thường ít tiền mà thôi. Về sau ở chỗ như thế này, lại là lúc mình không ở chỗ
    của mình nhất định phải cẩn thận nhé.

Đỗ Long nói xong vỗ vai Trương Vinh Quế nói:


  • Các cậu tiếp tục chơi đi, tôi đi tìm một người bạn, có việc gì thì gọi điện
    tìm tôi.

Đỗ Long đi rồi, mấy người kia một lúc sau mới tỉnh lại:


  • Anh Long, anh lưu số điện thoại lại cho chúng tôi nhé…

Đỗ Long cũng không đi tìm ai cả, hắn trở lại khu mua sắm, dạo lên cửa hàng bán
đồ nữ, thỉnh thoảng còn mặc thử một chút. Điều này không chỉ làm nhân viên cửa
hàng tròn mắt, mà ngay cả Thiệu Na đang ở trong phòng làm việc của mình quan
sát Đỗ Long qua camera cũng không hiểu một chút nào. Lẽ nào tên này nghiện mua
sắm? Anh có thể mua quần áo qua mạng mà, cũng không cần phải phô trương như
vậy chứ?

Thậm chí càng khiến người khác không thể hiểu nổi là, quần áo mà Đỗ Long chọn
mua đều nhỏ hơn một số. Thế nên quần chúng nào muốn hiểu rõ thì chỉ có thể
càng thêm buồn bực mà thôi.

Đỗ Long đã mua đầy đủ một bộ quần áo nữ, giày nữ, nhân tiện còn mua một sợi
dây chuyền vàng và một vòng đeo tay dạng sợi xích bằng vàng to bằng ngón út.
Cái này… hoàn toàn không có cách nào phối hợp mà…

Lúc tình tiền, nhân viên phục vụ ở quầy thu ngân nói nhỏ:


  • Tổng cộng là 87.956 tệ, quý khách quét thẻ hay trả bằng tiền mặt?


  • Cô thấy tôi giống đại gia trên người mang theo nhiều tiền thế sao? Những
    cái này giảm cho tôi 50%, bà chủ Thiệu Na của các cô nói rồi, không tin cô có
    thể gọi điện hỏi.


Đỗ Long nói xong guay đầu về phía camera nhìn, mỉm cười giơ ngón tay tư thế
chiến thắng.

Thiệu Na sững sờ, một lát sau giám đốc gọi tới, Thiệu Na mới biết Đỗ Long đã
sớm biết bà đang theo dõi hắn. Tên này mua đồ tặng bạn gái còn muốn chính mình
giúp hắn giảm 50%, thật sự là hơi quá đáng nha!

Thiệu Na suy nghĩ một lúc, nói:


  • 50% thì 50%, nhân tiện mở cho hắn tấm thẻ vàng, đây là một vị khách quý
    hiếm thấy.

Quản lý trực ca làm theo yêu cầu của Thiệu Na, không những giảm cho Đỗ Long
50% mà còn tặng một tấm thẻ vàng, cung kính mời Đỗ Long lưu lại họ tên và số
điện thoại, cái khác không cần đăng ký. Nhìn thấy cảnh này, phục vụ ở quầy thu
ngân nhìn Đỗ Long hai mắt tỏa ra ánh sáng, may là cô không có phép biến thân
bằng không Đỗ Long còn tưởng rằng cô là người ngoài hành tinh.

Đỗ Long đang định đem theo đồ rời đi đột nhiên có người gọi lại:


  • Đỗ Long!

Đỗ Long quay đầu nhìn lại, lại thấy Hàn Ỷ Huyên đang mỉm cười bước về phía
mình…


Cảnh Lộ Quan Đồ - Chương #526