Người đăng: tuanh.kst@
Lời nói của Đỗ Long khiến cho khuôn mặt Đường Lệ Phượng đỏ bừng, cô bịt lỗ
tai, nói:
Đỗ Long nói:
Đường Lệ Phượng khoát tay chặn lại, nói:
Tôi biết rồi, không thể vận động quá sức… Trước tiên tôi phải nhanh chóng
đi mua quần áo cái đã, ngay sau đó sẽ đi bệnh viện lấy thuốc rồi quay về nghỉ
ngơi thật tốt. Cậu xem thử coi lần này của tôi phải mất bao lâu mới có thể
chấm dứt?
“Lần này” là sao?
Đỗ Long mở to hai mắt hỏi.
Đường Lệ Phượng xiết chặt nắm tay, hạ giọng nói:
Đỗ Long “à” một tiếng, nói:
Đường Lệ Phượng thấp giọng nói:
Đỗ Long cười nói:
Đường Lệ Phượng nói:
Tôi xem ra ngoại trừ bí thư Mã và cậu thì chẳng ai coi trọng lần tham dự
hội nghị này…
Mọi việc sẽ tốt hơn thôi.
Đỗ Long dùng sức bóp chặt tay của Đường Lệ Phượng, nói.
Đường Lệ Phượng kêu “ui da” một tiếng, muốn đẩy tay Đỗ Long ra, kết quả lại
không thể làm được, cô cắn răng nói:
Đỗ Long cười nói:
Đường Lệ Phượng tức giận trừng mắt nhìn hắn. Mặt mũi của cô trước Đỗ Long xem
như đã hoàn toàn mất sạch, thật sự không thể nào bày ra bộ dạng bí thư thành
ủy cả, ít nhất là tạm thời không có cách nào.
Động tác của Đường Lệ Phượng bắt đầu nhanh hơn, chẳng qua cô vẫn nhăn nhó khi
mua vài chiếc quần lót trong cửa hàng. Dáng người của cô rất chuẩn, chỉ cần
chọn trúng rồi sau đó xem số size là được. Sau nửa tiếng, cô và Đỗ Long một
trước một sau về tới khách sạn.
Tiếp đó, cô chợt nghe tin bí thư Mã đang triệu tập mọi người tập trung tại
phòng họp nên Đường Lệ Phượng vội vàng chạy qua. Vì Đỗ Long lười qua đó, hắn
cũng không cần phải thuê phòng trong khách sạn nên lập tức ngồi trong đại sảnh
một bên gọi điện thoại, một bên đợi người.
Khuyên bảo mãi Lâm Nhã Hân mới chịu tối nay gọi điện cho Mã Quang Minh, còn
chuyện gặp mặt thì miễn bàn. Đỗ Long cũng không đề nghị bọn họ gặp mặt. Sau
khi nói chuyện một hồi, Lâm Nhã Hân liền cúp điện thoại, cô còn phải cùng Tô
Linh Vân và Bạch Nhạc Tiên đi dạo ở công viên Tây Sơn, rồi còn phải đi ăn đồ
nướng ở Điền Trì nữa mà.
Sau khi Mã Quang Minh tan họp đi ra thì nhìn thấy Đỗ Long, lại nghe nói Lâm
Nhã Hân tối nay chỉ gọi điện cho ông ta, Mã Quang Minh cũng không nói gì. Buổi
tối, Đỗ Long muốn chuồn đi không ngờ lại bị Mã Quang Minh tóm được. Mã Quang
Minh tự mình bỏ tiền mời khách để các thành viên trong đoàn đại biểu châu Đức
Hồng tổ chức liên hoan trong khách sạn Thể Kỷ, lúc này bên trong đại sảnh đã
dọn sẵn hai bàn.
Mã Quang Minh nâng ly đọc diễn văn nói:
Cũng có không ít người mang ý nghĩ muốn theo bí thư Mã làm cách mạng mà tới
đây nên sau khi Mã Quang Minh nói xong thì bọn họ liền lập tức phụ họa theo,
rồi sau đó ai nấy tranh nhau cụng ly với Mã Quang Minh, hy vọng có thể lưu lại
ấn tượng tốt trong lòng Mã Quang Minh.
Trong đám người cụng ly cùng Mã Quang Minh thì chỉ có Đỗ Long và Đường Lệ
Phượng là không nhiệt tình như vậy. Đường Lệ Phượng đang lo cơ thể mình không
thể uống rượu, nhưng nếu đã uống thì không thể dùng nước trắng để lừa gạt lãnh
đạo được, vì thế cô cũng chỉ có thể gắng gượng uống một ly.
Sau cảnh lãnh dạo mời rượu thì đến cảnh cấp dưới thay phiên nhau mời rượu lại
lãnh đạo. Tửu lượng của Đường Lệ Phượng có hạn, thân thể lại không khỏe, nếu
cứ uống như vậy chỉ sợ cô sẽ phải mất mặt trước mọi người, vì thế mà cô liền
gặp chút khó khăn. Còn Đỗ Long nha, hắn thừa dịp hỗn loạn chen đến bên cạnh
Đường Lệ Phượng, rồi đưa cho cô một ly nước trắng. Đường Lệ Phượng hiểu ý liền
đổi rượu cùng hắn, tâm tình cô lập tức trở nên thoải mái, cười đùa rồi nâng ly
mời rượu Mã Quang Minh.
Hôm nay Mã Quang Minh cũng không muốn uống đến say như chết nên sau khi cùng
cạn hết một ly với Đường Lệ Phượng liền đặt ly lên bàn, nói:
Mã Quang Minh vừa dứt lời thì một giọng nói vang lên:
Lúc này có vài người đã đi tới, đi đầu là phó chủ tịch thành phố Ngọc Minh –
Hoàng Vĩnh Cường, lời vừa rồi chính là gã nói ra.
Mã Quang Minh cười nhạt nói:
Mã Quang Minh mở miệng một câu là “phó chủ tịch thành phố Hoàng” khiến trong
lòng Hoàng Vĩnh Cường âm thầm tức giận. Trong nhiệm kỳ mới này, gã bị dậm chân
tại chỗ, mà kẻ đối đầu của gã là Lý Nhật Tân lại được đề thăng làm phó chủ
tịch thường trực thành phố, vững vàng chắn trước mặt gã. Trong lời nói của Mã
Quang Minh đúng là đang ám chỉ rằng cho dù ông đây đang gặp vận rủi thì ông
cũng có thể nâng Lý Nhật Tân lên, ông không một cước đá văng Hoàng Vĩnh Cường
mày đã là không tệ rồi, còn ở đó mà nói cứng à.
Hai vị đại lão giao phong, nói chuyện thiếu chút nữa bất kể thân phận. Một
người trung niên mặc tây trang ngay bên cạnh Hoàng Vĩnh Cường hỏi:
Hoàng Vĩnh Cường được cơ hội xuống thang nên gã thu hồi tâm tình lại rồi mỉm
cười, nói:
Mã Quang Minh rời chỗ, đứng dậy bắt tay với Phạm Khắc Long và Nghiêm Thế Côn,
rồi nói “ngưỡng mỗ đã lâu”, sau đó cười nói:
Mã Quang Minh quay đầu lại nói:
Tất cả mọi người đến đây là để uống rượu, ai mà biết được lại có thể gặp mặt
nhà đầu tư. Bởi vậy mọi người không khỏi ngơ ngác nhìn nhau, ngay lúc Mã Quang
Minh khẽ cau mày thì chỉ thấy Đỗ Long bất ngờ nói:
Đường Lệ Phượng sửng sốt, cô cúi đầu xuống để xem, dưới chân quả thật có mấy
túi to, đây không phải là do Đỗ Long xách tới hay sao? Làm sao lại…