Cảnh Sát Thật Giả


Người đăng: tuanh.kst@

Đỗ Long bận tới nửa đêm, thu hoạch nhìn chung không tệ. Đặc biệt là những
video đó vào tay, có lẽ đủ để Lý Tùng Lâm viết cho cái giấy khám xét, lục tung
ngôi biệt thự đó của Thạch Vũ Hiên. Nếu như Đường Lệ Phượng to gan dám ngăn
cản, Đỗ Long sẽ làm cho cho cô ta gieo gió gặt bão.

Đỗ Long xách theo cái túi quay về khách sạn, nhân viên phục vụ kỳ lạ nhìn hắn
một cái, sau đó bèn cầm ống nghe điện thoại lên ấn vài số. Đỗ Long cảm thấy có
chút kỳ lạ, quay đầu nhìn cô ta một cái, nhân viên phục vụ mặt nghiêng sang
một bên, thấp giọng nói một câu, sau đó liền cúp điện thoại.


  • Hắn quay về rồi!

Giọng nói của nhân viên phục vụ tuy nhỏ, nhưng vẫn bị Đỗ Long rõ ràng nghe
được trong tai. Đỗ Long rùng mình trong lòng, sẽ là ai nửa đêm như vậy còn ở
trong khách sạn đợi hắn chứ? Nhân viên phục vụ đó bấm số rõ ràng là máy nội
bộ, mà không phải là đường dây ngoài.

Đỗ Long làm bộ như không biết, tiến vào thang máy, sau khi bấm cái nút tầng 4.
Dưới ánh mắt nhìn chăm chú kinh ngạc của nhân viên phục vụ, Đỗ Long nhanh
chóng bưới tới trước quầy phục vụ, rút cái dây nối ống nghe ra. Hắn nghiêm
nghị hỏi:


  • Cô đang giúp ai theo dõi tôi.

Nhân viên phục sợ tới mức lùi về phía sau, Đỗ Long bắt lấy tay của cô ta, để
lộ ra giấy chứng nhận của mình, nói:


  • Tôi là cảnh sát, cô nói mau, là ai đang theo dõi tôi?

Nhìn thấy huy hiệu cảnh sát trên thẻ công tác, vẻ mặt sợ hãi trên khuôn mặt
nhân viên phục vụ giảm đi rất nhiều. Cô ta kinh ngạc nói:


  • Anh là cảnh sát? Nhưng bọn họ...cũng là cảnh sát...

Đỗ Long trong lòng chợt tỉnh, hắn nói:


  • Bọn họ là giả, cô ngay cả điều này cũng nhìn không ra sao? Bọn họ ở phòng
    số mấy?

Nhân viên phục vụ nào phân biệt được thật giả, cô ta lắp bắp nói:


  • Chính là phòng kế bên của anh, phòng 413.

Đỗ Long nói:


  • Rất tốt, đợi chút nữa nếu có người xuống dưới, cô sẽ nói với bọn họ, tôi đi
    ra ngoài ăn khuya, để bọn họ chờ tôi thêm chút nữa.

Nhân viên phục vụ gật gật đầu, Đỗ Long liền đi lên từ cầu thang. Một lát sau,
thang máy từ tầng 4 đi xuống, một người đàn ông mặc thường phục bước ra, hỏi
hướng đi của Đỗ Long. Nhân viên phục vụ theo lời Đỗ Long dặn dò, người đó lập
tức quay về thang máy, hùng hùng hổ hổ xuất hiện ở tầng 4.


  • Tên ranh đó lại đi ra ngoài ăn khuya.

Gã nói với một người trung niên đang đợi ở tầng 4. Người trung niên mặt trầm
xuống, nói:


  • Lời này là ai nói cho cậu biết?


  • Nhân viên phục vụ.


Người trung niên sắc mặt chợt biến, vội nói:


  • Không hay rồi, tên tiểu tử đó muốn chạy trốn, chúng ta mau đuổi theo.

Hai người lại một lần nữa tiến vào thang máy, người trung niên giải thích nói:


  • Đã trễ thế này làm sao còn có bữa ăn khuya? Nếu đi ăn khuya cũng không cần
    nói với nhân viên phục vụ, tên tiểu tử đó nhất định là phát giác được điều gì,
    muốn chạy trước.

Chính ở lúc hai người vội vàng đi ra khỏi khách sạn, Đỗ Long trở lại căn phòng
của mình, thản nhiên tắm rửa một cái, sau đó nằm trên giường nhắm mắt điều
tức. Vừa nhắm mắt lại, trước mặt hắn lại xuất hiện cái quyển hình vẽ sex kia.
Những sợi xanh sợi đỏ giống như sống lại vậy, không ngừng lưu chuyển ở trong
đầu óc hắn. Mỗi khi hai cái sợi kia đi được một đại chu thiên, Đỗ Long sẽ cảm
thấy tinh thần sảng khoái, toàn thân mệt mỏi hết sạch.

Loại tình huống này đã xuất hiện rất lâu rồi, chính là vì như vậy, Đỗ Long
không ngủ suốt mà tinh thần vẫn phấn chấn. Đỗ Long cũng không biết đây là tốt
hay xấu, tạm thời xem ra vẫn là chuyện tốt. Bởi vì Đỗ Long không cần ngủ, hắn
liền nhiều hơn một lần so với người bình thường để học và làm việc, suy nghĩ.
Hơn nữa hiệu suất vô cùng cao.

Khi ở bên ngoài chạy đến nửa đêm cũng không tìm được bóng dáng của Đỗ Long,
lúc nàyi hai viên cảnh sát chìm mới một lần nữa quay về khách sạn. Đỗ Long đã
nghỉ ngơi được kha khá rồi.

Cửa phòng bình một tiếng bị phá tung, hai viên cảnh sát xông vào trong phòng.
Bọn họ còn chưa hô khẩu hiệu chúng tôi là cảnh sát, Đỗ Long đã một người một
quyền đánh vào mặt bọn họ. Hai người bị đánh đầu óc choáng váng, chỉ nghe Đỗ
Long hét lớn:


  • Người đâu mau tới đây, bắt cướp.

Vừa hô, Đỗ Long lại đá một cước, dùng đầu gối thúc vào ngực hai viên cảnh sát
chìm đen đủi, làm cho bọn họ không nói ra được nửa chữ.

Đỗ Long vừa kêu lớn vừa tay đấm chân đá trên người hai viên cảnh sát mặc
thường phục. Đánh cũng không phải là chỗ yếu hại, nhưng lại đủ để cho hai
người đau không nói nên lời. Rất nhiều khách trọ trong khách sạn bị giật mình
tỉnh dậy, bọn họ dần dần chạy tới xem náo nhiệt. Thấy cửa phòng của Đỗ Long bị
đá hư, Đỗ Long đang mặc quần áo ngủ mà hai người kia lại mặc trang phục chỉnh
tề, lập tức liền tin lời Đỗ Long, có vài người thậm chí nhân cơ hội tiến lên
đánh kẻ sa cơ.

Nhân viên dưới tầng nghe thấy động tĩnh chạy tới, thấy hai viên cảnh sát chìm
bị đánh nằm ở trên đất không ngừng kêu la, cô kinh hoảng nói:


  • Ngừng tay! Đừng đánh nữa! Bọn họ là cảnh sát!


  • Nói bậy! Tôi mới là cảnh sát! Bọn họ là cảnh sát vì sao đạp cửa tiến vào
    một tiếng không nói lao về phía tôi tập kích?


Đỗ Long nắm giữ chủ động, lời nói của hắn chiếm được sự đồng tình của rất
nhiều người. Nhân viên phục vụ nói:


  • Tôi xem qua thẻ công tác của bọn họ, bọn họ đúng là cảnh sát.

Đỗ Long nói:


  • Bọn họ có thẻ công tác? Để tôi xem xem...không có mà, trên người bọn họ cái
    gì cũng không có, thẻ công tác của tôi tại đây, không tin mọi người xem.

Mọi người lục soát toàn thân hai người kia cũng không tìm được thẻ công tác,
cũng không tìm được những thứ như súng lục, còng tay. Mà thẻ công tác của Đỗ
Long lại là thật. Nhìn thấy tình cảnh này, nhân viên phục vụ cũng không nói
nữa, mọi người sục sôi căm phẫn, nhao nhao gọi 110 báo cảnh sát, tranh thủ còn
có người đá hai phát vào người hai viên cảnh sát chìm đã hôn mê. Đầu năm nay
kẻ cướp người người hận, nhưng mà cảnh sát cũng rất khiến người ta hận, hai
tên cướp này dám giả trang thành cảnh sát, thật là hận càng thêm hận.

Rất nhanh đồn công an vùng phụ cận phái người tới, một viên cảnh sát khi trước
thấy Đỗ Long lập tức sửng sốt. Đỗ Long đã xốc tới chảo hỏi y:


  • Đồn trưởng Lý, thật áy náy quá, lại làm phiền các anh đi một chuyến. Hai
    tên hại dân hại nước này cũng không biết sao lại theo dõi tôi, không ngờ đêm
    hôm khuya khoắt xông vào phòng ngủ của tôi muốn tấn công tôi, kết quả bị tôi
    bắt được.

Đồn trưởng Lý Triều Huy đồn công an Ánh Sơn nhớ lại thân phận của Đỗ Long,
cười nói:


  • Hóa ra là tiểu Đỗ cậu, hai tên hại dân hại nước này vận khí thật tốt, lại
    xông vào họng súng của cậu....đánh khá thảm a, còn sống không?

Đỗ Long cười nói:


  • Tôi chỉ là đánh bọn chúng ngất đi, ngoài ra đều là mọi người đánh, không
    liên quan đến tôi.


  • Chết là đáng đời, kẻ cướp qua phố, người người hô đánh.


Một ông cụ ở bên cạnh oán giận nhổ một bãi nước đờm vào người hai viên cảnh
sát chìm xui xẻo.

Lý Triều Huy ho khan một tiếng, nói:


  • Được rồi, mọi người tản ra, trừ phi các người có ý định lưu lại lấy khẩu
    cung..

Nghe nói phải lấy khẩu cung, mọi người ồn ào liền tản đi, Lý Triều Huy cười
nói:


  • Tiểu Đỗ a, người là cậu bắt được, theo chúng tôi trở về lấy cái khẩu cung,
    như thế nào?

Đỗ Long ngáp một cái, nói:


  • Sáng sớm ngày mai hẵng lấy, tôi tối hôm nay mệt muốn chết rồi. Sáng sớm
    ngày mai tôi liền qua đó lấy khẩu cung, thế nào? Các anh hãy đem người bắt về
    giam xem xét thật kỹ, nghe nhân viên phục vụ nói bọn chúng giả mạo cảnh sát,
    có thể là muốn chơi trò lừa tình, nhất định phải thẩm vấn kỹ.


  • Bọn chúng cái** vậy, còn dám giả mạo cảnh sát!


Lý Triều Huy khinh thường phì một tiếng, dặn dò viên tiểu cảnh sát cùng tới,
nói:


  • Còng lại, mang về, ân cần hầu hạ, xem bọn chúng lần sau còn dám giả mạo
    cảnh sát hay không?


  • Các anh làm việc đi, tôi buồn ngủ không được nữa rồi. Nhân viên phục vụ,
    cửa này đã không có cách nào dùng được nữa rồi, cô mở cửa phòng kế bên này,
    tôi muốn đổi phòng!



Cảnh Lộ Quan Đồ - Chương #471