Bí Mật Trong Chiếc Ổ Cứng


Người đăng: tuanh.kst@

Đỗ Long nói:


  • Đương nhiên là có hứng thú rồi, bất kê ra sao thì chung quy vẫn tốt hơn so
    với đồn công an phải không nào?

Trần Bác Hùng cuời nói:


  • Cũng chưa chắc đã như vậy đâu, công tác của đội số hai và đồn công an có
    không ít thứ giống nhau đấy nhé... ít ra thì cũng không thể thiếu được việc
    phóng vấn quần chúng để điều tra manh mối... vân vân. Nếu gặp phải ngày lễ lạc
    gì đó thì đảm bảo cậu sẽ mệt nghi cho mà coi.

Đỗ Long nói:


  • Tôi cùng chả sợ, quyết định vậy đi nhé, sếp Trần, việc này trông cậy vào
    anh đấy!

Hoàng Kiệt Hào cười nói:


  • Lão Trần, anh cũng thật là giảo hoạt đấy, không ngờ còn biết đi đường vòng
    để đào góc tường nhà tôi. Sao nào, đêm nay rảnh không? Ghé Thủy Tinh Cung đi,
    tôi mời khách!

Trần Bác Hùng lắc đầu nói:


  • Không được đâu, trong tay tôi còn hai vụ án chưa có đầu mối gi. Tôi không
    rãnh để đi chơi, các cậu cứ tự nhiên đi, Đỗ Long, trở về chờ tin tốt của tôi
    nhé...

Đi xuống dưới lầu, đám người Ngụy Hưng Bang gặp được Đỗ Long chúc mừng một
tiếng, sau đó mọi người của ty chuẩn bị thu đội. Đỗ Long không nằm trong biên
chế nên đứng một bên không có việc gì làm. Lúc này, Thâm Băng Thanh nhìn ngó
xunh quanh rồi đi tới, hạ thấp giọng nói:


  • Đỗ Long, máy tính của anh tôi vẫn không dùng đuợc, cái ổ cứng kia chừng nào
    cậu cầm về?

Đỗ Long ngẫm nghĩ một lúc, giống như vừa mới nhớ lại gì đó, vỗ vỗ đầu nói:


  • À, tôi nhớ ra rồi, cái ồ cứng kia đã bị hỏng hoàn toàn, cậu phải mua một
    cái mới thôi, dù sao thì giá ổ cứng cũng khá rẻ, cái máy tính kia bị anh của
    cậu nghịch cho hóng nên phải thay mới sớm là đúng rồi.

Thẩm Băng Thanh cau mày nói:


  • Phái mua ố cứng mới sao? Bên trong ô cứng kia có một số tư liệu quan trọng
    của nhà chúng tôi. Tôi có bạn rành về ổ cứng, cậu trả lại ổ cứng kia cho tôi,
    tôi tự mình cầm đi sửa.

Đỗ Long liếc nhìn Thẩm Băng Thanh một cái thật sâu, nói:


  • Cái này có thể phiền đây, ổ cứng kia... sớm đã bị tôi tháo ra bán sất vụn
    rồi.


  • Cậu!...


Thẩm Bâng Thanh tức đến nỗi muốn đấm cho hắn quả, chẳng qua anh ta vẫn nhịn
được, anh ta nói:


  • Cậu đừng nói giỡn có được không? Những thứ bên trong ổ cứng kia tuy chỉ là
    mấy thử râu ria đối với cậu, nhưng đối với tôi và gia đình tôi thì lại vô cùng
    quan trọng. Tôi thay mặt anh tôi xin lỗi cậu, tôi cũng cảm thấy rất tiếc vì
    những gì cậu đã gặp phải, về sau nếu có cơ hội tôi sẽ bồi thường lại cho cậu,
    xin cậu trả lại cho tôi cái ô cứng kia đi.

Đỗ Long cười lạnh nói:


  • Xin lỗi có thể giải quyết được vấn đề sao? Đối với cái ổ cứng kia tôi cũng
    rất lấy làm tiếc, không có chính là không có, cậu nói thế nào với tôi cùng vô
    dụng thôi.

Khuôn mặt Thẩm Băng Thanh trở nên lạnh lùng nói:


  • Đỗ Long, làm người thì đừng nên quá đáng như thế!

Đỗ Long cười hắc hắc một tiếng, khinh thường nói:


  • Tôi quá đáng sao? Thật sự là sai lầm lớn của thiên hạ! Tôi cũng lười nói
    với cậu, có giỏi thì cậu bảo anh cậu tới tìm tôi nè!

Hai mắt Thẩm Băng Thanh híp lại, nói:


  • Nói vậy là ổ cứng kia không bị hỏng, chẳng qua là cậu không muốn trả lại
    cho tôi đúng vậy không?

Đỗ Long cánh giác, đáp lại:


  • Ó cứng kia đã bị hỏng, và đã bán sắt vụn rồi, cứ vậy đi nhé, cậu tin hay
    không thi tùy!


  • Các cậu đang nói gì đó? Lên xe thôi, thu đội rồi!


Hoàng Kiệt Hào ở trên xe gọi nói.

Đỗ Long xoay người đi về phía chiếc xe tài, Thẩm Băng Thanh trầm mặt, im lặng
leo lên xe.

Tất cả mọi người đều phát hiện vẻ mặt của hai người không đúng. Hoàng Kiệt Hào
thầm thở dài. Hôm nay, mặc dù Thẩm Băng Thanh là cấp dưới của anh ta, nhưng
anh ta vẫn thích Đỗ Long hơn, ai bảo Thẩm Băng Thanh là em ruột của Thẩm Ngọc
Khiết cơ chứ? Hon nữa, gã lại còn thọc gậy bánh xe Đỗ Long!

Xe cảnh sát lao vun vút trở về quận Tây Sơn. Đầu tiên, Hoàng Kiệt Hào chờ Đỗ
Long về nhà, sau đó mới lái xe trở về đồn cảnh sát. Trong lúc từ từ lên xe tải
thì Thẩm Băng Thanh vẫn nhìn Đỗ Long một cách lạnh lùng như cũ.

Sau khi Đỗ Long về tới nhà thì hắn lập tức mở máy tính ra. Từ trong ổ cứng kia
tìm thấy một thư mục có tên là Temp. Sau khi vào trong thư mục này, hắn thấy
ba file sao lưu được đặt tên là c, D, E, trong đó file có dung lượng lớn nhất
chính là D, nặng khoảng hơn hai trăm GB. Đỗ Long dọn dẹp lại ổ cúng trên máy
của mình một chút, xóa bò rất nhiều file film đã xem qua, mấy thứ này chiếm
không ít hơn mấy trăm GB. Sau đó, hắn chép ba file kia vào trong một thư mục
trên máy của mình.

Đây chính là tất cả dừ liệu bên trong ổ cứng của Thẩm Ngọc Khiết, ổ cứng của
Thẩm Ngọc Khiết được chia làm ba ổ nhỏ, cho nên bây giờ Đỗ Long mới có ba file
sao lưu này. Sau khi thử mở ra, những thứ bên trong ô cứng của Thâm Ngọc Khiết
lần lượt hiện lên trước mặt Đỗ Long.

Không ngờ Đỗ Long dám cả gan sao chép lại tất cả tư liệu, đây đều việc mà ngay
cả Mã Quang Minh cũng không dự đoán được. Chĩ cần là con người thì sẽ có sự tò
mò, Đỗ Long cũng không ngoại lệ. Hắn chăng những có hứng thú đối với những
đoạn video về Mã Quang Minh kia, mà còn rất chờ mong có thể từ trong ổ cứng
của Thẩm Ngọc Khiết tìm được vài thứ hay ho khác.

Những đoạn video mà Mã Quang Minh bị quay lén kia Đỗ Long cũng không xem
qua.chỉ có điều hắn tính giữ lại nhằm tạo ra lợi thế để bảo vệ mình. Hắn và Mã
Quang Minh họp tác vui vẻ thi đoạn video kia vĩnh viễn sẽ không xuất hiện,
nhưng nếu việc hợp tác có vấn đề, vậy thì tất cả đều có khả năng rồi.

Hôm nay, Thẩm Băng Thanh yêu cầu Đỗ Long trả lại tư liệu bên trong ổ cứng.
Điều nàv đã gợi lên hứng thú của Đỗ Long. Hắn vốn không rảnh để xem xét mấy
thứ này của Thẩm Ngọc Khiết, nhưng hiện giờ thời gian còn sớm, và lại hắn
không cần phải đi làm, vậy thi bất đắc dĩ thăm dò trong ổ cứng đến cùng là cất
giấu bí mật gì đi.

Đỗ Long cũng không phải là cao thủ về máy tính, nhtmg những thao tác cơ bản
vẫn khá tinh thông. Đầu tiên hắn nhìn qua dung lượng của ổ C, sau đó tiếp tục
nhìn qua những nơi mặc định của hệ thống. Dưới tinh huống không có bất kỳ phát
hiện gì, hắn liền trực tiếp xóa ổ C nặng vài GB kia đi.

Dung lượng của ổ E cũng không lớn. Thông thuờng, nguời có hiểu biết đôi chút
về máy tính sẽ dùng ổ cuối cùng làm nơi chứa file văn bản hay phần mềm, vậy
nên trong đó cũng sẽ không có gì quan trọng cả. Đỗ Long tùy ý tìm kiếm một
lúc, sau khi thấy ổ E không có gì quan trọng thi hắn tạm thời để ổ E qua một
bên mà đặt sự chú ý vào ổ D.

Ổ D có dung lượng khoảng hơn 250 GB, cũng may là trong đó phân loại rõ ràng.
Ngoại trừ những thư mục thì hai thư mục Băng Thanh, Ngọc Khiết lập tức hấp dẫn
sự chú ý của Đỗ Long. Hắn tùy ý click chuột vào thu mục của Thẩm Ngọc Khiết,
sau đó rất nhanh liền tìm được bèn trong đó file ảnh chụp lén.

Ba đoạn video và hai muơi lăm tấm hình bày ra trước mặt Đỗ Long. Đỗ Long do dự
một lúc, cuối cùng cũng không kìm nôi mà double-click vào đoạn video thứ nhất.
Quả nhiên, trong đoạn video này xuất hiện Mã Quang Minh và Lâm Nhã Hân, chẳng
qua khiến Đỗ Long có chút bất ngờ chính là trong đoạn video này lại không lập
tức có cảnh làm tình của hai người, mà thay vào đó là một cảnh rất thô bạo,
một cảnh bạo dâm không thích họp cho trẻ em.

Mã Quang Minh giống như một kẻ cuớp, xông vào phòng ngủ. Gã thô bạo đẩy Lâm
Nhã Hân ngã xuống giuờng, sau đó dùng dây thùng màu đỏ trói ngược hai tay cô
này, tiếp đến là lấy roi da đánh và nến nhỏ lên người. Lâm Nhã Hân bị bịt
miệng không ngừng kêu rên, nuớc mắt đầm đìa, còn Mã Quang Minh lại hung phấn
vô cùng.

Đỗ Long cau mày, tiếp tục xem hết đoạn video đó. Càng về sau càng khoa trương,
Đỗ Long xem đến nỗi trọn cả hai mắt, cái này cũng thật quá... là bó tay. Hình
tượng của chủ tịch thành phố Mã trong lòng Đỗ Long ầm ầm sụp đổ.

Khúc cuối của đoạn video này là cảnh Mã Quang Minh bế Lâm Nhã Hân vào phòng
tắm. Lúc đoạn video thứ hai tự động được bật lên, Mã Quang Minh bế Lâm Nhã Hân
trở lại trên giuờng, cả hai người đều không mặc gì. Lúc này, cuối cùng cả hai
cũng trở về với tinh trạng nguyên thủy nhất, thì ra là Thâm Ngọc Khiết đã cắt
bớt đi một đoạn trước đó.


Cảnh Lộ Quan Đồ - Chương #47