Người đăng: tuanh.kst@
Hoàng Kiệt Hào lấy ra một gói thuốc Sông Hồng mềm. Đỗ Long cùng Thẩm Băng
Thanh đều lắc đầu. Hoàng Kiệt Hào cười cười, vừa đưa gói thuốc cho Mạnh Hạo và
Lưu Vĩnh An, vừa cười nói:
Mạnh Hạo đang định châm điếu thuốc, đột nhiên bỏ điếu thuốc vào túi áo, kêu
lên:
Hoàng Kiệt Hào chấn động tinh thẩn, anh cầm bộ đàm lên nói:
Nghi phạm Diệp Quang Điền sau khi thu dọn vài thứ liền rời khôi khách sạn, gã
bỏ vào trong túi xách bao tay, khẩu trang, khăn lau mới cùng với bột tẩy
trắng. Những vật này có thể khăng định người này tuyệt đối không phải đi làm
chuyện đứng đắn.
Hoàng Kiệt Hào tiếp tục chi huy:
Mạnh Hạo đóng laptop lại, mặc áo chống đạn và đeo găng tay bảo vệ, xem ra anh
ta là một trong hai người cảnh sát phụ trách việc bắt giữ.
Diệp Quáng Điền cùng không có trở về phòng, mà là đi thẳng ra khỏi khách sạn,
ở trước cửa khách sạn bắt taxi, đi về hướng đông.
Trong bộ đàm vang lên âm thanh của Trần Hùng Bác.
Đỗ Long thấy xe taxi từ từ đi xa, có chút lo lắng nói.
Lưu Vĩnh An khới động xe, lộ vẻ cười nói:
Mạnh Hạo lại mỏ laptop ra, thấy trong màn hình theo dõi một cô gái trẻ tuổi
mặc trang phục nhân viên khách sạn Kim Mã, cô đem laptop đặt ở trên tủ đầu
giường để lên giường, cắm một cái usb đặc biệt vào, đang phá giải bản ghi chép
nói chuvện của nghi phạm.
Camera chất lượng hình ảnh không cao lắm, không thấy rõ mật cô gái kia, nhưng
thân hình của cô ta quả thật không tệ, Đỗ Long kinh ngạc hỏi:
Mạnh Hạo khoe khoang nói:
Mọi người cùng lo lắng đợi, qua vài phút ngắn ngùi, mọi người thấy giống như
đợi cực kỳ lâu, Mạnh Hạo bỗng nhiên nói:
Chi thấy trong camera Nhạc Băng Phong đứng lên, lấy bộ đàm ra nói:
Báo cáo chi huy hiện trường, vị trí mục tiêu đã kiểm tra xong, quận Ngọc
Long, khu tập thể Giáo viên học viện kỹ thuật chuyên nghiệp Thiên Nam, tòa nhà
mười lăm, đơn nguyên một, phòng số ba lẻ hai.
Tốt lắm, đem hiện trường trở lại như cũ sau đó cô có thể rút lui.
Hoàng Kiệt Hào sau khi nói xong quay sang báo cho Lưu Vĩnh An biết, lấy bộ đàm
nói:
Lưu Vĩnh An lái xe đi về hướng khác, Hoàng Kiệt Hào lấy ra một đèn báo hiệu
đặt ở trần xe, đèn báo hiệu lóe sáng phát ra tiếng rít lao vùn vụt về phía
trước. Hoàng Kiệt Hào không ngừng phát ra tín hiệu, xe của bọn họ liên tiếp
gặp đèn xanh, sau khi rẽ vào một khúc ngoặt cùng nghi phạm cách nhau một con
phố, đều giống nhau chạy về hướng khu Ngọc Long.
Chiếc xe bám sát nghi phạm liên tục báo cáo tình hình bên kia, bên kia quả
nhiên là dọc đường bị ngăn trở, đi với tốc độ rất chậm, mà xe của bọn Đỗ Long
lại thẳng một đường chạy như bay về phía trước. Khi bọn họ tới đích, đối
phương ít nhất còn mười phút chạy xe.
Đi tới dưới lầu mục tiêu, Hoàng Kiệt Hào và Trần Bác Hùng đụng đầu nhau, sau
đó Lưu Vĩnh An bọn họ chạy xe đến nơi khác giấu kỹ. Hoàng Kiệt Hào và Trần Bác
Hùng chia ra dẫn theo Mạnh Hạo, Lưu Thiếu Kiệt và cảnh sát hình sự đi lên trên
lầu. Thấy Lưu Thiếu Kiệt và Mạnh Hào trang bị đặc biệt, Đỗ Long liền biết hai
trung đội hình sự đều phái ra hai tinh binh mãnh tướng cùa minh để thực hiện
nhiệm vụ cuối cùng bắt giữ mục tiêu.
Lầu ba, Hoàns Kiệt Hào gõ cửa nhà mục tiêu, đến bây giờ tất cả mọi người còn
không biết tài liệu cụ thể về mục tiêu, chỉ biết tên của cô là Lưu Thủy Anh,
là một giáo viên.
Bên trong cánh cửa truyền tới một giọng nữ trầm thấp, theo tiếng bước chân đến
gần, cửa phòna BA~ một tiếng mở ra. Xuất hiện trước mặt mọi người, là một phụ
nữ mặc bộ đồ thể thao màu tím nhạt, dáng người cô cao gầy, nhìn qua có lẽ
không dưới lm75, một mái tóc ngắn cùng với hai gò má hơi cao thoạt nhìn cô có
điểm giống con trai. Đây là một nữ giáo viên có cá tính.
Hoàng Kiệt Hào và Trần Bác Hùng đều đưa ra huy hiệu cảnh sát của mình, Lưu
Thủy Anh ngạc nhiên hỏi:
Hoàng Kiệt Hào nói:
Hoàna Hào Kiệt còn chưa nói xong, Lưu Thủv Anh mặt lạnh lùng, nói:
Lưu Thủy Anh sau khi nói xong ngay lập tức định đóng cửa lại, Trần Bác Hùng
giơ tay chống ở cửa rồi nói:
Lưu Thủy Anh do dự, Hoàng Kiệt Hào nhân cơ hội khuyên:
Sắc mặt Lưu Thủy Anh có chút tái nhợt, cô lắc đầu nói:
Nhìn thấy bộ dạng Lưu Thủy Anh, Hoàng Kiệt Hào và Trần Bác Hùng đều cảm thấy
vô cùng nan giải, cô bây giờ đã sợ hãi thành bộ dạng này, chờ đến khi hung thủ
xuất hiện trước mặt cô, cô còn không có trăm ngàn chỗ sơ hở mới là lạ. Mọi
người trăm tính ngàn tính, làm sao lại không tính đến điểm này chứ? Sớm biết
như vậy thi chọn mấy nữ cánh sát phù hợp... Nhưng mà không biết trước khuôn
mặt của mục tiêu, chọn nữ cánh sát bộ dạng không giống cùng không lừa được
hung thủ