Người đăng: tuanh.kst@
Liễu Truyện Tường trừng mắt nói với Từ Khuê An:
Từ Khuê An chấn động tinh thần, hỏi:
Liễu Truyện Tường làm ra vẻ thần bí nói:
Nghe thấy Liễu Truyện Tường nói như vậy, Từ Khuê An tinh thần phấn chấn, vung
tay nói:
Chỉ chốc lát dưới sự dẫn đầu của Liễu Truyện Tường, một nhóm đại đội cảnh sát
trị an như lang như hổ xông vào hộp đêm Liễu Phong. Khách đang ca hát nhảy múa
thấy cảnh sát đến, nhất thời hoảng loạn lên, bảo vệ của hộp đêm vội vàng đi
lên trước phát mỗi người bao thuốc. Liễu Truyện Tường lớn tiếng nói:
Nhìn thấy tấm ảnh, bảo vệ theo bản năng nhìn về phái quầy bar bên cạnh, Liễu
Truyện Tường cũng nhìn theo ánh mắt của họ. Chỉ thấy ba người thanh niên đang
ngồi bên quầy bar, bọn họ hình như hoàn toàn không có chú ý tới sự huyên náo
hỗn loạn sau lưng, vẫn đang ung dung trò chuyện.
Liễu Truyện Tường dẫn người đi về phía ba người đó, người còn lại lần lượt
tránh ra, không lâu bọn họ bao vây xung quanh ba người bên cạnh quầy bar.
Lúc này ba người thanh niên đó cuối cùng cũng quay đầu lại, ngồi ở giữa chính
là Đỗ Long.
Từ Khuê An và Đỗ Long là kẻ thù thấy mặt đặc biệt tức giận, y xông lên trước
một bước, giơ tay vỗ vào bả vai Đỗ Long nói:
Lúc này trong hộp đêm cuối cùng yên tĩnh lại, giọng nói của Từ Khuê An phát ra
khá lớn, Đỗ Long nhè nhẹ gỡ tay của y, cười lạnh nói:
Liễu Truyện Tường hừ một tiếng, nói:
Đỗ Long lay lay ly coc-tai trong tay, lạnh lùng nói:
Liễu Truyện Tường biết Đỗ Long không dễ dàng đối phó như vậy, do đó y sớm nghĩ
ra lý do thoái thác. Y thấy Đỗ Long nói như vậy, lập tức lớn tiếng nói:
Đỗ Long cười nói:
Xung quanh vang lên một trận cười lớn, sắc mặt của Liễu Truyện Tường bắt đầu
có chút thay đổi, Đỗ Long tiếp tục nói:
Liễu Truyện Tường thật sự không phải là tốt nghiệp trường cảnh sát chính quy,
y có thể vào đội cảnh sát, hơn nữa còn làm đại đội trưởng, hơn phân nửa phải
nhờ vào phúc của người ba quá cố. Nhưng từ sau khi ba y qua đời, cái chức đại
đội trưởng này không có chuyển đổi nữa. Hôm nay sau khi Tôn Quốc Trung ám chỉ
chuyện cơ hội thăng tiến cho y, Liễu Truyện Tường không có cơ hội suy nghĩ gì,
trực tiếp dẫn người đến. Nghe thấy lời nói châm chọc của Đỗ Long, Liễu Truyện
Tường vẫn cảm thấy nhục nhã vô cùng.
Liễu Truyện Tường đỏ mặt lên, y nghiến răng nghiến lợi nói:
Đỗ Long cười hỏi người bên cạnh:
Tôi ngông cuồng sao? Tôi vẫn chưa say mà, sao có thể giống như chó điên
phát cuồng cắn bậy, câu nào của tôi nói là sai? Xin đại đội trưởng chỉ cho,
tôi bảo đảm biết sai thì sửa!
Đúng vậy, không có chứng cớ dựa vào cái gì muốn người ta theo các ông đi về
điều tra? Nếu là các ông chơi trò bịt mắt bắt dê, gấp tiền giấy thì thế nào?
Bên cạnh có người lớn tiếng nói, sau đó rất nhiều người bắt đầu phụ họa theo.
Liễu Truyện Tường thấy tình hình nằm ngoài khả năng mình khống chế, không mạnh
mẽ xem ra không có cách dẫn Đỗ Long đi. Nghĩ tới lời hứa của Tôn Quốc Trung, y
trong lòng mạnh mẽ hơn, bực bội hừ một tiếng, quát:
Từ Khuê An lại lần nữa nhìn thấy ánh mắt khinh miệt tất cả đó trên mặt của Đỗ
Long. Đây là uy của kẻ ngồi ở trên cao nhìn xuống dưới, là sự thương hại của
kẻ thắng lợi nắm trong tay tất cả đối với người thất bại. Từ Khuê An nếm qua
một lần thua thiệt bắt đầu trở nên do dự. Liễu Truyện Tường thấy thế đích thân
đi lên móc ra cái còng còng tay phạm nhân quan trọng, rồi định còng tay Đỗ
Long lại.
Đỗ Long không có phản kháng, hắn giơ hai tay lên đặc biệt phối hợp để cho Liễu
Truyện Tường còng lại. Chỉ là lúc Liễu Truyện Tường còng hắn, Đỗ Long cười
lạnh nói:
Liễu Truyện Tường tựa hồ bị Đỗ Long chọc tức muốn ngất, y hừ lạnh một tiếng,
nói: Bạn đang xem tại TruyệnYY -
Liễu Truyện Tường kéo Đỗ Long đi, đẩy ra ngoài. Đỗ Long quay đầu nói với Hạ
Hồng Quân và Thẩm Băng Thanh:
Tôi không thể uống rượu cùng các cậu rồi, lúc tính tiền cứ tính cho tôi,
hôm khác lại mời các cậu uống thật thoải mái.
Đi đi, mai lại uống.
Hạ Hồng Quân nâng ly cười với Đỗ Long, trong mắt của Thẩm Băng Thanh lại lóe
ra đóm lửa tức giận. Nếu không phải Hạ Hồng Quân giữ lấy y, nói không chừng y
nhào lên đánh bọn Liễu Truyện Tường một trận nhừ tử rồi.
Hạ Hồng Quân nói.
Thẩm Băng Thanh nói:
Hạ Hồng Quân nói:
Dưới sự chăm chú nhìn theo của hai người, đám người đội trị an Liễu Truyện
Tường áp giải Đỗ Long ra khỏi hộp đêm. Người vây xem trên đường đều tránh ra
nhường đường, đèn flash không ngừng chớp chớp. Đầu năm nay di động đều có thể
chụp hình quay phim, bên cạnh xảy ra chuyện này, mọi người tất nhiên phải nắm
bắt chụp sau đó đăng lên blog, youtu, không chừng rất nhanh sẽ nổi tiếng.
Lúc bọn Liễu Truyện Tường tới trước cửa hộp đêm, một bóng người đứng ở giữa
đường, ngăn cản đường đi của bọn Liễu Truyện Tường. Người đó hai tay chắp sau
lưng, ngửa mặt nhìn lên trời, một luồng khí thế không giận mà uy chợt đè áp
tới làm bọ Liễu Truyện Tường đột ngột dừng bước, nín thở. Sau khi Từ Khuê An
thấy bóng dáng quen thuộc đó không khỏi bật thốt kêu lên: