Người đăng: tuanh.kst@
Đỗ Long ngày thứ hai khi đi làm, một thùng nước lạnh dội vào mặt hắn. Hắn lại
bị cha của sát thủ tình nhân Mạnh Hồng Vĩ tố cáo. Chuyện đầu tiên sau khi hắn
đi làm chính là phải tiếp nhận điều tra của nhân viên điều tra Viện kiểm sát
nhân dân thành phố Ngọc Minh phái tới.
Là Uẩn Cảnh Huy thông báo cho Đỗ Long ở trong phòng làm việc. Y nhìn thấy bộ
dạng sắp nổ của hắn, vội an ủi:
Mặc dù có lời nói của Uẩn Cảnh Huy làm chỗ dựa. Nhưng khi Đỗ Long một mình
ngồi đối diện với hai viên điều tra ở bàn trà trong phòng khách nhỏ, tâm tình
của hắn vẫn hết sức nặng nề.
Một nam một nữ tới từ Viện kiểm sát đều khoảng chừng bốn mươi tuổi, bọn họ
ngồi đối diện Đỗ Long. Người nữ kia hòa hoãn nói với Đỗ Long:
Đỗ Long không có cách nào đành phải đem câu chuyện đã kể rất nhiều lần lại một
lần nữa nói một lượt. Hai viên điều tra tiến hành ghi âm, hơn nữa còn làm ghi
chép. Sau khi Đỗ Long nói xong, bọn họ ngẩng đầu lên. Mỹ Linh nói với Đỗ Long:
Đỗ Long rất bình tĩnh đáp:
Chu Hải Dương nói: truyện được lấy tại t.r.u.y.ệ.n.y-y
Đỗ Long nói:
Mỹ Linh thở dài:
Đối với các cậu mà nói có lẽ thực sự không có nghi vấn gì rồi. Nhưng đối
với cha của Mạnh Hồng Vĩ mà nói, vụ án này không có chứng cớ xác thực chính là
sơ hở lớn nhất. Đủ cho con ông ta từ tên biến thái giết người hàng loạt giết
hại bốn người biến thành giết người trong lúc bị kích động, hơn nữa còn chưa
thực hiện được...
Tôi hiểu rồi..
Đỗ Long in lặng, giống như lời Uẩn Cảnh Huy nói. Viện kiểm sát cũng không
muốn làm gì với một vị anh hùng cảnh sát liên tiếp phá được các vụ án lớn.
Nhưng nếu Mạnh gia mời một luật sư cao minh, rất có khả năng sẽ làm đảo lộn vụ
án như đinh đã đóng thuyền này. Mạnh Hồng Vĩ rất có khả năng sẽ thoát được tội
chết, thậm chí cũng không cần phải ngồi tù bao nhiêu năm. Mà vụ án này có một
hung thủ bắt chước khác, Lưu Thanh Sơn có lẽ sẽ áp dụng phương thức trốn thoát
chịu tội giống nhau. Căn nguyên của tất cả những thứ này đều nằm ở chỗ vụ án
này chưa có chứng cớ xác thực.
Hai viên kiểm sát trưởng đi rồi Đỗ Long mới phản ánh một chút tình huống với
Uẩn Cảnh Huy. Uẩn Cảnh Huy kỳ thực đã biết rồi, y thở dài, nói:
Đỗ Long hừ lạnh nói:
Uẩn Cảnh Huy nói:
Đỗ Long nói:
Đỗ Long từ văn phòng Uẩn Cảnh Huy đi ra, sau khi quay về phòng làm việc hắn
triệu tập mọi người sắp xếp công tác. Vụ án trong tay cũng đã bày ra, duy
không có lưu một, hai cái cho chính mình. Điều này thực là rất hiếm gặp.
Mọi người đều nghe nói chuyện Đỗ Long bị người ta tố cáo lên Tòa án. Triệu
Hưng Chinh đợi Đỗ Long sau khi sắp xếp xong nhiệm vụ liền giơ tay nói:
Đỗ Long lắc đầu nói:
Không có, tôi chỉ là có chuyện quan trọng hơn cần phải làm, các anh không
cần lo lắng thay tôi. Mạnh Hồng Vĩ và cha của gã vẫn dậy không nổi sóng lớn
gì...
Cậu là muốn tiếp tục điều tra vụ án của Mạnh Hồng Vĩ sao? Tớ đi cùng với
cậu nhé.
Thẩm Băng Thanh nói.
Có Thẩm Băng Thanh cầm đầu, mọi người rối rít thỉnh nguyện muốn tham dự điều
tra vụ án sát thủ tình nhân. Đỗ Long nói:
Lúc này tiếng nói của Bạch Nhạc Tiên từ ngoài phòng làm việc truyền đến:
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Bạch Nhạc Tiên dựa nghiêng vào cửa phòng
làm việc, hai tay khoanh trước ngực. Tuy rằng trên người mặc trang phục cảnh
sát vừa vặn, nhưng xem như thế nào cũng giống khí phách chị Hai xã hội đen.
Đỗ Long nhìn Bạch Nhạc Tiên, ánh mặt trời chiếu rọi trên người cô, một loại
cảm giác rực rỡ khiến Bạch Nhạc Tiên giờ phút này có vẻ vô cùng thánh khiết.
Đỗ Long cố gắng thưởng thức một chút lúc này mới nói:
Sau một hồi giương nanh múa vuốt, Bạch Nhạc Tiên vẫn lên xe của Đỗ Long. Hai
người cùng chạy về hướng trại tạm giam giam giữ nghi phạm. Bạch Nhạc Tiên lúc
sắp đến trạm tạm giam đột nhiên nói:
Đỗ Long nói:
Bạch Nhạc Tiên ồ lên một tiếng, nói:
Đỗ Long cười nói:
Bạch Nhạc Tiên bật cười khanh khách, chợt thấy Đỗ Long xấu xa nhìn về phía cô.
Bạch Nhạc Tiên không biết sao đột nhiên cảm thấy Đỗ Long là đang nhìn cái
miệng nhỏ của mình. Trong lòng đột nhiên lại nhớ tới cái đêm hỗn loạn kia...
Tới trại tạm giam rồi, Đỗ Long đột nhiên thay đổi chủ ý muốn thẩm vấn Mạnh
Hồng Vĩ trước. Nhưng bị luật sư của Mạnh Hồng Vĩ cho biết không cho phép hắn
hay người khác trong bất cứ tình huống nào lén tiếp xúc với Mạnh Hồng Vĩ.
Vậy tôi chỉ đi gặp Lưu Thanh Sơn.
Đỗ Long nói không hề gì. Kết quả vẫn là bị báo cho biết cùng một đáp án,
luật sư của Mạnh Hồng Vĩ và luật sư của Lưu Thanh Sơn lại là cùng một người.
Vậy tôi chỉ gặp bạn gái của Mạnh Hồng Vĩ, cái người được gọi là Tần Phong
Hà sát thủ tình nhân kia. Luật sư lòng dạ hiểm độc Tôn Tâm Trực cũng sẽ là
người đại diện của cô ta chứ?
Đỗ Long ra vẻ bất đắc dĩ nói.
Đáp án dĩ nhiên là không, bạn gái của sát thủ tình nhân chỉ là một vật làm
nền, từ đầu đến cuối đều không có người đi chú ý qua bọn họ. Trong mắt Mạnh
Hồng Vĩ, Tần Phong Hà chính là nước cờ phụ thuộc của gã, là quân cờ bất cứ lúc
nào cũng có thể vứt đi. Căn bản không nhất nhiết vì cô ta mà lãng phí phí luật
sư đắt đỏ.
Đỗ Long có thể từ trên người vứt đi này tìm được manh mối có ích gì? Vấn đề
này ngay cả Bạch Nhạc Tiên rất xem trọng Đỗ Long cũng thiếu tự tin trong
lòng...