Chuyên Gia Động Phòng


Người đăng: tuanh.kst@

Nhìn tình cảnh trước mắt, trong lòng Kỷ Quân San dâng lên nhu tình vô hạn đồng
thời thẹn thùng nói với Đỗ Long:


  • Hóa ra....anh đã sớm có mưu tính trước.

Đỗ Long gian kế thực hiện được, cười nói:


  • Thì như thế nào? Vì ngày này anh đã khổ sở chờ đợi lâu như vậy. Quân San,
    chẳng lẽ em vẫn còn hoài nghi tình yêu của anh dành cho em sao?

Kỷ Quân San tiến lên hai bước, đá rớt giày xuống, vẫn còn mặc tất chân leo lên
chiếc khăn trải giường trải trên mặt đất. Cô lao vào lòng Đỗ Long, nhẹ giọng
nói:


  • Đây chính là câu trả lời của em..

Nói xong Kỷ Quân San liền ngẩng khuôn mặt xinh đẹp lên, Đỗ Long làm sao còn
cùng cô khách khí. Hắn cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ của cô, sau đó tham lam
chấm mút.

Trong lúc môi lưỡi giằng co ( cháo lưỡi), Kỷ Quân San bị Đỗ Long nhẹ nhàng vật
ngã ra chiếc giường đơn. Đỗ Long không biết chiếc khăn trải giường này là chất
liệu gì, sờ tới sờ lui cũng không dày, nhưng sự lạnh lẽo và cứng rắn của mặt
đất dường như đều bị chiếc khăn trải giường này ngăn cách. Nằm ở phía trên
cũng không có gì là không thoải mái.

Kỷ Quân San để cho Đỗ Long cởi chiếc áo mặc trên người xuống, chiếc váy bị Đỗ
Long tuột xuống, chiếc áo lót trói buộc hai đỉnh Thánh Mẫu bị kéo xuống. Lúc
Đỗ Long giơ tay đi cởi cái quần lót màu hồng của Kỷ Quân San, Kỷ Quân San liền
bắt lấy tay của hắn, nhu tình vạn chủng nói:


  • A Long, nói yêu em...trọn đời suốt kiếp...

Đỗ Long dịu dàng nhìn cô, nói:


  • Quân San, em yên tâm đi, trừ phi em thay lòng, nếu không anh cam đoan yêu
    em đến mãi mãi. Sông cạn đá mòn, trời sụp đất lở cũng sẽ không thay đổi. Tấm
    lòng của anh ông trời có thể làm chứng!


  • Em cũng yêu anh cho đến mãi mãi..


  • Tay của Kỷ Quân San dần dần buông ra. Đỗ Long cuối cùng lột cái quần lót
    màu hồng đáng yêu kia xuống.


Kỷ Quân San thẹn thùng nhắm hai mắt lại, thấp thỏm chờ đợi động tác tiếp theo
của Đỗ Long. Nhưng Đỗ Long sau khi lột sạch quần áo của Kỷ Quân San ngược lại
dừng lại. Kỷ Quân San đợi một lúc cũng không thấy hắn có động tĩnh gì, không
khỏi tò mò mở mắt, chỉ thấy Đỗ Long đang trợn mắt há mồm nhìn thân thể của cô.
Trong lòng Kỷ Quân San lóe lên một tia kiêu ngạo và vui sướng, miệng lại thẹn
thùng nói:


  • Đỗ Long, anh đang ngây ngốc cái gì đó?

Đỗ Long chậc chậc miệng, nói:


  • Quân San, em thật xinh đẹp, anh nhịn không được đều xem đến phát ngốc rồi.

Kỷ Quân San bây giờ trần như nhộng nằm trên chiếc khăn trải giường màu hồng,
khiến cho Đỗ Long mở rộng tầm mắt. Thân thể cô trong suốt như ngọc, bộ ngực
sữa nhấp nhô, không thắng được vòng eo mảnh mai, đôi chân dài thon mượt hiện
lên trước mặt Đỗ Long...

Trong lòng Kỷ Quân San vui mừng nhưng cũng bị ánh mắt nóng bỏng kia của Đỗ
Long nhìn đến nỗi cả người mềm nhũn nóng bỏng. Hai tay cô bưng kín lấy mặt,
vừa xấu hổ vừa mừng nói:


  • Đừng nhìn nữa....mắc cỡ chết người ta rồi...

Đỗ Long cười ha hả, nói:


  • Được được được, Quân San đáng yêu của anh nói không cho nhìn thì anh không
    nhìn. Đã không thể nhìn, vậy anh đành phải động thủ thôi...

Đỗ Long thật sự động thủ rồi, tay của hắn tàn sát bừa bãi khắp nơi ở trên
người Kỷ Quân San, Kỷ Quân San bị hắn khiêu khích cả người liền nổi lên một
tầng ánh sáng sắc hồng. Khi bàn tay to lớn của hắn vuốt ve xuống dưới, thân
thể của Kỷ Quân San giãy dụa giống như con rắn nước vậy.

Tay của Đỗ Long lại lướt qua hoa viên Bí Cảnh của Kỷ Quân San, chỉ cảm thấy
bụi cỏ tranh mọc ở bên cạnh Bí Cảnh dường như cũng đã ướt át dính **. Biết
cũng gần được rồi, hắn bèn tách đôi chân dài trắng nõn của Kỷ Quân San ra, để
chúng nó hiện thành hình chữ M ở bên cạnh mình. Chỉ thấy dòng nước mùa xuân
được tích tụ trong hoa viên Bí Cảnh dần dần chảy ra, dường như đã chuẩn bị
xong việc nghênh đón người khách tôn quý.

Đỗ Long nhẹ giọng nói:


  • Quân San, anh sẽ đi vào nhé...

Kỷ Quân San rất rõ ràng động tác của Đỗ Long, cô có chút không yên buông tay
ra nắm lấy chiếc khăn trải giường, lo lắng nói:


  • Đỗ Long....em vẫn chưa tính ngày...em....sợ...

Đỗ Long an ủi:


  • Yên tâm, anh cam đoan sẽ không bắn vào trong. Thật đấy, anh không thích đeo
    bao cao su, trừ phi...em nhất định muốn anh đeo...

Kỷ Quân San là y tá, cô vẫn biết tính quan trọng của việc đeo bao cao su,
nhưng lại lo lắng Đỗ Long mất hứng. Trong lòng tranh chiến một hồi, thầm nhủ:


  • Theo ý trời đi....dù sao chúng ta cũng nuôi dưỡng được...

Sau khi nghĩ kỹ Kỷ Quân San liền gật đầu, cắn răng nói với Đỗ Long:


  • Tới đi, em chuẩn bị xong rồi..

Đỗ Long thấy bộ dạng anh dũng hi sinh của cô, khẽ cười nói:


  • Quân San, cũng không phải mọi người đều sẽ rất đau ở lần đầu tiên. Em thả
    lỏng một chút, anh sẽ rất nhẹ nhàng, em càng căng thẳng nói không chừng ngược
    lại càng đau...

Kỷ Quân San không suy nghĩ kinh nghiệm đó Đỗ Long học được từ đâu, cô gật gật
đầu với Đỗ Long, liền để hắn tùy ý làm..

Đỗ Long đem bảo bối của mình nhắm chuẩn vào hoa viên của Kỷ Quân San, nhẹ
nhàng tiến thẳng về phía trước. Đỗ Long cũng không đao to búa lớn ( hùng hục)
trực tiếp phá vỡ màng trinh của Kỷ Quân San, hắn thật cẩn thận đi quanh quẩn ở
cửa động, xoay quanh, nhẹ nhàng thăm dò trước sau, hai tay thỉnh thoảng xẹt
qua bộ ngực sữa và hai chân của Kỷ Quân San. Cái loại cảm giác gãi ngứa ngoài
giày này khiến cho Kỷ Quân San có chút khó chịu khẽ hừ lên một tiếng. Chính
trong lúc cô sắp không chịu được nữa rồi, ở dưới đột nhiên tê rần, Đỗ Long rốt
cuộc xua quân tiếng thẳng vào, phá vỡ cái màng mỏng manh kia...

Đây là lần đầu tiên của Kỷ Quân San, cho nên Đỗ Long hết sức quý trọng, hắn
nhanh chóng khiến Kỷ Quân San quên đi đau đớn, bắt đầu hưởng thụ niềm vui vô
cùng vô tận kia.

Một lần...hai lần...ba lần...khi Đỗ Long phát động lần xung phong thứ tư với
Kỷ Quân San. Kỷ Quân San đã mệt không được nữa rồi, cô thở hổn hển nói:


  • Đỗ Long, em không được rồi, lại bắt đầu đau rồi..

Đỗ Long nghe lời liền ngưng lại động tác, chậm rãi lui ra. Nhưng hắn lại mặt
mày nhăn nhó nhìn bảo bối của mình nói:


  • Vậy anh phải làm sao bây giờ?

Kỷ Quân San mở to mắt, nhìn bộ vị kia của Đỗ Long. Cô vừa mới tự mình cảm nhận
được sự cường mạnh và to lớn của cái vật kia, bây giờ mới là lần đầu tiên nhìn
thấy nó. Lập tức bị thể tích và hình dạng của nó hù dọa: " Oa...thật lớn..."

Đỗ Long đắc ý cười:


  • Ha ha, là không nhỏ, em nhìn thấy chưa? Anh không đeo bao cũng kéo dài được
    lâu như vậy, nếu đeo bao phỏng chừng bốn, năm lần nữa cũng không có biện pháp
    nào làm cho ra. Em là y ta chuyên nghiệp, bây giờ em nói nên làm như thế nào?

Kỷ Quân San trợn mắt nhìn Đỗ Long một cái, nói: Bạn đang xem tại TruyệnYY -


  • Anh cái đồ xấu xa, anh không phải là uống Viagra trước đấy chứ?

Cô làm cho Đỗ Long tức đến nỗi suýt ngất tại chỗ, cô bé này không nhìn được
hàng. Rõ ràng thấy bảo bối lại không cho rằng đó là bảo bối. Kỷ Quân San thấy
hắn có vẻ tức giận, cô bỡn cợt nói:


  • Em trêu anh thôi, đừng tức giận mà, em giúp anh tè ra ngoài...

Đỗ Long thật sự muốn té xỉu, đây không phải là đi tiểu mà. Y tá cao cấp Sỹ đại
nhân, ngài sẽ không muốn cắm một ống dẫn tiểu vào chứ?

Cũng may Kỷ Quân San chỉ là nói một câu chuyện đùa chuyên nghiệp. Chỉ thấy cô
cúi xuống ngửi ngửi cái đó của Đỗ Long, sau đó cau mày, dùng tay phẩy phẩy
trước mũi, vẻ mặt ranh ma. Cô bé này sau khi biến thành phụ nữ lá gan dường
như đột ngột lớn hơn rất nhiều rồi, hơn nữa lại không hề thẹn thùng! Thay đổi
này thật sự chính là thoát thai hoán cốt ( thay da đổi thịt, lột xác)

Dưới sự kỳ vọng to lớn của Đỗ Long, Kỷ Quân San chỉ là dùng đôi tay trắng nõn
nắm chặt lấy Thần khí của hắn, nhẹ nhàng chà xát. Đỗ Long tức trợn ngược mắt
lên, hắn xem như uổng công chờ đợi đã lâu...

Kỹ thuật của Kỷ Quân San cũng không tệ lắm, dưới sự vỗ về của cô, Đỗ Long
không thể kiên trì được bao lâu liền mở cống thoát lũ. Kỷ Quân San dùng tay
hoàn toàn chặn lại, cảm nhận lực xung kích hùng mạnh kia. Cuối cùng cô vẫn mở
tay ra, đại khái đánh giá một chút số lượng, gật gật đầu, nói rất chuyên
nghiệp:


  • Số lượng nhiều hơn khoảng một phần ba so với người bình thường, lực phun ra
    cũng mạnh hơn so với người bình thường. A Long, anh quả nhiên đã nhẫn nhịn rất
    lâu rồi...

Chuyên nghiệp, thật sự rất chuyên nghiệp....trong lòng Đỗ Long thầm vui mừng,
hai tay ôm lấy Kỷ Quân San nằm xuống, nói:


  • Mệt chết anh rồi, chúng ta nghỉ ngơi thật tốt sau đó cùng đi tắm đi...


Cảnh Lộ Quan Đồ - Chương #242