Người đăng: tuanh.kst@
Cốc..cốc…cốc… Đỗ Long gõ cửa phòng.
Người trong phòng hỏi vọng ra:
Bảo vệ đáp:
Người trong phòng lê đôi dép lẹp xẹp ra mở cửa, đồng thời lẩm bẩm nói:
Bảo vệ đáp:
Người bên trong đáp:
Cửa chống trộm nặng trịch tách một tiếng mở ra, người bên trong nhìn thấy mấy
người đứng bên ngoài, lại còn mặc trang phục cảnh sát. Y lập tức biết có điều
không hay, đang muốn đóng cửa lại, Đỗ Long ra sức giữ cửa, Thẩm Băng Thanh lập
tức xông vào trong.
Thẩm Băng Thanh nhanh chóng khống chế những người trong phòng, xoay hai tay ấn
lên tường:
Đỗ Long cầm theo gậy cảnh sát lục soát toàn bộ căn phòng, phát hiện trong căn
phòng có hai phòng hai sảnh chỉ có mỗi người đàn ông tên Nghiêm Trung Thành.
Đỗ Long kêu Thẩm Băng Thanh đưa Nghiêm Trung Thành tới trước mặt mình, hắn lớn
tiếng hỏi:
Nghiêm Trung Thành ủ rũ nói:
Biết… nhưng không nghĩ sẽ nhanh bị tóm tới vậy…
Tại sao phải giết người!
Đỗ Long không hề để Nghiêm Trung Thành có bất kỳ biểu hiện suy nghĩ gì, nhưng
thật ra Bạch Nhạc Tiên với Thẩm Băng Thanh đều cười mừng rỡ, bọn họ không nghĩ
là Nghiêm Trung Thành lại có thể dễ dàng sa bẫy như vậy.
Nghiêm Trung Thành hối hận nói:
Nghiêm Trung Thành khóc huhu, Đỗ Long nói:
Nghiêm Trung Thành giao chìa khóa ra, đồng thời cung cấp thông tin đang giấu
xe ở trong nhà của một người bạn. Đỗ Long áp tải gã lên xe, sau đó lập tức báo
tin tốt lành này cho Uẩn Cảnh Huy. Uẩn Cảnh Huy vô cùng vui mừng, khen ngợi Đỗ
Long mấy câu trong điện thoại, Đỗ Long cười nói:
Uẩn Cảnh Huy mập mờ nói:
Đỗ Long than nhẹ một tiếng nói:
Uẩn Cảnh Huy an ủi đôi câu, tỏ tâm sự đôi chút, sau khi Đỗ Long ngắt điện
thoại, Bạch Nhạc Tiên cười hỏi:
Đỗ Long lạnh nhạt nói:
Bạch Nhạc Tiên cười nói:
Tuy rằng Đỗ Long cũng không sợ mấy kẻ con nhà quan trả thù, nhưng nghe được
những lời của Bạch Nhạc Tiên, trong lòng hắn cũng tốt hơn nhiều.
Nghiêm Trung Thành sau khi bị bắt về Phòng, ba người thẩm vấn qua loa, nhiệm
vụ tìm lại chiếc BMW bị mất đi để cho người khác làm. Lúc này vẫn chưa tới
mười giờ, Đỗ Long cùng Bạch Nhạc Tiên và Thẩm Băng Thanh cùng ra ngoài ăn chút
đồ ăn nhanh để chúc mừng, sau đó trực tiếp đưa bọn họ về nhà.
Thẩm Băng Thanh rất tự giác tắm rửa đi ngủ, Bạch Nhạc Tiên lại hưng phấn nói
tào lao với Đỗ Long. Đỗ Long thấy cô ngáp mệt mỏi, đôi mắt đỏ chảy cả nước
mắt, vì thế bản thân tự yêu cầu xoa bóp cho cô. Bạch Nhạc Tiên do dự một chút
rồi đáp ứng liền. Đỗ Long xoa bóp vài huyệt vị trên đầu cho cô, giọng nói của
Bạch Nhạc Tiên càng ngày càng nhỏ dần, cuối cùng đầu ngủ gục trước ngực, và
đương nhiên là ngủ ngay trên ghế rồi. Đỗ Long ôm cô trở về trên giường, đắp
chăn cẩn thận cho cô.
Ba giờ rưỡi chiều, Đỗ Long chuẩn bị đi mới gọi hai người kia dậy. Bạch Nhạc
Tiên vặn vẹo cổ nhìn Đỗ Long nói:
Đỗ Long cười một tiếng nói:
Bạch Nhạc Tiên quả thật mơ một giấc mơ rất đẹp, nghe được lời Đỗ Long nói, mặt
cô liền đỏ ửng lên, không hề tức giận mà bĩu môi nói:
Đỗ Long mỉm cười đen tối nói:
Bạch Nhạc Tiên cũng xem không ít tiểu thuyết, đối với điển cố mà Đỗ Long nói
rất tường tận, biết Đỗ Long nhân cơ hội này để xử mình, ánh mất quyến rũ của
cô chuyển sang hướng khác, hờn dỗi liếc mắt nhìn Đỗ Long nói:
Đỗ Long nhìn cô mà tim như muốn trực nhảy ra khỏi lồng ngực. Nha đầu này, càng
ngày càng thú vị…
Bạch Nhạc Tiên vốn không cần thay ca, nhưng cô dường như ỷ lại vào tổ rồi, lại
có thể đi theo đội khác làm ca đêm. Trong đêm hôm khuya khoắt lại đi tới hiện
trường xem thi thể vẫn còn chưa đông cứng. Cô rõ ràng không sợ cái gì, ngược
lại lại vô cùng hưng phấn. Theo cách nói của cô, sau này cô có thể khoác lác
trước mặt bạn bè rồi.
Hôm ấy là hơn tám giờ tối, Mã Quang Minh gọi điện thoại cho Đỗ Long, cười nói
với hắn:
Đỗ Long biết Mã Quang Minh nói không chừng trong đầu còn mừng thầm, cho nên
hắn cũng thuận miệng giải thích thêm chút, Mã Quang Minh cười nói:
Hành vi bạo lực của Đỗ Long sau khi được sự chấp nhận của lãnh đạo, hắn liền
mừng rỡ nói:
Hai người mặc sức hàn huyên với nhau vài câu, đột nhiên Mã Quang Minh nói:
Đỗ Long đương nhiên biết Mã Quang Minh đang nói gì, công ty xây dựng Thiên
Thần chính là nguồn tài chính của Lưu Dịch Dương. Mã Quang Minh nói nó xảy ra
phiền phức, ắt hẳn ông ta đã ra tay với Lưu Dịch Dương. Rất nhiều nghành sản
xuất trong nước đều có quy tắc ngầm, chỉ cần có người điều tra, không nói điều
tra ra vấn đề gì, nhưng Mã quang Minh đã nói vậy thì công ty xây dựng Thiên
Thần chắc chắn có phiền phức lớn.
Mã Quang Minh tiếp tục nói:
Người đàn ông nổi máu ghen mà…. Miệng Đỗ Long có phần khổ sở, Lưu Dịch Dương
này đang thay hắn chịu khổ. Nếu như Mã Quang Minh biết được hắn vung đao cướp
người yêu, hơn nữa còn lợi dụng sự ghen tị của Mã Quang Minh để công kích đối
thủ… Mã Quang Minh sẽ tức giận lôi đình như thế nào đây? Đỗ Long quả thực
không dám tưởng tượng…