Người đăng: tuanh.kst@
Bạch Nhạc Tiên rất khinh thường lời nói của Đỗ Long:
Đỗ Long cười nói:
Bạch Nhạc Tiên xoay chuyển ánh mắt, dường như đang tính toán cái được mất,
cuối cùng cô nói:
Đỗ Long cười nói:
Bạch Nhạc Tiên ngẫm nghĩ một lát rồi nói:
Đỗ Long cười nói:
Thẩm Băng Thanh không hề dính vào, nói:
Bạch Nhạc Tiên ngẫm nghĩ một lúc thấy có chút không thích đáng, cô vội vàng bổ
sung:
Đỗ Long cười nói:
Xem ra chưa bắt đầu mà đã có người bắt đầu sợ hãi rồi. Yên tâm đi, coi như
anh thắng thì cũng sẽ không bắt em làm những chuyện gì quá đặc biệt đâu.
Không quá đặc biệt? Vậy thì là quá bình thường rồi?
Bạch Nhạc Tiên liếc mắt nhìn Đỗ Long một cái. Trong ánh mắt ngoài trừ sự lo
lắng không yên, dường như còn mang theo chút chờ mong…
Thẩm Băng Thanh dừng lại đợi đèn đỏ ở một ngã tư đường, y hỏi:
Đỗ Long cười nói:
Đi tới nhà Lư Hạo Nhiễm.
Nhà Lư Hạo Nhiễm?
Bạch Nhạc Tiên và Thẩm Băng Thanh đều bắt đầu nghi hoặc. Đỗ Long cười mỉm
không hề giải thích gì, mãi tới khi bọn họ đến khu chung cư kia, Đỗ Long kêu
Thẩm Băng Thanh đỗ xe cảnh sát trước cửa khu chung cư, ba người trực tiếp đi
tới phòng điều khiển.
Bạch Nhạc Tiên sửng sốt nói thầm, Đỗ Long mỉm cười nhìn cô một cái. Bạch Nhạc
Tiên lập tức hiểu ra mình đã đoán nhầm, cô vội vàng cứu chữa:
Thẩm Băng Thanh nói:
Đỗ Long nói:
Thẩm Băng Thanh nói:
Bạch Nhạc Tiên lại nói:
Ba người tiến vào phòng điều khiển của khu chung cư, nói rõ ý đồ với bảo vệ
bên trong. Hôm qua bảo vệ đã gặp bọn họ, cho nên lập tức đem đoạn video tối
qua ra, bọn người Đỗ Long liền xem lại cẩn thận.
Sau khi xem lại mấy lần đoạn video ra vào của chiếc BMW màu đỏ kia, Thẩm Băng
Thanh nghi ngờ nói:
Đỗ Long nói:
Người bảo vệ này dùng phương pháp trung bình đem tổng cộng số video quay được
từ sáu chiếc camera phát ra. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện.YY
Khi xem hết lần thứ hai, mặt Đỗ Long lộ ra vẻ tươi cười. Bạch Nhạc Tiên và
Thẩm Băng Thanh có lẽ thật sự đã mệt mỏi vì thức đêm mà không thu hoạch được
gì. Bạch Nhạc Tiên nhìn Đỗ Long còn muốn xem tiếp lần thứ ba, cô không kìm nổi
nói:
Đỗ Long mỉm cười nói:
Đỗ Long nhớ tới bản thân khi ở huyện Võ Khê đã hai lần bị xe bánh mì bao vây
chặn đánh, hắn thổn thức nói:
Bảo vệ tra xét tài liệu một lát rồi nói:
Đỗ Long ồ lên một tiếng rồi nói:
Bảo vệ khẳng định nói:
Trên mặt Đỗ Long nở nụ cười chiến thắng, hắn nhìn lại Bạch Nhạc Tiên nói:
Đối với phát hiện của Đỗ Long, Bạch Nhạc Tiên và Thẩm Băng Thanh không nói lời
nào. Chiếc xe bánh mì cùng theo vào với chiếc BMW kia bọn họ đều nhìn thấy,
hơn nữa còn nhìn thấy không chỉ một hai lần, bọn họ sửng sốt không nhìn ra
được cái gì, nhưng Đỗ Long lại có thể nhìn ra được vấn đề. Đây quả thực không
muốn phục cũng không được.
Bạch Nhạc Tiên rất nhanh liền điều tra ra manh mối về biển số xe:
Đỗ Long không hề lưu tâm cười nói:
Nhìn thấy thần thái tự tin của Đỗ Long, dường như trên đời này không có chuyện
gì làm khó được hắn, Bạch Nhạc Tiên đột nhiên cũng tràn đầy sự tự tin.
Không lâu sau Thẩm Băng Thanh nhận được hồi báo của cục Giao Thông. Chiếc xe
bánh mì kia sau khi rời khỏi khu cư xá vào ngày hôm sau, cuối cùng đã xuất
hiện ở vị trí đặt camera của cục Giao thông, đó là một ngã tư đường gần khu
sinh sống. Theo hướng đi của chiếc xe này, có thể thấy việc nó đi vào một khu
vực như vậy là không nghi ngờ gì.
Sau khi có manh mối, Bạch Nhạc Tiên và Thẩm Băng Thanh dường như đều quên hết
sự mệt mỏi của cơ thể. Bọn họ tinh thần tăng gấp trăm lần cùng Đỗ Long đi tới
khu sinh sống kia. Cầm ảnh chụp chiếc xe bánh mì kia với biển số nhái phân
công nhau đi điều tra.
Rất nhanh bên phía Bạch Nhạc Tiên đã truyền đến tin tức, ông chủ của một tiệm
ăn nhanh bán mì gạo bên cầu nhận ra chiếc xe và biển số xe kia:
Bảo vệ của khu cư xá lợi dân xác nhận lời của ông chủ tiệm mì gạo, còn dẫn bọn
họ đi tìm chiếc xe kia. Sau khi bọn người Đỗ Long so sánh biển số xe liền phát
hiện chiếc xe này chính là xe mà họ đang cần tìm. Trên mặt mọi người đều đầy
ắp sự hưng phấn và vui mừng