Người đăng: tuanh.kst@
Trông thấy cảnh tượng ân ái giữa hai người họ trong đoạn video, thật kỳ lạ là
trong lòng Đỗ Long không hề có chút ghen tị nào. Hắn vẫn chưa tới mức phải
ghen tị với một người đã chết cả mấy năm nay. Lâm Nhã Hân cho hắn xem những
thứ này chứng tỏ trong lòng cô, địa vị của hắn đã tương đương với người chồng
trước.
Trông thấy hình ảnh người chồng trước của Lâm Nhã Hân hung hăng lâm trận, Đỗ
Long đúng là có chút vã mồ hôi. Hắn đối với cô ta thật sự quá dịu dàng...
Lâm Nhã Hân thẹn thùng núp trong lòng Đỗ Long. Bọn họ vẫn dính lấy nhau như
cũ. Đỗ Long tuy không hề động đậy, nhưng nhịp đập của tim hắn khiến Lâm Nhã
Hân cảm nhận được những trận rung động liên hồi.
Lâm Nhã Hân gỡ trong tai ra hai cái tai nghe không dây loại nhỏ vừa đủ lọt lỗ
tai. Cô nói:
Đỗ Long ờ một tiếng rồi nói:
Những lời của Đỗ Long lại một lần nữa dẫn tới một trận tình chiến mãnh liệt.
Đỗ Long học rồi thực hành luôn như trong đoạn video, cho Lâm Nhã Hân no nê.
Nhưng cũng khiến cho cô thương tích đầy mình. Đến sáng ngày hôm sau cô ta nói
thế nào cũng không thể bò dậy nổi.
Lâm Nhã Hân đắm đuối nhìn Đỗ Long, trong lòng tràn ngập tình yêu dành cho hắn.
Đỗ Long nhìn cô tự đắc nói:
Lâm Nhã Hân lắc đầu kiên quyết, nói:
Đỗ Long trìu mến vỗ vỗ lên khuôn mặt cô cười nói:
Lâm Nhã Hân nói:
Đỗ Long gật gật đầu, ngầm quyết định lúc nào đó tìm một vệ sĩ cho Lâm Nhã Hân.
Tốt nhất là nữ, như thế sẽ an toàn hơn một chút.
Đỗ Long lái xe đến nửa đường mới phát hiện ra điện thoại chưa mở máy. Vừa mở
máy đã thấy hơn mười cái tin nhắn, đều là những tin nhắn báo những cuộc gọi
nhỡ. Hơn nửa số cuộc gọi nhỡ là của Thẩm Băng Thanh gọi, còn ba cuộc nữa là
cuả Uẩn Cảnh Huy, Kỷ Quân San và Bạch Nhạc Tiên.
Đỗ Long thầm nói một tiếng "chậc, chậc" rồi vội vàng gọi điện thoại cho Uẩn
Cảnh Huy. Điện thoại vừa được kết nối đã nghe tiếng Uẩn Cảnh Huy bất mãn nói:
Đỗ Long vội nói:
Uẩn Cảnh Huy nói:
Đỗ Long lại vội vàng gọi điện thoại cho Kỷ Quân San, cũng giải thích giống như
vậy. Kỷ Quân San sau khi hờn dỗi một chút thì cũng tha thứ cho hắn. Lại còn
quan tâm nhắc nhở hắn đừng có làm quá sức, chú ý nghỉ ngơi. Tối qua chỉ là cô
nhớ Đỗ Long, cho nên mới gọi điện thoại cho hắn.
Tiếp theo đó Đỗ Long gọi lại cho Bạch Nhạc Tiên, Bạch Nhạc Tiên bình tĩnh nói:
Đỗ Long cười nói:
Bạch Nhạc Tiên trách móc nói:
Đỗ Long còn lâu mới sợ sự uy hiếp của cô. Hắn cười he he nói:
Cô không nhắc nhở suýt nữa làm tôi quên mất. Hôm nay tôi trực ca đêm, đến
chiều xin lắng nghe lời dạy bảo của quý cô sau...
Đỗ Long!
Tiếng Bạch Nhạc Tiên tăng lên cả mấy lần, cô hét lên:
Đỗ Long kinh ngạc hỏi:
Bạch Nhạc Tiên đắc ý nói:
Đỗ Long rất muốn nói "chỉ là một Chủ tịch quận nhỏ tí, trong mắt đại tiểu thư
cô chẳng phải cũng chỉ như một đống phân sao. Chỉ cần cô xưng tên họ ra thì
chẳng phải sẽ vạn sự như ý sao? Tuy nhiên hắn vẫn nhẫn nhịn không nói ra, chỉ
nói:
Bạch Nhạc Tiên nói:
Đỗ Long tức giận nói:
Kiểu thái độ như cô thì vĩnh viễn đừng đòi làm một cảnh sát đạt yêu cầu.
Nguồn tại Đỗ Long nói xong thì cúp máy luôn. Bạch Nhạc Tiên cười khẩy một cái rồi nói
với Thẩm Băng Thanh:
Anh xem cái tên này, như thế mà còn có mặt mũi để nói rằng thái độ của tôi
không tốt. Không biết đã chốn trong chăn của con đàn bà nào suốt cả đêm nữa.
Đột nhiên Thẩm Băng Thanh nhìn cô cười cổ quái, Bạch Nhạc Tiên cau mày nói:
Thẩm Băng Thanh cười nói:
Con gái nói như thế này thì sẽ để lại ấn tượng không tốt cho người khác.
Người khác sẽ cho rằng cô đang ghen tị đấy!
Ghen tỵ?
Bạch Nhạc Tiên không những không giận mà lại phì lên cười, cô tỏ vẻ khinh bỉ
nói:
Thẩm Băng Thanh lắc đầu nói:
Bạch Nhạc Tiên đang định phản bác thì điện thoại của Thẩm Băng Thanh reo:
Thẩm Băng Thanh thông báo tình hình của địch cho Bạch Nhạc Tiên, sau đó nhận
điện thoại nói:
Đỗ Long cười nói:
Bạch Nhạc Tiên ở một bên nghe được rất rõ ràng, cô giận dữ hét lớn: