Người đăng: tuanh.kst@
Băng Phong! Hắn có cái gì tốt? Vì sao em lựa chọn hắn mà không phải tôi!
Mạnh Hồng Vĩ bộ mặt dữ tợn, hai mắt đỏ thẫm nhưng lại trợn trừng lên nhìn
Nhạc Băng Phong lớn tiếng chất vấn.
Bởi vì tôi có tiền, tôi có thể mua nhà mua xe làm cho cô ấy, đem lại cho
cô ấy một cuộc sống, hạnh phúc thoải mái, anh có thể làm như vậy sao?
Anh có có thể làm được gì cho cô ấy chứ? Mua một đóa hoa? Ở trên internet
nói lời ngon tiếng ngọt sao?
Đỗ Long cố gắng đả kích tâm lý của Mạnh Hồng Vĩ.
Hai mắt Mạnh Hồng Vĩ lộ ra vẻ cừu hận cực độ, gã giận dữ hét:
- Có tiền là rất giỏi sao? Dù mày có nhiều tiền hơn đi nữa tao cũng sẽ
làm thịt mày!
Mạnh Hồng Vĩ rút đao ra, phẫn nộ đâm một nhát vào ngực Đỗ Long, quả nhiên
lá gan của gã sau khi giết bốn người cũng đã lớn hơn rất nhiều, không ngờ
ngay cả Đỗ Long với dáng người như vậy mà cũng dám khiêu chiến.
Đỗ Long cũng không như lần trước để cho đối phương có bất cứ cơ hội nào, hắn
trực tiếp bay lên tung một cước đá Mạnh Hồng Vĩ ngã trên mặt đất, sau đó khẽ
quát một tiếng:
- Động thủ!
Từ trong những bụi cỏ, bóng cây sau lưng đột nhiên xuất hiện mấy bóng
người mạnh mẽ lao về phía này, nhanh chóng khống chế được Mạnh Hồng Vĩ
và bạn gái của gã.
Sau khi cảnh sát đặc công khống chế được hết thảy mọi việc, Đỗ Long và
Nhạc Băng Phong đi tới trước mặt gã. Mạnh Hồng Vĩ thở hồng hộc, gã vừa
kinh hãi vừa phẫn nộ, dùng ánh mắt không hiểu nhìn Đỗ Long. Đỗ Long cố ý
khuỷu tay mình lại, mỉm cười nhìn Mạnh Hồng Vĩ nói:
- Mạnh Hồng Vĩ, anh đã bị bắt! Chúng tôi đều là cảnh sát!
Mạnh Hồng Vĩ trừng mắt nhìn Đỗ Long với vẻ khó có thể tin, Đỗ Long khẽ mỉm
cười, nói:
- Khó có thể tin sao? Sự thật chính là như thế, chúng ta sớm đã nghi ngờ và
sắp xếp người theo dõi anh rồi. Mê trận mà anh bày ra đối với chúng tôi
không những không thể bảo hộ được việc làm của anh mà còn làm lộ ra
chân tướng, lần đi câu cá này chúng tôi đã bố trí một tuần lễ rồi.
Mạnh Hồng Vĩ chuyển ánh mắt khó có thể tin nhìn về phía Nhạc Băng Phong, thời
gian dần qua sắc mặt của gã biến thành thống khổ. Nhạc Băng Phong thản
nhiên nói:
- Rất xin lỗi, anh đã phạm pháp, nhất định phải bị luật pháp trừng phạt!
Nói xong Nhạc Băng Phong liền rút tay ra khỏi người Đỗ Long, rồi xoay
người trở lại tiểu đình, đưa lưng về phía mọi người, nhìn dòng nước u
tĩnh của song Bàn Long, dưới ánh sánh của những ngọn đèn, tựa như một
tinh linh xinh đẹp lần đầu đến nhân gian.
Cảnh sát hành động cũng không phải thông báo cho phóng viên, nhưng Đỗ Long
lại đặc biệt báo cho Triệu Bình và Hàn Ỷ Huyên biết, nhờ vào những máy
quay chuyên dụng, bọn họ có thể ghi lại đầy đủ toàn bộ quá trình bắt giữ
Mạnh Hồng Vĩ.
Đỗ Long một lần nữa đeo kính râm lên, đi tới trước máy quay phim, đáp:
- Đúng, đây mới thực sự là tình nhân sát thủ, hiện tại đã bắt được gã,
vụ án hai đôi tình nhân bị sát hại cuối cũng cũng có thể kết thúc.
Đỗ Long đáp:
- Ngay từ đầu chúng tôi đã biết kẻ bị bắt đó chẳng qua chỉ là
một tên giả tạo, sở dĩ nói với truyền thông như vậy, chính là vì muốn mê
hoặc hung thủ thực sự, đợi sau khi thời cơ chín muồi, chúng tôi sẽ sắp
xếp kế hoạch dụ bắt. Do trước khi bắt giữ tên hung thủ này chúng tôi
đã thu thập đầy đủ chứng cứ, cho nên hành động vô cùng thành công.
Không lâu sau Uẩn Cảnh Huy cũng đã đi tới hiện trường, rồi tiếp nhận cuộc
phỏng vấn. Trong khi ông ta nói chuyện với những người làm truyền thông,
Đỗ Long nhìn lại thì phát hiện, Nhạc Băng Phong đã lặng lẽ rời khỏi nơi
này chẳng biết từ lúc nào.
Sau khi cuộc phỏng vấn kết thúc, Triệu Bình và Hàn Ỷ Huyên mời Đỗ Long đi vào
khách sạn Hải Thiên để cung cấp thêm thông tin của vụ án, Đỗ Long vui vẻ
đồng ý. Muốn thăng quan nhanh chóng, thì là nhất định phải nhờ vào sức
mạnh truyền thông. Hiện tại, nói thật ra thì hắn cũng chỉ là một tiểu
nhân vật không có bao nhiêu cơ hội để tiếp xúc với cấp trên hoặc lãnh đạo
của cấp trên, chỉ có thể dùng biện pháp thông qua truyền thông để xuất
hiện ở trên TV hoặc là báo chí, có lẽ các vị lãnh đạo nhìn đến cũng sẽ nhớ
mang mang đã gặp ở đâu?
Hôm nay không đi câu lạc bộ giải trí Hạo Thiên cũng là do sự sắp xếp đặc
biệt của Hàn Ỷ Huyên. Lần trước đi câu lạc bộ giải trí Hạo Thiên đã mang đến
cho Đỗ Long áp lực không nhỏ, một cô gái trí tuệ và lại khéo hiểu lòng
người như cô ta nhất định không để sai lầm tiếp diễn.
Do Đỗ Long lần này đi là để cung cấp tin tức nên hắn đã mặc vào trang
phục cảnh sát. So với lúc hắn mặc bộ vest màu đỏ kia chỉ có chút phong độ,
thì khi hắn mặc trang phục cảnh sát lại càng đẹp trai hơn, đến cả Hàn Ỷ
Huyên cũng nhịn không được phải khen vài câu, nói hắn trời sinh ra là để
làm móc treo quần áo, mặc cái gì cũng rất hợp, rất hoàn mỹ.
Hàn Ỷ Huyên và Đỗ Long ngồi phỏng vấn ở chỗ sớm đã được bố trí tốt, rồi
bắt đầu lấy những tin tức quan trọng. Bởi vì Triệu Bình không có nhu cầu
thu thập tin tức, cho nên y đã sớm trở về đi biên tập video, chuẩn bị phát
sóng chương trình vào ngày mai. Tin chắc đây là một chương trình bom
tấn dành cho mọi người, chuyên mục "cuộc sống" nhất định sẽ lại được đổi
mới, thu hút lượng người xem cao cao hơn.
Hàn Ỷ Huyên bắt đầu khai thác tin tức của Đỗ Long, từ khái quát đến chi
tiết, từ xa đến gần. Chủ đề của cô chính là: ‘anh hùng không phải là một
ngày có thể luyện thành’. Đỗ Long làm như thế nào để từ một học sinh bình
thường biến thành một anh hùng như bây giờ? Đây mới là điều mà cô cần
tìm kiếm đáp án.
Đỗ Long cũng rất phối hợp, hắn nhớ lại sự ấm áp của gia đình, trường học, sự
quan tâm của lãnh đạo... Khi nói đến đoạn xúc động, hắn đã lã chã rơi lệ,
khiến cho Hàn Ỷ Huyên cũng bị cuốn hút vào câu chuyện, tin tưởng rằng
khi xem chuyên mục này người xem nhất định sẽ bị cảm động đến rơi nước mắt.
Cuộc phỏng vấn vô cùng thành công, cuối cùng một mình Hàn Ỷ Huyên mời Đỗ Long
đi ăn một chút để lót dạ xem như khao hắn. Thời điểm Hàn Ỷ Huyên thật cẩn
thận xiên hoa quả và salad bỏ vào trong miệng, ánh mắt Đỗ Long nhìn cô thật
sâu. Từ góc độ này, không cần kính nhìn xuyên thấu, chỉ dùng ánh mắt
thường cũng có thể nhìn khe ngực thật sâu của Hàn Ỷ Huyên, trông rất đẹp
mắt.
Hàn Ỷ Huyên dường như phát hiện ánh mắt ham muốn tìm tòi khám phá của Đỗ
Long, mặt của cô ta hơi nóng lên, nhìn như kéo chiếc áo lại, Đỗ Long thu hồi
ánh mắt ngay lập tức. Loại ánh mắt này bình thường Hàn Ỷ Huyên cũng đã thấy
nhiều, dáng người và dung mạo mà Hàn Ỷ Huyên có được đủ để cô kiêu ngạo. Với
ánh mắt vừa rồi của Đỗ Long xem như đã rất văn nhã rồi, cho nên Hàn Ỷ
Huyên không dùng tới sự ngang ngược hằng ngày ngẩng đầu, mỉm cười hỏi:
- Đỗ Long, nữ cảnh sát quận Bạch Hoa trông đều rất được sao? Tôi phát hiện
hôm nay anh phối hợp với vị nữ cảnh sát khác chứ không phải là người lần
trước, tại sao phải đổi người? Phương diện này có phải có nguyên nhân đặc thù
gì hay không?
Đỗ Long cười nói:
- Hai vị nữ cảnh sát xinh đẹp nhất thành phố Ngọc Minh cô đều gặp rồi, theo
tôi được biết chắc là không ai có thể đẹp bằng hai vị ấy. Lần trước Sĩ
quan Bạch (Bạch Nhạc Tiên) đã để lộ mặt ở trên truyền thông, tôi lo lắng
nghi phạm nhận ra cô ấy đến, cho nên lúc này không mời cô tới. Để có thể
khiến cho nghi phạm mê muội thì phải là những cô gái vô cùng xinh đẹp,
lại phù hợp với sở thích của hung thủ nên phải liều lĩnh mời vị kia
đến. Cũng không phải là tôi thích mỹ nữ hay là có mới nới cũ và vân vân, mà
nói thật tôi đã có bạn gái rồi.
Hàn Ỷ Huyên mỉm cười nói:
- Thì ra là thế, là tôi hiểu lầm, tuy nhiên anh cũng không cần khẩn trương
như vậy nha, tôi cũng không có tính toán tìm bạn gái anh để tố cáo đâu.
Đỗ Long cười nói:
- Ỷ Huyên, cô còn chưa có bạn trai sao? Chờ cô có người trong lòng mình, cô
sẽ phát hiện mọi chuyện thật ra rất khác xa so với tưởng tượng. Cô sẽ
phải hết sức dè chừng anh ta, cho dù bên cạnh anh ta xuất hiện một người
phụ nữ mặt rỗ, cô cũng sẽ lo lắng mất nửa ngày, cho nên, bây giờ áp lực
của tôi thật sự rất là lớn. Nếu bạn gái của tôi xem chuyển mục của mấy
người các cô, tôi khẳng định phải dỗ dành cô ấy ít nhất nửa giờ.