Hung Thủ Xuất Hiện Nhưng Không Thể Bắt


Người đăng: tuanh.kst@

Trưởng phòng Uẩn tôi đã phát hiện ra tung tích của " sát thủ tình
lữ " rồi!
Đỗ Long báo cáo tin tức này cho Uẩn Cảnh Huy đầu tiên.
Uẩn Cảnh Huy vô cùng mừng rỡ, ông ta không nghĩ nhanh như vậy đã có
kết quả, liền nói.
Nhanh vậy à? Hiện tại gã đang ở đâu? Có tóm được gã không?
Đỗ Long bình tĩnh trả lời
Chúng ta đã có được tin tức rất rõ ràng về gã, nhưng hiện tại chưa
thể bắt gã được
Uẩn Cảnh Huy tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi?
Vì sao không thể bắt gã?
Đỗ long nói
Hiện tại những điều chúng ta nắm được hoàn toàn chỉ dựa theo lời
kể lại, không hề có chứng cứ, mà chừng đó là quá ít để định tội
gã, bới vậy chúng ta phải chờ tới lần sau gã ra tay, tập kích bắt
ngay tại trận.
Uẩn Cảnh Huy có chút lo lắng nói
Làm như vậy quá nguy hiểm, gã chẳng phải là tội phạm buôn ma túy,
cờ bạc hay mại dâm gì mà gã chính là sát thủ giết người không
chớp mắt đấy, nếu như gã nổi điên lên đột nhiên giết người bừa bãi,
thì làm thế nào được. Cậu nói cho tôi biết gã đang ở đâu tôi lập
tức dẫn người đến bắt.
Đỗ Long kiên nhẫn giải thích nói
Trưởng phòng Uẩn, bây giờ thực sự không thể bắt hắn được, nếu như
chúng ta manh động, làm gã chạy mất dạng thì sao?
Uẩn Cảnh Huy hít sâu một hơi, lại hỏi?
Vậy cậu tính chúng ta nên làm gì bây giờ?
Đỗ Long nói:
Tôi sẽ phái người theo dõi gã hao bốn trên hai bốn, giám sát chặt
chẽ mọi hành động của gã, chỉ cần gã lộ diện có ý đồ gây án,
chúng ta lập tức cho người bắt gã ngay.
Uẩn Cảnh Huy nói.
Cậu có nghĩ tới việc theo dõi gã sát sao hai tư trên hai tư cần bao
nhiều người không? Hơn nữa cậu có dám khẳng định đối phương sẽ không
phát hiện ra có người theo dõi hắn, nếu như tiến hành trong một
thời gian ngắn thì có thể, nhưng nếu thời gian kéo dài khoảng một
tuần hoặc một tháng, lâu hơn nữa thì tính sao?Lúc đó chẳng may lộ
ra sơ hở làm cho gã trồn thoát, hoặc nếu như cho gã thêm cơ hội gây
án thì làm thế nào?\
Nhất định không
Đỗ Long khẳng định một câu chắc chắn
Tôi có thể lập quân lệnh, nếu như để hắn trốn thoát hoặc gây thêm
án mạng, mọi trách nhiệm sẽ do mình tôi gánh chịu.
Uẩn cảnh Huy cười khổ nói.
Đây không phải là chuyện đùa, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì,
liệu cậu có gánh nổi ko?
Đỗ long hỏi ngược lại:
Nếu như lúc này tiến hành bắt giữ, mà chúng ta không thể định tội
hắn thì tính sao?
Uẩn Cảnh Huy cảm giác đau đầu nói
Cậu để tôi suy nghĩ thật kỹ đã rồi tính...
Đỗ Long nói.
Chuyện này không cần tính gì nữa, ngài đừng phức tạp hóa vấn đề
nữa, việc này cứ giao cho tôi, chẳng lẽ ngài đã quên lí do tôi được
điều đến quận Bạch Hoa rồi à. Hãy tin tôi, sẽ không xảy ra vấn đề
gì đâu.
Uẩn Cảnh Huy dường như bị sự ảnh hưởng của Đỗ Long, lão nói
Thôi được rồi, cậu có muốn tôi cử vài người tới giúp cậu giám sát
hắn hay không?
Đỗ Long nói
Chuyện đó không quan trọng, tôi có thể sắp xếp được, ngài cứ chờ
tin tốt lành từ tôi. Nhanh thì hai ba ngày, lâu thì năm sáu ngày, tôi
sẽ tận tay dẫn " sát thủ tình lữ" tới giao cho ngài.
Khi Đỗ long tắt điện thoại thì phát hiện Nhạc Băng Phong cùng với
tổ viên tổ kỹ thuật intenet nhìn mình bằng ánh mắt kinh ngạc, hiển
nhiên bọn họ ngạc nhiên trước cách nói chuyện của Đỗ Long đối với
trưởng phòng Uẩn.
Quan hệ giữa hắn và Uẩn Cảnh Huy không phải bọn họ có thể hiểu
được, bới vậy hắn không hề để ý những ánh mắt đang nhìn mình, hắn
quay sang Nhạc Băng Phong nói.
Cảm ơn cô đã hỗ trợ, mong rằng mọi người có thể giữ bí mật giúp
tôi, không để cho tin tức " sát thủ tình lữ " còn chưa bị bắt mà đã
lan truyền ra ngoài.
Nhạc băng Phong nói.
Chuyện này anh yên tâm, chúng tôi sẽ giữ kín tin tức này, người anh
nói là " sát thủ tình lữ " chẳng phải đã bị bắt rồi sao?
Đỗ long nói.
Đó chính là thủ đoạn đánh lạc hướng của đối phương, kẻ bị chúng
ta bắt chỉ là một kẻ giả mạo, chuyện này cũng là chuyện cơ mật,
không thể lan truyền ra ngoài.
Nhạc băng Phong nói.
Thì ra là vậy. Tôi hiểu rồi.
Đỗ Long nhìn cô nói.
Một lần nữa cảm tạ cô giúp đỡ, tôi đi trước.
Nhạc Băng Phong gật đầu, Đỗ long liền rơi khỏi, cô nhìn theo bóng lưng
hắn khẽ rơi vào trầm tư, từ trước đến giờ cô luôn cho rằng Đỗ Long
là cảnh sát chìm, đang đi nằm vùng, nhưng bây giờ có lẽ không phải
như vậy.
Một kỹ thuật viên internet đứng lên kinh hãi nói.
Tôi nhơ ra rồi, anh ta chính là Đỗ Long, một vị anh hùng trong ngành
cảnh sát. Nghe nói hai ngày trước chính anh ta đã dẫn đội hình sự
đi bắt kẻ giả mạo " sát thủ tình lữ " về cục. Trời ạ, có lẽ tôi
nên đuổi theo hắn xin chữ ký.
Dừng lại, hậu tri, hậu giác, tôi đã sớm nhận ra hắn rồi.
Người tổ viên kia đắc ý nói,
Hắn luôn đeo kính râm, bởi vì mắt trái có dị tật, kể từ ngày đầu
tiên đi làm, gặp đc kẻ bắt cóc tống tiền, hắn không tự lượng sức
mình, định xông lên cản trở, kết quả bị người ta đánh cho một gậy
vào sau ót.Thiếu chút nữa trở thành người sống thực vật, tuy rằng
đã tỉnh nhưng mắt trái bị đánh cho lồi ra ngoài, nghe nói ca phẫu
thuật rất thành công.hắn được xuất viện về nhà nhưng khẳng định
tình hình không giống như ban đầu, nên mới phải...
Nhạc Băng Phong nhướng mày, lạnh giọng quát lên.
Các anh nói đủ chưa, nói xấu người khác sau lưng là tốt lắm sao? Dù
như thế nào, lúc ấy anh ta cũng dám lao ra, chỉ cần điểm này thôi
cũng đủ lợi hại hơn các gã đàn ông vô dụng khác rồi.
Nhạc Băng Phong càng nói nhiệt độ căn phòng càng như đã xuống thấp
hơn mười độ, tất cả mọi người đều vội vàng ngậm miệng lại, không
nên rước họa vào thân, chỉ có người vừa nói Đỗ long mấy câu, âm
thầm nói thầm một câu.
Nếu là cô gặp nguy hiểm tôi cũng sẽ xông lên đấy
Đỗ Long thông qua Nhạc băng Phong đã biết rõ tin tức cụ thể liên quan
đến Thảo Nguyên Cô Nhạn, ví dụ như tính danh và địa chỉ, mấy thứ
này Nhạc Băng Phong đều thuận tay đóng dấu rồi gửi cho Đỗ Long một
phần.
Thảo Nguyên Cô Nhạn tên thật là Mạnh Hồng Vĩ, năm nay hai mươi sáu
tuổi, ở cùng một chỗ với cha mẹ, gần đây gã đã gặp nhiều chuyện
xui xẻo, đầu tiên là thất tình, sau đó bới vì thất tình mà làm cho
tình thần và thể lực khó có thể tập trung lên, liên tiếp phạm vào
những sai lầm không đáng có, bị ông chủ tư nhân đuổi việc mà k cần
do dự chút nào,
Thù hận tích tụ dần trong lòng Mạnh Hồng Vĩ, gã bắt đầu hận
thấu xương bạn gái, gã đem theo đao đi đến địa điểm hẹn với bạn
gái, hy vọng một đao có thể giết chết cô ta, nhưng bạn gái của gã
cũng k đến, sau đó gã thấy một cô gái có thân hình khá giống với
bạn gái mình, đang nép vào ngực bạn trai, khung cảnh rất giống ngày
xưa, khi gã còn mặn nồng yêu. Cái cảnh đó khơi dậy sự phẫn nộ trong
lòng gã, gã đuổi theo hai người kia đến nơi hẻo lánh rồi rút đao
giết chết họ.
Sau khi giết người Mạnh Hồng Vĩ không cảm thấy sợ hãi, ngược lại
cảm giác của gã mười phần hưng phấn, giống như ăn thuốc kích thích,
cái loại cảm giác hưng phấn này, giằng co với lý trí trong gã vài
ngày. tại thời điểm cảm giác đó biến mất, mạnh Hồng Vĩ như người
hít thuốc phiện, gã không thể kìm nổi sự hấp dẫn nay, lại đi tới
địa điểm tình nhân hẹn hò thường xuyên, rồi gã bắt đầu săn giết...
Đỗ Long cũng không lập tức phải người theo dõi Manh Hồng Vĩ, trước
tiên hắn gọi điện thoại cho Hạ Hồng Quân, hỏi y khi nào có thể trở
về thành phố Ngọc Minh, Hạ Hồng Quân nói cho hắn biết còn phải ở
đây hai ngày nữa, và còn phải xem tình huống của mẹ y như thế nào
rồi mới quyết định.
Đỗ Long có chút thất vọng, tuy nhiên lại an ủi Hạ Hồng Quân vài câu
bảo y ở Thượng Hải cứ yên tâm chăm sóc mẹ, không cần phải trở về
vội. Hạ Hồng QUân nhạy bén phát hiện được Đỗ Long có việc cần
phải nhờ mình hỗ trợ, nói.
Có việc gì gấp sao, tôi có thể tạm thời nhờ người chiếu cố cho mẹ
mình vài ngày mà.
Không cần đâu, cũng không phải việc gì lớn, anh vẫn nên ở lại chăm
sóc cho mẹ mình đi, việc này tôi có thể tự mình giải quyết, yên tâm
đi.
Sau khi tắt điện thoại, Đỗ Long trở về nhà Lâm Nhã Hân, nhưng hắn
không biết có người đang âm thầm theo dõi hắn.
Rất nhanh Lưu Dịch DƯơng liền nhận được một cuộc điện thoại,hắn
giật mình nói,
Cái tên lái chiếc xe cảnh sát màu xanh sao.Là do hắn làm phải không,
cậu xác định không nhìn lầm chứ?
Tuyệt đối chính xác, tôi đã chụp được ảnh của hắn sẽ gưi cho anh
ngay, người giám thị nhà Lâm Nhã Hân nói.
Lưu Dịch Dương nói
Hắn lái chiếc xe cảnh sát là giả, có thể là một tên lừa gạt
thôi, hừ hừ tôi hiểu rồi, anh tiếp tục theo dõi hắn, tôi đây sẽ sắp
xếp người cho hắn một ngạc nhiên nho nhỏ...


Cảnh Lộ Quan Đồ - Chương #217