Người đăng: tuanh.kst@
Bạch Nhạc Tiên không phục liền bĩu môi, miễn cưỡng lắm mới nói được một câu
xin lỗi với Lưu Thanh Sơn.
Lưu Thanh Sơn nói:
Ngay lúc Bạch Nhạc Tiên chuẩn bị từ chối, Đỗ Long nhéo nhẹ vào tay cô, hắn suy
nghĩ một lát, nói với Lưu Thanh Sơn và vợ chồng Hà Vệ Quốc:
Lưu Thanh Sơn nói:
Đỗ Long nghĩ một chút, rồi lắc đầu nói:
Lưu Thanh Sơn tiễn bọn họ ra về, khi Đỗ Long bắt tay chào Lưu Thanh Sơn, Lưu
Thanh Sơn còn hỏi:
Đỗ Long nói:
Cái này tôi cũng không rõ lắm, việc bố trí sắp xếp của cả chuyên án không
phải nhân viên cảnh sát cấp dưới như chúng tôi có thể hiểu rõ được. Tôi chỉ
biết nhiệm vụ của tôi là ở đâu, người tham gia hành động của chuyên án này
càng đông càng tốt. Nếu như anh có nhã ý muốn tham gia, thì anh chuẩn bị đi,
khoảng 6h30 phút tối chúng ta gặp nhau ở phường Thái Vận gần ngã rẽ Nguyệt
Nha. Đến lúc đó chúng ta trước sau có thể phối hợp lẫn nhau.
Ok, không vấn đề.
Lưu Thanh Sơn trả lời một cách rất thoải mái, sau đó đưa mắt nhìn Đỗ Long và
Bạch Nhạc Tiên rời khỏi đám tang.
Trên đường đi ra bãi xe, Bạch Nhạc Tiên nói với Đỗ Long giọng không vừa ý:
nguồn t r u y ệ n y_y
Đỗ Long cười khúc khích nói:
Bạch Nhạc Tiên không vừa lòng đối với lời giải thích của hắn, nhưng lại không
nghĩ ra chính xác vấn đề là ở chỗ nào. Cô đành lững thững trở lại xe, hỏi:
Đỗ Long nói:
Bạch Nhạc Tiên nhíu hàng lông mày lá liễu lại, khi cô đang có ý muốn nói với
Đỗ Long là mình không hài lòng về việc điều tra không theo trình tự nào hết,
thì đúng lúc đó chuông điện thoại của hắn vang lên. Đỗ Long nghe điện thoại
thuận miệng nói:
Triệu Hưng Chinh với giọng đằng đằng sát khí nói:
Đỗ Long liếc nhìn đồng hồ rồi nói:
Triệu Hưng Chinh nói với Đỗ Long nơi mình đang ở. Đỗ Long nói với Bạch Nhạc
Tiên:
Đỗ Long và Bạch Nhạc Tiên rất nhanh chóng đã đến chỗ Triệu Hưng Chinh. Chỉ
thấy đây là một công trường đang xây dựng. Triệu Hưng Chinh, La Gia Thành và
Bành Quốc Huy ba người bọn họ bị một đám công nhân với gậy gộc, tuýp sắt trong
tay chặn lại. Nhưng xem ra hai bên vẫn chưa xảy ra ẩu đả.
Đỗ Long thấy tình thế như vậy liền nói ngay với Bạch Nhạc Tiên:
Một mặt thì phải tùy cơ ứng biến, sau đó Đỗ Long xuống xe trước. Rất nhiều
công nhân ở vòng ngoài họ nhìn thấy xe cảnh sát đến càng trở nên khẩn trương,
nhưng lại thấy Đỗ Long dường như không quan tâm đến những đồng sự của hắn đang
bị vây khốn. Hắn thản nhiên lái xe đỗ sang một bên, rồi mở cửa xe. Đỗ Long lớn
tiếng nói:
Đến nơi rồi, mời sếp xuống xe ạ!
Sếp?
Tất cả công nhân có mặt tại hiện trường đều thì thầm to nhỏ. Sếp là chức gì
vậy? Chắc hẳn là lớn lắm đây?
Với con mắt chăm chú dõi theo của mọi người, chỉ thấy một nữ sĩ quan cảnh sát
với tư thế hiên ngang bước xuống xe, khiến tất cả công nhân phải ngây ngươi
ra. Bạch Nhạc Tiên trong tay xách chiếc cặp công văn màu đen nhìn rất oai, cô
hiên ngang đi thẳng tới nơi đang có đám người la hét ầm ĩ. Số công nhân lúc
đầu muốn đi lên phía trước ngăn trở đó thấy nữ sĩ quan cảnh sát xinh đẹp, ngay
lập tức đều do dự. Đỗ Long đi sát sau lưng Bạch Nhạc Tiên, bộ dạng giống như
một trưởng một phó càng làm tăng lên cái oai phong của Bạch Nhạc Tiên.
Bạch Nhạc Tiên đứng trước đám người đó, nói một mạch với khẩu khí từ trên cao
nhìn xuống.
Các công nhân đứng che trước mặt Bạch Nhạc Tiên đều tản ra. Bạch Nhạc Tiên vã
Đỗ Long tức thời nhìn thấy ba người nhóm Triệu Hưng Chinh bị bao vây ở bên
trong. Bọn họ định hô lên một tiếng đội trưởng, thì Đỗ Long bất thình lình
chạy tới chỗ bọn họ. Đột nhiên nhìn thấy Đỗ Long ngoảnh mặt sang Bạch Nhạc
Tiên bĩu môi. Bọn Triệu Hưng Chinh trong chốc lát thấy như vậy càng tỏ ra sửng
sốt hơn, nhưng họ phản ứng rất nhanh. Lập tức họ chạy nhanh đến trước mặt Bạch
Nhạc Tiên lễ phép chào.
Đỗ Long liền tiến lên phía trước giới thiệu:
Triệu Hưng Chinh gượng cười nói:
Trong công trường chẳng phải là có người chết sao? Chúng tôi đến để điều
tra, không ngờ họ không hợp tác. Thật không dễ dàng gì chúng tôi mới tìm ra
được một chút manh mối, khi muốn đưa người đi để điều tra thì họ bao vây chúng
tôi lại. Họ còn cướp còng số 8 ra khóa chúng tôi lại.
Không ngờ đến đây lại là một nữ sĩ quan cảnh sát. Tôi nói này sĩ quan cảnh
sát rốt cuộc to thế nào hả? Có to hơn thanh tra cảnh sát sao?
Những công nhân đứng bên cạnh cũng thì thầm bàn tán. Đỗ long nhìn sang Bạch
Nhạc Tiên nháy mắt ra hiệu. Bạch Nhạc Tiên hiểu ý lớn tiếng nói:
Một công nhân đứng ra trả lời:
Bạch Nhạc Tiên nghiêm nghị nói:
Nếu như anh ta không phạm pháp thì chúng tôi bắt anh ta làm gì? Còn nếu như
anh ta phạm pháp thì pháp luật sẽ nghiêm trị. Các vị bao che cho anh ta thì sẽ
chỉ làm cho anh ta phạm thêm lỗi lầm!
Đúng là anh ấy không giết người, đốc công là do tôi giết. Các ngài hãy bắt
tôi đi?
Một người công nhân khác cũng bị kích động kêu la lên. Còn đưa hai tay ra
trước mặt Bạch Nhạc Tiên.
Nhóm công nhân trong tay cầm gậy gộc vứt hết xuống đất rồi đưa hai tay ra.
Đỗ Long thấy cảnh như vậy vừa buồn cười, vừa tức giận nghĩ đây là cái thời đại
nào không biết, rõ ràng họ muốn thách thức pháp luật, nếu bọn Đỗ Long thực sự
phải còng tay dẫn giải một ai đó đi thì chỉ sợ bọn họ cầm vũ khí lên ngăn cản.