Người đăng: tinhonline123
Lúc trở về, vẫn là Đỗ Long lái xe, trên đường Hồ Hiểu Đông quên mất
chuyện không vui, hưng phấn đến mức chỉ muốn kể hết mỗi một chuyện
xảy ra tròn tuần cho mẹ. Lâm Nhã Hân kiên nhẫn hỏi han tình hình
cuộc sống và học tập của con.
Từ lúc Đỗ Long dạy dỗ thêm cho Đông Đông tới nay, thành tích của Đông
Đông có nhiều tiến bộ. Tuy rằng Đỗ Long ba ngày đánh cá, hai ngày
phơi lưới, chẳng qua là hắn trên tinh thần đối với Đông Đông ra sức
giúp đỡ, cũng như là trên tinh thần ĐÔng Đông đã ủng hộ hắn theo
đuổi mẹ mình vậy.
Mẹ, vừa rồi con gọi chú là ba, sao mẹ không mắng con nữa?
Lúc Đông Đông không nói đến chuyện đáng nói, nó nhìn Đỗ Long một
cái, cười hì hì quấn quýt lấy mẹ mà hỏi.
Này!
Lâm Nhã Hân nhìn Đỗ Long đúng lúc Đỗ Long cũng nhìn cô, bốn mắt giao
nhau, ấm áp và ngọt ngào lập tức lan tỏa, Lâm Nhã Hân khẽ miệng
cười nói.
Vì mẹ và chú Đỗ Long đã nói, chú ấy quyết định nhận con làm con
nuôi, nên sau này con có thể gọi chú ấy là cha nuôi, cũng có thể
gọi là Ba, tùy con, nếu có người ngoài hỏi, con hãy nói cho họ
biết, chú Đỗ Long là cha nuôi của con hiểu chưa?
Vâng! Con có ba rồi!
Đông Đông cao hứng nhảy lên, giơ hai tay hét lớn, vui vẻ vô cùng.
Lâm Nhã Hân thấy thế cũng cảm động. Đông Đông mồ côi cha từ trong
bụng mẹ, thực sự chưa từng được trải qua một ngày cha yêu thương, nó
không chỉ một lần ầm ĩ muốn có ba, cũng có lúc cô muốn buông xuôi
tất cả tùy tiện gả cho một ai đó,tuy nhiên vẫn chưa tìm được người
cô thích, người Đông Đông cũng thích. Hiện nay đã tìm được một người
phù hợp nhưng tuổi tác lại chênh lệch khiến cô có chút tự ti, đó
là lý do vì sao chiều nay lúc Đỗ Long nói đùa cô có phản ứng thái
quá như vậy. Lúc này thấy Đông Đông vui vẻ, Lâm Nhã Hân dẫu chua xót
nhưng cũng cảm thấy ấm áp, nghĩ thầm không sợ kết hôn, chỉ cần Đỗ
Long đối xử tốt với cô và Đông Đông là được rồi.
Về đến nhà Lâm Nhã Hân cố gắng chống lại cơn mệt mỏi, đi xuống
bếp, Đông Đông quấn lấy Đỗ Long đòi chơi trò chơi. Đỗ Long từ bỏ kế
hoạch nấu cơm cùng với cô.
Lúc Đỗ Long và Đông Đông cùng phối hợp tốt đẹp với nhau trong một
trò chơi giết thây ma di động. Đông Đông đột nhiên quay đầu lại, thấp
giọng tỏ vẻ bí mật.
Ba, Ba và mẹ có phải là kia không?
Đỗ Long hết hồn, Đông Đông mới chừng đầu này tuổi, hắn vội hỏi?
Đông Đông biết như thế nào là cái này cái kia? Nói lung tung cẩn
thận mẹ đánh vào mông đấy!
Đông Đông bĩu môi, nói.
Có cái gì người lớn cứ cho chúng con trẻ con cái gì cũng không
hiểu sao?Thật ra cái gì con cũng hiểu hết.
Đỗ Long biết rằng bây giờ trẻ con rất lợi hại, cho nên câu nói của
Đông Đông cũng tin 7-8 phần, hắn xoa xoa đầu Đông Đông rồi hỏi?
Con tự mình biết là được rồi, chớ nói lung tung ra ngoài, nếu không
mẹ sẽ tức giận đấy!
Đông Đông nhoẻn miệng cười nói.
Con không nói đâu, đây là bí mật của nhà chúng ta nhé!
Sau khi trấn an được đứa trẻ tinh nghịch Đông Đông này! " một nhà ba
người ", bữa ăn tối rất ấm áp. Cơm tối xong, Đỗ Long giành việc rửa
chén bát, vừa rửa xong, đang lúc muốn dẫn Lâm Nhã Hân cùng xem bộ
phim buồn tẻ, điện thoại Đỗ Long chợt vang lên. Nhìn thấy tên hiển
thị, Đỗ Long chợt nhíu mày, lúc này không ngờ lại nhận được điện
thoại của Mã Quang Minh, thật là có chút khó chịu.
Chẳng qua không nghe không được. Mã Quang Minh nói tròng điện thoại.
Đỗ Long tôi vừa nhận được điện thoại của Ngọc Đường, nó nói tối
nay trường học có một hoạt động hữu nghị nào đó, nó muốn tham
gia.Tôi bảo với nó, mẹ của nó đang khám bệnh ở Bắc Kinh, tôi cũng
phải đi công tác thị sát xem ra trong nhà không còn ai nữa. Tối nay
trường có hoạt động gì à? Phiền cậu giúp tôi để ý tới nó.
Chú cứ yên tâm, cháu đã xem qua rồi, tối nay quả thật trường cô ấy
có hoạt động hữu nghị. Theo như cháu nghĩ các cô ấy cũng có kế
hoạch riêng,cháu sẽ để mắt đến, chú cứ yên tâm.
Mã Quang Minh dặn dò vài câu, đang muốn ngắt điện thoại, đột nhiên
lại hỏi?
Đỗ Long, cậu gần đây đi cùng Nhã Hân sao? Tối nay tôi muốn đến, cậu
xem tôi mang gì đến thì tốt nhỷ? Tôi muốn mang đến cho cô ấy một sự
ngạc nhiên.
Đỗ Long giật mình lo sợ, thật không nghĩ tới, Mã Quang Minh sau hai
tháng không lui tới, đột nhiên lại muốn qua lại, nếu gã mà phát
hiện ra hắn cùng Lâm Nhã Hân đã như thế rồi, chắc gã sẽ làm loạn
lên mất.
Đỗ Long ra hiệu Đông Đông và Lâm Nhã Hân đừng lên tiếng, cầm điện
thoại đi vào bếp đồng thời trả lời.
Việc này...cháu quả thật không đi thường xuyên, vả lại cũng chỉ là
tìm hiểu bình thường, cháu không hiểu cô ấy như thế nào, chẳng
qua... chú đã lâu như vậy không đến rồi, cháu nghĩ tốt nhất chú nên
gọi điện hỏi ý cô ấy, gần đây có một người làm chủ thầu xây dựng,
tên Lưu Dịch Dương có vẻ như đang theo đuổi cô ấy, không biết đã đến
đâu rồi...
Mã QUang MInh buồn bực nói.
Sao cậu không nói sớm. Hừ hắn là Lưu Dịch Dương đúng không? Đúng rồi
tôi sẽ gọi ngay cho Lâm Nhã Hân, cậu để mắt tới Ngọc ĐƯờng cho tôi
nhé, con bé có việc gì tôi sẽ hỏi cậu đấy.
Mã Quang Minh tức giận cúp điện thoại,, Đỗ Long vội trở lại phòng
khách, nháy mắt ra dấu với Lâm Nhã Hân, cô không nói gì thêm, cầm
điện thoại lên lầu, mới đi đến nửa cầu thang, điện thoại đã reo lên.
Gã muốn tối nay đến đây...
Trong lòng Đỗ Long nghe them hai chữ, Lâm Nhã Hân nói.
Em yên tâm, chị sẽ không để hắn tới.
Lâm Nhã Hân đi về phòng ngủ, Đỗ Long quay trở lại phòng khách, Đông
Đông ánh mắt buồn rầu nhìn hắn, Đỗ Long đứng bên an ủi.
Yên tâm, mẹ con sẽ không để cho ông ấy tới đâu. Lát sau Lâm Nhã Hân
bình tĩnh từ trên lầu đi xuống. Đỗ Long nhìn sang dò hỏi, cô lắc
đầu nói.
Gã sẽ không tới đâu, sau này cũng sẽ không tới nữa!
Đông Đông cười lên vui vẻ, Đỗ Long trong lòng có chút trùng xuống,
hắn lấy điện thoại ra, gọi điện cho Chu mặt rỗ hỏi hắn.
Anh Chu đêm nay cô ta không về nhà, anh nói đêm nay cô ta đi tìm người
đàn ông kia sao?
Chu mặt rỗ cười ha hả nói, tôi không biết cô ấy sẽ làm như thế nào,
nhưng tôi biết mấy vận động viên bóng rổ kia có kế hoạch của họ,
bọn họ tìm một tên lưu manh bảo đi mua ít thuốc lắc, nghe chừng họ
đã muốn ra tay với mấy cô nữ sinh này lâu rồi, trong đó có cái cô
Ngọc Đường gì đấy.
Đỗ Long nói.
Tốt lắm, anh cho người lập tức theo dõi bọn họ, tôi tới liền.
Lâm Nhã Hân hướng nhìn Đỗ Long hỏi. Em muốn ra ngoài sao?
Đỗ Long gật đầu nói.
Còn không phải là vì gã sao? Gã có đứa con gái, gần đây thích đội
trưởng đội bóng rổ, gã muốn dập tan mối tình còn chưa nhen nhóm
này, yên tâm đi tên kia cũng không phải người tốt, đêm nay khả năng sẽ
xuống tay với cô ta, cho nên em phải lập tức đến đó...
Lâm Nhã Hân nói.
Em cứ đi đi...cẩn thận nhé, bọn trẻ bây giờ cái gì cũng dám làm.
Nhân lúc Đông Đông xem ti vi, hắn lén kéo Lâm Nhã Hân vào ngực, thơm
nhẹ lên đôi môi nhỏ nhắn thì thầm.
Xong việc em sẽ trở lại, tắm rửa sạch sẽ chờ em, trên người không
được mặc bất kỳ thứ gì. Tất nhiên ngoại trừ món đồ chơi của
chị...