Người đăng: tinhonline123
Lời nói của Lâm Nhã Hân giúp Đỗ Long thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy có
chút tổn thương. Hắn không nói lại mà ngồi dậy tóm lấy quần áo của hắn đi ra
ngoài. Lâm Nhã Hân một tay chống eo ngồi dậy, nói với Đỗ Long:
Đỗ Long quay đầu lại, bĩu môi nói với Lâm Nhã Hân:
Lâm Nhã Hân hừ một tiếng rồi nằm xuống, miệng nói:
Đỗ Long đi vào phòng tắm không quay đầu lại, nói:
Sau khi thân thể cường tráng rực đỏ của Đỗ Long biến mất trước mặt Lâm Nhã
Hân, cô đột nhiên khẽ cười. Đợi tới khi Đỗ Long điều chỉnh nước ấm đang tắm
gội, Lâm Nhã Hân đột nhiên mở cửa phòng tắm đi vào.
Đỗ Long cười hì hì nói:
Lâm Nhã Hân bĩu môi nói:
Sau khi để quần áo vừa thay ra vào chậu giặt, Lâm Nhã Hân bước vào trong bồn
tắm. Đỗ Long tắt vòi hoa sen, cũng bước vào trong bồn tắm, đặt mông ngồi phía
sau lưng Lâm Nhã Hân, hai tay luồn qua dưới nách cô, nhẹ nhàng bưng lấy đôi
thỏ ngọc nặng trịch trước ngực cô.
Lâm Nhã Hân vặn vẹo thân mình bất mãn. Đỗ Long thân mật ghé bên tai cô nói:
Lâm Nhã Hân hừ nhẹ một tiếng, cuối cùng cũng không lấy chuyện này để làm nũng
nữa. Cơ thể cô hơi nghiêng về phía trước, sau khi điều chỉnh lại nước nóng, cơ
thể cô lại nằm trong lòng Đỗ Long. Nước dần dần ấm lên, hai người không nói
câu gì cho tới khi nước đủ ấm. Lâm Nhã Hân từ từ điều chỉnh mức nước ấm đưa
vào nhỏ lại, thoải mái quay trở lại trong lòng Đỗ Long. Cảm thấy một vật nóng
như lửa ở sau lưng mình, Lâm Nhã Hân mới xấu hổ nói:
Đỗ Long dở trò trên người Lâm Nhã Hân, đồng thời cười nói:
Lâm Nhã Hân vỗ vỗ mặt nước nói:
Đỗ Long cười nói:
Cơ thể Lâm Nhã Hân cứng đơ lại, sau đó than nhẹ một tiếng:
Đỗ Long thẳng thắn đáp:
Lâm Nhã Hân cọ cọ lòng bàn chân của Đỗ Long, cười ha ha nói:
Đỗ Long nghiêm nghị nói:
Nghe được lời Đỗ Long, Lâm Nhã Hân sợ tới mức đứng lên muốn chạy trốn, nhưng
lại bị Đỗ long ôm chặt lấy hai chân. Lâm Nhã Hân lảo đảo ngã lên bên cạnh bồn
tắm. Cô còn chưa kịp kêu đau, đột nhiên cảm thấy hai chân đập trong nước của
mình vân đang nằm trong bàn tay quỷ dữ của Đỗ Long. Sau đó Lâm Nhã Hân liền
cảm thấy gan bàn chân bị vạch một đường. Loại cảm giác tê dại này khiến Lâm
Nhã Hân như bị điện giật vậy. Sau khi kinh hãi kêu lên một tiếng liền cười
khanh khách, chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn. Chân bị Đỗ Long tóm được một lần
nữa được kéo lại trong nước. Sau đó cô thấy Đỗ Long nâng hai chân cô lên trước
mặt ngắm ngắm.
Lâm Nhã Hân gắt giọng, nhưng trong lòng lại rất thích. Cô biết rằng đôi chân
này của mình trong mắt người đàn ông thật đẹp biết bao, cũng biết rằng có rất
nhiều người đàn ông bắt được cơ hội sẽ nhìn trộm chân cô. Tuy nhiên người có
thể nâng lên ngắm nhìn với cự ly gần như vậy thì cho tới nay mới chỉ có hai
người.
Ngay từ lần gặp đầu tiên Đỗ Long đã muốn nâng chân của Lâm Nhã Hân trên tay từ
từ ngắm nhìn rồi, chỉ có điều vẫn chưa có cơ hội, tình cờ nhìn được cũng chỉ
có thể cố nén kích động trong lòng. Nhưng hôm nay có thể không giống như vậy.
Hắn dùng hai chân kẹp lấy hai chân của Lâm Nhã Hân, sau đó có thể mặc sức
thưởng thức, ngắm nghía.
Chân của Lâm Nhã Hân rất đẹp, Đỗ Long từ lâu đã biết vậy, nhưng hắn không dự
đoán được đôi chân đẹp đẽ này ở trong nước lại càng không thể nói được lời
nào. Chỉ nhìn đôi chân dài thanh tú, mắt cá chân lung linh, gót chân tròn tinh
tế, lại còn lòng bàn chân hồng hồng trắng trắng, đáng yêu nhất là mười ngón
chân màu hồng xếp chặt cùng nhau. Nếu khép lại cả hai chân, mười ngón chân kia
tựa như một chuỗi vòng mã não đẹp đẽ…
Ánh đèn xuyên qua làn nước trong suốt khiến đôi chân xinh đẹp kia được chiếu
rọi càng thêm mỹ lệ. Đặc biệt là khi mặt nước dập dờn nổi lên, ánh sáng không
ngừng biến đổi, đôi chân kia dường như có được ma lực thần bí, có sức hấp dẫn
mạnh mẽ đối với Đỗ Long.
Lâm Nhã Hân nói:
Nghe được lời của cô, Đỗ Long trên mặt cười gian ác nói:
Dứt lời, tay Đỗ Long không ngừng cọ cọ dưới lòng bàn chân của Lâm Nhã Hân. Lâm
Nhã Hân lại kêu lên kinh hãi, giãy dụa như cá lớn bị vớt lên bờ. Khi cô rơi
xuống nước một lần nữa, miệng cô chỉ có thể phát ra những tiếng cười đứt quãng
như bị điên vậy.
Lâm Nhã Hân cười đến mức không còn sức lực, thanh âm có chút khan khan lại,
nước mắt nước mũi cầu khẩn nói: Text được lấy tại truyenyy[.c]om
Đỗ Long nhân cơ hội uy hiếp nói:
Lâm Nhã Hân do dự một lúc, Đỗ Long lại vạch một vòng ở gan bàn chân cô, Lâm
Nhã Hân vội vàng gật đầu đáp:
Đỗ Long lại nói:
Lần này Lâm Nhã Hân không chút do dự vội vàng gật đầu nói:
Đỗ Long vẫn không có ý định buông tay…