Người đăng: tinhonline123
"Đỗ Long, nghe nói cậu bị thương? Tình huống như thế nào?Chuyện tôi nhờ
cậu điều tra kia có manh mối gì không? " ở trong điện thoại Mã Quang Minh
hỏi?
Đỗ Long mới vừa cùng tân Mỹ Linh lên tiếng chào hỏi,Tân Mỹ Linh cũng đã
tỉnh, tình trạng không tệ. Mã Quang Minh không biết từ đâu được rồi tin
tức, biết Đỗ Long bị thương, Đỗ Long thuận miệng đáp cho qua.
"Không có chuyện gì, vết thương nhỏ mà thôi, cháu ngày mai sẽ chuẩn bị xuất
viện, sau đó phải đi điều tra cho chú."
Mã Quang Minh nói: "Cũng không cần gấp như vậy, cháu thương thế tốt lên toàn
bộ lại đi cũng không muộn, chỉ cần cháu nhớ là được,chú chỉ sợ thanh niên
bận rộn quên mất nên mới dặn dò một câu. Mẹ nuôi mày lần này thực
sự nhờ mày nhiều lắm, bà ấy nhớ rõ vẫn chưa có quà ra mắt cho
mày đấy. Bà ta lại cảm kích cháu phát hiện ra chỗ bệnh của bà
ấy, đó chẳng khác gì ơn cứu mạng. Chuyện lớn như vậy là làm khó
bà ấy rồi. Chú nói chuyện này cũng dễ, để chú chuyển hai món quà
lớn cho mày hộ bà ấy. Chỉ cần sau này tiếp tục cố gắng, chú sẽ
giúp mày trải phẳng đường.Ở thành phố Ngọc Minh này chú vẫn còn
có chút quyền tiếng,.Tiểu tử cháu muốn tới quận Bạch Hoa sao không
nói với chú. Phó trưởng phòng Lục nghe chuyện này nói lại cho chú
mới biết.
Đỗ Long nghe lão nói một lúc mới hiểu được, nhằm đúng lúc lão cao
hứng, hắn nói.
Chú Mã, chuyện nhỏ này sao cháu dám làm phiền chú. Trưởng phòng
Uẩn của quận Bạch Hoa khá xem trọng cháu đấy.Y hy vọng cháu sẽ sang
giúp y, hứa để cho cháu một vị trí đội phó. Đương nhiên là cháu
muốn nắm chặt cơ hội này. Y có vẻ khá chắc chắn, nên cháu cũng
không định nhờ chú, cháu còn dặn y đừng nói là chủ ý của cháu,
thế nào mà y đã nói cho chú rồi.
Mã Quang Minh cười cười.
Uẩn Cảnh Huy chú biết, là một kẻ rất thông minh.Có thể được y nhìn
trúng là phúc khí của mày. Chuyện này cũng là khi phó trưởng
phòng Lục truy vấn y mới chịu nói đấy, người này không chỉ muốn
điều mày qua, ngay cả đội trưởng và vài nhân tố đắc lực trong đội
hình sự cũng muốn điều sang luôn. Đây không phải là nhân lúc cháy
nhà mà đi hôi của sao?Trưởng phòng mới tới của quận Tây Sơn vẫn còn
chưa ngồi vững, vẫn chưa nắm rõ tình hình, người này thật đúng là
biết nắm bắt cơ hội.
Đỗ Long cười nói.
Đây là yêu cầu của cháu, một mình cháu sang đó khó làm quen với
tình hình. Có vài người quen đi cùng sẽ tương đối dễ dàng triển
khai công việc hơn. Chú Mã chuyện này chú đã biết vậy giúp y một
chút đi, những người khác của trung đội một quận Tây Sơn cũng khá
có năng lực đấy, điều vài người đi cũng để bổ sung thêm người mới
vào.
Mã Quang Minh nói.
Chuyện này chú cũng không tiện can thiệp quá sâu, bất quá để chú
thử kêu gọi xem sao, xem tình hình thế nào đã.Chú chuẩn bị ngày mai
quay về thành phố Ngọc Minh, tranh thủ cùng chú lúc nào ăn bữa cơm,
được chứ?
Đỗ Long vội nói.
Đây là vinh hạnh của cháu, chỉ cần chú gọi cháu sẽ đến.
Sau khi trò chuyện, Đỗ Long rất cao hứng, xem ra việc điều đi quận
Bạch Hoa đã không có vấn đề gì rồi.
Tầm mười giờ, Hạ Hồng Quân gọi điện thoại tới,nói rằng mẹ y đã
vào phòng phẫu thuật.Đối với bệnh viện đây chỉ là một ca phẫu
thuật não bình thường, nhưng Hạ Hồng Quân vẫn rất khẩn trương. Đỗ
Long cười y không có tố chất của bộ đội đặc chủng. Hạ Hồng Quân
cũng thừa nhận, vào lúc này nếu là người bình thường thì không
thể không khẩn trương.
Phẫu thuật chỉ kéo dài hai giờ, Hạ Hồng Quân lại gọi điên báo tin
bình an cho Đỗ Long, mẹ y đã phẫu thuật thành công, tuy nhiên bác sỹ
cũng không dám khẳng định, mắt bà có thể chắc chắn khôi phục được
hay không.Việc này năm phần phải trông cậy vào ông trời, ba phần dựa
vào may mắn, chỉ còn hai phần mới do nhân tố con người.
Chạng vạng tối ngày thứ ba trong bệnh viện, Đỗ Long xin xuất viện,
miệng vết thương của hắn đã sắp lành, ở lại bệnh viện thêm nữa
chỉ thêm nhàm chán, Kỷ Quân San đã đổi ca đêm, nửa đêm cô vẫn phải
úp mặt lên bàn nghỉ ngơi. hắn không muốn vì mình khiến cho cô không
thể không nghỉ ngơi được, nên hắn dứt khoát xin xuất viện.
Tuy xuất viện nhưng Đỗ Long vẫn còn mười ngày nghỉ bệnh, nên hắn
cũng chưa cần đi làm. Nhớ tới nhiệm vụ Mã Quang Minh giao cho mình,
hắn bắt đầu chuyển bị điều tra chuyện Mã Ngọc Đường yêu sớm.Tuy
nhiên chuyện này hắn không cần phải tự mình ra mặt. Trường học đó
ở ngay quận Bạch Hoa, chính là địa bàn của Chu mặt rỗ, hắn mời Chu
mặt rỗ tới khách sạn Kim Long, giao nhiệm vụ phiền toái này cho gã.
Lần trước Chu mặt rỗ chọi với Đỗ Long bị thiệt thòi nặng, nhưng
không đánh không quen, sau lại cùng hắn xưng huynh đệ, gã khâm phục
quyền cước của Đỗ Long, càng khâm phục tửu lượng của hắn. Người
này tự hỏi cũng là nhân vật có tiếng, vậy mà cũng không thắng
được hắn, nên bội phục hăn sát đất, hơn nữa Đỗ Long còn nói rất
nhanh hắn sẽ được điều tới quận Bạch Hoa làm cảnh sát hình sự, đó
chính là cha mẹ áo cơm của Chu mặt rỗ. Hắn không dám nể mặt mà
làm tốt chuyện này hay sao.?
Chu mặt rỗ điều tra rất nhanh đã có tin tức. Thủ hạ của gã đã tra
ra tên tuổi lai lịch của nam sinh có quan hệ thân thiết với Mã Ngọc
Đường, giảm bớt rất nhiều vất vả cho Đỗ Long.
Chu mặt rỗ tự mình gọi điện cho Đõ Long nói.
Đã điều tra xong, thằng nhãi kia là đội trưởng đội bóng rổ của
trường học, là tên công tử bột to con. Đám này ở trong trường giống
như minh tinh vậy. Trong đó đứa tên Lã Quốc Thì có đến mấy bạn gái,
Mã Ngọc ĐƯờng chỉ là một trong số đó mà thôi.Cũng không biết mấy
đứa nó nghĩ thế nào?
Đỗ Long nói.
Cô bé chưa từng trải,các thành viên trong đội bóng rổ trong mắt
chúng đều là anh hùng, là cường nhân, nên hâm mộ chúng cũng là
chuyện bình thường, mày tiếp tục theo dõi cô bé và thằng nhãi kia
cho tao, tra rõ thời gian học và nghỉ rồi nói rõ cho tao.
Đêm đó Mã Quang Minh gọi điện hẹn Đỗ Long đi ăn cơm, dùng bữa tối ở
khách sạn Hải Thiên, cùng ăn cơm còn có phó trưởng phòng công an Lục
Hồng Quảng mà Đỗ Long cũng biết, còn có chủ nhiệm ủy ban kỷ luật
thành phố Hạ Chấn Vũ,chánh văn phòng ủy ban nhân dân thành phố Vương
Kiến Hoa, chủ nhiệm thường vụ hội đồng nhân dân thành phố Tưởng
QUốc Cường, phó cục trưởng cục tài chính Tông Quốc An. Họ đều là
người hắn mới gặp lần đầu.
Đây là buổi tụ hội không tầm thường. Đỗ Long biết một buổi họp mặt
như vậy đại biểu cho cái gì, làm một cảnh sát nhỏ có thể ngồi
cùng bàn với nhiều lãnh đạo như vậy, có thể nói từ hôm nay, Mã
Quang Minh chính thức kéo hắn về trận doanh của mình.
Người đang ngồi cũng biết quan hệ giữa Đỗ Long và Mã Quang Minh nên
cũng khá lịch sự với hắn, trong đó Lục Hồng QUảng hiểu Đỗ Long rõ
nhất, tùy tiện giới thiệu vài câu đã khiến mọi người nhìn hắn
bằng cặp mắt khác.
Trong bữa tiệc Đỗ Long nói rất ít, hắn rất khiêm tốn. Ngoài những
lúc mọi người hỏi thì hắn rất ít khi nói, hắn lẳng lặng lắng nghe
các lãnh đạo nói chuyện, học được không ít điều tốt.
Lục Hồng Quảng cũng không có mấy danh tiếng ở đây, tranh thủ thấp
giọng nói với Đỗ Long.
Chuyện kia của cậu đã làm xong, bốn người trong đội hình sự của
cậu đã được điều đến quận Bạch Hoa. Thằng nhóc cậu lợi hại thật,
còn ít tuổi đã làm trung đội phó đội hình sự, còn nhớ năm đó ta
phải mất năm năm mới leo được lên đó đấy. Có bước khởi đầu này, sau
này càng ngày càng như ý.Tôi rất coi trọng cậu, làm rất tốt!
Đỗ Long mừng rỡ,sau khi thấp giọng xác nhận bốn người được điều
đến quận Bạch Hoa là Hoàng Kiệt Hào, Mạnh Hạo, Thẩm Băng Thanh ,
hắn khẽ cảm tạ Lục Hồng Quảng.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, Mã Quang Minh dùng xe riêng của mình đưa
Đỗ Long về. Trên xe, lão thấp giọng hỏi?
Chuyện kia có manh mối gì chưa?
Đã có chút manh mối, đã tra ra đối phương là ai, cháu đã chuyển bị
sắp xếp sẵn, chỉ cần chú Mã phối hợp một chút.
Mã Quang Minh gật đầu, cũng không hỏi phối hợp thế nào, sắc mặt
lão chỉ đen lại, Đỗ Long cũng thức thời im lặng, trong lòn tài xế
Tiểu Vương càng thêm hụt hẫng, xem ra phân lượng của Đỗ Long trong
lòng Mã Quang Minh rất quan trọng.
Sau khi đưa Đỗ Long về, nửa giờ sau Mã Quang Minh gọi điện cho hắn
hỏi?
Thằng đó tên gì, bọn chúng đã phát triển đến mức nào rồi, mày
muốn chú phối hợp thế nào?
Chú Mã yên tâm, thằng nhóc kia là đội trưởng đội bóng rổ trường
học, Ngọc Đường chỉ hâm mộ hắn thôi, có khả năng chúng nó cầm tay
cũng không có.Tuy nhiên thằng nhãi kia cũng khá đa tình, có quan hệ
thân thiết với vài nữ sinh nữa. Để Ngọc Đường nhận rõ bộ mặt thật
của nó càng phải nghĩ cách để cho chúng tiến thêm một bước, nếu
Ngọc Đường kiếm cớ không về, chú cứ đồng ý, đừng ngại, dù sao
cũng đã có cháu chú ý rồi . Chỉ cần Ngọc ĐƯờng hẹn hò với thằng
nhóc kia, cháu có thể sắp xếp để cô bé nhìn rõ bộ mặt thật của
nó, tự nhiên cô bé sẽ tỉnh lại...