Đùa Giỡn Tiên Nhi


Người đăng: tuanh.kst@

Tối hôm đó, Đỗ Long nằm mơ thấy một mỹ nhân, cô có khuôn mặt mơ hồ
nhưng rất xinh đẹp trêu đùa mình, bất luận hắn có đuổi thế nào
cũng chỉ suýt chút nữa đuổi kịp,cho đến cuối cùng Đỗ Long nảy sinh ác
độc, trong tay không biết chuyện gì xuất hiện một cái thòng lọng,hắn quăng
dây như kẻ du mục quăng dây trên thảo nguyên,bắt lấy mỹ nữ nọ. Cuối
cùng nàng cũng trốn không thoát, bị Đỗ Long lôi sợi dây kéo đến trước mặt.
Tiếp đến là một trận triền miên khiến cho nhiệt huyết người ta dâng
trào,. Mỹ nữ kia ngoan ngoãn như con dê nhồi bông, nhưng Đỗ Long tìm
thế nào cũng không thấy nơi để đưa thứ cứng như sắt của mình vào,
cuối cùng mỹ nữ quỳ xuống, mở cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy nó,
từ từ nhấm nháp... Thật giống như Lâm Nhã Hân ăn chuối...
Đỗ Long trong lòng xuất hiện Lâm Nhã Hân ba chữ thời điểm, trước mắt mỹ nữ
trước mặt đột nhiên rõ ràng, nhìn này quen thuộc trước mặt, Đỗ Long trong
lòng đột nhiên kích động lên, xúc tích đã lâu lũ bất ngờ rốt cục ngăn không
được mà bộc phát...
Đỗ Long rất nhanh tựu giựt mình tỉnh lại, có chút lúng túng lại có chút ít bất
đắc dĩ nhìn tình trạng thê thảm của mình, chăn cũng ướt một bãi.Một
thằng nhóc hơn hai mươi tuổi nên thực sự tìm cách giải quyết vấn đề
sinh lý, nếu không như vậy mãi quả thật quá sức chịu đựng.
Ăn nhiều đồ bổ quá mà, tối hôm qua Quân San sau khi đi mình không nên
mất kìm chế mà lên mạng tìm ảnh và chút tiểu thuyết bậy bạ..."
Đỗ Long thầm nghĩ, rời giường, len lén chạy vào wc.
...
Sáng sớm, có người đẩy Đỗ Long bả vai hơn nữa kêu lên: "Đồ đại lười, rời
giường đi.
Đỗ Long thật ra thì sớm tỉnh, chẳng qua là chơi Computer mệt mỏi, nên nhắm
mắt nghỉ ngơi một chút, hắn vừa nghe giọng nói còn tưởng là y tá
đến, nhận ra giọng nói đó khá quen thuộc mới mở mắt nhìn ra, chính
là Bạch Nhạc Tiên đứng bên cạnh.
Ngày hôm nay Bạch Nhạc Tiên mặc một bộ màu đỏ áo da quần da, chân mang màu đỏ
giày bó, hoàn toàn tựu là một bộ nữ vương dạng, Đỗ Long mới vừa rồi còn nhớ
tới chuyện Bạch Nhạc Tiên đêm hôm đó "thổi kèn" mình, bất ngờ thấy
cô ở đây lập tức chột dạ.
"Là cô? Tiên nhi... Một mình cô tới? cô trí nhớ khôi phục sao?
Đỗ Long nhìn ra cửa, không thấy Triệu Tuệ Anh, cũng không thấy ai
khác.
Bạch Nhạc Tiên tràn đầy sức sống trên mặt nụ cười như ánh mặt trời.
Đúng vậy, cái gì tôi cũng nhớ hết, kể cả buổi tối hôm đó... Hừ
anh thật là siêu cấp ác ôn! Dám dụ dỗ tôi xem cái đó! Còn dám...
Bạch Nhạc Tiên khuôn mặt trắng diễm bỗng đỏ hồng, sắc mặt lại càng
xinh đẹp hơn.Đỗ Long động nhìn giống như là nhìn cô ta, nhưng thực ra trong
lòng đang nhảy nhót loạn lên.Sau khi thẩm vấn hắn đã biết hôm đó
Tiểu Hồng đưa cô ta uống là thứ gì. theo lý thuyết Bạch Nhạc Tiên hẳn là
chỉ có điểm linh tán mơ hồ trí nhớ, không thể thực sự không nhớ cái gì.
Bất quá mọi sự không có tuyệt đối, Đỗ Long trong lòng chợt lóe sau đột nhiên
có chút hiểu ra, lấy Bạch Nhạc Tiên thân phận, nàng vừa lên tới tựu chất vấn
chuyện như vậy tựa hồ có chút bất đắc dĩ.Nhìn sắc mặt cô lại càng dễ
phán đoán. Cô bé này đang làm ra vẻ vừa xấu hổ, vừa giận, nhưng
ánh mắt lại bán rẻ cô. Tuy cảm xúc thực đã bị ánh mắt xấu hổ che
mất, nhưng Đỗ Long vẫn nhìn ra chút đầu mối.
Sau khi hiểu Đỗ Long nhẹ nhàng thở ra, nhưng trong lòng lại hơi thất
vọng.
Hắn chỉ mỉm cười,nói
Khi đó tôi nghĩ là cô giả vờ nên cố ý thử một chút, không nghĩ cô
lại ghiền chơi đến vậy, thừa dịp tôi vắng mặt đã lén chơi.
Bạch Nhạc Tiên dựng thẳng mày liễu,cô đã từng gặp qua du côn, vô
lại, nhưng cũng chưa thấy ai lật lọng trước mặt mình như thế. Cô tức
giận sắc mặt càng thêm đỏ, nghiến răng, nghiến lợi múa may quả đấm.
Sắc, cũng giúp cô hiểu ra một chút.
Bạch Nhạc Tiên tức giận ngồi phịch xuống ghế dựa, thở phì phì
bắt đầu vặt một quả chuối bắt đầu bóc vỏ, nói với Đỗ Long.
Tại sao anh lại như thế . Nghe nói anh bị bắn trúng, tôi có lòng tốt
tới thăm anh, anh lại dường như muốn đuổi khách, câu nào cũng đầy đao
kiếm là sao.?
Đỗ Long thấy cô bắt đầu bóc chuối lập tức liếc qua, trong đầu lại
nghĩ đến tận đâu đâu. Khi Bạch Nhạc Tiên hung hăng cắn quả chuối một
cái, hắn nói.
Là cô gây sự trước đó chứ, còn châm chọc cảnh sát chúng tôi kiếm
ít tiền, nếu cô có lương tâm thì về kêu cha cô tăng lương cho chúng tôi
đi.
Bạch Nhạc Tiên tức giận cười phì một cái, nói.
Cha tôi sẽ không nghe lời tôi đâu.Được rồi, coi như tôi sai,đừng có châm
chọc nữa, nếu không tôi sẽ đi đấy. Nhìn tôi xong chưa? Ăn của anh có
một quả chuối thôi mà, anh sẽ không hẹp hòi thế chứ? Hay để tôi đền
cho anh một quả?
Đỗ Long ác tâm nghĩ thầm: " Tôi muốn cô lột và nhấm nháp cái kia
giúp tôi kìa... "
Hắn lắc đầu nói, chuối có thể bảo dưỡng sắc đẹp, con gái ăn nhiều
một chút mới tốt. Tôi đó, thích ăn đào mật, cô rửa giúp tôi hai
trái đi, tôi thích mỗi tay cầm một trái, sau đó mới chậm rãi thưởng
thức.
Bạch Nhạc Tiên liền bĩu môi, hình như không hiểu lời hắn nói...Nhưng
cô lại nhanh chóng ăn xong quả chuối, sau đó cầm hai quả đào mật đi
rửa cho hắn.
" Má nó, gần đây dính phải vận quỷ gì không biết . Toàn mỹ nữ có
thể nhìn mà không thể ăn. Đây không phải là muốn làm khổ mình sao?
Đỗ Long nhìn thân hình Bạch Nhạc Tiên trong bộ áo da bó mê người,
muốn chảy nước miếng, đến khi cô biến mất thì trong lòng hắn mới
hung hăng thầm mắng.
Không bao lâu xong, Bạch Nhạc Tiên cầm đào mật về. Đỗ Long một tay
cầm đào, một tay nghịch máy tính, Bạch Nhạc Tiên nghi ngờ hỏi?
Không phải anh định mỗi tay cầm một quả để ăn sao?
Đúng vậy, khi không có ai tôi vẫn muốn ăn như thế . Tuy nhiên giờ thì
không rảnh nên đành phải ăn một tay.
Bạch Nhạc Tiên ngó ngó cái máy tính của hắn, nói.
Anh chơi gì thế? Đại mỹ nữ như tôi đến thăm anh còn nghịch máy tính
không thèm quan tâm.
Đỗ Long cực kỳ nhanh đổi màn hình, khi Bạch Nhạc Tiên thấy thì không
còn là thị trường chứng khoán nữa.Mà là một bộ mỹ nữ khỏa thân.
Cô đỏ bừng mặt, nghiến răng nghiến lợi ngồi lại, thở hồng hộc nói.
Chó không đổi được tính thích ăn phân mà.Lưu manh viễn viễn vẫn là
lưu manh! Anh cố ý!
Đỗ Long hỏi ngược lại:
Là cô cố ý muốn xem. Tôi cũng muốn hỏi cô.Tôi là một người đàn ông
bình thường đã trưởng thành.Ai quy định không thể xem cái đó. Tôi đâu
có mời cô,cũng không dụ dỗ cô, đây là tự cô nhìn trộm. Cuối cùng
là tôi lưu manh hay cô lưu manh?
Bạch Nhạc Tiên tức giận, thực sự cô không phản đối nổi, nhưng sự
tức giận trong lòng đã hơi thay đổi. Đây là lần đầu tiên cô thấy một
người đàn ông có da mặt dày như Đỗ Long, cũng là lần đầu tiên trong
đời bị mỉa mai như thế, đùa giỡn như thế!
Mình tốt bụng đến thăm hắn, lại nhận được đối đãi như thế, Bạch
Nhạc Tiên đáng ra nên bỏ đi rồi. Nhưng cô lại không có ý niệm rời đi.
Khuôn mặt cô lúc đỏ lúc trắng, ngồi ngẩn ngơ ra đó cũng không chịu
đi, khiến cho Đỗ Long không ngừng mỉa mai cô, trêu chọc cô, thậm chí
khích cô, đùa giỡn cô âm thầm kêu khổ?
Kỷ Quân San cũng có không ýt tai mắt ở bệnh viện đấy! Hôm qua Đỗ
Long đã tốn không ít nước bọt giải thích chuyện tại sao Lâm Nhã Hân
lại ở trong phòng bệnh lâu như thế, không nghĩ hôm nay Bạch Nhạc Tiên
lại đến....


Cảnh Lộ Quan Đồ - Chương #168