Người đăng: tuanh.kst@
Sáng sớm hôm sau, sau khi ăn bữa sáng do y tá đưa tới, Đỗ Long nằm
phát chán trên giường nghịch điện thoại. Hôm nay Kỷ Quân San tới
muộn, tối qua cô ta thay ca với mấy người để bên cạnh Đỗ Long thêm
mấy tiếng.Tuy đây là lần đầu tiên hai người ở bên nhau lâu như vậy,
tình cảm tiến triển không ít, nhưng làm liên tục cô cũng mệt muốn
chết.
Đỗ Long xót xa, bảo cô về nghỉ ngơi, dù sao hắn cũng thấy vết thương
của mình không đáng lo. Nếu không phải vì muốn kiếm cớ ở chung với
Kỷ Quân San, hắn hoàn toàn có thể xuất viện về nhà.
Tối hôm qua, đồng nghiệp nghe tin nhiều hơn, bạn bè cũng tới thăm
hắn, đưa tới không ít quà. Nhưng Đỗ Long không nói tin mình bị thương
cho cha mẹ, hắn không muốn để cho cha mẹ lo lắng, làm cảnh sát bị
thương thì tính là gì chứ.
Đỗ Long dự đoán hôm nay sẽ rất nhàm chán, hắn đã chơi cổ phiếu,
đang muốn nằm nghỉ ngơi một lát, bất ngờ có tiếng gõ cửa. Ai nhỷ,
còn lễ phép như vậy. Đỗ Long thầm hỏi, miệng nói.
Cửa không khóa, vào đi.
Cửa vừa mở, Lam Nhã Hân mang theo hai hộp giấy đến. Đỗ Long kinh ngạc
nói.
Chị Lâm, chị lại tốn kém rồi, đây là cái gì vậy?
Lâm Nhã Hân đặt cái hộp giấy bên tay phải xuống cạnh chân, cười nói.
Tôi sợ cậu ở đây nhàm chán, nên mua laptop, dùng di động để lên mạng,
chơi game khẳng định tay sẽ không thoải mái.
Đỗ Long cẩn thận nhìn một lượt, đó là một cái laptop của Lenovo
loại nhỏ, có đầy đủ tính năng, so với giá cả, quan trọng là giá
cũng không đắt, cho nên Đỗ Long rất thích.
Thích không? Tôi không biết cậu có thích chơi game hay không, đây là
máy tính cửa hàng giới thiệu.
Lâm Nhã Hân thấy hắn thích quà của mình ,vô tình cũng thấy vui vẻ
hơn.
Tôi nghĩ, sau này chúng ta hợp tác,cậu cũng phải dùng tới nên mua
luôn.
Cảm ơn chị Lâm tôi rất thích, Đỗ Long cũng không khách khí với Lâm
Nhã Hân, cảm ơn một tiếng rồi mở hộp ra. Một Notebook mới tinh hiện
ra trước mắt.
Lâm Nhã Hân dùng chiếc bàn nhỏ để ăn cơm đặt ra trước mặt hắn, thứ
này dùng làm bàn để máy tính cũng không tệ. Máy tính đã đc cài
đặt hệ điều hành, còn được tặng chuột quang. Đỗ Long chỉ cần cắm
điện và sử dụng luôn.
Lâm Nhã Hân thấy đầu giường hắn có nửa bao thuốc Hồng Tháp Sơn, cô
nói:
Đỗ Long vì chính bản thân cậu, hút ít thuốc đi, tôi biết các cậu
làm cảnh sát khi xã giao không hút thuốc không được, nhưng khi không
cần thiết vẫn cố gắng hạn chế đi. Tôi mua cho cậu hai hộp trà phổ
nhị, mỗi ngày uống hai gói rất tốt cho tinh thần, còn có thể giải
nhiệt trừ độc, uống nhiều cũng không có hại gì.
Trong máy tính không có gì cả, Đỗ Long lên mạng dowload phần mêm, nghe
Lâm Nhã Hân dặn dò, hắn nói:
Chị Lâm yên tâm đi, bình thường tôi rất ít hút thuốc, bao này là của
đồng nghiệp vừa đến thăm tôi đấy.
Lâm Nhã Hân ngồi xuống ghế dựa cạnh giường, nhấc cái thùng kia lên,
thực ra đó là 1 cặp tài liệu, bên trong cũng có một laptop, bất quá
đẹp hơn, rất nhẹ nhàng và tinh tế, nắp đỏ rực rất thời trang.
Lâm Nhã Hân không lấy máy tính mà lấy ra hai bản hợp đồng đưa cho
hắn, nói.
Đây là hợp đồng đầu tư cổ phiếu sơ bộ tôi đã viết, cậu rảnh rỗi
thì xem qua một chút, tới cuối tuần thì trả lời tôi.
Đỗ Long nhận hợp đồng, tay chân luống cuống cầm tay Lâm Nhã Hân, hơn
nữa cũng không chịu buông ra ngay lập tức, ước chừng hai ba giây sau
mới buông. Lâm Nhã Hân thấy mặt mình hơi nóng, trừng mắt nhìn hắn,
dáng vẻ đầy kiều mị. Đỗ Long mặt dày cười ha hả, nói.
Chẳng lẽ tôi không tin chị Lâm sao? Không cần xem hợp đồng. Có bút
không đưa tôi ký luôn.
Lâm Nhã Hân kinh ngạc nhìn hắn cười hỏi?
Cậu không sợ tôi bán cậu đi à?
Tôi tin tưởng chị Lâm, nếu chị nỡ bán thì cứ bán đi.
Lâm Nhã Hân hơi hé cái miệng xinh xắn, lấy một cái bút đưa cho
hắn,nói.
Vậy cậu ký luôn đi coi chưng hối hận đó.
Đỗ Long cười hì hì tiếp nhận hợp đồng, lật đến trang cuối vung tay
ký, sau đó trả lại cho cô.
Chị lâm xử lý giúp tôi đi, tôi ngại mấy thứ này.
Ánh mắt Lâm Nhã Hân hiện lên chút thần sắc khó coi, hạ giọng
Cậu đúng là một tên ngốc, thực sự tôi rất muốn hại cậu...
Nói xong Lâm Nhã Hân quay mặt đi, tay trái ôm mặt một lát, sau đó xé
nát hai bản hợp đồng kia, kế đến lại lấy hai bản khác từ trong
cặp, đưa cho Đỗ Long.
Đây mới thực sự là hợp đồng công bằng. Tốt nhất cậu nên xem kỹ một
chút.
Đỗ Long khẽ mìm cười vung tay ký nói.
Tôi là người đôi khi hơi vờ ngớ ngẩn, nhưng người ngốc lại có phúc
của người ngốc, đến nay tôi chưa từng bị thiệt bao giờ, tôi tin chị
Lâm như tin tưởng chính mình, nếu chị Lâm muốn lừa tôi, tôi cũng cam
tâm tình nguyện.
Lâm Nhã Hân kinh ngạc nhìn hắn, lát sau mới mỉm cười nói.
Cậu đó...há miệng một cái là dụ chết người không đền mạng, khó
trách hôm qua bạn gái cậu đề phòng tôi như đề phòng cướp đường. Hóa
ra cô ấy đã bị cậu dụ dỗ một lòng một dạ với cậu, sợ tôi cướp
cậu đi mất. Hôm nay cô ấy không đi làm sao? Hình như không thấy.?
Đỗ Long cười đáp.
Hôm nay cô ấy đi làm muộn, bốn giờ mới đến, hôm qua cô ấy phản ứng
hơi quá, có thể do tôi bị thương. Lần sau tôi sẽ bảo cô ấy xin lỗi
chị Lâm.
Lâm Nhã Hân cười trừ, mở hợp đồng ra chọn những điều khoản tương
đối quan trọng cho hắn nghe. Trong bản hợp đồng mới này, quyền lợi
của Đỗ Long được nhiều hơn so với trao đổi qua điện thoại. Tuy nhiên
Lâm Nhã Hân vẫn giữ 51% cổ phần, nhưng hoa hồng hằng năm của hắn
cũng không phải dựa theo tỉ lệ cổ phần mà là chiếm 65%. Đủ thấy
hắn đã chiếm lợi không ít.
Hợp đồng còn quy định mỗi năm, mỗi người phải lấy một phần lợi
nhuận ra để tái đầu tư, kim ngạch cụ thể hằng năm có thể thỏa
thuận, hơn nữa tỉ lệ tái đầu tư phải giống tỷ lệ cổ phần.
Chị Lâm theo như hợp đồng thì một triệu bỏ vào trước đó tôi phải
đưa cho chị một trăm năm mươi ngàn tiền lợi nhuận, nhưng mấy hôm nữa
tôi mới có thể đưa chị.
Đỗ Long cười nói.
Tôi đang có gắng kiếm tiền
Lâm Nhã Hân cười nhẹ nhàng nói.
Khi nào có đưa tôi cũng không sao. Quan trọng là cậu đừng có khoa
trương quá, bị hội giám sát chứng khoán chú ý sẽ ảnh hưởng đến
cậu.
Đỗ Long tự tin cười nói.
Tôi thuần túy chỉ là chơi ván nhỏ, không đến mức khiến hội đồng
giám sát chứng khoán chú ý đến tôi. Nhiều nhất là khi tôi mở tài
khoản thì công ty chứng khoán sẽ chú ý, chờ đến khi bọn họ chú
ý, tôi đã rửa tay không làm nữa.
Lâm Nhã Hân thấy chuyện chính xong xuôi, bèn cất các thứ, bóc cho Đỗ
Long một quả chuối, sau đó cũng bóc một quả bắt đầu ăn.
Chuối Thiên Nam vốn có tiếng thơm ngọt ngào,hơn nữa quả chuối lại
vừa to vừa dài, khi Lâm Nhã Hân mở miệng nhỏ nhắn nhấm nháp phần
thịt chuối trắng nõn to dài. Đỗ Long gần như nhìn không chớp mắt,
nuốt nước bọt, vì thực sự cảnh đó rất mê người....