Người đăng: tuanh.kst@
Đỗ Long cùng Kỷ Quân San hàn huyên nửa ngày, rốt cục lúc trấn an được cô thì
cũng chín giờ. Kỷ Quân San phải tắm đi ngủ nên gác máy. Sau đó Đỗ
Long nhìn thấy có vài cuộc điện thoại gọi đến, thì ra là Lâm Nhã Hân gọi.
Đỗ Long gọi lại, sau khi bắt máy Lâm Nhã Hân cười nói:
Đỗ Long cười nói:
Lâm Nhã Hân cười nói:
Đỗ Long cười nói:
Lâm Nhã Hân cười nói:
Đỗ Long ngẫm nghĩ một chút, nói:
Lâm Nhã Hân cười nói:
Đỗ Long cười nói:
Lâm Nhã Hân cười nói:
Tuy rằng tin tức đầu tư mới là quan trọng nhất, cổ phần của Đỗ Long hơi ít một
tí nhưng lòng không thể tham không đáy, bởi vì Đỗ Long không thể ra mặt, nên
chỉ có thể cho Lâm Nhã Hân nhiều cổ phần hơn một chút.
Đỗ Long cười nói:
Lâm Nhã Hân cười nói:
...
Sáng sớm hôm sau, Đỗ Long đã thức dậy, hắn không tập thể dục buổi sáng mà mở
máy tính lên mạng. Có một sát thủ là bộ đội đặc chủng xuất thân đang theo dõi
hắn, hắn không dám chạy lung tung như thường ngày nữa.
Gần bảy giờ, Đỗ Long đánh thức Thẩm Băng Thanh, y đến nửa đêm qua mới về nhà.
Lúc đợi y làm vệ sinh cá nhân, Đỗ Long chuẩn bị điểm tâm sáng, sau khi ăn no
cả hai cùng nhau đi làm.
Sau khi Thẩm Băng
Thanh nhìn thấy xe mới của Đỗ Long thì không khỏi kinh ngạc, chỉ thấy Đỗ Long
đi vòng quanh xe, cuối xuống xem dưới sàn xe, sau đó mở cửa lên xe.
Thẫm Băng Thanh sau khi lên xe càng thêm kinh ngạc, không kìm được cười hỏi:
Đỗ Long cười ha hả nói:
Đỗ Long vẫn chưa nói với Thẩm Băng Thanh chuyện có người muốn giết hắn, hắn
cũng không muốn mọi người đều biết chuyện. 8 giờ 30 sáng, Trưởng phòng công an
quận Tây Sơn triệu tập tất cả cảnh sát, mở một buổi lễ biểu dương ngắn ngọn
nhưng đầy long trọng. Trung đội 1 đội hình sự quận
Tây Sơn được huân chương chiến công hạng ba. Trưởng phòng công an quận đích
thân phát giấy khen và huân chương cho mọi người, khen thưởng họ đã mang lại
vinh quang cho công an quận Tây Sơn. Đồng thời cũng khyến khích họ tiếp tục
không ngừng cố gắng.
Sau buổi lễ, Hoàng
Kiệt Hào tổ chức một buổi tiệc nhỏ trong trung đội 1. Nhân lúc mọi người đang
cao hứng, y muốn tuyên dương công lao của Đỗ Long, sau đó sắp xếp công tác
mới. Y muốn tách Đỗ Long và Thẩm Băng Thanh ra, để Lưu Vĩnh An và Đỗ Long
thành một đội đi xử lý vụ án một phụ nữ trung niên bị trúng độc chết.
Đỗ Long hơi khó chịu với sự sắp xếp của Hoàng Kiệt
Hào, hắn và Thẩm Băng Thanh phối hợp ngày càng ăn ý. Lưu Vĩnh An căn bản chưa
từng hợp tác cùng hắn, nên lúc phối hợp chắc chắn sẽ không quen.
Đỗ Long cũng không tỏ vẻ phản đối, vừa đúng lúc vài ngày này hắn gặp nguy
hiểm. Nếu dẫn theo Thẩm Băng Thanh sẽ phải lo lắng cho y bị thương, còn dẫn
theo Lưu Vĩnh An thì không có gánh nặng gì.
Đỗ Long và Lưu Vĩnh An đến trung tâm nghiệm thi để kiểm tra thi thể được đem
về. Nạn nhân sau khi được đưa đến bệnh viện cấp cứu nhưng không cứu chữa được
và chết. Bác sĩ giám định đưa ra kết luận rằng nạn nhân trúng độc mà chết,
thành phần hóa học của chất gây chí mạng là ô đầu (aconitine).
Aconitine là một loại độc có trong thảo dược trung y. Pháp y Cảnh Vệ
Đông vì nguyên nhân gia quyến nên không có kiểm tra toàn diện thi thể.
Nhưng dựa vào những dấu hiệu trên thi thể đã có thể xác định nạn nhân chết lúc
tâm luật thất thường, giống như bị trúng độc aconitine. Cảnh Vệ Đông còn lấy
máu ở dạ dày đưa cho trợ lý đi phân tích.
Đỗ
Long không chút kiêng kỵ gì đi kiểm tra tử thi, phán đoán của Cảnh Vệ
Đông là chính xác. Đỗ Long lấy di động ghi âm lại, sau đó cùng Lưu Vĩnh
An lái xe đến nhà nạn nhân.
Lúc bọn người Đỗ Long đến nhà thì người nhà nạn nhân không có ở đấy. Thông qua
lời giới thiệu của hàng xóm, họ đến khu chợ gần đó. Chỉ thấy trước cửa tụ tập
một đám người, tiếng vài nam nữ cãi nhau truyền ra. Đỗ Long chen vào xem thì
thấy công an đang can những người cãi nhau, bọn người Đỗ Long đến thì mấy vị
công
��ng uống ngay lập tức. Vì thế vị bác sĩ kia không cho rằng mình sai.
Nếu người này thừa nhận mình kê toa thuốc có chứa aconitine cho nạn nhân, thì
vụ án này trên cơ bản là đã rõ. Còn phán xét như thế nào là chuyện của tòa án.
Cho nên Đỗ Long tạm giam vị bác sĩ kia trước, đồng thời muốn phòng khám tạm
thời đóng cửa. Sau khi bác sĩ bị còng tay, cô y tá đột nhiên không làm nữa,
ngồi trên đất khóc lóc om sòm. Lúc bọn người Đỗ Long giải bác sĩ lên xe, không
ngờ cô ta nằm giữa bốn bánh xe, nói nếu muốn bắt chồng cô ta đi thì hãy chạy
lên xác cô ta.
Loại đàn bà chanh chua này rất khó đối phó, giải quyết không xong thì sẽ làm
lớn chuyện, còn đem mình trở thành vật cản. Đỗ Long để Lưu Vĩnh An và công an
kia giữ hiện trường, hắn chuyển hướng đi vào phòng khám chưa đóng cửa, người
phụ nữ kia chợt không làm loạn nữa, nhanh chóng chui ra khỏi gầm xe, trừng mắt
kêu lên:
Đỗ Long cười lạnh nói:
Nghe Đỗ Long nói, ánh mắt người phụ nữ kia thoáng hiện lên vẻ bối rối, điều
này càng khiến cho Đỗ Long càng khẳng định phán đoán của mình là đúng. Hắn
dùng tay giữ vai của người phụ nữ kia đẩy vào phòng khám. Đỗ
Long còn không nhìn xem xung quanh, bên ngoài có người kêu to lên, người phụ
nữ kia bỏ chồng nhanh chân chạy trốn.
Đương nhiên là không thể chạy thoát, người phụ nữ chanh chua này bị người dân
bắt lại.
Đỗ Long còng cô ta lại, hai người đều bị giải về đồn, vụ án này coi như kết
thúc.
Sau khi Đỗ Long về đến đồn công an thì bỗng nhiên nhận được điện thoại của Lẫm
Nhã Hân, bắt điện thoại, Đỗ Long cười nói:
Lâm Nhã Hân nũng nịu nói: