Người đăng: tuanh.kst@
Lại một ngày làm việc bận rộn trôi qua, toàn bộ công an thành phố trong trạng
thái căng thẳng suốt từ sáng tới tối, nhưng không phát hiện khối tàn thi mới,
cũng không có đầu mối mới, thật không biết đây là chuyện tốt hay xấu nữa. Tóm
lại trạng thái lo âu này khiến người ta suy sụp tinh thần. Đám công an phụ
trách điều tra án đều áp dụng chế độ thay phiên nghỉ ngơi. Đỗ Long vào buổi
tối lại nhanh chóng xử lý một vụ án, sau đó nghỉ ngơi ngay trên ghế sa lông
tại văn phòng làm việc.
Hơn năm giờ sáng, Đỗ Long vẫn trong mộng đẹp. Trong mộng hắn thấy một cô gái
xinh đẹp mê người bị cuồng phong thổi trúng té xuống vách núi sâu vạn trượng.
Đỗ Long giật mình sau đó tỉnh lại, chỉ thấy Thẩm Băng Thanh lay lay người hắn,
nói với hắn:
Đỗ Long đứng phắt dậy, sửa sang quần áo đồng thời hỏi:
Thẩm Băng Thanh nói:
Đỗ Long và Thẩm Băng Thanh cùng nhau bước nhanh rời khỏi bàn làm việc, cùng
lúc nói:
Quan điểm của Thẩm Băng Thanh và Đỗ Long hoàn toàn thống nhất. Hoàng Kiệt Hào
cũng không khác là bao, anh ta phái Đỗ Long và Thẩm Băng Thanh đi tới quận
Bạch Hoa phối hợp với tổ chuyên án điều tra. Hoàng Kiệt Hào và Đỗ Long đều là
thành viên trong tổ chuyên án, quận Tây Sơn cũng không thiếu cảnh sát hình sự.
Tuy nhiên tổ chuyên án điều tra cũng được chia thành tập thể lớn và tập thể
nhỏ, trung đội 1 đội hình sự quận Tây Sơn không thể đoạt được công trạng đối
với tổ chuyên án. Nhưng bên trong tổ chuyên án có thể có tiểu đội khác tranh
công, ai là người đầu tiên phát hiện manh mối quan trọng trước nhất? Ai bắt
được nghi phạm? Những thứ này nhất định phải tranh giành lấy, không tranh
giành lấy đâu ra tiền thưởng, không tranh giành lấy đâu ra tiếng nói... Vĩnh
viễn chỉ có thể nhìn người khác làm náo động, còn mình sẽ không có ngày nổi
danh.
Đám người Đỗ Long đi tới địa điểm vứt xác tại một góc phố hẻo lánh trong quận
Bạch Hoa. Mấy năm nay thành phố Ngọc Minh phát triển rất nhanh, nhưng cảnh lực
không tăng trưởng, điều này dẫn tới thành thị khá hỗn loạn. Tại những nơi hẻo
lánh cameras rất ít, rác thải vứt khắp nơi, phát hiện mới chính là một chiếc
đùi bị người bọc vào túi nilon màu đen vứt vào đống rác không che đậy, mà
không phải là thùng rác hay trạm đổ rác như bình thường.
Nhìn thấy hoàn cảnh phức tạp ở đây, tâm tình mọi người hơn phân nửa đều nguội
lạnh. Ở nơi này muốn điều tra ra kẻ vứt rác kỳ thực không có quá nhiều hy
vọng.
Khi Đỗ Long tới hiện trường thì đội pháp y còn chưa tới, vì thế Đỗ Long có thể
mở túi nilon màu đen tỉ mỉ quan sát chiếc đùi được bọc kỹ càng bên trong.
Thẩm Băng Thanh đi tới gặng hỏi cô làm vệ sinh môi trường phát hiện khối tàn
thi kia, bà cô này khoảng chừng bốn mươi, bộ dáng xui xẻo vô cùng oán trời
trách đất nói:
Người phụ nữ làm vệ sinh môi trường không thể cung cấp đầu mối gì, Thẩm Băng
Thanh và dân quân tự vệ lại hỏi thăm những người gần đây sáng sớm đi làm qua
đây, kết quả cũng không thu được manh mối gì có ích.
Đỗ Long cũng không dò hỏi, hắn tìm một gã dân quân tự vệ quen thuộc địa hình
xung quanh dẫn đường, đi dọc theo đường nhỏ gần đó vài vòng, cho đến hừng đông
Thẩm Băng Thanh mới thấy hắn quay lại.
Thẩm Băng Thanh hỏi.
Đỗ Long lắc lắc đầu, nói:
Thẩm Băng Thanh cũng lắc đầu nói:
Đỗ Long gật gật đầu, nói:
Thẩm Băng Thanh nói:
Đỗ Long nói:
Thẩm Băng Thanh chau mày nói:
Đỗ Long thản nhiên nói:
Chân mày Thẩm Băng Thanh càng nhíu chặt hơn, y nói:
Đỗ Long để Thẩm Băng Thanh lái xe, hắn gọi điện cho Hoang Kiệt Hào nói:
Hoàng Kiệt Hào nói:
Đỗ Long trả lời:
Hoàng Kiệt Hào vốn định kêu bọn họ đừng xem nữa, trực tiếp quay trở về trụ sở
Cục công an thành phố Ngọc Minh, tuy nhiên lại từ bỏ. Bởi các phần của thi thể
được mang về từ các nơi hiển nhiên có nhóm pháp y chuyên nghiệp tới kiểm
nghiệm, Đỗ Long tới cũng không giúp được gì, để hắn đi nơi khác xem xét, thử
vận may cũng được.
Hoàng Kiệt Hào nói.
Đỗ Long lại tới khu vực hiện trường thứ hai. Nơi này cũng là một nơi khá hỗn
loạn, không có cameras, không có người vây xem. Lúc này sắc trời đã sáng, Đỗ
Long tìm cảnh sát của một đồn công an cùng ra ngoài dạo quanh một vòng. Đồn
công an có trách nhiệm giúp đỡ đội hình sự điều tra án. Tuy rằng Đỗ Long không
phải người khu vực này, nhưng hắn là thành viên trong tổ chuyên án, lại đút
mấy bao thuốc qua, dĩ nhiên là không có vấn đề rồi.
Đỗ Long tới khu vực hiện trường thứ ba vẫn không dò hỏi dân chúng, mà mời một
vị cảnh sát dẫn đường dạo quanh một vòng. Thẩm Băng Thanh dần dần tìm ra manh
mối, cho tới khi bọn họ đi tới địa điểm thứ tư hung thủ vứt thi thể, Thẩm Băng
Thanh nói: