Người đăng: tuanh.kst@
Lý tổng biết ông chủ hạ lệnh đuổi khách, vì thế liền biết điều lui ra ngoài,
sau khi đóng cửa lại trong lòng Lý tổng thầm nghĩ:
Ông chủ trong miệng Lý tổng họ Ngô tên Duệ, là một ông chủ lớn nổi tiếng ở
tỉnh Thiên Nam, thậm chí là toàn quốc. Từng là đại biểu Quốc hội, có người coi
lão là người giàu nhất Thiên Nam, có thể nói làm công chức hay kinh doanh đều
thông, là nhân vật vung tay nhấc chân liền khiến toàn bộ Thiên Nam phải run
rẩy.
Tuy nhiên gần đây cuộc sống của y có thể không được tốt, bởi vì y phát hiện có
người bày ra thiên la địa võng đợi y mắc bẫy, sau đó quay lại thu lưới.
Dựa theo tin tức tình báo, y biết được trên tỉnh cắt cử Bí thư đảng ủy Công an
tỉnh Bạch Tùng Tiết làm đội trưởng và Ủy ban Kỷ luật tỉnh, bộ công thương của
tỉnh và các bộ khác liên hợp cùng nhau đều tra lãnh đạo doanh nghiệp quy mô
quốc gia có tên là Song Môn ở tỉnh Vân Nam hủ bại nhận hối lộ. Tuy người bị
điều tra không trực tiếp liên quan tới Ngô Duệ, nhưng y lại giống như chim sợ
cành cong hoảng loạn lên. Bởi Song Môn là nơi y làm giàu, y có liên hệ mật
thiết với lãnh đạo doanh nghiệp Song Môn, e là Bạch Tùng Tiết ngay từ đầu đã
cảm nhận được.
Ngô Duệ thông qua hối lộ làm giàu, hiện tại Bạch Tùng Tiết điều tra cán bộ
nhận tham ô hối lộ, cũng chẳng khác nào điều tra y. Ngô Duệ lúc đầu tới hối lộ
Bạch Tùng Tiết, không ngờ Bạch Tùng Tiết không những không nhận ngược lại còn
theo hướng này điều tra xuống, Ngô Duệ sợ hãi liên tục xuất ra chiêu thối,
lệnh người bắt cóc Bạch Nhạc Tiên là một trong những chiêu thối đó. Hiện giờ
chân tướng phơi bày, Bạch Tùng Tiết vẫn kiên quyết như trước, Ngô Duệ hiện tại
vẫn ăn nói nhẹ nhàng trước mặt thủ hạ nhưng trên thực tế trong lòng lại giống
như kiến bò trên chảo nóng.
Bất kể thế nào đi nữa, Ngô Duệ cũng là người từng trải, y biết Bạch Tùng Tiết
tạm thời còn chưa điều tra được nơi này. Y lần này lén lút xuống máy bay
chuyên dụng của bạn trở về, gom hết những thứ có thể gom, nếu thực sự không ổn
thì liền ôm hết tất cả tài sản bất hợp pháp, sau đó từ biên cảnh Thiên Nam
chuồn đi!
Nghĩ xong đường lui cuối cùng, Ngô Duệ nhanh chóng trấn định lại, trước mắt
còn có một chuyện quan trọng phải làm. Bạch Tùng Tiết mặc dù là đại biểu Đảng
và Chính phủ đến điều tra y, nhưng y lại xem Bạch Tùng Tiết như kẻ thù giết vợ
con, nếu Bạch Tùng Tiết muốn lấy mạng y, dĩ nhiên trước khi y hoảng hốt bỏ
chạy sẽ lưu lại kỷ niệm dành tặng Bạch Tùng Tiết. ..
Thương tổn người thân của kẻ thù chẳng khác nào gây thương tổn kẻ thù, ánh mắt
Ngô Duệ không chút che dấu chằm chằm nhìn cô gái trên giường, ánh mắt càng lúc
càng như lửa đốt. Y chậm rãi đi tới, cảm giác chính mình giống như bậc Đế
Vương nắm giữ tất cả, Công Chúa địch quốc hiện tại đang lõa thể bị trói chặt,
khuất phục quỳ trên giường nghênh đón chính mình ban ơn…
Ngô Duệ đi tới trước giường, không chút nào thương hoa tiếc ngọc tóm lấy tóc
Tiểu Hồng, dùng sức nhấc cô về phía sau. Tiểu Hồng bị kéo ngẩng đầu lên kêu ô
ô vài tiếng, cô dùng sức lắc đầu, liều mạng giãy dụa giống như muốn nói cho
Ngô Duệ biết chính mình là ai. Nhưng Ngô Duệ hiện tại giống như bị dục hỏa
công tâm, thù hận che mờ tâm trí, sớm không còn minh mẫn và nhạy bén như bình
thường. Y thấy cô gái trước mắt liều mạng giãy dụa, miệng và mắt cô gái bị bịt
chặt càng khiến y thêm hưng phấn, y đè nén thanh âm cười hô hố nói:
Ngô Duệ vừa nói vừa cởi bỏ quần áo, bò lên giường ôm mông Tiểu Hồng nhấc lên,
sau đó trực tiếp để “Hoàng long” cắm vào. ..
Ngô Duệ trên giường mắng lớn, chỉ có điều y không hề dừng lại mà tiếp tục vận
động thân thể, hành hạ Tiểu Hồng sống dở chết dở, cô càng liều mạng giãy dụa
hơn.
Ngô Duệ giống như đang cưỡi ngựa trên người Tiểu Hồng, sợi dây lụa đỏ trên
người Tiểu Hồng giống như dây cương bị y dùng lực thắt chặt. Ngay khi Ngô Duệ
cảm thấy hưng phấn nhất, quần áo để trên giường đột nhiên vang lên tiếng
chuông điện thoại, Ngô Duệ giờ phút này không có tâm tư nghe. Tiếng chuông reo
lên thật lâu mới dứt, sau đó lại vang lên, cho tới lần thứ ba Ngô Duệ mới miễn
cưỡng lui đi, cầm điện thoại di động để bên tai rồi lại tiếp tục cưỡi ngựa.
Ngô Duệ thong thả nói.
Người gọi điện thoại chính là Trưởng phòng công an quận Tây Sơn Liễu Công
Toàn, y vội vàng nói:
Ngô Duệ rùng mình, nói:
Liễu Công Toàn trực tiếp cúp máy, sắc mặt Ngô Duệ trở nên lạnh lùng, dục hỏa
trong lòng y đã hoàn toạn bị dập tắt bởi tin mới nhận được. Y đang muốn gọi
điện cho Lý Nam lệnh cô lập tức tổ chức cho mọi người chia nhau rút lui, đột
nhiên cảm giác sau lưng có làn gió nhẹ thổi tới, Ngô Duệ cảnh giác khom người
muốn trốn, đồng thời quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ánh đèn chiếu rọi xuống một
người đội mũ cảnh sát uy phong lẫm liệt từ trên trời giáng xuống.
Ngô Duệ đang muốn há miệng kêu lớn, Đỗ Long lập tức đánh một chưởng cắt ngang
yết hầu y. Ngô Duệ lập tức gã xuống giường, họng cứng ngắc mặt đỏ hồng, tay ôm
cổ họng, chỉ có thể ho khan lại không nói được nửa lời.
Nhìn Ngô Duệ làm trò, Đỗ Long không khỏi nhíu mày. Hắn nhấc khăn trải giường
lên che kín thân thể Ngô Duệ, sau đó đi tắt camera, card trong camera bị hắn
lấy ra bỏ vào túi, xem cảnh phim cấp ba miễn phí cũng không hề gì, nhưng hiện
tại quan trọng nhất chính là phải xóa một phần hình ảnh Bạch Nhạc Tiên trong
đó.
Đỗ Long lại trở lại trên giường, hắn tung một đạp vào ngực Ngô Duệ, từ mũi Ngô
Duệ liền vang lên một tiếng trầm đục, Đỗ Long cười lạnh nói:
Trong ánh mắt Ngô Duệ hiện ra thần sắc khó có thể tin thủ hạ của chính mình
làm sao có thể làm việc thiếu thận trọng như vậy, ngay cả hai cảnh sát nhỏ
nhoi cũng không đối phó được.
Đỗ Long nhấc chân đạp lên lưng Ngô Duệ một đạp thật mạnh, Ngô Duệ lập tức đau
đớn quặn mình giống như con tôm, Đỗ Long cúi người nhẹ giọng nói bên tai Ngô
Duệ:
Tuy rằng trong lòng Ngô Duệ nóng như lửa đốt, nhưng chỉ có thể ngoan ngoãn
chơi trò hỏi đáp với Đỗ Long. Đỗ Long hỏi rất cổ quái giảo quyệt khiến Ngô Duệ
mệt mỏi ứng phó, có chút vấn đề tuyệt đối không thể nói thật, vì thế y chịu
không ít khổ cực.
Ngay trong quá trình dò xét, bên trong phòng tắm đột nhiên xuất hiện một người
lảo đảo đi đến, ánh mắt Ngô Duệ trực tiếp nhìn vào, Đỗ Long thầm kêu không ổn,
Bạch Nhạc Tiên bị hắn làm hôn mê để trong bồn tắm làm sao đã tỉnh lại? Đỗ Long
sợ cô kêu lên làm kinh động thủ hạ của Ngô Duệ phía dưới, hắn vội vàng đá vào
bụng Ngô Duệ một đá, nơi đó trên cơ thể Ngô Duệ mấy năm trước bị trúng một
viên đạn, hiện tại thân thể còn rất yếu. Đỗ Long đá vào đúng chỗ vết thương
cũ, Ngô Duệ liền há miệng tru một tiếng rồi hôn mê bất tỉnh.
Bạch Nhạc Tiên loạng choạng suýt nữa làm đổ một bình hoa, cũng may Đỗ Long
đúng lúc chạy tới, hắn đỡ lấy Bạch Nhạc Tiên, thấp giọng hỏi:
Bạch Nhạc Tiên ngẩng đầu nhìn hắn một cái, mỉm cười giống như uống rượu say,
nói:
Đỗ Long dở khóc dở cười nhìn Bạch Nhạc Tiên không còn kiềm chế được nữa thường
xuyên nói mê, Đỗ Long trong lúc này không biết làm thế nào cho tốt. Bỗng nhiên
Bạch Nhạc Tiên uốn éo trong lòng hắn, miệng thở hồng hộc nói:
Tỉnh Thiên Nam là điển hình của khí hậu vùng núi, ban ngày nhiệt độ rất nóng,
buổi tối lại rất lạnh, nhiệt độ trong phòng nhiều nhất chỉ 23 độ, mở điều hòa
điều chỉnh không khí ấm thêm còn được. Lúc này Bạch Nhạc Tiên không tìm thấy
điều khiển từ xa, đột nhiên muốn cất giọng thét lên, hai tay Đỗ Long đang nắm
lấy hai tay cô, thấy vậy liền vội vàng cúi đầu dùng miệng bịt chặt miệng nhỏ
ấm áp của cô.