Người đăng: tuanh.kst@
Đỗ Long đêm đó cũng không có gọi điện thoại cho Kỷ Quân San, lúc này có thể
nói cái gì chứ? Tốt nhất là cố gắng giữ hình tượng tương đối khá lúc
mới gặp mặt, Kỷ Quân San cũng sẽ không vì hắn không gọi điện thoại
mà không ngủ được chứ?
Ngày hôm sau Đỗ Long gặp Kỷ Quân San thì thấy đôi mắt quầng thâm của cô,
tuy nhiên không phải là vì chuyện Đỗ Long không gọi điện thoại cho cô, mà là
ncô lo lắng em họ nên ngủ không được.
La Thắng vào đồn công an liền lớn tiếng nói.
Đỗ Long hôm nay đã tới đồn, nghe tiếng la, do sớm có chuẩn bị nên hắn lập
tức đi ra, chỉ thấy Kỷ Quân San cầm chặt lấy cánh tay của La Thắng đưa y tiến
vào, như thể cô ta sợ, chỉ cần buông tay y sẽ chạy trốn mất.
Đỗ Long hướng Kỷ Quân San khẽ mỉm cười, làm bộ kinh ngạc nói:
Kỷ Quân San thấy hắn trợn tròn mắt giả ngu, cũng chỉ có thể phối hợp với hắn,
hàng mi hơi ngượng ngùng rủ xuống, nói:
La Thắng trừng mắt nhìn Đỗ Long, nói:
Đỗ cảnh quan, tôi gọi là La Thắng, là tôi sai lầm rồi, tôi không nên bị
bạn bè mê hoặc làm chuyên phạm pháp, tôi muốn tìm anh tự thú! Tôi chính là
một trong hai người đả thương anh, tôi hy vọng có thể nhận được sự khoan
hồng của pháp luật!
Hóa ra là cậu!
Đỗ Long lập tức lấy còng số tám ra còng tay La Thắng còng tay, nhìn Kỷ
Quân San nói:
Kỷ Quân San kiên định lắc đầu nói:
Đỗ Long và La Thắng mặt đối mặt ngồi ở trong phòng thẩm vấn. La Thắng cung
khai toàn bộ sự việc không dấu diến chút gì. Gã tối hôm qua cũng ngủ
không ngon, một đêm suy nghĩ rất nhiều, ngoại trừ tự thú thật sự là gã không
có lựa chọn nào khác cả. Chẳng lẽ gã vì chút nghĩa khí vô dụng kia mà
hoàn toàn hủy hoại cuộc sống của mình và người nhà sao?
Tại thời điểm La Thắng cung khai sự việc, một chiếc xe cảnh sát đi tới đồn
công an Lệ Viên. Hoàng Kiệt Hào mang theo vài cái cảnh sát hình sự nhảy xuống
xe, bọn họ được đặc biệt phái tới để điều tra vụ án của Đỗ Long. Vụ
án này đã kéo dài một tháng, cấp trên và dư luận xã hội đã tác động tới
đội Cảnh sát Hình sự một áp lực rất lớn. Nghe nói có người tới tự thú,
Hoàng Kiệt Hào lập tức bỏ qua mọi việc khác tự mình dẫn người chạy tới.
Đỗ Long và Hoàng Kiệt Hào chào hỏi một chút, giới thiệu đại khái tình
huống tự thú của La Thắng, sau đó xung phong nhận việc đi bắt giữ nghi phạm
Lục Mẫn.
Hôm trước vụ án này tới đội Cảnh sát Hình sự khiến mọi người mặt xám
mày tro, Hoàng Kiệt Hào đối với Đỗ Long quả thật tương đối tò mò, ông ta
muốn nhân cơ hội này quan sát Đỗ Long một chút, vì thế cũng không nói nhiều
chuyện vô nghĩa, chào hỏi Dương Thành một tiếng, rồi mang theo Đỗ Long và
La Thắng đi.
Trước khi đi Đỗ Long biết Kỷ Quân San đang chờ bên ngoài bèn nói:
Kỷ Quân San gật gật đầu, tâm tình phức tạp địa nhìn Đỗ Long và La Thắng lên xe
cảnh sát, một người là bạn trai giả của cô, một người là em họ của cô, chỉ
cách một ngày, cuộc sống của cô dường như bị xáo trộn toàn bộ, tâm tình
không loạn sao được...
Hoàng Kiệt Hào nhìn Kỷ Quân San rồi hướng Đỗ Long cười nói.
La Thắng nghe thấy vậy liền quay đầu nhìn về phía Đỗ Long, chỉ thấy Đỗ
Long dương dương đắc ý nói:
Tất cả mọi người mỉm cười, La Thắng lại hận không thể dùng ánh mắt đem Đỗ Long
bóp chết, Đỗ Long lại hồn nhiên không thèm để ý, nhìn về phía gã cười nói:
Ở trên xe Hoàng Kiệt Hào kỹ lưỡng phân tích các tình tiết của vị án
cùng với tình huống của nghi phạm Lục Mẫn, sau đó gọi điện thoại đi ra
ngoài:
Sau khi Hoàng Kiệt Hào cúp điện thoại, Đỗ Long liền hỏi:
Hoàng Kiệt Hào nói:
Đỗ Long hiểu ý cười cười, hắn thuận miệng hỏi:
Hoàng Kiệt Hào nói:
-Thật sự là hết thuốc chữa rồi.
Đỗ Long thở dài, vụ án mạng này đúng là cho hắn một lời cảnh cáo.
Xe cảnh sát tấn tiến nhập tiểu khu Xuân Huy. Tiểu khu này không được quản lý
nghiêm khắc như ở tiểu khu Lệ Viên, về phương diện thành phần dân cư cũng
khá phức tạp. Dưới chỗ ở của đối tượng cần bắt giữ, cảnh sát địa
phương đã sớm không chế toàn bộ khu vực ở nơi đây. Nhìn xe của đội
Cảnh sát Hình sự xe tới, sở trưởng Hồ Dịch liền chạy ra đón chào.
Hồ Dịch thấy Hoàng Kiệt Hào xuống xe vội nói:
Hoàng Kiệt Hào nhìn đồng hồ treo tay một chút, nói:
Hồ Dịch nói:
Nghe thế, Đỗ Long lập tức đề nghị:
Hoàng Kiệt Hào gọi La Thắng đến trước mặt, nói cho La Thắng nghe về cách
bắt giữ đối tượng, La Thắng suy nghĩ một chút, sau đó đáp ứng.
Một lúc sau, xe đài truyền hình chậm rãi đi tới, một người đàn ông trung
niên vóc người bậc trung vẻ mặt tươi cười nhảy xuống xe. Ông ta chính là
Triệu Bình người chủ trì kiêm phóng viên chuyên mục “ Cuộc sống “ của đài
truyền hình thành phố Ngọc Minh. Chuyên mục “ cuộc sống “ ở thành phố Ngọc
Minh thậm chí là tỉnh Thiên Nam thật sự nổi tiếng, ít nhất mỗi ngày
mẹ của Đỗ Long đều theo dõi. Vì vậy nó là chương trình lớn và đặc
sắc nhất của thành phố Ngọc Minh. Phương châm hoạt động của nó là phản
ánh lại những câu chuyện xảy ra trong cuộc sống thường ngày của dân
chúng, bởi vì gần sát cuộc sống, thường xuyên công bố tin tức, nên rất được
các gia đình hoan nghênh.
Thêm một người nữa là nhà nhiếp ảnh gia kiêm chức lái xe của đài
truyền hình, anh ta khiêng camera theo đuôi Triệu Bình đi tới bên người
Hoàng Kiệt Hào. Hoàng Kiệt Hào hướng hai người gật gật đầu, nói:
Hoàng Kiệt Hào đã sớm sắp xếp xong xuôi, y nói với La Thắng:
Hai cảnh sát mang theo La Thắng đi lên, Hoàng Kiệt Hào và Đỗ Long còn có Hồ
Dịch và phóng viên Triệu Bình, nhà nhiếp ảnh đều đi theo.
Camera lúc này được đặt trước mặt mọi người thu lấy hình ảnh một
lượt, ngay cả Đỗ Long cũng bị quay, cuối cùng camera nhắm ngay phía cửa
nhà Lục Mẫn.
La Thắng gõ cửa nhà Lục Mẫn, đồng thời kêu lên:
Ước chừng sau năm giây sau, phía sau cửa truyền đến tiếng trả lời, sau đó cửa
gỗ, cửa sắt theo thứ tự bị mở ra, hai gã cảnh sát vừaa thấy cửa sắt mở ra
liền lập tức đẩy cửa mà vào, kêu to:
Do không có sự đề phòng từ trước nên Lục Mẫn bị đẩy té nhào, một lát
sau các cảnh sát khác cũng chen chúc mà vào, thuận lợi khống chế Lục Mẫn.
Toàn bộ cảnh Lục Mẫn bị bắt đều được camera quay lại, gã không khỏi
tức miệng mắng to:
La Thắng bị chửi được cúi đầu không nói gì, Đỗ Long thấy Lục Mẫn bị bắt mà
còn hung hăng như thế, trong lòng hắn không khỏi bốc lên lửa giận, hắn
lấy một tay che màn hình camera, rồi tung một cước đá vào bụng Lục Mẫn.
Lục Mẫn tay bị trói ngược, trái phải còn bị hai cảnh sát hình sự thân thể
cường tráng khống chế, một cước này y lãnh đủ.