Người đăng: tuanh.kst@
Nhân viên bộ phận khách hàng của công ty chứng khoán rất nhiệt tình hướng dẫn
cho Đỗ Long cách mua bán chứng khoán. Đỗ Long học cũng rất nhanh, chỉ thao tác
một lúc trên máy mua bán chứng khoán ảo do công ty chứng khoán cung cấp là đã
nắm bắt được những kiến thức cơ bản về chứng khoán.
Ở bên ngoài sảnh giao dịch, Đỗ Long tìm ở trong máy mua bán chứng khoán thực
thấy danh sách các công ty dầu ăn, phát hiện ra mấy công ty có liên quan đến
ngô đều đang rớt giá thảm hại, gần như đã tụt xuống mức thấp nhất trong lịch
sử. Hắn đắn đo suy nghĩ một lát, lựa chọn một loại chứng khoán có số lượng cổ
đông thấp nhất, dầu ăn Đông Sơn, mua hết 50 nghìn, được 2500 cổ phiếu.
Đỗ Long mua xong cổ phiếu liền cầm chiếc cốc inox do công ty chứng khoán tặng
kèm đi về nhà. Trong đầu hắn chỉ có hình ảnh cổ phiếu tăng giá vùn vụt, tiền
chất đầy trước mặt, mặt cứ cười ngơ ngơ ra, khiến cho những người ngồi bên
cạnh đều phải dịch ra xa, chắc do sợ nhiễm phải khí chất “ngơ ngơ” của hắn.
Bốn giờ chiều, Hạ Hồng Quân vội vã mang tiền quay về. Anh ta giao tiền cho Đỗ
Long, cũng không thèm hỏi Đỗ Long rốt cuộc lấy tiền làm gì, nhưng Đỗ Long thì
không thể không nói. Khi Đỗ Long nói cho Hạ Hồng Quân biết sẽ dùng tiền để
chơi cổ phiếu, Hạ Hồng Quân cũng bắt đầu cảm thấy nghi ngờ tính đúng đắn của
quyết định này. Cần phải biết rằng ở Trung Hoa, số người có thể kiếm được tiền
ở thị trường chứng khoán rất ít, phần lớn đều vác bao tiền đi vào vác bao
không quay ra.
Đỗ Long vỗ ngực bảo đảm.
Hạ Hồng Quân nói:
Đỗ Long cười nói:
Hạ Hồng Quân nghe vậy, trả lại xe máy cho Đỗ Long, quay về đi làm tiếp. Đỗ
Long mang tiền gửi vào ngân hàng, sau đó chuyển sang tài khoản chứng khoán,
nhưng buổi chiều đã kết thúc giao dịch, thị trường chứng khoán lại bị mất điểm
chút ít, ngày đầu tiên chơi cổ phiếu Đỗ Long đã lỗ mất mấy trăm tệ.
Đỗ Long không chút thất vọng, đêm còn nằm mơ, mơ thấy mình chơi cổ phiếu, trở
thành tỷ phú, mua rất nhiều nhà cửa, biến hết thành hậu cung, đem tất cả mỹ
nhân mà mình quen biết đều đưa vào hậu cung, ngày đêm hoan lạc, đến sáng tỉnh
dậy mới phát hiện ra, không ngờ mình còn mộng tinh nữa...
Đỗ Long thầm nói với bản thân.
Hoàng Kiệt Hào tổ chức họp sáng phân công nhiệm vụ, Thẩm Băng Thanh vẫn chưa
tới. Gần đây anh ta thường xuyên đi muộn, Đỗ Long đột nhiên nhớ ra lần trước
đã bảo Rắn Hổ Mang đi điều tra xem rốt cuộc ai đang quấy rối Thẩm Băng Thanh,
sau đó lại quên mất việc này, sau khi họp xong hắn lập tức gọi điện cho Rắn Hổ
Mang để hỏi.
Rắn Hổ Mang nghe nói đến việc này, không kìm được bật cười, giải thích:
Nghe Rắn Hổ Mang nói vậy, Đỗ Long cũng dở khóc dở cười, chuyện này cũng thật
là trùng hợp... Ngưng lại một lát, Đỗ Long lại hỏi:
Rắn Hổ mang cười đáp:
Đỗ Long ngắt điện thoại, đúng lúc nhìn thấy Thẩm Băng Thanh mồ hôi nhễ nhại đi
vào trong văn phòng. Đỗ Long hỏi:
Thẩm Băng Thanh quệt quệt mồ hôi, nói:
Hoàng Kiệt Hào từ trong phòng làm việc của anh ta đi ra, cũng hỏi câu hỏi như
vậy. Nghe Thẩm Băng Thanh giải thích xong, trong lòng chợt nảy ra ý nghĩ, liền
nói:
Thẩm Băng Thanh đáp:
Hoàng Kiệt Hào nhìn Đỗ Long một cái, nói:
Nghe kiến nghị của Hoàng Kiệt Hào, Thẩm Băng Thanh cũng không khỏi động lòng,
nhà của Đỗ Long tốt hơn phòng anh ta đang thuê rất nhiều, hơn nữa cách phân
cục không xa, nhưng anh vẫn hơi do dự một chút:
Nếu là nửa tháng trước thì Đỗ Long chắc chắn đã trực tiếp từ chối, Hoàng Kiệt
Hào cũng sẽ không có kiến nghị như vậy, nhưng trong nửa tháng vừa qua Đỗ Long
và Thẩm Băng Thanh phối hợp ăn ý, chủ yếu là Thẩm Băng Thanh không quản ngại
vất vả, bị Đỗ Long ức hiếp cũng không nói gì. Hai người đã trở thành cặp đôi
ăn ý, vấn đề của Thẩm Băng Thanh ít nhiều cũng ảnh hưởng đến Đỗ Long, bởi vậy
kiến nghị của Hoàng Kiệt Hào cũng không bất ngờ lắm.
Đỗ Long nghĩ một lát, nói:
Đỗ Long gọi điện thoại xong liền đồng ý cho Thẩm Băng Thanh ở cùng nhà, còn
miễn tiền điện nước cho anh ta.
Thẩm Băng Thanh bây giờ đã rất hiểu tính khí của Đỗ Long, bởi vậy cũng không
khách khí nữa. Tối đó Hoàng Kiệt Hào đích thân lái xe giúp chuyển đồ của Thẩm
Băng Thanh đến nhà của Đỗ Long. Thẩm Băng Thanh từ đó trở thành khách thuê trọ
của nhà Đỗ Long. Ở trong nhà người ta rồi, số phận anh ta chắc chắn sẽ còn bị
Đỗ Long bóc lột dã man hơn trước nữa.
Giá cả giao dịch kỳ hạn của ngô ở thị trường Mỹ tiếp tục giảm thêm hai ngày
nữa, Đỗ Long nhân cơ hội mua thêm rất nhiều cổ phiếu của dầu ăn Đông Sơn. Cho
dù bị lỗ mất hơn nghìn tệ hắn vẫn rất tự tin, nhưng Lâm Nhã Hân thì đã không
chịu đựng được nữa, bán đi một phần mười số hợp đồng ngô tương lai của mình,
nếu không ngay cả tiền bảo đảm giao dịch chị cũng không có để mà bổ sung nữa.
Đúng lúc Lâm Nhã Hân sắp suy sụp hoàn toàn thì giá ngô tại thị trường giao
dịch kỳ hạn tại Mỹ điên cuồng tăng lên, chỉ trong một ngày đã bù lại hết mọi
khoản lỗ của Lâm Nhã Hân. Lâm Nhã Hân ngây ngốc nhìn giá tăng lên, chị gần như
nghi ngờ mình đang nằm mơ. Khi chị xác nhận mình không phải đang nằm mơ liền
lập tức bán đi một bộ phận hợp đồng đã chuyển lỗ thành lãi, thu lại được một
lượng lớn tiền mặt, bổ sung vào số vốn đã bị thiếu hụt.
Ngày hôm sau giá ngô trên thị trường giao dịch kỳ hạn tiếp tục tăng chóng mặt,
Lâm Nhã Hân từ chỗ lỗ nặng trở thành lãi lớn, đúng lúc đó chị nhận được điện
thoại của Đỗ Long, hắn dùng ngữ khí vô cùng khẳng định nói với chị:
Lần này Lâm Nhã Hân tin lời Đỗ Long, có lẽ chị cảm thấy mình đã kiếm đủ rồi,
có lẽ chị tin tưởng vào nguồn tin của Đỗ Long. Tối đó thị trường giao dịch
hàng hóa kỳ hạn Mỹ vừa mở cửa, chị lập tức đưa lệnh bán tất cả số hàng ngô có
trong tay, lệnh bán của chị trong nháy mắt đã được đặt mua. Lâm Nhã Hân rút
lui thành công, chị hiếm hoi lắm mới có được giây phút thảnh thơi nhìn những
người khác ra sức mua bán. Mười phút sau khi mở cửa thị trường, giá ngô trên
thị trường giao dịch kỳ hạn đột ngột giảm mạnh. Ở Mỹ không có mức giá sàn, giá
cả giảm liên tục, Lâm Nhã Hân không khỏi mừng thầm, nếu như chị do dự một
chút, kết quả sẽ hoàn toàn khác hẳn, đúng là sống chết chỉ trong tích tắc.
Lâm Nhã Hân có được một giấc ngủ an lành, đã nửa tháng nay chị lo lắng khổ sở,
ăn cơm không ngon, ngủ không yên giấc. Bây giờ tiền đã quay về, chị có thể yên
tâm ngủ một giấc thoải mái, ngủ đến khi bụng sôi ùng ục thì mới tỉnh dậy, nhìn
đồng hồ, mới bảy rưỡi sáng.
Cảnh Lộ Quan Đồ
Tác Giả: Thần Đăng
Chương 115: Tin tức nội bộ (2)
Nhóm Dịch: Đọc Truyện Đêm Khuya
Nguồn: Mê Truyện
Lâm Nhã Hân xuống bếp làm một bát mỳ trứng cà chua, hôm nay chị rất
vui nên mỳ cũng nấu rất ngon, còn chưa làm xong thì mùi thơm đã lan
ra khắp phòng, Hồ Tiểu Đông cũng đã theo mùi thơm mà mò xuống bếp,
nhìn mẹ vừa làm bữa sáng vừa hát khe khẽ, cu cậu cười tươi nói:
Lâm Nhã Hân cười, nói:
Hồ Tiểu Đông ra sức gật đầu, nói:
Khi Lâm Nhã Hân gọi điện cho Đỗ Long, hắn đang trên đường đến cơ quan
cùng Thẩm Băng Thanh, nhưng không phải hắn lái xe mà ngồi ở phía sau,
Thẩm Băng Thanh trở thành lái xe của hắn.
Nghe Lâm Nhã Hân mời, Đỗ Long lập tức đồng ý, dù sao kỳ nghỉ quốc
khánh cũng đã qua quá nửa, công việc ở đội điều tra cũng không bận
lắm, hơn nữa Thẩm Băng Thanh có thể yểm hộ cho hắn, bởi vậy cho dù
có bận, Đỗ Long lúc nào cũng có thể lẻn ra ngoài được.
Nghe giọng điệu vô cùng vui vẻ của Lâm Nhã Hân, Đỗ Long biết chị đã
rút lui an toàn, hắn cũng mừng thầm cho chị. Sau khi ngắt điện
thoại, Đỗ Long vỗ vai Thẩm Băng Thanh, nói:
Thẩm Băng Thanh trả lời:
Đỗ Long cười:
Thẩm Băng Thanh hỏi lại:
Đỗ Long đáp:
Thẩm Băng Thanh hoài nghi:
Đỗ Long cười đáp:
Thẩm Băng Thanh đáp:
Đỗ Long trả lời:
Thẩm Băng Thanh rất nghi hoặc tại sao Đỗ Long lại có lòng tốt như
vậy, nhưng có chuyện tốt rơi lên đầu, anh cũng không do dự đồng ý.
Thẩm Băng Thanh còn chưa hỏi thì Đỗ Long đã nói cho anh biết chuyện
hắn do có được tin tức nội bộ nên đã chơi cổ phiếu, kiếm được một
khoản kha khá. Giá cổ phiếu của dầu ăn Đông Sơn quả nhiên do giá ngô
tại thị trường giao dịch kỳ hạn của Mỹ tăng nên cũng biến động mạnh,
tuy nhiên do thị trường chứng khoán trong nước có hạn chế mức trần,
bởi vậy tỉ lệ lãi mà Đỗ Long kiếm được cũng kém xa so với Lâm Nhã
Hân.
Đỗ Long biết hôm nay giá cổ phiếu của dầu ăn Đông Sơn chắc chắn sẽ
giảm mạnh, bởi vậy hôm qua khi giá cổ phiếu của dầu ăn Đông Sơn
ngừng tăng, hắn đã bán sạch số cổ phiếu trong tay. Do phản ứng của
thị trường chứng khoán trong nước chậm hơn bên ngoài nên 150 nghìn
của hắn trong hai ngày mới chỉ tăng lên được khoảng 15%, nhưng như vậy
cũng là hơn 22 nghìn tệ rồi, bởi vậy cho Thẩm Băng Thanh mượn 5
nghìn để chơi cổ phiếu căn bản không khó khăn gì cả.
Hôm nay chỉ có hai vụ chết người tự nhiên, pháp y đến một mình là
được. Đỗ Long và và Thẩm Băng Thanh được phân đi giúp trung đội điều
tra số 2 xử lý một vụ cướp của khách du lịch tự do ở tỉnh ngoài
vào, Đỗ Long chẳng tốn nhiều thời gian đã bắt được tên cướp khi hắn
đang ngồi đếm tiền ở một thôn gần nơi xảy ra vụ án.
Đỗ Long thấy không còn việc gì, lấy lý do đến hiện trường khác để
giúp đỡ, lái xe đưa Thẩm Băng Thanh đến công ty chứng khoán mở tài
khoản, gửi 5000 tệ vào, rồi đứng trước máy tính giao dịch cổ phiếu
ở sảnh giao dịch của công ty, lựa chọn mấy mã cổ phiếu đang bị
giảm giá thê thảm, dốc hết 5000 tệ ra mua sạch. Sau đó Đỗ Long vỗ
vai Thẩm Băng Thanh, đảm bảo:
Mỗi ngày anh nhìn tình hình thị trường, học chút ít là được,
lúc nào cần bán tôi sẽ có tin tức nội bộ.
Như thế này có còn là tôi chơi cổ phiếu nữa không?
Thẩm Băng Thanh thầm lườm hắn.
Đúng sáu giờ tối, Đỗ Long xuất hiện trước cửa nhà Lâm Nhã Hân. Hắn
ấn chuông cửa, Lâm Nhã Hân dùng điều khiển từ xa mở cửa, Đỗ Long
vừa bước vào thì Hồ Tiểu Đông đã nhanh chóng chạy ra, nhào vào
lòng của Đỗ Long, vui vẻ nói:
Lâm Nhã Hân đứng trước cửa nhà, nhìn Đỗ Long, mỉm cười:
Người gặp việc vui thì tinh thần cũng thoải mái, tinh thần của Lâm
Nhã Hân hôm nay rất tốt, ánh mắt lại xuất hiện nét dịu dàng đằm
thắm, làn da lại mềm mại ngọc ngà, trang phục cũng không còn tùy
tiện như mấy ngày trước nữa, toàn thân toát ra sức quyến rũ của
thiếu phụ xinh đẹp và thành đạt.
Lâm Nhã Hân giống như một thiếu phụ xinh đẹp đang đón chồng trở về,
Đỗ Long bế Hồ Tiểu Đông lên, nhìn về phía chị, tâm thần bỗng nhiên
hoàn toàn bị cuốn hút, không khỏi lên tiếng khen:
Lâm Nhã Hân cười dịu dàng, hỏi lại:
Hôm nay Lâm Nhã Hân rất chú tâm nấu nướng, bởi vậy thức ăn đều ngon
tuyệt, Đỗ Long vừa ăn vừa khen, không kìm được nói:
Ánh mắt Lâm Nhã Hân bỗng hiện nét u buồn, nhìn về phía Hồ Tiểu
Đông, nói nhỏ:
Đỗ Long vội nói:
Lâm Nhã Hân lắc đầu, nói:
Đỗ Long cười nói:
Lâm Nhã Hân cười nói:
Đỗ Long cười nói:
Lâm Nhã Hân nghĩ một lát rồi nói:
Đỗ Long hỏi:
Lâm Nhã Hân cười:
Đỗ Long nói:
Lâm Nhã Hân lắc đầu:
Đỗ Long cười đáp:
Lâm Nhã Hân có chút thất vọng “ồ” một tiếng. Hồ Tiểu Đông đột nhiên
nói:
Đỗ Long cười đáp:
Hồ Tiểu Đông thất vọng nói:
Lâm Nhã Hân bổ sung thêm:
Đỗ Long vừa nghe đã hiểu ra, trường dân lập Đức Thiên là trường dân
lập hàng đầu của tỉnh Thiên Nam, có cả từ tiểu học đến cấp III,
tỉ lệ học sinh tốt nghiệp đỗ vào các trường đại học trọng điểm
rất cao, có rất nhiều người còn được tuyển thẳng vào các trường
đại học danh tiếng của nước ngoài. Cạnh tranh giữa học sinh rất gay
gắt, không phải cứ có tiền có thể học ở đấy được. Hồ Tiểu Đông
có thể đạt thành tích trung bình ở trong lớp, nếu ở các trường
tiểu học trọng điểm khác đều sẽ là học sinh hàng đầu của lớp, Lâm
Nhã Hân vẫn rất có niềm tin với con trai mình.
Đỗ Long cười nói: