Người đăng: tuanh.kst@
Đỗ Long đặt đồ xuống rồi hỏi.
Tân Mỹ Linh cười lớn đáp, rõ ràng quan hệ của hai vợ chồng họ đã có chuyển
biến tốt, như thế này đều nhờ có hắn.
Đỗ Long xắn tay áo lên cười nói:
Thím có cần cháu phụ giúp không, ở nhà cháu cũng thường xuyên phụ giúp mẹ
cháu đấy.
Không cần, không cần. Cháu là khách quý của gia đình ta làm sao có thể để
cháu vào bếp được? Thực ra mọi thứ đã chuẩn bị xong cả rồi, mọi người ngồi chờ
một chút là được.
Tân Mỹ Linh cười rồi đi vào nhà bếp.
Người gọi điện cho Mã Quang Minh thực ra là người vừa đưa Đỗ Long tới - Vương
Chí Cường. Anh ta đang báo cáo với Mã Quang Minh, chủ yếu nói về chuyện tên
béo kia và Cục trưởng cục Tài chính uống rượu với nhau, nhưng xuất phát từ lí
do cá nhân, anh ta vẫn nhắc đến cả Đỗ Long.
Từ sau lần Đỗ Long và con trai Viện trưởng bệnh viện Nhân dân có xích mích, Mã
Quang Minh luôn lạnh lùng bàng quan chuyện Cục trưởng Cục tài chính thành phố
Ngọc Minh dần dần có quan hệ thân thiết với Phó chủ tịch thường trực thành phố
Phùng Kiếm Văn. Thực ra ban đầu Mã Quang Minh cũng từng nghĩ mượn chuyện đó để
kéo Lâm Diễm về, dù sao Bí thư thành ủy Vương sớm muộn cũng phải rút lui. Tuy
rằng Lâm Diễm hôm nay vẫn vẻ vang nhưng cũng đã chuẩn bị đường lui. Nhưng sau
này Mã Quang Minh suy xét thấy Lâm Diễm khả năng là có vấn đề về kinh tế, vậy
nên đã từ bỏ ý định lôi kéo anh ta về trận doanh của mình.
Lâm Diễm không tìm thấy chỗ bấu víu bên Mã Quang Minh, tự nhiên sẽ tìm cơ hội
bên Phó chủ tịch thường trực thành phố Phùng Kiếm Văn. Có Cục trưởng Cục Tài
chính gia nhập vào phe mình, đối với Phùng Kiếm Văn mà nói là niềm vui bất
ngờ, hai người trở nên thân thiết một cách nhanh chóng, đương nhiên bề ngoài
vẫn giữ khoảng cách nhất định.
Tính toán của Vương Chí Cường, Mã Quang Minh hiển nhiên nhìn ra. Sau khi im
lặng lắng nghe Vương Chí Cường nói hết ông ta nói thản nhiên:
Sau đó gác máy.
Lúc này Đỗ Long đã vào đến cửa nhưng Mã Quang Minh cũng không ra tiếp hắn
ngay, ông ta nghĩ một hồi rồi cuối cùng vẫn quyết định làm theo kế hoạch từ
trước, tiếp tục làm ngơ. Lâm Diễm chỉ là một quân tốt, Mã Quang Minh hy vọng
Lâm Diễm và Phùng Kiếm Văn thân thiết hơn nữa, thậm chí sẽ kéo luôn anh ta
xuống nước, tới lúc đó mới là lúc dồn anh ta vào chân tường. Nếu muốn tiến
thêm một bước trên quan trường, thì chữ “nhẫn” này phải tu luyện tốt hơn nữa
mới được.
Cuối cùng Mã Quang Minh cũng ra khỏi thư phòng, vừa nhìn đã thấy gói đồ bên
bàn trà, ông ta sầm mặt nói:
Đỗ Long, cái này là cháu mang đến sao? Không phải chú đã nói rồi à, không
cần phải quà cáp, nếu lần sau còn như thế này thì cháu không cần đến đây nữa.
Vâng, vâng vâng, cháu đảm bảo lần sau không mang bất kỳ thứ gì đến.
Đỗ Long cười lớn.
Sau khi ngồi xuống, Mã Quang Minh cầm điều khiển chuyển sang kênh trung ương.
Trên ti vi đang phát chương trình thiếu nhi, ông ta nhăn mày, rồi lại chuyển
kênh thời sự thành phố Ngọc Minh, kênh đó đang phát tiết mục “Cuộc sống”. Dẫn
chương trình Triệu Bình lưỡi đầy hoa lan, rất cuốn hút, tin tức liên quan đến
nhịp thở của người dân và trong ngoài thành phố Ngọc Minh, đến Mã Quang Minh
cũng xem một cách chăm chú.
Đỗ Long thuận miệng hàn huyên đôi câu, Mã Quang Minh bỗng hỏi:
Đỗ Long đáp:
Đỗ Long thêm mắm thêm muối để biện minh cho mình, Mã Quang Minh liếc xéo hắn
một cái, nói:
Đỗ Long tỏ ra nghe lời, đáp lại:
Mã Quang Minh hừ nói:
Tân Mỹ Linh bưng đồ ăn từ nhà bếp ra, cười nói:
Đỗ Long hít một hơi, cười ha ha:
Mã Quang Minh lườm hắn một cái, đây không phải mở to mắt nói lời bịa đặt sao.
Lần trước nếu không có Đỗ Long giúp một tay vào, Tân Mỹ Linh sớm đã làm loạn
lên cho cả phố biết, thế này mà gọi là hiền lành? Cũng may mà có chuyện này
nên gần đây Tân Mỹ Linh đã thay đổi rất nhiều, anh em của bà ta cũng vậy,
không còn gây phiền phức cho Mã Quang Minh nữa.
Đỗ Long lảng sang chuyện khác.
Mã Quang Minh nghĩ thầm “thằng bé này cố ý đây mà”, sau đó nói:
Tân Mỹ Linh lại quay trở lại nhà bếp, Đỗ Long nói một cách thần bí:
Đỗ Long ba hoa vài câu cuối cùng cũng vào chủ đề chính, hắn nói:
Chú Mã, chú đã từng nghe qua Đại đội Liệp Ưng (Ưng Săn) của quân khu Thành
Đô (Mã Quang Minh gật đầu nói:
Từng nghe nói, đó là đại đội lính đặc chủng số một của Quân khu Thành Đô.
Đỗ Long nói:
Mã Quang Minh gật đầu, nói:
Đỗ Long cao hứng nói:
Mã Quang Minh kinh ngạc nói:
Đỗ Long nói:
Cho dù anh ta chỉ là một người dân bình thường cháu cũng đối xử với anh ta
như thế, hơn nữa Lữ đoàn trưởng Trương đó lại coi trọng cháu, muốn lôi kéo
cháu vào quân đội, cũng không đơn thuần là vì Hạ Hồng Quân.
Cháu đang nói khoác đấy à.
Mã Quang Minh nói.
Đỗ Long cũng không buồn giải thích, hỏi chuyện của huyện Võ Khê cuối cùng như
thế nào. Mã Quang Minh nói cho hắn nghe những chuyện hắn chưa biết, nhờ sự cố
gắng của Mã Quang Minh, vẫn có một đám quan chức chính quyền vì chuyện này mà
mất chức. Bí thư Huyện ủy huyện Võ Khê cũng bị cảnh cáo trong Đảng, những quan
chức có liên quan khác có người bị cảnh cáo trong Đảng, có người bị ghi hồ sơ,
duy chỉ có mấy vị phó phòng và cấp dưới của phòng Than đá, phòng Công an,
phòng Tài nguyên Đất đai huyện Võ Khê bị khai trừ khỏi Đđảng, cách chức chờ
thẩm tra xử lý.
Đỗ Long dù trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng vẫn cảm thấy có chút không giống
trong tưởng tượng, Mã Quang Minh thản nhiên nói:
Đỗ Long cười lạnh một tiếng, những lời này ai cũng biết nói, nhưng trừ bọn trẻ
con ra thì làm gì có ai tin.
Không lâu sau Tân Mỹ Linh gọi Đỗ Long vào nhà bếp bê đồ ăn, sau khi đồ ăn đã
dọn lên cả, Tân Mỹ Linh đi tới gõ cửa trước cánh cửa phòng đóng kín, nói:
Đỗ Long nhìn theo với vẻ hiếu kỳ, Mã Quang Minh nói:
Đỗ Long cười nói:
Mã Quang Minh lắc đầu ngao ngán, xem ra thực sự rất đau đầu vì con gái.
Một giọng nữ vang lên trong phòng, sau đó là tiếng dép lê loẹt quẹt, tiếng mở
cửa phòng “bịch”, một cô gái mặc quần áo ngủ đi dép lê như trong phim hoạt
hình bước ra.
Đỗ Long trong lòng thấy bất ngờ, mắt sáng lên, người con gái trước mặt đúng là
rất xinh đẹp, hơn nữa nút áo trước ngực lại chưa cài hết để lộ một phần da
thịt trắng như tuyết, thậm chí còn có thể nhìn thấy từng nhịp thở qua khuôn
ngực… đều nhìn thấy rõ ràng. Có lẽ cô ấy ngủ trong phòng cảm thấy hơi nóng,
tay áo xắn lên tới khuỷu, ống quần cũng xắn lên tới đầu gối để lộ đôi tay,
chân thon dài trắng trẻo, lại còn đôi bàn chân đáng yêu trong đôi dép hoạt
hình, giống màu hồng phấn của mã não.