Người đăng: tuanh.kst@
Theo quy định, để được cấp giấp chứng nhận tư cách pháp y thì cần phải có giấy
phép hành nghề y hoặc tốt nghiệp đại học chuyên ngành pháp y, thực tập pháp y
tại đơn vị có liên quan 5 năm trở lên, sau khi thi mới được cấp giấy phép.
Cảnh sát Đỗ còn trẻ như vậy, có lẽ là vẫn chưa lấy được giấy chứng nhận tư
cách pháp y? Vừa rồi cảnh sát Đỗ đã nói rất nhiều, nhưng lại chưa đưa ra được
giấy chứng nhận tư cách pháp y, thật là đáng tiếc. Thi thể bị người không có
tư cách khám nghiệm tiến hành khám nghiệm lấy chứng cứ, việc này phải chăng là
vi phạm pháp luật, những người có liên quan sẽ bị truy cứu theo pháp luật!
Lưu Trác Cường quả không hổ danh là luật sư “đen” chuyên nghiệp, lập tức tấn
công vào điểm yếu của Đỗ Long. Tuy báo cáo của Đỗ Long khiến cho những pháp y
lâu năm như Cảnh Vệ Đông cũng phải khen ngợi, nhưng hắn lại không có giấy
chứng nhận tư cách pháp y, bởi vậy tất cả mọi việc hắn làm hiện tại vừa không
hợp lý, lại không hợp pháp.
Những lời nói của Lưu Trác Cường khiến cho mọi người xôn xao bàn tán, những
người vừa rồi còn thán phục sát đất những lời giải thích dễ hiểu, thấu tình
đạt lý của Đỗ Long thì lúc này lại vô cùng nghi ngờ hắn. Cũng may Đỗ Long đã
sớm có chuẩn bị tâm lý từ trước, hắn bình thản nói:
Luật sư Lưu nghi ngờ như vậy là đúng, tôi quả thực không phải nhân viên
pháp y, không có giấy chứng nhận tư cách pháp y, tuy nhiên trong vụ bạo loạn
ngày 14/9 vừa rồi, biểu hiện của pháp y huyện Võ Khê khiến cho mọi người phải
nghi ngờ năng lực và đạo đức của ông ta. Hung thủ thực sự Tất Đạt Khải là do
pháp y và nhân viên giám định của thành phố Ngọc Minh phát hiện ra...
Bởi vậy sau khi Tất Đạt Khải đột nhiên bị chết, Tổ giải quyết sự cố do
thành ủy điều đến sau khi bàn bạc đã quyết định điều pháp y từ thành phố Ngọc
Minh xuống để khám nghiệm tử thi, trong đó chuyên gia pháp y Cảnh Vệ Đông của
phân cục công an khu Tây Sơn thành phố Ngọc Minh biết tôi ở huyện Võ Khê, nên
đã đề nghị tôi tiến hành khám nghiệm sơ bộ thi thể, bởi ông Cảnh Vệ Đông tin
tưởng vào năng lực của tôi...
Không phải lúc nào cũng có thể kịp thời mời chuyên gia pháp y hoặc chuyên
gia khám nghiệm đến hiện trường, bởi vậy phía cảnh sát chúng tôi trong mọi
hoàn cảnh buộc phải cố gắng bằng mọi cách ghi lại hết những chứng cứ, dấu vết
tại hiện trường, thậm chí có lúc phải tiến hành khám nghiệm sơ bộ tử thi. Bác
sỹ của bệnh viện nhân dân đã xác định Tất Đạt Khải chết do chích ma túy quá
liều, tôi chỉ tìm kiếm và chụp lại vết kim tiêm trên thi thể, việc này được
pháp luật cho phép, bởi vì rất nhiều chứng cứ sẽ bị biến mất theo thời gian.
Năng lực tổng hợp của cảnh sát tại hiện trường quyết định rất lớn tới việc phá
án thành công hay không...
Nếu luật sư Lưu còn nghi ngờ năng lực của tôi, ông có thể lập tức mời pháp
y tới, tôi sẽ hỗ trợ ông ta tiến hành khám nghiệm lại thi thể, nếu như ông ta
có kết luận nào khác mà tôi không thể nào phản bác được, ông có thể lập tức tố
cáo tôi...
Lời giải thích của Đỗ Long tuy hợp tình hợp lý, nhưng Lưu Trác Cường chỉ hừ
lạnh một tiếng:
Bị người khác bắt được thóp khiến cho Mã Quang Minh cảm thấy mình đã có chút
vội vàng hấp tấp, bây giờ pháp y của thành phố Ngọc Minh cũng chưa đến kịp,
khiến cho Tổ xử lý sự cố lâm vào tình thế bất lợi. Mã Quang Minh thương lượng
ý kiến với mọi người, khi hỏi ý kiến Đỗ Long, hắn rất bình thản nói:
Mã Quang Minh nói nhỏ:
Đỗ Long nhún vai đi ra một bên, Mã Quang Minh và mọi người bàn bạc xong, để
tránh làm nghiêm trọng hóa tình hình, quyết định chấp thuận yêu cầu của Lưu
Trác Cường. Tuy nhiên ông cũng yêu cầu vị chuyên gia pháp y Trần Tư Cừ kia
trong vòng một ngày phải có mặt ở huyện Võ Khê, nếu không sẽ hủy bỏ kế hoạch
để ông ta và pháp y thành phố Ngọc Minh cùng khám nghiệm tử thi.
Khi Trưởng phòng tuyên truyền Hồ Á Nam tuyên bố quyết định này, Lưu Trác Cường
nhìn đồng hồ, nói:
Lưu Trác Cường oai vệ bước đi trong sự chú ý của tất cả các máy quay camera.
Nhìn gã luật sư thối tha tinh tướng này, Đỗ Long không khỏi chửi thầm trong
bụng: “Thằng khốn nạn... để ông xem mày còn đắc ý được bao lâu nữa!”
Tiếp theo chẳng còn việc gì của Đỗ Long nữa, hắn lại chạy lên tán phét với Hạ
Hồng Quân. Hạ Hồng Quân nghe nói hắn bị Lưu Trác Cường bắt được thóp, sung
sướng cười lớn:
Hạ Hồng Quân đương nhiên chỉ nói đùa một chút, một lúc sau liền nghiêm túc
hỏi:
Đỗ Long mỉm cười, tự tin nói:
Hạ Hồng Quân nhìn hắn một cái, rồi không hỏi thêm nữa. Đỗ Long cười nói:
Hồng Quân, tôi thấy rất tò mò, anh làm sao phát hiện ra được chuyện vụng
trộm của Tất Đạt Khải vậy, ngay cả mông con gái nhà người ta có vết bớt anh
cũng biết.
Tôi đã tận mắt chứng kiến...
Hạ Hồng Quân không giải thích anh ta nhìn thấy lúc nào, dường như không muốn
tiếp tục chủ đề này nữa, Đỗ Long cũng không hỏi thêm. Tối đó Đỗ Long cố ý gọi
người sắp xếp cho hắn và Hạ Hồng Quân ở với nhau, khiến cho Hạ Hồng Quân cũng
phải nghi ngờ:
Thực ra Hạ Hồng Quân cũng rất thích nói chuyện với Đỗ Long, cả hai cùng tha hồ
chửi đám tham quan ô lại, cường hào ác bá, căn bản không thèm để ý đến việc
hai người đang ở giữa trụ sở chính quyền huyện.
Sáng sớm hôm sau, Đỗ Long được Lư Thuận Vũ thông báo cho biết, pháp y của
thành phố Ngọc Minh và chuyên gia pháp y nổi tiếng trong nước Trần Tư Cừ, mà
Đỗ Long thầm gọi là pháp y thối, đều đã có mặt. Là người đã từng khám nghiệm
thi thể Tất Đạt Khải, Trần Tư Cừ yêu cầu Đỗ Long phải có mặt ở hiện trường để
Trần đại pháp y có thể chất vấn bất cứ lúc nào.
Đỗ Long hừ một tiếng, mặc bộ cảnh phục lên, Hạ Hồng Quân quay người lại tiếp
tục ngủ. Tối qua hai người nói chuyện đến 3 rưỡi sáng, bây giờ không ngủ cũng
chẳng biết làm gì.
Trần Tư Cừ hơn năm mươi tuổi, thân hình cao gầy, dáng vẻ tinh anh nhanh nhẹn.
Ông ta và chuyên gia pháp y của thành phố Ngọc Minh do đích thân Đỗ Long yêu
cầu Cảnh Vệ Đông đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ còn đợi Đỗ Long.
Đỗ Long chào Cảnh Vệ Đông, Cảnh Vệ Đông cười khổ với hắn một cái. Việc vừa vất
vả lại chẳng có lộc lá thế này chẳng ai muốn làm, huống hồ bên cạnh lại là
chuyên gia pháp y nổi tiếng nhất nhì trong nước Trần Tư Cừ, tiếng tăm của Trần
Tư Cừ ông đã sớm nghe nói tới, bây giờ ông ta có chỉ hươu bảo ngựa, đổi trắng
thay đen thì ông cũng chẳng có quyền mà cải chính, cảm giác đó thực sự chẳng
dễ chịu chút nào.
Đỗ Long lại chẳng có vẻ gì là lo lắng cả, hắn bước tới chỗ Trần Tư Cừ, giơ tay
ra cười nói:
Tay Trần Tư Cừ đã tiêu độc, chuẩn bị đeo găng tay vào, căn bản không thèm để ý
đến một tay cảnh sát cỏn con, ông ta hừ một tiếng, nói:
Đỗ Long cười nói:
Đã là thu thập chứng cứ trái phép thì đương nhiên là phạm luật rồi, Trần
đại pháp y vẫn còn chưa tỉnh ngủ hay sao, sao lại nói ra lời chẳng có lô gic
gì như vậy? Được rồi, chúng ta cũng chẳng cần phải so đo tiểu tiết như vậy,
ông Trần, xa xôi vạn dặm như vậy mời ông tới đây, hi vọng ông sẽ tìm ra chân
tướng, tìm ra hung thủ thực sự. Ông đừng làm việc bôi nhọ nghề pháp y vinh
quang nhé!
Anh nói năng hồ đồ gì thế?
Gã luật sư “đen” Lưu Trác Cường kêu lên:
Đỗ Long cười lạnh nói:
Trần Tư Cừ lạnh lùng nhìn Đỗ Long, căn bản không thèm để ý đến lời cảnh cáo
của hắn, thản nhiên nói: