Chương 58: Thân Phận Người Đàn Ông Áo Đen ...


Sở phàm đeo tai nghe, cẩn thận lắng nghe nhất cử nhất động trong phòng 888, đồng thời tính toán làm sao có thể đi vào phòng mà không làm cho hắc y nhân kia hoài nghi thân phận của mình

Lấy thân phận là phục vụ khách sạn để gõ cửa đi vào? Nhưng bây giờ làm thế nào để có một bộ đồ phục vụ khách sạn, còn không có cả xe chở đồ nữa?

Đúng rồi, trước đây hắn có gọi điện thoại kêu một nữ nhân tên Tiểu Mai đến khách sạn tìm hắn, có thể tự xưng là Tiểu Mai nhờ lên tìm hắn, nhưng làm vậy chắc chắn sẽ khiến hắn nghi ngờ.

Cuối cùng, chỉ có một biện pháp, đó chính là cạy cửa để đi vào, dùng chìa khóa vạn năng mở cửa phòng, chỉ có điều hắc y nhân kia không được khóa trái cửa từ bên trong..

Nếu hắc y nhân không có khóa trái cửa thì có thể lợi dụng lúc hắn không để ý mở cửa đi vào, nếu mà cửa khóa vậy thì biện pháp duy nhất là gõ cửa để đi vào.

Sở Phàm đang suy nghĩ thì đột nhiên, từ bên trong truyền đến tiếng nước chảy, hơn nữa còn kéo dài mãi chưa thôi.

“ Chẳng lẽ hắn đang tắm?”

Sở Phàm thầm nghĩ.

Khi hắn chạy đến cửa phòng 888, hắn lại nghe ngóng một hồi, xác định rằng hắc y nhân kia đúng là đang tắm. Hắn móc từ túi quần ra hai cái găng tay trắng, đeo lên, rồi lấy ra một thanh sắt có hình thù cổ quái. Lúc này cửa phòng đối diện chợt mở ra, một cô nàng dọn phòng đi ra, liếc mắt nhìn Sở Phàm, nhưng hắn không thèm nhìn lại, mà bình tĩnh luồn thanh sắt kia qua khe cửa gạt nhẹ, chợt Sở Phàm nghe một tiếng “Ca”vang lên, hắn thu tay lại, nắm vào tay nắm cửa, nhẹ nhàng đẩy, cửa mở, hóa ra cửa phòng không có khóa trái.

Nữ nhân kia sau khi chứng kiến Sở Phàm mở cửa liền đi ngay.

Sở Phàm nhẹ nhàng mở cửa, đi vào, quả không hổ là phòng tổng thống, bên trong xa hoa tráng lệ, khắp nơi chỉ có thể dùng hai chữ”Xa xỉ” để hình dung.

Trong phòng mở nhạc nhẹ, tiếng nước là từ gian phòng tắm phía bên phải truyền ra. Sở Phàm nhẹ nhàng đóng cửa lại, cánh cửa đột nhiên lại phát ra tiếng động, Sở Phàm trong lòng căng thẳng, rút ra súng ngắn giấu trong thắt lưng, nhẹ nhàng lên đạn, rồi đi tới phòng tắm.

- Ai?

Một tiếng nói trầm trầm từ phòng tắm phát ra.

Sở Phàm không trả lời, mà là lập tức đi vào trong, phòng tổng thống rất lớn, trong đó cái đập vào mắt người đầu tiên là cái giường lớn mềm mại, ở trên bàn bên cạnh giường là một cái valy xách tay, đúng là cái valy mà Sở Phàm hoài nghi bên trong có súng ngắm M99. Sở Phàm liền đi tới, nhưng valy đã bị khóa, không có mật mã không thể mở được.

Lúc này,cửa phòng tắm mở ra, nhưng người bên trong vẵn chưa đi ra. Sở Phàm thấy có một bóng người đang ẩn thân tại cửa phòng tắm, liền lạnh lùng nói:

- Đi ra, bằng không tao sẽ đánh chết mày.

Một giây,hai giây, ba giây sau, cửa phòng tắm mở ra, một nam nhân khoác áo choàng bước ra, đúng là hắc y nhân kia.

Ánh mắt của nam nhân này nhìn chằm chằm vào Sở Phàm, trong mắt ánh lên một tia nghi hoặc, hắn không hiểu tại sao Sở Phàm lại có thể đi vào, rồi lại cầm một khẩu 54 dí vào đầu hắn, trong trí nhớ của hắn hình như chưa thấy Sở Phàm bao giờ. A, không phải, hắn đột nhiên nhớ ra mặt Sở Phàm có chút quen quen!

Sở Phàm tháo kính râm xuống, ánh mắt sắc như dao nhìn chằm chằm hắc y nhân, nói:

- Vụ nổ cao ốc Trung Hoàn là do mày một tay tạo ra phải không? Nếu tao đoán không sai, là mày dùng súng ngắm nấp ở tầng thượng, rồi dùng súng bắn vào thùng xăng của chiếc xe tải, tạo nên vụ nổ, đúng không?

Hắc y nhân sau khi nghe vậy đồng tử chợt co lại, sắc mặt khẽ biến, nhưng lập tức khôi phục lại bình thường, lạnh lùng nói:

- Nổ cái gì? Anh bạn, lời anh nói tôi một câu cũng không hiểu. Anh vô duyên vô cớ xông vào phòng của tôi rồi xúc phạm danh dự của tôi, lại còn dùng súng uy hiếp tôi nữa. Anh không coi pháp luật ra gì sao?

- Pháp luật?

Sở Phàm lạnh lùng nói:

- Mày một phát đạn là nổ cả một chiếc xe, khiến trong xe bảy người phải bỏ mạng, vậy mày nói đến cùng là ai không biết đến pháp luật hả?

Hắc y nhân lạnh lùng nói:

- Anh bạn, anh tìm nhầm người rồi.Loại sự tình này không thể tùy tiện đổ cho người khác được. Tôi không biết anh đang nói cái gì .

- Hừ, chẳng lẽ mày đã quên khi đi ra khỏi tòa cao ốc Trung Hoàn, có người ngã sấp xuống đụng vào mày sao?

Sở Phàm cười lạnh một tiếng, nói

Hắc y nhân nghe vậy rùng mình, tức giận nói:

-Là mày? Lúc đó là mày cố tình? Còn nữa, vừa rồi người đặt phòng dưới kia cũng là mày?

Sở Phàm cười lạnh, từ đáy cái valy kia lấy ra máy nghe trộm mini, quơ quơ trước mặt hắc y nhân.

Hắc y nhân mặt biến sắc, hai tay nắm chặt, tức giận nói:

- Thì ra mày theo dõi tao, hơn nữa còn nghe lén tao nói chuyện. Thật đáng chết!

- Chỉ có thể trách mày sơ ý, nghĩ xong việc thì mọi sự đều tốt đẹp.

Sở Phàm nói xong,liền trầm giọng hỏi:

- Nói, ông chủ đứng đằng sau mày là ai?

- Ông chủ? Ha ha, tao không biết ông chủ mày nói là chỉ ai.

Hắc y nhân cuồng vọng cười, trong tiếng cười đầy sự khinh thường.

Sở Phàm trầm mặt xuống, tay phải đưa qua đưa lại, khẩu súng đặt trên đầu hắc y nhân di động, lạnh nhạt nói:

- Mày muốn phế đi chân hay đầu? Hay cây đoản côn giữa hai chân?

Hắc y nhân nghe vậy,sắc mặt giận dữ,cười nhạt nói:

- Nói vậy Lãnh Phong là do mày hàng phục sao? Sau đó bị mày bắt nó đi đến cao ốc Trung Hoàn giả giao dịch, chính là muốn dụ ông chủ xuất hiện, đúng không?Ha ha, đáng tiếc, mày vẫn còn thiếu chút may mắn. Mày muốn biết ông chủ là ai ư? Nằm mơ đi! Lãnh Phong kia như con rùa rụt đầu, dùng khổ hình với hắn có thể khiến hắn khuất phục, nhưng nếu mày dùng những trò đã đối phó với Lãnh Phong kia với tao thì không có tác dụng đâu!

- A? Phải vậy không? Một khi đã như vậy, mày nói nhiều như thế để làm gì? Chột dạ? Sợ hãi? Hay muốn kéo dài thời gian, chờ thời cơ hành động?

Sở Phàm nói xong, lạnh lùng nói tiếp:

- Hai tay của mày để phía sau làm gì? Quay người lại về phía tao!

Hắc y nhân nghe vậy liền chậm rãi quay người lại, đồng thời, một ánh mắt khác thường từ mắt hắn chợt lóe lên, trong khoảnh khắc khi mà hắc y nhân xoay người, đột nhiên thấy tay phải hắn giơ lên, áo choàng hắn vẫn đang khoác trên người liền từ không trung đánh về phía Sở Phàm, rồi ngay lập tức, hắc y nhân lăn một vòng. Ba động tác được thực hiện hết sức liền mạch lưu loát, nhìn bộ dạng nhất định là một cao thủ!

Nói về Sở Phàm, khi áo choàng trong tay hắc y nhân từ giữa không trung ném về phía hắn, nhất thời trước mắt hắn là một khoảng màu trắng, cái áo choàng kia đã che lấp tầm mắt, Sở Phàm đột nhiên có một dự cảm xấu!!

Cận Chiến Bảo Tiêu - Chương #58