Chương 382: Định Tội Hà Trường Thanh


Cái tin chủ tịch Công ty Bất động sản Kim Khoa Hà Trường Thanh bị cảnh
sát bắt lập tức len lỏi khắp thành phố, từ ngõ nhỏ tới đường to. Được sự quan tâm đặc biệt của báo chí, tin này lan truyền lại càng nhanh.

Sau mấy ngày thu thập đủ chứng cứ chứng minh Hà Trường Thanh có âm mưu giết người, Viện Kiểm sát lập tức phái một tổ điều tra xác minh được Hà
Trường Thanh trong khi giữ vai trò chủ tịch Công ty Bất động sản Kim
Khoa đã tham ô năm mươi triệu tiền phi pháp rót vào cổ phiếu của Tập
đoàn Lam Thị làm cho giá cổ phiếu của tập đoàn này tăng mạnh. Không chỉ
vậy, ông ta còn cấu kết với Lam Chính Quốc một tay thao túng cổ phiếu
của Công ty Bất động sản Kim Khoa.

Từ khi thông tin này được phơi ra ánh sáng đã gây ra sóng to gió lớn trong giới thương nhân, trở thành đề tài nóng nhất khi họ gặp nhau. Mà những điều mới được phanh phui này đã kéo cả Tập đoàn Lam Thị và chủ tịch Lam Chính Quốc vào trung tâm
nghi vấn. Đặc biệt cái tin mấy ngày nữa sẽ có một đội điều tra tới sờ
gáy Tập đoàn Lam Thị như một quả bom tấn bùng nổ rung chuyển cả giới
truyền thông lẫn thương giới.

Những ngày này, giá cổ phiếu của
Tập đoàn Lam Thị và Công ty Kim Khoa sụt đến thê thảm tới mức dưới 0%.
Có thể thấy ảnh hưởng lớn đến thế nào.

Lúc này, đội cảnh sát chịu trách nhiệm điều tra vụ Hà Trường Thanh đang tổ chức một buổi họp báo
nhỏ, thông báo Hà Trường Thanh có liên quan trực tiếp đến vụ ô tô bị nổ
trên đường Tam Hoàn. Ông ta chính là người đứng sau vụ một tay thao
túng, một tay sắp đặt. Phía bên cảnh sát còn thuật lại quá trình điều
tra thu thập chứng cứ phá án. Thông tin này vừa được đưa ra đã làm nổi
lên một trận nghị luận ồn ào. Tất cả mọi người đều không ngờ Hà Trường
Thanh lại là kẻ một tay che trời đứng sau vụ nổ ô tô, mưu hại Tổng giám
đốc Công ty Bất động sản Kim Khoa Triệu Hoa.

Nhưng tin tức tiếp
theo của cảnh sát mới thực sự gây chấn động. Họ nói trong vụ nổ ô tô Tam Hoàn, người chết cũng không phải là Triệu Hoa mà là một người khác.
Triệu Hoa chưa chết. Chiếc xe đó đúng là xe của Tổng giám đốc Triệu,
nhưng người ngồi trong xe không phải anh ta. Nói cách khác, âm mưu hại
chết Triệu Hoa của Hà Trường Thanh không thành, nhưng âm mưu này cũng đã gây ra hậu quả nghiêm trọng, đã có nạn nhân tử vong. Tội danh mưu hại
vẫn được giữ nguyên. Công bố của cảnh sát khiến cho tất cả mọi người ở
đó đều chấn động, Không ai có thể lường tới sự việc lại xảy ra diễn biến bất ngờ tới vậy. Một số người cảm thấy khó hiểu đứng lên hỏi tại sao
lúc trước bên pháp y đã xác định người chết chính là Triệu Hoa. Bên phía cảnh sát giải thích, khi họ nhận được tin báo nghi ngờ của Triệu Hoa,
nói chuyện với anh ta, đi đến quyết định sẽ giấu kín chuyện này, tạm
thời công bố tin tức giả người chết là Tổng giám đốc Công ty Kim Khoa
Triệu Hoa, từ đó âm thầm truy tìm hung thủ.

Sau đó, họ còn mời
Triệu Hoa ra gặp mặt, để chính anh trả lời giới truyền thông cụ thể
nguyên nhân sự hoài nghi của mình về việc Hà Trường Thanh có âm mưu hại
anh rồi tới vụ nổ ô tô trên đường Tam Hoàn.

……………

Sở Phàm
đang ở trong biệt thự Bạch Cảnh Sơn xem chương trình truyền hình trực
tiếp trên TV. Trên màn ảnh là Triệu Hoa đang vô cùng căm phẫn nói
chuyện. Anh còn cho biết Hà Trường Thanh khi đảm nhiệm chức vụ chủ tịch
Công ty Bất động sản Kim Khoa đã lạm dụng chức quyền, coi một tổng giám
đốc như anh không tồn tại, từng bước đục khoét phá hoại Công ty Kim
Khoa.

Sau cùng cánh phóng viên hỏi Triệu Hoa định dự tính tiếp
theo sẽ làm gì? Anh trả lời ngay là khi quay về Công ty Kim Khoa sẽ cắt
chức Hà Trường Thanh, danh chính ngôn thuận tiếp quản vị trí chủ tịch
Công ty Bất động sản Kim Khoa mà trước đó là của ba mình, chấn hưng lại
công ty.

Triệu Hoa vừa dứt lời, phòng họp báo vang rền những âm thanh ủng hộ.

……………..

Lam Chính Quốc cũng đang ngồi nhìn chằm chằm không chớp mắt vào TV. Khi
thấy Triệu Hoa bước ra nói chuyện với giới truyền thông, lão thở dài
thật nặng nề. Vẻ tiều tụy mệt mỏi hiện rõ trên khuôn mặt mà trước đó
chưa từng bao giờ có vẻ thất bại. Nhắm chặt hai mí mắt, trong miệng lão
vẫn còn tự lẩm bẩm:

- Sai một ly đi một dặm. Hà Trường Thanh sao
lại bất tài vô dụng đến thế? Lần này chính mình cũng bị cuốn vào vòng
lốc xoáy. Chẳng lẽ hết thảy đều là ý trời sao?

Lam Chính Quốc lắc lắc đầu, vẻ ảm đạm càng khắc sâu trên khuôn mặt già nua. Biết tin Hà
Trường Thanh bị cảnh sát bắt đi, năm ngày nay lão đều sống trong cảm
giác bất an đến khổ sở, mất ăn mất ngủ, sốt ruột không yên, như kiến bò
trên chảo nóng nhưng rồi cũng vô kế khả thi.

Trong thời gian đó,
nhiều lần lão đã tìm đến Trương Bằng nhưng không lần nào gặp được. Mỗi
ngày lão đều gọi đến hàng trăm cuộc điện thoại cho tên họ Trương kia
nhưng không một ai nhấc máy, hoặc tắt máy. Lão sắp phát điên rồi! Lão đã cảm giác được Trương Bằng đang cố ý né tránh mình, không muốn dây dưa
để ý đến mình. Điều này càng làm cho lão bất an lo lắng hơn. Đã mất đi
chỗ dựa vốn vững như núi là Trương Bằng, ở đất Bắc Kinh này, lời nói của lão thành ra vô giá trị, chứ đừng nói là tìm trăm phương nghìn kế để
giải cứu Hà Trường Thanh.

Kết quả là Hà Trường Thanh bị định tội, hơn nữa cảnh sát còn điều tra ra lão cũng bắt tay với Hà Trường Thanh
thao túng cổ phiếu của Kim Khoa, vạch tội lão là đã bắt tay với em vợ,
lại còn tranh thủ lợi dụng ông ta để làm lợi cho cổ phiếu của công ty
mình.

Lam Chính Quốc biết rõ đối tượng điều tra kế tiếp sẽ là
mình. Cũng phải nói luôn rằng, nếu khi tổ điều tra đến, moi ra được sự
thật bản thân lão không phải là chủ tịch Tập đoàn Lam Thị thì lão sẽ tạm thời bị tước quyền chủ tịch Tập đoàn Lam Thị cho đến khi điều tra xong
mới thôi.

- Không được! Tuyệt đối không thể để bọn họ tới điều
tra mình. Vạn nhất điều tra ra gì đó thì chẳng phải mình đã xong rồi
không? Không thể được. Mình phải tìm cách. Phải tìm bằng được Trương
Bằng. Khốn kiếp. Chắc chắn là thằng cha này đã biết mình đã xảy ra
chuyện nên muốn bỏ chạy mất dạng không dính dáng gì đến nữa. Hừ! Muốn
qua cầu rút ván sao? Trương Bằng ơi là Trương Bằng, chẳng lẽ là ông
không biết là ông và tôi đã cùng ở trên một con thuyền sao? Ông muốn bỏ
mặc tôi gánh vác tất cả tội danh còn ông lo chạy lấy cái thân ông thôi
sao? Hừ! Nếu tôi mà bị tra ra cái gì đó thì ông cũng đừng mong có ngày
lành. Tới lúc đó tôi thật muốn nhìn xem ngài Bí thư Thị ủy sẽ xoay sở ra sao.

Đột ngột lão đứng lên, thầm nghĩ: “Bây giờ phải đi tìm Trương Bằng. Bất kể giá nào cũng phải tóm được lão ta.”

Lầm bẩm một mình một lúc, Lam Chính Quốc vội vàng chạy ra ngoài cửa, mới
đưa tay mở cửa lớn đã thấy bên ngoài là hai cảnh sát cùng mới một người
mặc đồng phục của Hiệp hội Giám sát Chứng khoán. Những nhân viên điều
tra này nhìn lão, hỏi:

- Xin hỏi ngài đây có phải là Lam Chính
Quốc tiên sinh? Phiền ngài hợp tác điều tra với chúng tôi, đây là quyết
định của cơ quan điều tra.

Nói rồi họ mở lệnh điều tra cho lão xem.

Trong chốc lát, hai chân Lam Chính Quốc mềm nhũn, suýt nữa đứng không vững.

Sau khi tham gia buổi họp báo của cảnh sát, Triệu Hoa cũng không quay về
Công ty Kim Khoa ngay, hay lao đến đường Nam Phủ với người phụ nữ của
mình, Tiểu Mẫn, cũng không lập tức về nhà đoàn tụ với gia đình, mà không thể chậm trễ nửa giây, anh lập tức lái xe như tên bắn đến biệt thự Bạch Cảnh Sơn gặp Sở Phàm.

Hiện giờ Triệu Hoa không khác gì được tái
sinh lần nữa, chẳng những đánh bại được Hà Trường Thanh cùng âm mưu hại
người của ông ta, lại còn như nguyện danh chính ngôn thuận ngồi lên địa
vị chủ tịch của Công ty Bất động sản Kim Khoa. Anh hiểu rõ hơn ai hết,
lần này được tái sinh là nhờ Sở Phàm hết. Nếu không được Sở Phàm giúp đỡ thì mình đã bị hại chết từ lâu rồi. Trong lòng cảm kích người thanh
niên này vô cùng, bởi vậy ngay khi kết thúc buổi họp báo anh gọi điện
cho Sở Phàm, biết được hắn đang ở biệt thự Bạch Cảnh Sơn thì ngay lập
tức lái xe tới đó.

Triệu Hoa còn cảm động hơn khi tới nơi thấy Sở Phàm tươi cười ra đón tận cửa. Sau khi Trệu Hoa xuống xe, hắn cười cười:

- Triệu công tử, không, nên gọi là Chủ tịch Triệu. Xin chúc mừng.

- Ha ha, cậu Sở, đừng khách khí với tôi như vậy chứ? Hôm nay thật sự quá đã! Quá sướng!

Khuôn mặt Triệu Hoa Không che được xúc động, anh cười nói.

- Nhìn anh trên TV nói chuyện trong lòng tôi cũng rất vui sướng, Ha ha, vào trong đi.

Sở Phàm cười nói.

- Tất cả chuyện này đều là công của cậu đấy. Nếu không nhờ cậu âm thầm
giúp đỡ tôi đã không thể sống tới bây giờ, đừng nói đến đập chết Hà
Trường Thanh, ngồi lên cái ghế chủ tịch Công ty Bất động sản Kim Khoa.

Triệu Hoa cảm khái nói.

- Quá khen rồi. Hơn nửa là anh cũng rất cố gắng hợp tác nữa, chứ mình tôi thì nói làm gì!

Vừa nói Sở Phàm vừa đưa cho Triệu Hoa chén trà.

- Ai, tôi làm được gì đâu. Ân tình của cậu Sở tôi không thể nói hết,
nhưng trong lòng luôn khắc ghi. Sau này có chuyện gì cần đến cứ tới tìm
tôi, Triệu Hoa này nếu nói một lời “không” thề không làm người.

Triệu Hoa sôi sục nói.

- Được, được, được. Trước mắt tuy nói là đã kéo đổ được Hà Trường Thanh,
nhưng nhân vật mấu chốt quan trọng nhất vẫn chưa ngã xuống. Lúc này vẫn
chưa phải là lúc để nói chúc mừng.

Giọng Sở Phàm trầm xuống.

- Cậu muốn nói đến Lam Chính Quốc ư?

Triệu Hoa nhíu mày.

Sở Phàm gật gật đầu.

- Lam Chính Quốc lúc này đang bị điều tra. Tôi nghĩ sớm muộn lão cũng chết thôi.

Triệu Hoa lạnh lùng nói.

- Khó nói lắm. Lam Chính Quốc gian trá giảo hoạt, anh nghĩ rằng lão sẽ
ngoan ngoãn đưa tay chịu trói, cam chịu nhận tội sao? Sẽ không. Có lẽ
lão sẽ dùng đến thủ đoạn bịp bợm nào đó.

Sở Phàm trầm giọng nói.

-Vậy ý cậu là…?

Triệu Hoa hỏi.

- Vô phương. Chỉ có thể chờ tổ điều tra có thể nhanh chóng lục soát tra
ra những việc làm phi pháp thao túng tỉ giá hối đoái và thị trường chứng khoán những năm gần đây của Lam Chính Quốc, rồi từ từ tiến tới.

Sở Phàm buông tiếng thở dài rồi nói tiếp:

- Đúng rồi, khi về Kim Khoa anh cũng tự mình điều tra những chứng cứ Lam
Chính Quốc bắt tay Hà Trường Thanh thao túng thị trường chứng khoán đi,
điều tra ra càng nhiều càng tốt. Chúng ta nhất định cũng phải có đủ bằng chứng định tội con cáo già này.

- Yên tâm đi. Tôi sẽ không bỏ qua Lam Chính Quốc. Dù sao lão cũng là một trong những thủ phạm hại chết ba tôi.

Triệu Hoa trầm giọng.

- Vậy tốt rồi!

Dừng một lát Sở Phàm lại nói

- Lúc này anh đã có thể đường hoàng đi ra ngoài ánh sáng, ở đây với tôi
lâu quá làm gì.Về với Tiểu Mẫn đi. Mấy ngày nay với cô ấy hẳn không dễ
dàng. Còn cả mẹ anh nữa. Tốt nhất là dẫn Tiểu Mẫn về ra mắt mẹ anh đi.
Con dâu xấu còn phải ra mắt bố mẹ chồng, nữa là Tiểu Mẫn của anh còn
xinh đẹp như vậy.

Triệu Hoa hiểu ý cười:

- Vậy tôi về trước. Có gì liên lạc sau nhé.

- Ừ. Đi thôi. Sau này còn gặp lại.

Sở Phàm vẫy vẫy tay tiễn Triệu Hoa.

Triệu Hoa gật đầu, rời biệt thự Bạch Cảnh Sơn.

Cận Chiến Bảo Tiêu - Chương #382