Chương 132: Dì Mi Rủ Đi Chơi Đêm ...


Sở Phàm cùng với dì Mi và các nàng đi dạo phố xong, lúc trở lại biệt thự Lam Hải thì thấy trước cửa biệt thự có thêm một chiếc xe Mercedes-Benz
mới tinh, vô cùng sang trọng, mà lại là một chiếc Mercedes-Benz đời
S500MATIC cực kì xa xỉ nữa.

- Sao lại có chiếc xe Mercedes-Benz đời S này ở đây nhỉ? Xe mới ghê, hay là có khách tới thăm?

Nhị tiểu thư nhìn thấy chiếc xe thì ngạc nhiên hỏi.

Lúc này, Trương bá đi tới, mỉm cười nói:

- Nhị tiểu thư, chiếc xe này là của lão gia mua cho Tiểu Sở. Với lại bằng lái của Tiểu Sở cũng làm xong rồi.

Trương bá nói xong đưa bằng lái cho Sở Phàm. Hắn nhận lấy, thầm nghĩ, chú Kỷ
cũng tài thật, mình đến đi thi lái xe cũng chưa đi bao giờ vậy mà lại có bằng lái ngay.

Tối hôm qua lúc ở phòng sách, Kỷ Thiên Vũ từng
nói là sẽ mua cho hắn một chiếc xe. Hắn vạn lần không ngờ là ngay ngày
hôm sau xe đã trực tiếp được đưa tới cửa, hơn nữa lại là một chiếc
Mercedes-Benz đời S rất xa hoa, giá trị ít nhất cũng tới 150 vạn. Có lẽ
đối với Kỷ Thiên Vũ mà nói, 150 vạn chỉ là một con số nhỏ, nhưng Sở Phàm coi trọng chính là cách đối xử chân tình của Kỷ Thiên Vũ.

- Là cha mua cho Tiểu Ngốc Ngốc. Tuyệt quá, em muốn đi thử, em muốn đi thử.

Nhị tiểu thư tung tăng hò reo.

- Chiếc xe này quả thật không tệ. Tiểu Sở, anh từ nay có xe riêng rồi nhé, ha ha.

Đại tiểu thư cũng cười nói.

- Vậy là tốt rồi, vừa hay dì lại không có xe. Về sau khi muốn đi đâu phải nhờ Tiểu Sở rồi.

Dì Mi nũng nịu nói.

Sở Phàm gãi gãi đầu, chỉ cười ngơ ngác. Nói thực, chiếc xe này rất hợp sở thích của hắn.

- Dì Mi, đại tiểu thư, nhị tiểu thư, mời vào dùng cơm. Đồ ăn cũng đã chuẩn bị xong hết rồi.

Cô Vương đi ra nói.

- À, đúng rồi. Cha tôi đâu? Ông sao lại không ở nhà?

Nhị tiểu thư hỏi.

- Lão gia nói buổi tối có một cuộc gặp mặt xã giao nên đã đi rồi.

Trương bá nói.

- À, vậy chúng ta cứ kệ ba thôi. Đi ăn cơm nào.

Đại tiểu thư nói xong liền đi vào

Sau bữa ăn, dì Mi đề nghị mọi người đi tới mấy hộp đêm chơi, đêm nay thỏa sức một phen.

Đề nghị này vừa đưa ra lập tức được nhị tiểu thư hết sức tán thành. Mà
cũng do dì Mi nói ra nên đại tiểu thư cũng không tiện phản đối. Dù sao
dì Mi cũng khó có cơ hội được nghỉ ngơi, cũng nên để dì được chơi bời
vui vẻ một chút mới tốt.

Dì Mi thấy mọi người đều đồng ý thì nói:

- Trước khi đi phải tắm rửa cái đã. Hôm nay người ra nhiều mồ hôi quá. Tắm xong chúng ta đi chơi đêm.

- Tắm à?

Sở Phàm nghe vậy ánh mắt như phản xạ có điều kiện hướng về phía thân hình
thành thục bốc lửa của dì Mi, bắt đầu cảm thấy miệng khô lưỡi nóng.

- Tiểu Sở, anh cũng đi tắm đi. Hôm nay anh vất vả rồi, đi tắm nước nóng cho thoải mái.

Đại tiểu thư dịu dàng nói.

- A, đúng đúng, đại tiểu thư cũng đi tắm đi.

Sở Phàm sau khi khôi phục tinh thần, máy móc trả lời. Lời này vừa nói
xong, hắn liền lập tức thầm hối hận. Câu này sao nghe đặc biệt không
được tự nhiên. Cũng may đại tiểu thư chỉ cười cười rồi đi lên gác.

Sở Phàm cũng đi lên lầu, vừa lên tới nơi liền thầy dì Mi cũng đang đi tới
phòng đối diện hắn. Hóa ra gian phòng này là chỗ dì Mi ở tạm.

Sở Phàm thấy sắc mặt dì Mi có vẻ gấp gáp liền hỏi:

- Dì Mi, sao vậy?

- À, không có gì. Tôi định đi tắm, nhưng cửa buồng tắm mở mãi không được. Chắc cô Vương quên không đưa tôi chìa khóa cửa này. Tôi đang muốn đi
tìm cô Vương.

Dì Mi đang muốn đi xuống, lại thấy đại tiểu thư đi ra nói:

- Dì Mi, cô Vương nói buồng tắm đó vòi nước bị hỏng, đã gọi người tới sửa rồi nhưng ngày mai họ mới tới. Dì vào phòng cháu tắm trước đi.

- À, ra là thế. Thảo nào cửa buồng tắm mở không được.

Dì Mi nói.

Tầng hai còn một căn buồng tắm chung, cũng là nơi Sở Phàm tắm rửa vì phòng
hắn không có nhà tắm. Còn đại tiểu thư vào nhị tiểu thư chỉ dùng buồng
tắm trong phòng mình, rất ít dùng buồng tắm kia.

- Dì Mi, tầng hai còn một buồng tắm có thể sử dụng đó.

Ý Sở Phàm là muốn nhường cho dì Mi tắm trước, như vậy trong buồng tắm sẽ
còn vương lại hương vị thành thục của dì Mi. Đến khi hắn tắm sau sẽ tha
hồ chậm rãi phát huy sức tưởng tượng và dâm ý.

- Tôi tắm thì cậu đi đâu tắm chứ? Tôi tắm cùng Tiêm Tiêm thôi, ha ha.

Dì Mi cười nói.

Sở Phàm sau khi trở về phòng mình liền khóa ngay cửa lại, mở TV, nhanh
chóng kết nối với cameras bên phòng đại tiểu thư, sau đó chuyển TV sang
chế độ AV. Đợi một lúc lâu, màn hình TV vẫn chỉ toàn màu xanh của chế độ AV, chẳng thấy hiện lên hình ảnh thân thể mềm mại của dì Mi và đại tiểu thư khi cởi quần áo gì cả. Sở Phàm cảm thấy buồn bực. Chuyện này rốt
cuộc là sao? Làm sao mà tới thời khắc mấu chốt này lại kẹt ở đâu chứ?

Hắn kiểm tra tất cả đường dây một lần nữa, vẫn không tìm ra lỗi gì. Quỷ
quái thật, sao lại thế này chứ? Tự dưng lại không kết nối được là sao?

Sở Phàm lòng nóng như lửa đốt. Phải biết là để được ngắm thân thể mềm mại
của hai đại mỹ nữ là dì Mi và đại tiểu thư thì cho dù tích đức tám đời
cũng chưa chắc có cơ hội đâu.

Sở Phàm bình tĩnh xem xét lại,
nhướng mày, thầm nghĩ, hay là do cameras trong phòng đại tiểu thư bị hết pin? Ngoài lý do này này ra thì cũng chẳng còn cách giải thích nào
khác.

“Mẹ nó chứ, lão Tôn gian thương này, còn dám thề thốt với
mình là pin đảm bảo dùng một năm. Đúng là gian xảo. Lão Tôn, về mà ta
không đánh lão thành “cháu” Tôn thì mới lạ đấy. Không ngờ lại đúng thời
điểm mấu chốt nhất phá hỏng đại sự của ta”

Sở Phàm trong lòng căm giận bất bình nghĩ.

Đột nhiên, Sở Phàm đảo mắt, thầm nghĩ không phải còn có nhị tiểu thư sao?

Vì thế tên gian manh này liền kết nối với cameras trong phòng nhị tiểu
thư, chẳng hề nghĩ chút nào tới việc nhị tiểu thư năm nay mới vừa tròn
mười tám tuổi.

May mắn làm sao, kết nối với cameras trong phòng
nhị tiểu thư không có vấn đề. Tuy nhiên hẳn là nhị tiểu thư đã vào buồng tắm, cho nên có kết nối được cũng thành công cốc.

Sở Phàm than nhỏ một tiếng, không cam tâm tắt TV, lấy quần lót đi tắm.

Hắn vừa tắm vừa hát:

“Dì Mi xinh đẹp, rung động tâm hồn ta. Ta mê muội say đắm nàng, vượt muôn
sông ngàn núi tìm tới nàng; dì Mi thành thục, cảnh tượng mê hoặc khi
nàng cởi đồ vĩnh viễn ở trong lòng ta. Hương thơm cơ thể nàng quẩn quanh bên mũi ta. Ta muốn chiếm lấy nàng, muốn cả thân thể lẫn linh hồn nàng
thuộc về ta; dì Mi quyến rũ, nét đẹp quyến rũ của nàng làm ta khó tự
kiềm chế, đừng trách ta hành động lúc này, đem nàng đặt dưới thân ta, đó là vì ta say mê nàng cuồng nhiệt quá. Tận tình kêu đi, tận tình hưởng
thụ đi, dì Mi! Để cơ thể chúng ta giao hòa cùng nhau. Đạt tới cao trào
hạnh phúc….Tiếng rên rỉ của nàng sẽ là nguồn gốc thú tính của ta, dì Mi”

(DG: Chẳng biết thằng này nó hát bài gì, chắc chắn là không phải Thập bát mô ^^. )

Ca từ này rất rõ ràng, từ trong miệng Sở Phàm ngâm nga phát ra đã trực tiếp thăng cấp lên mức độ dâm đãng rồi.

Tuy nhiên Sở Phàm chỉ dám ngâm nga bằng ngôn ngữ riêng của mình, cái gì gọi là ngôn ngữ riêng? Chính là thứ ngôn ngữ mà chỉ có mình nghe mới hiểu.

Nếu Sở Phàm dùng tiếng phổ thông mà hát, chẳng phải là tự đi tìm đường chết sao?

Sở Phàm vừa tắm vừa ngâm nga bài ca tự chế. Hắn ngâm nga xong một lần, lại ngâm tiếp lần thứ hai, tới lần thứ tư thì mới tắm xong.

Lúc trở
lại phòng mình hắn nhìn thấy TV vẫn kết nối với cameras bên phòng nhị
tiểu thư. Hắn không khỏi thầm mắng bản thân sao lại có thể sơ ý như vậy
chứ? Nếu chẳng may cô Vương đi vào phòng phát hiện thì sao? Hắn nhìn
trái nhìn phải, không thấy ai mới đóng cửa lại, sau đó bật TV lên.

Sau khi Sở Phàm bật TV thì phát hiện nhị tiểu thư đã tắm xong, đang ngồi trước gương trang điểm.

Trên người nhị tiểu thư chỉ quấn một cái khăn tắm, cái khăn này cũng chỉ che kín được nửa ngực tới ngang bắp đùi của nàng. Bởi vậy cặp đùi trơn mịn, thon thả cân xứng hiện ra lồ lộ.

- Ái chà, vài ngày không nhìn
kĩ, thân thể cô bé này cũng đang trổ mã đây, thân mình ngày càng chắc
mẩy, chỉ có điều bộ ngực thì vẫn chưa có nhiều khởi sắc. Có cơ hội phải
giúp nhị tiểu thư giải quyết nan đề này mới được, tính mình vốn hay
nhiệt tình giúp đỡ người khác.

Sở Phàm vừa nhìn nhị tiểu thư trên màn hình TV vừa thì thào tự nhủ.

Lúc này nhị tiểu thư đã trang điểm xong. Nàng đứng dậy, cởi khăn tắm, lập
tức khiến Sở Phàm giật bắn mình, có cảm giác bất ngờ không kịp trở tay.
Bởi vì dưới chiếc khăn tắm của nhị tiểu thư là một thân hình trắng muốt
mịn màng. Nói cách khác, nhị tiểu thư chẳng hề mặc gì khác ngoài khăn
tắm.

Nhị tiểu thư sau khi cởi bỏ khăn tắm thì tiến về phía tủ
quần áo. Sở Phàm nhìn chằm chằm vào cặp mông đã phát triển tương đối đầy đủ kia, trong mắt như phát lửa!

Mặc dù chỉ là nhìn thoáng qua
nhưng có Sở Phàm cũng không quên được hai nụ hoa mịn màng trước ngực nhị tiểu thư, càng không thể quên hai trái nho đỏ hồng ở trên đó. Bởi lẽ
hình ảnh đó quả thực đẹp tới mê người. Còn cả nơi cây cỏ um tùm phía
dưới của nàng, giờ khắc này, Sở Phàm cảm thấy nhị tiểu thư đã đúng là
một người phụ nữ, là một phụ nữ có thể khiến hắn thỏa mãn, chứ không còn là một cô bé nữa.

Vẻ xinh đẹp của nhị tiểu thư đúng là rất tinh
khiết, khuôn mặt xinh đẹp của nàng vừa mang nét ngây thơ, lại vừa mang
một tia giảo hoạt. Có đôi khi nàng như một đứa trẻ, có lúc lại như người đã trưởng thành. Trên thân thể nàng người ta sẽ vĩnh viễn không tìm
được một chút vẻ lo lắng u sầu. Nàng giống như là một thiên sứ, một
thiên sứ thuần khiết xinh đẹp giáng xuống trần gian!

Nhưng mà vừa rồi trong một thoáng kia, Sở Phàm đã muốn đem nàng - một cô gái xinh
đẹp ngây thơ, trở thành một người phụ nữ có thể chịu đựng ham muốn của
mình.

Hắn phát hiện ra, thân thể nhị tiểu thư khiến hắn rung động kinh diễm không thua kém gì so với dì Mi, chỉ có điều thân thể nhị tiểu thư không thành thục gợi cảm như dì Mi mà thôi.

Nhị tiểu thư lúc này đã mặc nội y, là một bộ nội y tơ tằm đáng yêu màu hồng nhạt, nhìn
lại càng tôn lên vẻ xinh đẹp đáng yêu của nàng.

Sau đó nhị tiểu
thư mặc một chiếc quần soóc và một chiếc áo cộc tay hơi hơi lộ rún, rồi
xoay mình trước gương mấy vòng, ngắm nghía xem mình trông có đẹp hay
không.

- Nhị tiểu thư, có một số cô gái bất kể mặc quần áo gì
cũng đều tuyệt đẹp, cô chính là một trong những người như vậy. Cho nên
dù cô mặc loại quần áo nào cũng đều xinh đẹp cả.

Sở Phàm nói xong liền rút dây kết nối, tắt TV, vì lúc này dì Mi và đại tiểu thư cũng đã chuẩn bị xong rồi.

Sở Phàm quyết định mặc một bộ đồ hiệu Armani's, đeo thắt lưng, đứng trước
gương ngắm nghía, cảm thấy rất vừa lòng. Đúng là người đẹp vì lụa, bộ đồ hàng hiệu này trên người hắn đã thể hiện được tất cả khí chất của hắn.
Quả đúng là tiền nào của nấy. Con mẹ nó, lão Tôn bán đồ rẻ quả nhiên
chẳng phải đồ tốt, lúc trước còn nói là quen biết mình nên mới có giá ưu đãi. Ài, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong!

Sở Phàm
ăn mặc cẩn thẩn rồi ra khỏi phòng, vừa lúc đại tiểu thư và dì Mi cũng đi ra. Dì Mi mặc một bộ váy ngắn, phô bày rõ mồn một những đường cong lả
lướt trước sau, đặc biệt là hai trái núi sung mãn trước ngực cô, vươn
lên ngạo nghễ, hiên ngang hướng về phía trước.

Sở Phàm liếc nhẹ
một cái, trong lòng hơi giật mình. Bởi vì hắn nhìn thấy rõ ràng trước
ngực dì Mi có hai điểm nhọn nhọn hơi nổi lên, lập tức trong lòng hắn
hiện lên một ý niệm: “Dì Mi hôm nay không mặc áo lót!”. Nghĩ vậy thôi
trong lòng hắn một lần nữa nhiệt huyết sôi trào!

Đại tiểu thư hôm nay cũng xinh đẹp khác thường. Chiếc váy màu xanh ngọc có thắt lưng
không chỉ thể hiện được khí chất cao quý thanh lịch của nàng còn phô bày được cả dáng người hoàn mỹ của nàng. Đặc biệt là cặp đùi của nàng, được ngắm nhìn đúng là hưởng thụ lớn trong đời. Lại phối hợp với dung nhan
tuyệt mỹ vạn phần của đại tiểu thư, quả thực đúng là tiên nữ trên trời,
là mỹ nhân nhân gian không thể có.

Sau khi nhị tiểu thư đi xuống, đoàn người Sở Phàm liền chuẩn bị xuất phát.

Bởi vì Kỷ Thiên Vũ mua cho Sở Phàm chiếc xem mới, hơn nữa hắn cũng muốn thử xem tính năng của chiếc xe này thế nào, vì thế liền khởi động chiếc
Mercedes-Benz đời S, thẳng tiến đến quán bar Diêu Duệ

Dọc đường đi nhị tiểu thư gọi cho Tô Phỉ và Trầm Mộng Lâm, kêu các nàng đi thẳng tới quán bar Diêu Duệ.

Sở Phàm lái xe mới, phát hiện lái chiếc Mercedes-Benz sang trọng này quả
thực đúng là sảng khoái, khiến hắn trong lòng cao hứng, lại hừ hừ hát:

“Dì Mi xinh đẹp, rung động tâm hồn ta. Ta mê muội say đắm nàng, vượt muôn
sông ngàn núi tìm tới nàng; dì Mi thành thục, cảnh tượng mê hoặc khi
nàng cởi đồ vĩnh viễn ở trong lòng ta. Hương thơm cơ thể nàng quẩn quanh bên mũi ta. Ta muốn chiếm lấy nàng, muốn cả thân thể lẫn linh hồn nàng
thuộc về ta; dì Mi quyến rũ, nét đẹp quyến rũ của nàng làm ta khó tự
kiềm chế, đừng trách ta hành động lúc này, đem nàng đặt dưới thân ta, đó là vì ta say mê nàng cuồng nhiệt quá. Tận tình kêu đi, tận tình hưởng
thụ đi, dì Mi! Để cơ thể chúng ta giao hòa cùng nhau. Đạt tới cao trào
hạnh phúc….Tiếng rên rỉ của nàng sẽ là nguồn gốc thú tính của ta, dì Mi!

Đương nhiên là hắn vẫn dùng ngôn ngữ riêng. Hát xong lần đầu, lần thứ hai thì tên nhân vật nữ chính đã đổi thành đại tiểu thư, đến lần thứ ba thì
thành nhị tiểu thư, sau đó đổi thành Lâm Hiểu Tình, Tô Phỉ và Trầm Mộng
Lâm, cứ thế tiếp tục ngâm nga, chẳng thèm bận tâm chút nào tới cảm thụ
của ba mỹ nữ trong xe.

Đến lúc Sở Phàm dừng xe ở quán bar Diêu Duệ, ba đại mỹ nữ đã nghe ra được phần nào ý nghĩa trong tiếng ca dẫm đãng của hắn!

Cuộc sống ban đêm đã bắt đầu. Không biết đêm nay, Sở Phàm có thể thu được cái gì đây….

Cận Chiến Bảo Tiêu - Chương #132