4. Mua Ma Tinh Hạch


Người đăng: Anokoji_Hanzo

Loay hay mãi rồi hai người bọn hắn cũng tìm được một gian hàng bán ma hạch.

Dắt theo Huân Nhi chậm rãi bước vào trong cửa hàng. Đập vào mắt của Long Thần
là hàng loạt các hộp to chừng một gang tay, lờ mờ có thể cảm nhận được khí tức
cuồng bạo của đồ vật bên trong.
" Vậy ra bên trong những chiếc hộp này là ma hạch sao? Khí tức cuồng bạo
thật".

Đúng lúc này, một người đàn ông trung niên từ bên trong quầy bước ra. Thấy
Long Thần và Huân Nhi, hắn nhanh chân bước tới cung kính nói.
" Thì ra là Long Thần Thiếu gia cùng Huân Nhi tiểu thư! Hai vị tới đây mua ma
hạch sao?".

Thấy người đàn ông này tỏ vẻ cung kính, Long Thần khẽ gật đầu nói.
" Đúng vậy, ta muốn mua Phong hệ ma hạch. Ông chú có thể giúp ta không?".

" Vâng! Vậy mời thiếu gia cùng tiểu thư đi theo tiểu nhân".
Nói rồi ông ta liền quay đầu đi vào bên trong.

" Chúng ta đi thôi!". Nhìn Huân Nhi nói khẽ một câu rồi khi thấy nàng khẽ gật
đầu, Long Thần mới dắt theo nàng bước theo chủ quán.

Theo chân của chủ tiệm, Long Thần cùng Huân Nhi bước vào một căn phòng nhỏ.
Bên trong có ba chiếc kệ nhỏ, mỗi chiếc kệ đều có rất nhiều những chiếc hộp
nhỏ được sắp xếp rất ngăn nắp.

Chỉ thấy vị chủ quán kia lôi ra một chiếc hộp, mà khi hắn mở nắp hộp ra. Một
năng lượng cuồng bạo đột nhiên toả ra ngoài.

" Đây là ma tinh thạch của con phong hệ cấp hai ma thú, Phong Ưng. Mời Thiếu
Gia cùng tiểu thư xem qua". Chỉ tay vào ba chiếc hộp đặt trên bàn, chủ quán
liền nói.

Nhẹ gật đầu, Long Thần liền nhặt một viên ma hạch của Phong Ưng lên quan sát.
Quả thật năng lượng cuồng bạo, hơn nữa vẫn còn một vài vết máu còn sót lại,
xem ra ma tinh thạch này mới được thu cách đây không lâu.

" Tốt! Vậy viên ma tinh thạch này, Ông chú bán bao nhiêu đây?". Xem xét qua
một lát, Long Thần gật đầu rồi hỏi.

" Thưa thiếu gia, viên ma tinh thạch này là loại cao cấp nhất trong các loại
ma thú cấp 2, vì thế giá của nó cũng không quá cao.."

Lão chủ tiệm chưa kịp nói, thì Long Thần liền tỏ ra bực bội cắt ngang.
" Bớt lằng nhằng đi! Bao nhiêu".

" Dạ ba ngàn kim tệ thưa thiếu gia". Vị chủ quán giật mình vội vàng nói.

Thở hắt ra một hơi, Long Thần động ý niệm, từ bàn tay của hắn một chiếc thẻ
màu kim sắc hiện ra. Lúc trước khi hắn được chuyển tới đây, trong chiếc nhẫn
trữ vật trên tay của hắn có rất nhiều tiền. Thậm chí Tử kim tạp phiến hắn cũng
có tới hơn trăm cái. Vì thế hắn cũng chẳng lo về việc có tiền tiêu hay không.
Mặc dù có chút kinh ngạc nhưng mà Long Thần cũng mặc kệ. Có tiền thì Ka cứ
tiêu thôi, sợ cái Đ** gì.
" Trong đó có đủ số tiền ba ngàn kim tệ, ngươi cầm lấy đi".

Vội vàng cầm lấy tấm thẻ trên tay của Long Thần, lão chủ tiệm cẩn thậm xem qua
một lượt, khi thấy con số ba ngàn kim tệ tròn trĩnh trên mặt của tấm thẻ. Lão
mới cung kính nói.
" Đã đủ thưa thiếu gia. Không biết thiếu gia cùng tiểu thư có còn mua thêm thứ
gì nữa không ạ?".

" Thôi bọn ta còn có việc! Ông cứ làm việc của ông đi.".
Nói rồi Long Thần cũng không để ý tới lão nữa. Hắn dắt tay của Huân Nhi đi ra
ngoài.

" Vậy tiếp theo chúng ta đi tới tiệm rèn đúng không. Long Thần ca ca?". Bước
ra khỏi cửa hàng, Huân Nhi đôi mắt đen láy của nàng khẽ chớp chớp, nàng nhìn
Long Thần rồi nói.

" Ừm! Chúng ta đi thôi. Xong ta muốn dắt muột tới một nơi". Nói rồi Long Thần
nháy mắt một cái sau đó liền tiếp tục bước đi.

" Thần thần bí bí! Nhưng mà không biết huynh ấy muốn mình đi đâu đây. Chẳng
lẽ...". Nghĩ tới đây, hai má của Huân Nhi bất chợt đỏ lên. Có lẽ nàng đang
nghĩ tới một tràng cảnh nào đó.

Mang theo Huân Nhi đi trên ngã tư đường một lúc, cuối cùng tiến vào một trung
hình khu buôn bán ở phía nam thành, loại trung hình khu buôn bán này, trong Ô
Thản thành cũng chỉ có vài cái, phân biệt bị tam đại gia tộc nắm giữ, nơi mà
Long Thần đang dắt theo Huân Nhi đi tới, chính là khu buôn bán của Tiêu gia
nắm giữ…

Nói là nắm giữ, còn không bằng nói là duy trì trật tự và an toàn của khu buôn
bán, mà thù lao, là của dong binh hoặc thương nhân, sau khi giao dịch hoặc mở
cửa hàng sẽ phải nộp thuế cho gia tộc ( Chốt thẳng một câu cuối cùng là nộp
tiền bảo kê ấy ). Đây cũng chính là quy củ của đấu khí đại lục từ trước đến
nay, cũng rất ít thấy có người đến đảo loạn.

Từ cửa của khu buôn bán đi vào, còn có hai hộ vệ của Tiêu gia, bọn họ hiển
nhiên cũng biết hai người Long Thần, nhìn bọn họ đi đến, đều là ngẩn ra, sau
đó lập tức thoáng khom người.

Khẽ gật đầu, Long Thần lập tức đi vào, nhìn dòng người đi lại không thôi kia,
nhịn không được liếm liếm môi, khó trách gia tộc quản lý khu buôn bán nghiêm
khắc hơn, lợi nhuận từ nhân khí, chỉ sợ sẽ không ít…

"Long Thần thiếu gia, Huân Nhi tiểu thư, các ngài đến khu buôn bán, là để mua
vài vật sao?" Lúc hai người bị luồng người làm hoa mắt, thanh âm cung kính từ
phía sau truyền đến.

Nghe thanh âm này, Long Thần quay đầu lại, chỉ thấy bảy tám tên đại hán mặc
Tiêu gia trang phục đang đứng phía sau. Mà người vừa nói, là một vị đầu lĩnh
ba mươi tuổi tráng niên nam tử, trên ngực nam tử đeo một cái huy chương, trên
huy chương có sáu viên kim tinh, hiển nhiên, hắn là một lục tinh đấu giả.

Nhìn Long Thần nghi hoặc ánh mắt, nam tử hàm hậu cười, cung kính thanh âm nói:
"Long Thần thiếu gia, ta gọi là Bội Ân, là hộ vệ đội trưởng của tộc trưởng đại
nhân, chuyên môn hộ vệ an toàn của khu buôn bán. Năm ngoái Bội Ân cũng đã từng
gặp qua ngài ở Sân Tập…"

"Nga, thì ra là Bội Ân đại thúc a."
Long Thần chớp mắt một cái, tuy không có ấn tượng gì với vị đại hán này, bất
quá lời giới thiệu vừa rồi của hắn, cũng làm hắn nở nụ cười, một khi phụ thân
đã tự mình ra lệnh, vậy tự nhiên sẽ là trực hệ thuộc hạ của hắn, độ trung
thành, sẽ không có vấn đề gì.

Tuy Tiêu gia cũng không phải là một cái siêu cấp thế lực, bất quá trong gia
tộc cũng chia làm vài phái, nếu vị đại hán trước mặt là người của mấy vị
trưởng lão, vậy hắn cũng không quan tâm, tùy ý đáp lại một chút là được.

"Trong gia tộc có chút nhàm chán, đi ra ngoài mua sắm chút đồ, Bội Ân đại
thúc, ngươi đi làm việc của ngươi đi, nếu có việc, ta gọi ngươi là được."
Thanh âm của Long Thần mặc dù có hơi lạnh lùng, nhưng không có kiêu ngạo như
những kẻ được tôn sùng là thiên tài khác. Ngược lại, trong giọng nói của hắn
có một chút khách khí ôn hòa, làm cho tâm tình người ta thư giãn.

Một tiếng gọi đại thúc, làm nụ cười trên mặt Bội Ân nhiều thêm vài phần, đồng
thời cũng càng thêm nhiệt thiết, gật đầu cười nói: "Vậy Long Thần thiếu gia
cùng Huân Nhi tiểu thư tùy ý mua sắm đi, trong khu buôn bán đều có người của
chúng ta, nếu có việc gì, kêu một tiếng là được."

Lễ phép gật gật đầu, Long Thần kéo Huân Nhi tiến vào dòng người, sau đó biến
mất…

"Mạt Lí, mang hai người đi theo Long Thần thiếu gia cùng Huân Nhi tiểu thứ.
Nhớ cảnh cáo mấy tên trộm vặt, nếu ai dám động đến Tam thiếu gia và Huân Nhi
tiểu thư, sau này cũng không cần lăn lộn ở đây nữa." Nhìn thiếu niên thiếu nữ
biến mất, Bội Ân quay đầu lại quát khẽ, khuôn mặt hàm hậu cũng biến mất, trong
tích tắc hóa thành tinh kiền.

"Vâng, đội trưởng!" Một đại hán trầm giọng gật đầu, vung tay lên, mang theo
hai người nhập vào dòng người.

"A a, Long thiếu gia đối đãi người khác tuy có chút lạnh lùng, nhưng thật sự
rất ôn hòa, thực sự làm cho người ta thư thản…" Nhìn ba người lẫn vào dòng
người, Bội Ân cười cười khẽ nói. Sau đó hắn lắc lắc đầu một cái rồi mang theo
thủ hạ tiếp tục đi tuần…
…..
Lười nhác đi sau Long Thần, Huân Nhi liếc mắt nhìn dòng người phía sau, nhàn
nhạt mỉm cười nói: "Long Thần ca ca, tên Bội Ân đó cũng không tệ lắm."

Long Thần ừ nhẹ một tiếng, ánh mắt quét về một cửa hàng, nhờ có Rinnegan vẫm
còn đang trong trạng thái mở, cho nên mấy tên hộ vệ đi phía sau, hắn cũng rõ
ràng. Nhưng hắn biết bọn họ cũng chỉ có ý tốt, cho nên hắn cũng thu hồi ánh
mắt, đi chậm lại, cùng thiếu nữ bên cạnh sóng vai mà đi, ngửi mùi thơm thanh
nhã của thiếu nữ. Hắn thầm mừng vì lực chọn đi rèn vũ khí vào thời điểm này
của mình là chính xác. Ít nhất hắn cũng đã để lại cho Huân Nhi một ấn tượng
đẹp rồi sau này sẽ dễ djagf hành sự hơn.
…..
Theo sự chỉ dẫn của Huân Nhi, hai người bọn hắn cứ đi đi lại lại, sau đó chậm
rãi tiến vào trung tâm của khu buôn bán. Xung quanh các loại đồ vật được trưng
bày khá nhiều. Có một số gian hàng trưng bày cả thảo dược quý hiếm. Xem ra bọn
họ tuy không có cửa tiệm ở đây, nhưng đồ vật thậm chí còn quý hơn cả đồ vật
trong cửa tiệm.

Bù đây chương, bù chương đây. Xin lỗi ace nhoé????????????????????????????????


Cầm Rinegan Phá Đảo Đấu Phá Thương Khung - Chương #4