Người đăng: tranvanduy119
Nếu đã quyết định, Dịch Vân lập tức bắt đầu chỉnh đốn hành lý, phân biệt đem
hai khối Thủy Hỏa tinh thạch thật lớn chuyển vào trong Hồng Liên, sau khi xác
định không bỏ quên bất kỳ thứ gì liền mang theo Cầu Cầu đang ngủ say rời khỏi
mật thất trong nhà tổ đã ở hơn nửa năm qua.
Hắn một lần nữa đi tới dưới tàng cây bạch dương của trang viên nhà mình, đứng
yên lặng trước mộ phần của ba người Phổ Tu Tư, sau đó trong ngày liền rời khỏi
Yêu Đạt trấn.
Hai tháng sau...
Trong Lạc Nhật sơn mạch ở trung ương của Kỳ Võ đế quốc.
Một đội ngũ dong binh hơn trăm người đang cẩn thận trước sau đi trong rừng
thông rậm rạp nguyên thủy này.
Trong một khu đất hoang vắng vẻ của rừng núi, bốn phía là những cây đại thụ
cao vút, hơn một trăm dong binh hình thành một đội ngũ dài chừng trăm mét,
nhưng không có bất luận tiếng nói chuyện nào truyền ra, đội nhân mã chỉ yên
lặng mà đi, ánh mắt đầy vẻ đề phòng không ngừng quan sát xung quanh, không bỏ
sót bất cứ động tĩnh gì. Truyện được copy tại TruyệnYY.com
Đi đầu của đội ngũ là một nam tử chừng ba mươi tuổi, vóc người cường tráng phù
hợp với tiêu chuẩn của người luyện võ, bên hông lộ ra tua của một thanh trường
kiếm.
Mà đi ngay phía sau nam tử là một nữ tử chừng hai sáu, hai bảy tuổi, mái đầu
tóc ngắn màu hạt dẻ, một thân khinh giáp màu vàng nhạt, về hình dáng mà nói
đúng là rất xinh xắn, duy chỉ có cánh tay cường tráng hữu lực là không giống
với nữ tử bình thường, bên hông cũng mang theo một thanh trường kiếm, vừa nhìn
đã biết là một nữ võ sĩ, hơn nữa thực lực cũng không kém.
Một nam một nữ này chính là đầu lĩnh của đội ngũ dong binh, nam chính là đoàn
trưởng của dong binh đoàn tên là Nạp Đa, còn nữ tử lại là phó đoàn trưởng, tên
là Lỵ Á. Hai người cùng chỉ huy dong binh đoàn tên là Bạo Tẩu, vào nơi ma thú
thường lui tới trong Lạc Nhật sơn mạch để làm nhiện vụ.
Mà lúc này đi ở giữa đội ngũ có một gã ma pháp sư khoác trên người bộ pháp bào
màu đen rộng thùng thình, hắn đứng trong đội ngũ còn thấp hơn một cái đầu so
với những người xung quanh, đứng lẫn trong đội ngũ không ai để ý, lúc này hắn
đang dùng thanh âm mà những người khác không thể nghe thấy thấp giọng lẩm bẩm:
Một thanh âm ở trong đầu hắn đáp lại:
Hai người nói chuyện chính là Dịch Vân và Môn La.
Lúc trước mười ngày sau khi bọn họ rời khỏi Yêu Đạt trấn, liền đi tới một
thành lớn cách Yêu Đạt trấn hơn sáu trăm dặm về phía nam- Thản La Tư thành.
Mà khi bọn họ mua đồ ăn ở trong thành thì ngẫu nhiên nhìn thấy mấy dong binh
đoàn đang cùng chiêu mộ nhân thủ, nói bọn họ nắm giữ tin tức chính xác có mỏ
quặng tử tinh khả năng còn chưa bị khai thác ở một nơi nào đó trong Lạc Nhật
sơn mạch. Môn La vừa nghe liền yêu cầu Dịch Vân gia nhập một dong binh đoàn
theo đến nơi đây.
Lạc Nhật sơn mạch là một dãy núi lớn kéo dài hơn sáu nghìn dặm ở bên trong Kỳ
Võ đế quốc, bắt đầu từ phía Tây của đế quốc kéo dài đến biên giới phía Đông,
trải dài toàn bộ lãnh thổ Kỳ Võ đế quốc.
Mà sơn mạch lại chia làm hai tầng nội ngoại, ngoại tầng là địa hình rừng rậm
và ao đầm và vô số cổ thụ cao ngút trời, nội tầng lại có vô số vực thẳm và
vách đá dựng đứng, người bình thường rất khó đặt chân đến nơi đây.
Nơi mà con người không thể sinh tồn và đặt chân đến đương nhiên sẽ là sào
huyệt của ma thú, trong Lạc Nhật sơn mạch có các loại ma thú thường lui tới.
Bình thường đến nơi đây ngoại trừ dong binh đoàn và cường giả căn bản là không
có người lui tới nơi này.
Lời nói của Môn La hiển nhiên không thể thuyết phục được Dịch Vân, chỉ nghe
hắn lại ca thán:
Mỏ quặng tử tinh tuy rằng được coi là quý hiếm, nhưng chẳng qua cũng chỉ có
giá gấp mười lần quặng sắt mà thôi, bằng vào số tiền tiết kiệm trong vài năm
qua của ta cũng có thể mua được, thật không đáng cùng dong binh đoàn đến đây
thử vận khí, hơn nữa ở đây có hơn trăm người, cho dù là tìm được rồi ta cũng
không được chia bao nhiêu!
Hắc, hắc, hắc, chuyện này đương nhiên ta biết! Nếu như chỉ vì mỏ quặng tử
tinh, ta cũng không cho ngươi đến nơi này lãng phí thời gian, mục tiêu của ta
là một ít các loại mỏ quặng tài nguyên quý hiếm như: Mặc Văn Cương, Vẫn Thần
Thiết, Bí Ngân...
Môn La dừng một chút lại nói tiếp:
Dịch Vân suy nghĩ một chút, có vẻ nghi hoặc hỏi:
Môn La lắc đầu, giải thích:
Dịch Vân suy nghĩ một chút, dường như đã hiểu, nói:
Nói như vậy... Nếu như dưới điều kiện ta không dùng Hỏa Phách hoặc Thủy
Phách Tinh Thạch, mà chỉ dùng một loại tài nguyên quặng sắt đơn thuần thì tối
đa cũng chỉ có thể luyện ra nhị phẩm trung giai ma binh?
Không sai!
Môn La gật đầu cười nói:
Dịch Vân nghe vậy không khỏi líu lưỡi:
Phải dùng đồng thời nhiều quặng quý như thế? Nói như vậy, ngày sau nếu ta
muốn luyện ra ma binh ngoài ngũ phẩm, không chỉ có yêu cầu về tu vi đấu khí
còn cần có đủ những quặng quý này mới được sao?
Đương nhiên là như vậy rồi! Tu vi đấu khí của ngươi chỉ cần có đủ thời gian
cuối cùng cũng sẽ tăng lên, thế nhưng những quặng quý này quả thực khó mà thu
thập nổi, dùng tiền khẳng định là không mua được... Ở thời đại của ta, cửu
tinh Võ Tôn trở lên trong gia tộc có hơn mười người, nhưng ma binh ngoài lục
phẩm lại chỉ có ba món, chính bởi vì không tìm đủ tài liệu luyện chế. Cũng bởi
vì như vậy ta mới bảo ngươi đến nơi này thử thời vận.
Môn La nói.
Dịch Vân giật mình, nhưng sau đó hắn lại cười khổ nói:
Môn La dường như đã định liệu trước, cười nói:
Dịch Vân nghe vậy nhất thời lặng thinh, thì ra Môn La đã tính cả Cầu Cầu vào
trong đó!
Môn La nhếch miệng cười nói.
Dịch Vân đột nhiên hiểu được tất cả, cũng cười theo nói:
Thì ra lão Đại ngươi tính toán cả rồi, cho nên ngươi mới lựa chọn đi theo
Bạo Tẩu dong binh đoàn đến nơi đây sao?
Ta lựa chọn gia nhập dong binh đoàn này, ngoại trừ lợi dụng bọn họ hỗ trợ
đối phó ma thú, còn có nguyên nhân khác là ôn lại chuyện cũ của ta, trước đây
rất lâu ta cũng từng gia nhập dong binh đoàn, đó thực sự là khoảng thời gian
thật là sáng lạn!
Môn La không khỏi thổn thức.
Dịch Vân có chút hiếu kỳ hỏi.
Môn La lắc lắc đầu nhớ lại:
Hai mắt Môn La mơ màng, những năm tháng quá khứ tuyệt vời làm hắn khó quên.
-... Lão Đại, ngươi xác định khi đó ngươi gia nhập chính là dong binh đoàn chứ không phải đạo tặc đoàn sao?
Dịch Vân sau một lúc im lặng hỏi lại.