Người đăng: thaisangdb0808
Sau đó vài ngày, Đa Ni Tạp thành giống như một mồi lửa sắp sửa nổ tung, không
giây phút nào yên ổn.
Trước hết là thiên tài Kiệt Đô của học viện Đa Ni Tạp, ở trong thành bị người
đánh lén, tuy rằng không có tổn thương gì, nhưng đã làm cho thành chủ Ni Tư
cảm thấy vô cùng mất mặt, ngay đêm hôm đó đích thân mang một đội điều tra hung
thủ, lục tung khắp nơi trong thành, do vậy nên dân chúng nhiều người bị đánh
thức, ra ngoài tò mò xem có chuyện gì.
Sau đó, một tiểu đội kỵ binh phát hiện ra một nhân vật khả nghi, vội đuổi
theo, nhưng khi đến khu vực phía Nam ở ngoài thành thì phát hiện ra một thi
thể nam tử, một tên nam tử hôn mê và một thiếu nữ hai tay bị trói chặt ra sau
lưng, toàn thân trần trụi, quần áo bị xé rách.
Sau khi thiếu nữ tỉnh lại, khóc lóc kể rằng nàng bị hai tên nam tử bám theo
đánh cho bất tỉnh rồi bắt đến nơi đây định giở trò vùi hoa dập liễu, không ngờ
thiếu nữ chính là con gái viên pháp quan trong thành!
Sau đó trước sự xác nhận rõ ràng của nàng, hai tên nam tử ở hiện trường chính
là thủ phạm gây nên tội ác. Chuyện này làm cho Ni Tư một lát sau đến nơi tức
giận đến không nói ra lời, rốt cục hạ lệnh tống hết cả hai người một sống một
chết lên xe chở tù, đẩy thẳng về thành.
Lúc ấy mặc dù đêm đã khuya, thế nhưng trước đó Ni Tư lục soát khắp trong thành
nên đã đánh thức hơn phân nửa số dân chúng. Khi dân chúng biết được hai tên
đang bị nhốt trong xe chở tù có ý định làm chuyện đồi bại với thiếu nữ kia, vả
lại còn sắp đặt kế hoạch sau khi mọi chuyện xong xuôi thì giết người diệt
khẩu, tất cả liền hùa nhau bám theo xe chở tù trên suốt được đi, ủng hộ cho kẻ
mất hết nhân tính trên xe rất nhiều thứ: rau cải thối, trứng thối, gạch đá….
Thậm chí có cả phân và nước tiểu, báo hại đội áp giải đi theo cạnh xe cũng
được hưởng một phần vinh dự của chúng.
Lộ trình không quá mười dặm nhưng lại đi mất hơn hai canh giờ, cho nên đến khi
đoàn áp giải về đến nơi giam giữ tù phạm của địa phương, A Lý Bố trên xe gần
như đang hấp hối.
Lúc Bối Cách đang chen chúc xem náo nhiệt ở đó, liếc mắt đã nhận ra người được
hơn nửa số dân chúng trong thành tiền hô hậu ủng tới đây không ngờ lại là A Lý
Bố, suýt nữa lão ngất ngay tại chỗ.
Nhiều người xung quanh đang tức giận bừng bừng, đương nhiên Ni Tư không có
cách nào thả A Lý Bố ra ngay lập tức. Cho nên trước mắt Ni Tư chỉ có thể tạm
thời cho hắn vào trong một phòng giam loại tốt, sau đó mới chạy đi thuyết phục
viên quan tư pháp kia, để hắn huỷ bỏ việc tố cáo A Lý Bố. Cho đến tối hôm sau
mới có thể lén lút thả A Lý Bố ra, cũng vì thế, người đứng đầu của gia tộc Lam
Duy Nhĩ ở đây là Bối Cách đã phải trả một giá không nhỏ để ém nhẹm chuyện tốt
này đi.
Sau khi A Lý Bố được Bối Cách đưa về, mọi người trong đoàn cũng không ai chỉ
trích hắn câu nào. Sáng sớm ngày thứ ba, lúc trời còn chưa sáng rõ, đoàn người
của Bối Cách cũng không thèm từ biệt Ni Tư lời nào, âm thầm lặng lẽ rời khỏi
Đa Ni Tạp thành.
Đối với hành động không từ mà biệt của gia tộc Lam Duy Nhĩ, Ni Tư cũng không
cảm thấy ngạc nhiên chút nào.
Những người khác không ai biết, thế nhưng Ni Tư hiểu rõ rằng, từ đây về sau A
Lý Bố chỉ có thể vào trong cung làm việc mà thôi, bởi vì vật tượng trưng cho
nam tính của hắn đã bị người nào đó một đao chia thành hai đoạn!
Không biết rốt cục A Lý Bố đã gặp phải người nào, lại xuống tay hung tàn như
thế với hắn?
Cũng chính là vì hắn đem chuyện này tiết lộ cho cha con thiếu nữ kia, cho nên
lòng căm hận của họ đối với A Lý Bố mới nguôi ngoai, bằng lòng không truy cứu
A Lý Bố, tha cho hắn một phen, bằng không đối với loại hung đồ như vậy, theo
luật lúc bấy giờ chỉ có lập tức đem đi chém.
Ni Tư đương nhiên cũng không vì chuyện ấy mà cảm thấy thương hại cho A Lý Bố,
chỉ cần thấy hắn chọn nơi hẻo lánh để làm chuyện này, đúng là vì đã biết thiếu
nữ kia là con của viên pháp quan, cho nên muốn sau khi xong xuôi mọi chuyện,
nhất định sẽ giết người diệt khẩu!
Thế nhưng hắn lại thuộc về gia tộc Lam Duy Nhĩ, thế gia lâu đời trong đế quốc,
Ni Tư căn bản không thể nào bắt hắn. Cho nên khi biết có người đã dùng phương
pháp hạn chế việc sinh sản để trừng phạt A Lý Bố, hắn lại càng cảm thấy khoái
chí trong lòng!
Chuyện phiền phức của Ni Tư đến đây cũng chưa chấm dứt, trong vòng một ngày đã
xảy ra hai vụ giết người, hắn vì thế mà đau đầu nhức óc, đã ba ngày liền không
chợp mắt mà vẫn chưa bắt được tên hung thủ kia.
Tuy rằng hoàn toàn không có manh mối gì cả, thế nhưng hắn vẫn có cảm giác,
hung thủ của hai vụ án này rất có thể là một nhân tài.
Thế nhưng mục đích của hắn là vì cái gì? Kiệt Đô và A Lý Bố, thiên tài ma pháp
và dâm đồ hung tàn, giữa hai người này hoàn toàn không có quan hệ chút nào cả,
vì sao lại xuống tay với họ?
Ni Tư lại lâm vào suy nghĩ triền miên, vấn đề này ngày nào còn chưa giải quyết
là ngày đó hắn chưa được bình yên, đêm nay, hắn lại là người mất ngủ nữa rồi!
Không giống Ni Tư, trong ba ngày này vị nhân tài trong tưởng tượng của hắn tâm
tình vô cùng tốt đẹp và vui vẻ.
Chẳng những hắn chiếm được một viên Thuỷ Phách Tinh Thạch vô giá có thể giúp
cho tu vi ma pháp Thuỷ hệ của hắn tăng tiến nhanh hơn, lại thu hồi được bảo
kiếm do chính tay Phổ Tu Tư chế luyện, của hồi môn của mẫu thân trở về. Chỉ
trong một ngày mà có nhiều chuyện tốt đến với hắn như vậy, hắn thật sự có lý
do chính đáng để vui mừng.
Nhưng lúc này thái độ của Dịch Vân thật khác thường, nhăn mặt chau mày ngồi
trên giường, hình như đang suy nghĩ chuyện gì…
- Dịch Vân, ngươi làm sao vậy? Nhìn ngươi ủ rũ như vậy, chắc là đang hối hận
đã xuống tay quá nặng với Tứ ca của ngươi chứ gì?
Môn La đột nhiên lên tiếng hỏi.
- Sao ngươi hỏi như vậy?
Dịch Vân lắc đầu cười:
- Chuyện tồi bại giống như hôm đó, A Lý Bố đã làm qua không biết bao nhiêu
lần, ta chỉ chém đứt hung khí của hắn làm hai đoạn mà thôi, không vì vậy mà
giết hắn đã xem như rất nhân từ, làm sao phải hối hận?
Môn La nghe vậy cười to:
- Ngươi nói lời này rất đúng ý của ta! Đúng vậy, hắn làm chuyện ác như vậy,
ngươi vẫn không giết hắn, chỉ là coi như cắt đứt tình nghĩa đệ huynh mà thôi!
Mà hành động của ngươi nhẹ nhàng huỷ đi hung khí của hắn, để cho sau này hắn
không thể nào làm chuyện ác như khi trước nữa, xem như đã tròn đại nghĩa! Bốn
chữ "Trọn Tình Trọn Nghĩa" này, xem như ngươi đã giải thích ý nghĩa của nó rất
rõ ràng! Ha ha ha!
Dịch Vân không biết làm sao, chỉ cười khổ nói:
- Lão Đại, ta nhớ bốn chữ này dường như không phải giải thích như vậy mà!
- Ngươi không cần vì chuyện này mà hối hận, không phải ngươi cố tình dẫn dụ
tiểu đội kỵ binh tới hiện trường, làm cho hắn trải qua mười dặm đường được
thưởng thức mùi vị phân và nước tiểu hay sao? Nghĩ tới cảnh tượng lúc ấy hắn
bị các thứ hôi thối phủ đầy từ trên xuống dưới, toàn thân bốc mùi thấu tận
trời cao, mấy lần tức giận đến nỗi hộc máu tươi, khiến cho lòng ta càng cảm
thấy vô cùng thoải mái, ha ha ha!
Tiếng cười khổ của Dịch Vân vẫn không dứt:
- Cũng không phải! Lão Đại ngươi đừng đoán tới đoán lui nữa, ta đang suy
nghĩ, lúc đánh với A Lý Bố, ta bất quá chỉ thi triển ra một cái khiên ma pháp
nhất tinh mà thôi, thế nhưng lại sinh ra hiệu quả còn cao hơn ma pháp tam tinh
cao giai mà ta hay sử dụng, bởi vì không biết nguyên nhân, cho nên đau đầu
thôi!
Môn La nghe Dịch Vân nói như vậy cũng thôi cười, gật đầu nói:
-Việc này quả thật là kỳ lạ, chỉ là hai cái ma pháp cấp thấp mà thôi, đúng ra mà nói, hẳn là không có khả năng tạo ra ảnh hưởng gì đối với tứ tinh Chiến Đồ như A Lý Bố mới phải, thế nhưng hắn lại thua vì ma pháp ấy…
Môn La nói đến đây dường như nhớ tới chuyện gì, đột nhiên nói:
-Ngươi nói… Có khi nào nhờ ngươi thi triển ma pháp Thuỷ Hoả song hệ cùng một lúc mới có thể có kết quả như vậy không?
Dịch Vân nghe vậy giật mình, lập tức nhớ lại cảnh tượng lúc đó, lập tức bừng
hiểu ra, hắn lập tức nhảy dựng lên:
- Đúng vậy! Lúc ấy vốn ta muốn thi triển ra hai cái khiên ma pháp, thế nhưng
không ngờ chúng nó lại tự động hợp lại thành một cái, vì vậy mới tạo nên hiệu
quả thần kỳ, hoàn toàn ra ngoài dự liệu của ta!
Hoả hệ ma pháp của ta bây giờ là nhị tinh cao giai, nhưng Thuỷ hệ ma pháp chỉ
là nhị tinh sơ giai, hai bên cách biệt quá xa, bởi vì từ trước tới nay, ta đều
nghiêng về Hoả hệ ma pháp…
Dịch Vân đột nhiên ngẩng đầu lên, nét mặt đanh lại làm như có một quyết định
mới, hắn cười nói:
- Lão Đại, ta quyết định một năm tới sẽ thay đổi phương thức tu luyện ma pháp
một chút, chỉ là chuyên tâm tu luyện Thuỷ hệ ma pháp, làm cho nó đạt tới trình
độ bằng với Hoả hệ ma pháp, để xem như vậy có tạo ra sự khác biệt gì không!
- Nếu ngươi đã nói như vậy, hẳn là cũng đáng để thử một phen!
Môn La cũng đồng ý với quyết định của Dịch Vân.
- Cũng đúng lúc ngươi vừa được một viên Thuỷ Phách Tinh Thạch, rất có ích cho
tu luyện ma pháp Thuỷ hệ, tất cả chuyện này đều đã nằm trong kế hoạch của ta,
ta thật sự cảm thấy rất bội phục chính bản thân mình, ha ha ha!
Môn La cười điên cuồng.
- Lão Đại, đó chỉ là ngẫu nhiên thôi mà…
Dịch Vân cũng không biết nói gì đây