Người đăng: thaisangdb0808
Hai vai rung lên một cái, Môn La như u linh chậm rãi bay ra khỏi lò lửa, cười
nói:
- Chỉ là căn bản vận dụng kỹ xảo mà thôi, muốn luyện ra ma pháp binh khí ngũ
phẩm ngươi vẫn còn kém xa lắm! Vốn ta định qua một thời gian nữa mới truyền
cho ngươi tuyệt học này, thế nhưng tiến bộ của ngươi đã vượt qua dự đoán của
ta, nên dạy cho ngươi quen trước cũng không phải là không thể!
Chuyển qua vấn đề này, Môn La thu lại nét cười, thay vào đó là một vẻ nghiêm
túc:
- Tuyệt học này nói thì đơn giản,nhưng muốn làm được cũng không dễ dàng gì!
Phương pháp mà ngươi đang dùng để luyện chế binh khí hiện tại, là tụ tập Hoả
nguyên tố trong không khí trực tiếp dung nhập vào trong vật luyện, phương pháp
này mặc dù có thể tăng phẩm chất binh khí lên một cách ổn định, thế nhưng hiệu
quả của nó vẫn có giới hạn!
Dịch Vân đứng trước mặt Môn La lắng nghe thật cẩn thận, mỗi khi Môn La dạy hắn
công pháp hoặc kinh nghiệm, luôn luôn bỏ đi vẻ đùa cợt hoang đường lúc bình
thường mà thật là cẩn thận tỉ mỉ, không hề có chút đùa giỡn.
Môn La chỉ vào hoả lò, hoa tay làm động tác hướng dẫn:
- Bây giờ ngươi hãy thử hấp thu Hoả nguyên tố dung nhập vào Khí Hải rồi sau
đó chuyển thành đấu khí, truyền qua búa mà đập xuống vật luyện! Nhớ kỹ, phải
hoàn thành việc truyền đấu khí ngay lúc búa đập xuống vật luyện, nếu không đấu
khí của ngươi không thể dung hợp vào trong vật luyện, vậy thì vật luyện coi
như bỏ đi mà thôi!
Dịch Vân thầm bắt chước theo động tác trong lòng một lần, rồi cầm búa lên lặng
lẽ vận khởi đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm, Hoả nguyên tố vốn đã bị Môn La hút tới
rất đậm trong xưởng rèn trong nháy mắt hội tụ về thân thể hắn, đúng lúc này,
Dịch Vân giơ cao búa nhắm vào vật luyện đánh mạnh xuống.
Keng một tiếng, búa vừa chạm tới vật luyện Dịch Vân đã lập tức truyền đấu khí
trong cơ thể theo búa trong tay ra tới vật luyện, đốm lửa bắn lên tung toé.
Chỉ mới là một búa nhưng làm cho vật luyện biến dạng khá nhiều, lúc trước muốn
đập tới múc như vậy, ít nhất phải đập hơn mười lần mới được! Dịch Vân thấy vậy
rất vui mừng, lại tiếp tục giơ búa lên đánh xuống.
Một tiếng keng còn lớn hơn lúc nãy, Dịch Vân chấn động toàn thân, cái búa
trong tay lập tức vỡ nát, phần đầu búa là một khối sắt vỡ vụn ra văng tung toé
khắp nơi, Dịch Vân liên tiếp lui lại mấy bước, tránh khỏi mấy mảnh vụn văng
ngay trước mặt.
Ngơ ngác nhìn cán búa trơ trọi trên tay, Dịch Vân nhất thời không thể thốt nên
lời, lại nghe tiếng cười của Môn La truyền đến:
- Lần này ngươi phạm vào hai cái sai: Thứ nhất, đấu khí ngươi truyền ra quá
mạnh, vượt quá sức chịu đựng của búa và vật chế luyện! Thứ hai, đấu khí ngươi
truyền ra quá sớm! Ta đã nói rồi, nhất định phải trong nháy mắt khi búa tiếp
xúc với vật chế luyện mới có thể truyền đấu khí ra, nếu không sẽ làm hỏng vật
chế luyện…. Ngươi hãy nhìn xem vật chế luyện trong lò lửa như thế nào!
Dịch Vân nhìn vào lò lửa, chí thấy vật chế luyện là một khối quặng sắt chỉ mới
đánh có hai búa không ngờ đã vỡ ra thành ba khối nhỏ, vả lại ở giữa ba khối
nhỏ ấy xuất hiện vô số vết rách, rốt cục không chịu nổi một lần đánh, có thể
nói rằng khối quặng ấy đã trở thành phế vật.
- Bộ tuyệt học luyện khí này quan trọng nhất là cân nhắc chính xác thời điểm
và khống chế đúng mức cường độ đấu khí của mình, không phải như ngươi vừa rồi,
dùng lực đạo càng lớn hoặc đấu khí càng mạnh là được!
Môn La dứt lời, lại lấy một khối quặng khác cho vào lò lửa.
- Thử lại một lần xem sao!
Môn La nói.
Dịch Vân thay một cây búa khác, đem mấu chốt Môn La vừa nói qua lặp lại trong
lòng một lần, mới bắt đầu thử lại.
- Lúc đánh xuống phải chậm hơn một nhịp mới đúng lúc!
- Không được, dùng sức quá mạnh….
- Lần này đấu khí quá yếu, như vậy không đạt được hiệu quả luyện khí…
Môn La bên cạnh dạy dỗ rất chu đáo, Dịch Vân cứ vậy mà tập, dần dần sau hai
canh giờ, Dịch Vân đã đánh ba mươi búa thành công mà không làm cho khối quặng
nứt ra, thế nhưng lúc này hắn bỗng ngừng lại, đơn giản là vì bao nhiêu đấu khí
trong cơ thể hắn đã bị vét sạch!
Quăng bừa cây búa trong tay, Dịch Vân cả người bủn rủn ngã ngồi trên đất, mồ
hôi chảy ròng ròng khắp người, thở hào hển.
Môn La cũng không nói gì, mặc cho Dịch Vân ngồi tại chỗ khoanh chân điều tức
hồi phục đấu khí.
Nửa canh giờ sau, Dịch Vân mở hai mắt đứng dậy, đã thấy Môn La lại ngồi vào
trong lò lửa, giang hai chân ra một cách lười biếng, cười nói:
- Ai bảo ngươi trong lúc luyện khí chỉ lo truyền đấu khí mà không chịu luyện
hoá Hoả nguyên tố hấp thu trong cơ thể? Ngươi chỉ lo luyện hoá tốc độ của đấu
khí mà không ngăn được tốc độ truyền ra ngoài, đương nhiên sẽ vét sạch đấu khí
toàn thân của ngươi!
- Ngươi nhìn đi!
Môn La nói xong, liền cầm khối quặng sắt mà vừa rồi Dịch Vân đang luyện dở
dang, vốn là một khối sắt hoàn chỉnh, lúc này đã trở nên bẹp dí giống như một
cái bánh tráng.
Lúc trước nếu Dịch Vân muốn đập cho khối quặng trở thành hình dạng như bây
giờ, ít nhất phải đập mấy trăm búa mới được, lúc này không ngờ chỉ gõ có ba
mươi búa đã làm được. Môn La đột nhiên cầm miếng quặng bẹp dí trong tay quăng
ra, miếng quặng trong nháy mắt rơi xuống đất, xoảng một tiếng, miếng quặng
không ngờ vỡ vụn ra thành vô số mảnh nhỏ ngay dưới chân Dịch Vân.
Dịch Vân nhìn những mảnh vỡ của miếng quặng nằm dưới đất với vẻ không dám tin,
quặng sắt này là do hắn dùng đấu khí truyền vào mà đập ra, phẩm chất đúng ra
so với sắt bình thường phải cao hơn rất nhiều, vì sao chỉ rơi trên đất nhẹ
nhàng như thế lại vỡ vụn dễ dàng?
Môn La rời khỏi lò lửa, thuận tay nhặt một mảnh vỡ của miếng sắt đưa tới trước
mặt Dịch Vân. Chỉ thấy bề mặt miếng sắt loang lổ đầy vết rách, nhìn bề ngoài
thì không thấy gì khác thường, nhưng thực tế đã bị phá huỷ toàn bộ từ trong ra
ngoài.
Môn La lúc này mới nói:
- Thủ pháp dùng đấu khí tiến hành luyện hoá này không chỉ có thể loại bỏ toàn
bộ tạp chất trong quặng sắt, càng có thể nâng cao phẩm chất của vật chế luyện,
nhưng nó cũng có một khuyết điểm chính là quá mức bá đạo! Trong quá trình dùng
đấu khí luyện hoá, nếu có một chút hành động gì sai lầm, hoặc là chưa hoàn
thành đã ngừng lại, như vậy Hoả nguyên tố còn nằm trong vật luyện chế không
thể dung hoà hoàn toàn với vật luyện chế, sẽ bắt đầu phá hư bên trong của vật
luyện chế đó, giống như ngươi vừa thấy khi nãy!
Cho nên dùng loại thủ pháp này để luyện khí thì không thể luyện ra ma pháp
binh khí thành công, mà là hoàn toàn phá huỷ vật luyện chế. Ngươi đang dùng
quặng sắt bình thường, cho nên thất bại cũng không quan trọng, sau này nếu
ngươi muốn luyện chế ra ma pháp binh khí tam phẩm trở lên, bắt buộc phải dùng
vật luyện chế có phẩm chất cao mới được, ví dụ như Hoả Phách Tinh Thạch vân
vân… Khi đó nếu như luyện chế thất bại, sẽ khiến cho nguyên tố của bản thân
vật luyện chế phản ứng kịch liệt, dẫn đến nổ tung mang lại hậu quả đáng sợ.
Dịch Vân khựng lại, cũng cầm lấy một mảnh quặng nhìn ngắm một lúc, chợt lắc
lắc đầu, có chút bất đắc dĩ nói:
- Vừa phải dùng đấu khí để luyện khí, đồng thời lại phải luyện hoá Hoả nguyên
tố trong cơ thể làm cho biến thành đấu khí, vả lại còn phải khống chế lực đạo
và thời điểm không được sai…. Cùng một lúc phải hoàn thành quá nhiều chuyện
như vậy, tuyệt học luyện khí này mức độ khó khăn thật là làm cho người ta phải
kinh hãi a!
Không ngờ Môn La lại hừ một tiếng, cười nhạo nói:
- Mới bây giờ mà ngươi đã cảm thấy khó khăn rồi sao? Đây chẳng qua là bước
đầu tiên mà thôi! Nếu muốn luyện chế ra ma pháp binh khí ngũ phẩm trở lên,
ngươi phải làm sao trong một kích có thể quán thâu ít nhất một trăm đạo đấu
khí trở lên mới được! Lúc này ngươi bất quá cũng chỉ mới đưa vào được một đạo
đấu khí mà thôi, con đường trước mặt mà ngươi phải đi còn dài lắm!
- Một lần một trăm đạo đấu khí? Có thể được như vậy sao?
Dịch Vân kinh nghi hỏi.
Chỉ có thể tự mình làm mới có thể hiểu được khó khăn trong đó, vừa rồi chẳng
qua chỉ là ba mươi búa đã khiến cho Dịch Vân tiêu hao hết toàn bộ tâm lực, lúc
này nghe Môn La nói như vậy, còn làm cho hắn không thể nào tin nổi!
Liếc nhìn Dịch Vân một cái, Môn La thản nhiên nói:
- Chỉ nói là " ít nhất" trong nháy mắt phải truyền trăm đạo đấu khí mới có
thể luyện chế ra ma pháp binh khí ngũ phẩm sơ giai! Lúc này nói chuyện đó còn
quá xa vời, ngươi cứ đi từng bước một dần dần sẽ đến, trước hết hãy thử luyện
chế hoàn chỉnh một khối quặng sắt đi rồi hãy nói!
Dịch Vân ngây người ra hồi lâu, chợt gật gật đầu.
Lúc người ta chăm chú dụng tâm làm một chuyện gì đó, thời gian trôi qua rất
nhanh. Sáng vừa đến xưởng này, loay hoay thế nào mà đã thấy đêm xuống trăng
lên, ánh trăng bàng bạc lơ đãng chiếu qua cửa sổ xưởng rèn, chiếu lên người
Dịch Vân.
Chậm rãi ngẩng đầu nhìn trăng sáng trên cao, hắn biết rằng ngày mai khi mặt
trời lên, chính là lúc cuộc sống của hắn sẽ có rất nhiều thay đổi.