Ngọc Gia


Người đăng: quynhnhu203

Ngọc Liên choáng đầu nhìn Ninh Thanh Thanh:" Thanh Thanh có phải não cậu bị
vào nước không. Cậu mà nói câu đó một lần nữa thì nhất định sẽ bị tẩy chay
đấy! Tớ thực cảm thấy lo lắng cho người thiếu não giống cậu..." Nói xong ánh
mắt cô còn có chút tiếc hận nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của Ninh Thanh Thanh.
Khuôn mặt đẹp như vậy mà...

"Cậu nói ai thiếu não hửm? Người thiếu não là cậu đó! Suốt ngày chỉ lo đến mấy
chuyện của giới truyền thông mà không học tài vụ thì sau này ai giúp anh cậu
quản lí tập đoàn Ngọc Thị hả?" Ninh Thanh Thanh nói có chút nổi bão. Cô sống
đến chừng này, IQ thế này rồi mà còn bị chê là thiếu não. Cục tức này làm sao
mà nhịn nổi...

Mà nói đi thì cũng phải nói lại, cho dù không cần Ngọc Liên thì Ngọc Thắng
(anh của Ngọc Liên) cũng thừa sức quản lí Ngọc Thị. Trong Ngọc gia, cha mẹ của
Ngọc Liên rất nuông chiều cô và tuyệt đối không để cô phải tham gia vào bất kì
chuyện gì ảnh hưởng đến nhân cách của cô.

Ngọc Liên còn có một Ngọc Thắng chính trực như vậy thì dưỡng ra cái tính đáng
yêu đơn thuần cũng không phải là không thể.

Ngọc Liên nghe Ninh Thanh Thanh nói vậy cũng có chút căng thẳng:"Tớ biết rồi..
Tớ sẽ cố gắng nhiều hơn..." Cô đương nhiên biết Ninh Thanh Thanh đây là đang
muốn nói tốt với cô nhưng cô thực sự chỉ muốn sống vui vẻ an nhàn thôi mà...
Tập đoàn gì đấy có lẽ không hợp với cô.

Khóe miệng Ninh Thanh Thanh có chút ngoắc, có chắc là cố được không vậy? Làm
bạn hơn 1 năm cô đương nhiên rõ ràng tính cách Ngọc Liên. Muốn cô ấy phấn đấu
vì sự nghiệp thì chính là không có khả năng. Ngay cả việc xử lí một chút số
liệu cô ấy cũng không muốn động vào thì đừng nói đến cái gì sự nghiệp hay sự
nước...

Ngọc Liên nói tiếp, trong giọng có chút lo lắng:”Nhưng tớ nói rồi đấy, cậu vạn
lần không nên chọc vào Mộc Thiếu. Nếu không thì cho dù là mười cái Ngọc Thị
cũng không đỡ nổi một kích của đám con gái đó. Nên nhịn được thì cậu hãy ráng
nhịn. Mộc Thiếu thực sự rất khủng bố!”

Nhìn bộ dáng lo trước lo sau, Ninh Thanh Thanh có chút buồn cười:”Ừm, tớ hiểu
rồi... Chỉ cần hắn không chọc đến tớ, tớ cũng không quản hắn làm gì!” Nước
sông không phạm nước giếng, người không phạm ta, ta không phạm người. Chỉ cần
hắn không làm bất cứ việc liên quan đến cô, cô cũng sẽ không rảnh đi so đo với
hắn làm chi cho tốn sức.

Cuộc sống vốn là như vậy. Nhưng kẻ hiểu được đạo lí này thì chưa chắc đã
nhiều.


Cả Đời Yêu Em - Chương #5