Chương 601: Thế Tới Hung Hãn.


Trở lại Cảng Thành, Trương Thanh Vân mở hội nghị hệ thống xây dựng, hắn nghe tất cả các đơn vị và ban ngành báo cáo.

Trên hội nghị Trương Thanh Vân dùng giọng sấm sét mắng tất cả ban ngành chính quyền quận Hoàng Lăng không đắc lực, các hạng mục công tác ở quận Hoàng Lăng phát triển quá chậm. Mặt khác Trương Thanh Vân cũng tuyên bố áp dụng chính sách mạnh đối với những vấn đề không tuân theo quy định của quận Ngân Hạnh, kiên quyết đả kích nhưng thế lực ô dù không tuân theo quy định kiến trúc.

Hội nghị hôm nay các thành viên tham dự rất chỉnh tề, mọi người trên cơ bản đều biết Trương Thanh Vân quay về nhất định sẽ có động tác, nhưng Trương Thanh Vân làm như vậy đã nằm ngoài dự đoán của tất cả.

Bí thư quận Hoàng Lăng là Tả Nam Sơn gần đây bị tổ công tác tỉnh ủy điều tra rất khốn khổ, vì hắn cũng là một thành viên ép các xí nghiệp tiến về phía thành phố mới. Lúc đó hắn không ngờ hậu quả lại nghiêm trọng như vậy, người khác vì lợi ích mà tố cáo.

Chính Tả Nam Sơn là lão quan trường, đồng thời phải nhờ sự trợ giúp của Nhuận Uyên và Xa Vĩ, hơn nữa phải bỏ ra tất cả sức lực thì cuối cùng mới không tạo ra lỗ hổng lớn, nhưng công tác xây dựng các hạng mục trở nên chậm trễ. Hơn nữa tổ công tác tỉnh ủy cũng lấy đi một vài tin tức, rốt cuộc sự việc tiến triển theo phương hướng nào thì trong lòng hắn khó thể biết.

Vì vậy lần này Tả Nam Sơn cực kỳ hy vọng vào Trương Thanh Vân, ngay từ đầu hội nghị thì chính hắn là người báo cáo công tác đầu tiên. Sau khi báo cáo xong thì bị Trương Thanh Vân mắng một trận, hắn không những không biết uất ức mà ngược lại còn hăng máu như gà chọi, ý chí chiến đấu bùng lên dữ dội.

Cũng vì vậy mà bầu không khí hội trường trở nên quái lạ, Trương Thanh Vân mắng rất nghiêm khắc, nhưng người bị mắng lại cảm thấy khí phách, vẻ mặt kích động khó nói nên lời.

So với Trương Thanh Vân thì những đề nghị xây dựng Cảng Thành có ý nghĩa khổng lồ với Tả Nam Sơn, nếu thật sự xảy ra nhiễu loạn thì đời làm quan của hắn sẽ dừng lại ở đây, vì thế gần đây xuất hiện những âm thanh không hài hòa thì hắn là kẻ gánh chịu sức ép tâm lý nhiều nhất.

Bây giờ Trương Thanh Vân vừa về đến, hắn trực tiếp mắng quận Hoàng Lăng không công tác đắc lựu, tín hiệu đã quá rõ ràng, Tả Nam Sơn sao có thể không vui mừng cho được? Động tác của chủ tịch Trương như vậy rõ ràng là một tiếng trống cổ vũ sĩ khí, toàn bộ phòng họp cũng vì Trương Thanh Vân bày tỏ thái độ mà không khí biến đổi trầm trọng.

Những người ngồi đây đều thuộc hệ thống xây dựng, gần đây sự việc xảy ra quá nhiều phiền toái, sĩ khí rớt xuống quá thấp. Nhưng Trương Thanh Vân vừa kết thúc phát biểu thì tinh thần kẻ nào cũng có biến đổi, hội trường vang dậy tiếng vỗ tay và hò hét.

Hôm nay tham gia hội nghị còn có thư ký trưởng khối văn phòng chính quyền Lỗ Quyền và trưởng ban tổng hợp số hai Lý Mộng Khê, hai người này không thuộc hệ thống xây dựng, hai người cũng bị những lời nói của Trương Thanh Vân làm cho sợ hãi.

Lỗ Quyền mặt đỏ tía tai, hắn nhìn tất cả mọi người sục sôi ý chí mà không dám nghĩ rằng sau khi kết thúc hội nghị sẽ tạo ra bao nhiêu chuyện bất lợi cho đoàn kết, áp dụng chính sách mạnh với những kiến trúc không tuân theo quy định, đả kích ô dù sau lưng, như vậy có bao nhiêu nút thắt lợi ích? Nếu thật sự chọc vào thì hậu quả là khó tưởng.

Lỗ Quyền là người được Xa Vĩ cắt cử đến tham dự hội nghị, mục đích tất nhiên là hiểu qua về những thu hoạch của Trương Thanh Vân ở thủ đô, bây giờ thấy Trương Thanh Vân ra tay cường thế như vậy, hắn sao có thể nhìn rõ tình huống?

Phía dưới vang lên những tiếng vỗ tay như sấm, Lỗ Quyền nghe vào tai mà cứ như ngồi trên đống lửa, hắn không tự chủ được phải đứng dậy mà chuẩn bị đi ra báo cáo tình huống cho Xa Vĩ. Đối với hắn thì chuyện xây dựng ở quận Hoàng Lăng lần này chính là Xa Vĩ phải gánh thay cho Trương Thanh Vân, bây giờ cuối cùng còn chưa có kết quả nhất định, Trương Thanh Vân lại bày ra tư thế phản kích, trong lòng Lỗ Quyền sao yên cho được?

Ngoài Lỗ Quyền thì Lý Mộng Khê trưởng ban tổng hợp số hai cũng cực kỳ khiếp sợ, nhưng nàng cố gắng làm cho mình giữ vững sự bình tĩnh. Thật ra ban tổng hợp số hai chuyên để phục vụ Trương Thanh Vân, mà đối phương lại rất ít khi phó thác để Lý Mộng Khê đến xử lý.

Nguyên nhân Trương Thanh Vân đã nói ra với người khác, tất nhiên là bực bội khối văn phòng chính quyền sắp xếp cho hắn một trưởng ban là nữ. Nhưng Trương Thanh Vân bực bội vài lần mà tình hình không thay đổi, Lý Mộng Khê cũng không thể làm gì hơn.

Nếu nói thật lòng thì Lý Mộng Khê rất uất ức, nhưng Trương Thanh Vân dù sao cũng là lãnh đạo, nàng dù có uất ức cũng không biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể ra sức công tác, nghiêm túc yêu cầu chính mình. Vì vậy mà trong khối văn phòng chính quyền thì hiệu suất làm việc của ban tổng hợp số hai là rất cao.

Điều này vô hình coi như giữ thể diện cho Trương Thanh Vân, ban tổng hợp số hai có hiệu suất cao thì mọi người sẽ cho rằng dưới tướng mạnh không có binh hèn, lại có rất ít người quan tâm đến ba chuyện vụn vặt của người đẹp trưởng ban.

Lỗ Quyền cuối cùng cũng lén lút đứng dậy, Lý Mộng Khê ngồi ở phía sau, thấy tình huống như vậy thì ho khan một tiếng. Động tác lơ đãng của Lỗ Quyền lập tức bị người ta chú ý, Trương Thanh Vân cau mày, mồ hôi lạnh trên trán Lỗ Quyền bùng ra.

Bây giờ trong đám lãnh đạo chính quyền thì Lỗ Quyền e ngại nhất chính là Trương Thanh Vân, hắn là thư ký trưởng văn phòng khối chính quyền, tất nhiên sẽ biết rất rõ thủ đoạn của Trương Thanh Vân. Hơn nữa hắn cũng đã trải qua tình cảnh Trương Thanh Vân và Xa Vĩ cấu véo nhau, sự lợi hai của Trương Thanh Vân tạo thành vệt đen trong lòng hắn. Vì vậy mỗi lần đối diện trực tiếp với Trương Thanh Vân thì trong lòng hắn sẽ không tự chủ được phải căng thẳng, trên trán thường vã mồ hôi lạnh.

- Anh Lỗ, nếu bận thì cứ đi trước, chút nữa tôi sẽ để trưởng phòng Lý báo cáo cho anh. Anh ngày đi ngàn dặm, vốn cũng không cần tham gia hội nghị này, vì thế cũng không cần quá xấu hổ.

Trương Thanh Vân cười nói, ánh mắt như cười như không.

Trương Thanh Vân mang đến cho Xa Vĩ rất nhiều phiền phức, tất nhiên phải khách khí với Lỗ Quyền một chút. Dù thế nào thì bây giờ ban ngành Cảng Thành cũng đoàn kết chưa từng có, hơn nữa Trương Thanh Vân cho rằng trong tương lai tương đối dài sau này, ban ngành đều đoàn kết.

Trong hoàn cảnh thế này thì lấy đại cục làm trọng là rất đáng quý. Hơn nữa bây giờ Xa Vĩ đang ở phía sau xem xét động tĩnh của Trương Thanh Vân, hắn sao có thể để đối phương thất vọng?

- Vâng!

Vẻ mặt Lỗ Quyền rất xấu hổ, hắn chỉ cảm thấy bị Trương Thanh Vân nhìn soi mói, khó thể che dấu được suy nghĩ trong lòng.

- Cám ơn chủ tịch Trương, tôi quả thật có việc!

Lỗ Quyền nói, hắn cân nhắc một lúc lâu, cuối cùng mới chậm rãi nói thật. Trương Thanh Vân khoát tay, Lỗ Quyền chậm rãi rời khỏi hội trường. Sau khi hội nghị xảy ra một sự việc nhỏ nhặt như vậy thì lại được tiếp tục.

Lỗ Quyền rời khỏi phòng họp thì lập tức phóng về phía phòng làm việc của Xa Vĩ. Sau khi Xa Vĩ nghe xong báo cáo thì kinh ngạc một lúc lâu không lên tiếng, cuối cùng nói:

- Anh thấy sao?

- Nếu dựa theo những gì tôi được biết thì chủ tịch Trương là người không thèm quan tâm đến hậu quả, có lẽ lần này về thủ đô là nhận được thu hoạch rất lớn, nếu không sẽ chẳng kiên quyết như thế.

Lỗ Quyền nói, hắn không chút do dự, thật ra trong lòng chẳng biết gì, nhưng mở miệng lại nói ra những lời như vậy.

Vẻ mặt Xa Vĩ biến đổi vài lượt, hắn nói:

- Thế nào? Mới hai ngày mà lời nói của anh đã thay đổi rồi sao? Mấy ngày trước không phải chính anh đề nghị tôi điều chỉnh phân công phó chủ tịch sao? Bây giờ lại thấy không nên à?

Lỗ Quyền đỏ mặt, hắn không tiếp lời. Cái gọi là điều chỉnh phân công các phó chủ tịch căn bản là gọt bớt quyền lực của Trương Thanh Vân, nhưng sau khi xảy ra chuyện lớn mà đối phương không quan tâm, tự đi thủ đô, bắt Xa Vĩ phải dọn dẹp thay.

Lỗ Quyền nhân cơ hội này mà đề ngị là hợp lý, nhưng trước khác sau khác, Trương Thanh Vân chưa về Cảng Thành thì không sao, hắn vừa về thì tình hình biến động. Chưa nói đến những thứ gì khác, chỉ cần tình hình hội nghị nhiệt liệt vừa rồi cũng đủ làm Lỗ Quyền không rét mà run.

Bây giờ uy vọng của Trương Thanh Vân đã đến vị trí rất cao, muốn gọt quyền của hắn là không thể. Hơn nữa bây giờ Xa Vĩ không dám gây thù chuốc oán, đoàn kết mới là phương hướng tốt, không thể có ý niệm điều chỉnh công tác.

Lỗ Quyền nghĩ đến đây thì không dám nói nhiều mà trực tiếp thừa nhận sai lầm. Xa Vĩ nhăn mày, hắn phê bình Lỗ Quyền nhưng thật ra phê bình người này ánh mắt quá hẹp, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng đối phương thì trong lòng hắn lại không thoải mái.

Bây giờ uy vọng của Trương Thanh Vân ngày càng cao, Lỗ Quyền đường đường là thư ký trưởng văn phòng khối chính quyền, nhưng sau khi gặp lại Trương Thanh Vân thì tư tưởng chuyển biến quá lớn, điều này rõ ràng là bị Trương Thanh Vân làm cho sợ hãi.

Xa Vĩ uống một ngụm trà mà hừ lạnh một tiếng, hắn thấy bây giờ xảy ra chuyện lớn, mình chẳng khác gì giúp Trương Thanh Vân chống đỡ, trong lòng càng không thoải mái. Hắn đang muốn có chút hành động thì lại nghĩ đến báo cáo vừa rồi của Lỗ Quyền.

Trương Thanh Vân la mắng quận Hoàng Lăng, đây rõ ràng là tỏ thái độ phản kích. Hơn nữa hắn còn ra tay với quận Ngân Hạnh, đầu mâu chỉa thẳng về phía thường ủy. Bí thư quận Ngân Hạnh là Hoàng Thiệu, chẳng lẽ Trương Thanh Vân muốn ra tay trực tiếp với Hoàng Thiệu?

Vì khó phòng kẻ cướp, mà ám hiệu của sự kiện lần này chính là Hoàng Thiệu và bí thư tư pháp Thái Khánh Phong. Sau khi tổ công tác tới thì Xa Vĩ và Nhuận Uyên thương lượng bắt buộc Hoàng Thiệu ép Thái Khánh Phong, vì vậy mà cục diện có chút ổn định.

Hai người Nhuận Uyên và Xa Vĩ còn hẹn nhau không được nói rõ mọi chuyện cho Trương Thanh Vân, bây giờ xem ra Trương Thanh Vân đã biết rất rõ, nếu không sao vừa về đã có hành động ác liệt như vậy?

Hơn nữa Trương Thanh Vân quá khủng bố, dù là la mắng công tác ở quận Hoàng Lăng không đắc lực hay tiến hành chính sách mạnh, đây đều là cơ hội để gây rối loạn.

Mắng quận Hoàng Lăng chính là muốn nghi ngờ đám người đang đối chọi gay gắt, mà tình thế này sẽ kích thích kẻ khác. Nếu xét nguyên nhân không tuân theo quy định kiến trúc thì quá sâu sắc, còn nghiêm khắc đả kích ô dù sau lưng thì ngay cả Xa Vĩ cũng cảm thấy khó hiểu.

Rốt cuộc Trương Thanh Vân muốn làm gì? Trong lòng Xa Vĩ thầm nghĩ, chẳng lẽ chong chóng đo điều gió ở tỉnh ủy đã quay rồi?

Xa Vĩ suy nghĩ rất lâu, cuối cùng cũng không thấy rõ vấn đề và đi qua đi lại trong phòng, hắn có chút bất an.

- Chủ tịch, tôi thấy nên báo cáo với bí thư Nhuận, để xem ý của bên đảng ủy... ....

Lỗ Quyền chen lời.

Xa Vĩ chợt sững sờ, hắn mấp máy môi vài lượt, cũng không nói nên lời. Một lúc lâu sau hắn mới nói:

- Đâu chỉ là như thế, anh phụ trách liên lạc với thư ký Vương, để xem bí thư Nhuận bây giờ có rãnh không, nếu có thì tôi sẽ lập tức đến gặp.

Bố Y Quan Đạo - Chương #601