Chương 592: Ra Tay Độc Ác.


Sau khi Chu Hà Dương quay về khách sạn thì trời đã tối, nhưng tin tức mà hắn lấy về rất rõ ràng. Có vài xí nghiệp liên hợp tố cáo vụ án hạng mục xây dựng Cảng Thành mù quáng, đưa nhiệm vụ cho tất cả xí nghiệp, hạ chỉ tiêu, ép bọn họ ném tiền vào tham gia xây dựng, để bọn họ gánh chịu áp lực cực lớn, bọn họ không chịu nổi gánh nặng, vì vậy mới liên hợp tố cáo.

- Chủ tịch Trương, đây không phải đám người này đang mò mẩm sao? Chúng ta làm vậy bao giờ? Rõ ràng là bịa đặt.

Chu Hà Dương nói.

Trương Thanh Vân cau mày, hắn đứng dậy đi qua đi lại nói:

- Chuyện này cũng không dễ nói dối, hơn nữa cũng rất khó quyết định, cái gì được gọi là mù quáng? Cái gì được gọi là nhiệm vụ hạ chỉ tiêu? Có những việc mà chúng ta làm, nhưng có một số việc mà các ban ngành đảng ủy chính quyền bên dưới đưa ra để giúp đỡ quá trình xây dựng.

- Cũng là một việc nhưng đám người này lại chụp mũ lên ban ngành xây dựng tuyến trên, vì vậy nếu lần này các xí nghiệp liên hợp lại báo cáo thì tất nhiên là có, bây giờ tổ điều tra đã đến Cảng Thành, chứng cứ xác thực sẽ có nhưng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Chu Hà Dương chợt ngẩn ngơ, vẻ mặt biến đổi lớn. Hắn nghe rõ lời nói của Trương Thanh Vân, bây giờ các phương diện đầu tư ở Cảng Thành là rất nhiều, hơn nữa trong nhiều hội nghị đã đưa ra những yêu cầu các đơn vị ban ngành và tất cả mọi người nên ra sức vì mục tiêu xây dựng.

Nếu đã như vậy thì rất có thể sẽ có kẻ chui vào lỗ hổng, có kẻ nhân danh xây dựng mà hạ nhiệm vụ xuống tuyến dưới, hạ chỉ tiêu của các xí nghiệp. Nếu đã như vậy thì sẽ làm bóng tối bao phủ hạng mục xây dựng ở Cảng Thành, bây giờ đã có rất nhiều người đặt câu hỏi với hạng mục xây dựng Cảng Thành, nếu cứ tiếp tục có chuyện xảy ra, nếu được truyền thông đưa ra ánh sáng, sau đó vài kẻ có tâm lại thổi phồng lên, đây là sự việc rất nguy hiểm.

- Chủ tịch Trương, chúng ta phải làm sao bây giờ? Nếu không thì chúng ta quay về Cảng Thành khống chế sự việc, tốt nhất là phải biết rõ chân tướng sự việc, sau đó khống chế những ảnh hưởng tiêu cực xuống vị trí thấp nhất. Dù thế nào cũng không cho kẻ khác lợi dụng cơ hội.

Chu Hà Dương nói.

- Hừ!

Trương Thanh Vân hừ lạnh một tiếng, trên mặt lộ ra nụ cười khinh miệt, hắn nói:

- Ngày mai sẽ họp, tôi là đại biểu Cảng Thành đến tham gia, có thể vắng họp được sao? Người ta lợi dụng thời cơ thường có sự suy xét.

Chu Hà Dương mấp máy môi vài lượt, hắn không nói lời nào nhưng trong lòng có chút kích động, nhưng vì thân phận mà hắn không thể giúp lãnh đạo quyết định cho được. Đối với hắn thì sự việc bên phía Cảng Thành là cực kỳ quan trọng, nếu so sánh thì hội nghị ngày mai chẳng đáng là gì.

Đáng lý ra lúc này Trương Thanh Vân phải quyết đoán chạy về Cảng Thành, đáng lý phải không tiếc bất cứ giá nào để ép sự việc xuống vị trí thấp nhất. Nếu vắng họp thì nhiều lắm là bị phê bình, nhưng liệu có bị xử phạt nghiêm khắc sao?

Trương Thanh Vân châm một điếu thuốc, hắn đi đến bên cửa sổ thưởng thức cảnh đêm ở Lăng Thủy. Lúc này hắn cũng không nghĩ nhiều đến những chuyện sẽ xảy ra kế tiếp, lúc này tin tức trên tay hắn là quá ít, cũng khó thể làm cho rõ ràng.

Đối phó với những âm mưu quỷ kế là phải đợi thời cơ, dù là âm mưu gì thì cuối cùng cũng phải bày ra những vấn đề bên trong, mà trước đó tốt nhất là không được làm việc thiếu suy nghĩ. Hành động thiếu suy nghĩ chỉ có hai kết quả, thứ nhất là lộ bài tẩy của mình, thứ hai sẽ đánh rắn động cỏ.

Hai kết quả này đều không tốt, những năm gần đây Trương Thanh Vân đã gặp qua rất nhiều vấn đề này, người khác đang vểnh mông thì hắn biết nên xử lý thế nào, đây hầu như là phản ứng bản năng.

Bây giờ Trương Thanh Vân đang nghĩ vê những vấn đề sơ hở trong công tác của hạng mục xây dựng, khoảng thời gian trước xem ra tính cảnh giác của mọi người vẫn còn thấp, nếu không sao dễ dàng bị người ta lợi dụng sơ hở như vậy? Hơn nữa cũng phải suy xét nhân tố bành trướng, ví dụ như Vạn Chính Trị và Lý Liên Thành, bây giờ địa vị của bọn họ đã không còn giống như trước đó, lần này liều ma túy chủ quan đã chứng minh bọn họ vẫn còn chưa quen thuộc, mình vẫn chưa buông tay hoàn toàn để bọn họ xử lý, xem ra trước kia mình đã có chút coi thường.

Trương Thanh Vân hít vào một hơi thuốc thật sâu rồi quay đầu nhìn thấy Chu Hà Dương đứng ngồi không yên, vì vậy mà ăhns không khỏi sững sốt nói:

- Cậu cũng đừng quá lo lắng, bí thư Nhuận và chủ tịch Xa vẫn còn ở Cảng Thành, có một số việc phải chính tôi quan tâm mới được sao?

Trương Thanh Vân cảm thấy Chu Hà Dương đã biết cân não, đã tiến bộ trong năng lực suy xét vấn đề, nhưng kinh nghiệm còn quá ít. Xem ra phải buông tay cho hắn đi rèn luyện mới thành tài, nếu cứ ở mãi bên mình cũng không có tác dụng quá lớn.

Chu Hà Dương bị Trương Thanh Vân đuổi ra khỏi phòng mà đâu thể ngủ được? Hắn cũng không có kinh nghiệm phong phú như Trương Thanh Vân, đừng nói đến vấn đề từng trải. Ví dụ như âm mưu quỷ kế lần này, người khác suy nghĩ quá sâu sắc và sự việc hiểm ác thế này là lần đầu tiên hắn được đối diện.

Chu Hà Dương cảm thấy tình huống cực kỳ không ổn, người khác tạo ra một chiếc mũ cực kỳ tỉ mỉ để chụp lên đầu Trương Thanh Vân, bây giờ nhìn ra thì thấy chứng cứ ở Cảng Thành là rất xác thực, Trương Thanh Vân cũng rất bị động.

Lần này Trương Thanh Vân bị động, mấy ngày nay lại mở hội nghị xây dựng Hoa Đông, người khác nhân cơ hội mà tấn công, truyền thông xào nấu. Những gì tốt đẹp mà Cảng Thành đã nói ra trước đó sợ rằng khó thể giữ.

Phải biết rằng có một vài việc nâng lên càng cao thì rơi càng thảm, hạng mục xây dựng ở Cảng Thành là một tình huống như vậy. Khoảng thời gian trước truyền thông xào nấu quá mức, nếu bây giờ danh tiếng chuyển hướng thì cực kỳ tai họa.

- Cũng không biết chủ tịch Trương đang nghĩ thế nào, lúc này còn ngủ được sao?

Chu Hà Dương lẩm bẩm nói, Cảng Thành xảy ra chuyện nghiêm trọng mà Trương Thanh Vân ký gửi hết lên người Nhuận Uyên và Xa Vĩ, Chu Hà Dương cảm thấy rất khó hiểu.

Trong lòng Chu Hà Dương luôn cảm thấy Xa Vĩ không thật tâm hòa giải với Trương Thanh Vân, bây giờ xuất hiện tình huống, đối phương sẽ bỏ qua cơ hội chèn ép sao? Hắn ngủ không yên nên nhịn không được phải gọi điện thoại cho Vạn Chính Trị, điện thoại không thông làm trong lòng hắn càng nóng, vì vậy mà lật qua lật lại cả đêm không chợp mắt.

Ngày hôm sau thức dậy thì Trương Thanh Vân thấy Chu Hà Dương có một đôi mắt gấu mèo, trong lòng thầm lắc đầu, khi ăn sáng thì hắn nói:

- Hà Dương, mấy ngày nay cậu về nhà đi, tôi cũng không có quá nhiều chuyện ở Lăng Thủy, cũng đúng lúc cậu có thể về nhà với mọi người.

- Vâng, cảm ơn chủ tịch Trương.

Chu Hà Dương nói, hắn vốn định do dự một chút mới đồng ý, đang định từ chối nhưng về nhà có thể gặp mặt cha, nói không chừng cha hắn sẽ có biện pháp.

Hội nghị công tác xây dựng trước nay đều do sở xây dựng tỉnh mời họp, nhân viên tham gia hội nghị chính là những lãnh đạo phòng xây dựng và phòng quy hoạch các thành phố. Nhưng hội nghị năm nay lại không giống trước đó, thông báo mời họp lấy danh nghĩa của văn phòng khối chính quyền tỉnh, đã đưa ra yêu cầu tất cả các lãnh đạo được phân công quản lý phải tham gia.

Vì vậy mà cấp bậc của hội nghị bỗng chốc được đề cao, hơn nữa vị trí tổ chức hội nghị cũng là phòng họp của khối chính quyền tỉnh.

Trương Thanh Vân đến hội trường cũng là chín giờ, lúc này đã có rất nhiều người, hắn đến cũng làm tình cảnh chấn động. Rất nhiều người dùng ánh mắt dò xét nhìn Trương Thanh Vân, tất nhiên lại càng có nhiều người tiến lên chào hỏi.

Trong hội nghị hôm nay thì Trương Thanh Vân là người có cấp bậc cao nhất, hắn là phó chủ tịch thường vụ, là lãnh đạo chính thống. Vì tất cả mọi người đều coi trọng quan hệ cấp trên và cấp dưới, hơn nữa danh tiếng của Trương Thanh Vân là quá lớn, mọi ngừi khó thể giả vờ như không biết. Vì vậy tuy có rất nhiều người không thích Trương Thanh Vân, nhưng vẫn phải ra vẻ quan tâm và chào hỏi.

- Chủ tịch Trương, mời anh đi bên này.

Một người đàn ông trung niên đeo kính gọng vàng tiến lên dùng giọng khách khí nói, hắn lập tức giới thiệu:

- Tôi là Vương Phí Thành, là thư ký trưởng văn phòng chính quyền.

- À, à, chào anh, chào thư ký trưởng Vương! Cám ơn, cám ơn!

Trương Thanh Vân nói, hắn đã từng nghe qua cái tên Vương Phí Thành, đây là thư ký trưởng văn phòng chính quyền, chắc chắn là người có nhiệm vụ tiếp đãi trong hội nghị lần này.

Hôm nay ngoài những lãnh đạo được phân công quản lý khối quy hoạch và xây dựng tham gia hội nghị, điều làm cho mọi người cảm thấy bất ngờ chính là trưởng phòng sở xây dựng Ngũ Chính Vụ cũng tham gia, hơn nữa còn có vài lãnh đạo sở xây dựng khác, điều này làm cho cấp bậc hội nghị được đưa lên rất cao.

Hơn chín giờ sáng thì hội nghị bắt đầu, con đường vẫn không đổi, vẫn là xem kết quả năm trước, phương hướng năm sau.

Trưởng phòng sở xây dựng Ngũ Chính Vụ là người lên tiếng đầu tiên, cuối cùng hắn nhấn mạnh đến trọng điểm xây dựng ở Cảng Thành, hắn đưa ra những lời khẳng định, cho rằng đảng ủy và chính quyền Cảng Thành đã đưa ra những phương pháp tích cực, điều này đáng để cổ vũ.

Khi tất cả mọi người cho rằng Ngũ Chính Vụ sẽ kết thúc phát biểu thì hắn lập tức di chuyển chủ đề:

- Các vị, năm nay hội nghị xây dựng tỉnh Hoa Đông phải mời các vị lãnh đạo tham gia vì có liên quan đến vấn đề xây dựng ở Cảng Thành. Mọi người đều biết, vấn đề xây dựng Cảng Thành gần đây đưa ra những ảnh hưởng rất lớn, bên trong có cả tích cực và tiêu cực, tất nhiên tích cực luôn chiếm vị trí chủ đạo. Sở xây dựng chúng tôi luon xem xét hạng mục xây dựng ở Cảng Thành có thể mở rộng ở các thành phố khác hay không, vì thế mới mời các lãnh đạo đến để thảo luận nghiên cứu, để xem tính khả thi là thế nào.

Ngũ Chính Vụ vừa nói được một nửa thì hội trường đã ồn ào và lấn át tất cả, kinh nghiệm xây dựng ở Cảng Thành sẽ mở rộng ra toàn tỉnh sao? Điều này giống như một quả bom tấn, các vị đại biểu sao có thể bình tĩnh được?

Vốn hạng mục xây dựng ở Cảng Thành đã đưa ra những ý nghĩ đối với hệ thống bất động sản trước mắt, hơn nữa còn đánh sâu vào nhận thức truyền thống trong xã hội. Tất cả các thành phố đều coi đây là con mãnh thú và dòng nước lũ, bây giờ muốn mở rộng toàn tỉnh, điều này không làm cho tất cả chấn động sao?

Trong hội trường chỉ có Trương Thanh Vân đang ngồi ngay ngắn trên ghế như lão tăng nhập định là trong lòng bùng lên những con sóng dữ, Ngũ Chính Vụ có địa vị gì? Sao ra tay hung ác như vậy? Muốn mở rộng kinh nghiệm xây dựng ở Cảng Thành là giả, muốn biến Cảng Thành trở thành mũi tên mới là thật.

Bố Y Quan Đạo - Chương #592