Hỏa Sinh Hồng Thảo


Người đăng: QuytSweet

“ Phù, bốn mươi năm ngày, cuối cùng ta cũng đã lỉnh hội được hết ý nghĩa của
vô hình kiếm ý” Ngọc Phong khóe miệng hiện lên nét cười thỏa mãn

“ Vô hình kiếm ý? Không phải ngươi theo đuổi cái gì mà dùng tài nguyên ít nhất
để mang lại hiệu quả cao nhất hay sao?”

“ Đúng là như thế, nhưng cái ta nhận ra rằng cái cách dùng tài nguyên ít nhất
mà mang lại hiệu quả cao nhất đó chỉ là phương thức vận dụng linh khí mà thôi.
Cũng trong lúc tìm hiểu nó, ta lại lĩnh ngộ ra loại kiếm ý mạnh mẽ này, đến vô
ảnh, đi vô tung, Vô Hình Kiếm Ý, giết người vô quang!” Ngọc Phong tay biến
thành đao, chém nhẹ vào không khí, ầm, cách hắn hai mươi mét, một thân cây to
hai người ôm bị chém đứt làm đôi, đổ gục xuống đất.

Thấy thế, Tinh Tinh cũng phải gật đầu công nhận “ đúng là lợi khí giết người
mà! Kiếm ý quá đáng sợ”

“ Tiêu Tinh, xem thử xung quang đây có con ma thú cấp bồn nào không, ta cần
phải thử nghiệm kiếm chiêu mới”

“ Muốn thế thì trước tiên, ngươi phải rời khỏi dây trước đã, ma thú trong bán
kính ba cây số đã bị kiếm ý của ngươi dọa sợ chạy hết mẹ rồi, còn đâu”

“ Thật à?” Ngọc Phong ngạc nhiên, hắn không biết chút gì về những việc đã xảy
ra cả, khi đó hắn còn đắm chìm trong cảm ngộ vô hình vô chất của mình

“ Ta gạt ngươi làm gì, đi thôi” Tinh Tinh đáp.

……………………

Ba mươi phút sau, Ngọc Phong theo sự chỉ dẫn của Tinh Tinh, tìm được một con
ma thú cáp bốn sơ giai Tam Vĩ Thiềm Thừ Vương, một con cóc màu xanh lục giống
như một con cóc bình thường, tuy nhiên sau đít nó lại mọc ra ba cái đuôi nòng
ngọc, đặc biệt trên đầu nó có một cái mào màu vàng kim, sáng lấp lánh. Loại mà
thú này thông thường chỉ là ma thú cấp ba sống theo bầy đàn, trong mỗi một đàn
sẽ có một con thủ lĩnh đạt các độ ma thú cấp bốn sơ kỳ, mà con Tam Vĩ Thiềm
Thừ Vương chính là một con đầu đàn.

“ Con này được không, chuẩn cấp bốn sơ kỳ, ta sợ nếu tìm con mạnh hơn, ngươi
lại không đánh lại” Tinh Tinh trêu chọc

“ Tốt, ta cũng chỉ muốn thử nghiệm kiếm chiêu mà thôi, không có ý định liều
mạng đâu” Ngọc Phong không hề quan tâm đến lời trêu chọc của Tinh Tinh.

Hắn đưa tay nắm chặt cán kiếm bên hông, thủ thế, dần dần tiếp cận con ma thú.

Từng bước một, khoản cách giữa bọn hắn thu hẹp dấn, đến khi chỉ còn hai mươi
mét, Ngọc Phong liền bùng nổ linh khí, quán chú vào Hải Lam kiếm, chém mạnh
một phát vào không khí “ Mai Hoa Kiếm, Đoạt Mệnh!”.

Con Tam Vĩ Thiềm Thừ Vương đang nằm ngủ bổng nhận ra điều gì đó, nó ngóc đầu
lên nhìn về phía Ngọc Phong, tuy nhiên, Phụt, một dòng máu tươi phun ra tung
tóe, con Tam Vĩ Thiềm Thừ Vương chưa kịp làm ra bất kỳ hành động nào đã phân
thành hai nữa, nội tạng cùng máu tươi trào ra ngoài, nhiễm đỏ cả mặt đất.

“ WO! Tuyệt ghê, một kiếm đã kết liễu luôn một con ma thú cấp bốn, tuy nó mới
chỉ tấn cấp không lâu nhưng đích xác là ma thú cấp bốn đấy” Tinh Tinh hưng
phấn hô to, nàng cũng không tin được uy lực của thức thứ sáu Mai Hoa Kiếm dung
hợp với kiếm ý Vô Hình mà Ngọc Phong mới lĩnh ngộ được lại có uy lực lớn đến
như vậy.

Ngọc Phong nhìn xác con Tam Vĩ Thiềm Thừ Vương bị chẻ đôi, thở phào một hơi,
tra kiếm vào vỏ “ uy lực của Đoạt Mệnh tuy lớn nhưng mỗi khi chiến đấu, ta chỉ
có thể dùng một lần mà thôi”

Nghe Ngọc Phong nói vậy, Tinh Tinh ngạc nhiên “ sao vậy, sao chỉ thi triển
được một lần?”

“ Đoạt mệnh là thức thứ sáu, kết quả của sự dung hợp năm thứ cơ bản, Khai hoa,
Phong hoa, Xiên hoa, Lạc hoa và Tàn hoa. Như thế cũng có nghĩa là, cùng một
lúc ta phải đồng thời thi triển ra sáu thức của Mai Hoa Kiếm, lượng linh khí
cần dùng để làm vậy cực kỳ lớn, qua một chiêu vừa rồi, số lượng linh khí của
ta chỉ còn một phần ba mà thôi, không đủ để thực hiện thêm một lần nữa” Ngọc
Phong lắc đầu giải thích, hắn lấy ra một viên Hồi Khí Đan bỏ vô miệng, bắt đầu
hấp thu khôi phục linh khí. Ở trong sơn mạch mà hao hụt linh khí chính là một
điều cấm kỵ

“ Nói như thế nghĩa là, nếu ngươi đối mặt với một khí tông, ngươi có thể giết
hắn chỉ trong một kiếm nhưng nếu hắn không chết thì ngươi sẽ bỏ mạng lại” Tinh
Tinh ngẫm nghĩ, hỏi

“ Có thể nói là như vậy!” Ngọc Phong gật đầu đồng ý.

Sau một lúc nghĩ ngơi, số lượng linh khí cũng được phục hồi kha khá, Ngọc
Phong đi đến bên cạnh cái xác của con Tam Vĩ Thiềm Thừ Vương, bổ đầu của nó,
lấy ra một viên ma hạch màu xanh lục to bằng nắm tay thu vào trữ vật giới chỉ
rồi tăng tốc độ, di chuyển ra khỏi khu rừng. Lần này vào trong Bạch Vân sơn
mạch chủ yếu là tu luyện Đoạt Mệnh thức, hiện nay mục đích đã thành công nên
hắn phải tranh thủ trở về Xuân Phong cốc. Mẹ hắn đã từng nói rằng, chỉ khi nào
hắn tu luyện Mai Hoa Kiếm đến đại thành, nàng sẽ chỉ cho hắn phương thức luyện
đan.

………………………….

“ Ngươi định về Xuân Phong cốc luôn hay sao?” Tinh Tinh ngồi trên bả vai của
Ngọc Phong, ăn từng quả cây rừng rất chi là hưởng thụ, hỏi

“ Đúng, lần này mẹ chắc chắn sẽ dạy ta Luyện Đan thuật, Luyện Khí Thuật của ta
đã đạt tới bình cảnh rồi, hiện nay mà muốn nâng cao thì không có khả năng, nên
ta muốn tận dụng thời gian rãnh rỗi học luyện đan” Ngọc Phong thành thật đáp,
hắn di chuyển vun vút qua những tán cây cao như một con liệp báo.

“ Ngươi không thích nghỉ ngơi hay sao, lúc nào cũng cắm đầu vào tu luyện,
không biết chán à?” Tinh Tinh uống éo thân hình nhỏ nhắn, mệt mỏi, nói

“ Nghỉ ngơi thì ai chẳng thích, nhưng ta đã hứa với Tuyết Anh tỷ tỷ là ta phải
giúp nàng rồi, là đàn ông, nói thì phải giữ lời. Trong vòng bốn năm ta phải
nâng cao tu vi lên đến khí tông, mà con đường nâng cao tu vi nhanh nhất chính
là đan dược, chỉ cần ăn đan như ăn cơm, tu vi của ta sẽ tăng vung vút như tên
lửa” Ngọc Phong ảo tưởng nói

“ Bớt ngu đi ông tướng, ngươi mà ăn đan dượt như thế thì chỉ có nước nổ banh
xác mà chết thôi” Tinh Tinh cốc đầu Ngọc Phong một cái, bực mình nói

Nghe thế, Ngọc Phong chỉ cười ha hả “ đùa tý thôi mà, tuy nhiên dùng đan dược
đúng là cách nâng cao tu vi nhanh nhất a, nếu ta có một quả Thăng Hồn Đan thì
không phải tu vi của ta sẽ tăng thêm một bậc sao, nếu ta có hai quả, thì tu vi
của ta sẽ thăng hai bậc, cứ thế chẳng mấy chốc là đạt đến khí Tông thôi”

“ Ngươi tưởng là đan dược nó bán đầy cả chợ à, muốn có là có”

“ Ngươi không biết đó thôi, ta chắc chắn mẹ có những loại đan dược đó, nhưng
nàng sẽ không bao giờ cho ta đâu. Ta chỉ còn cách tự mình tạo ra mà dùng thôi”
Ngọc Phong nói khẻ. Có lần hắn đã thấy mẹ luyện một lò đan dược thơm phức, mỗi
khi hắn hít vào một hơi lại cảm thấy cường độ linh hồn của bản thân lại tăng
một chút. Lúc đó hắn còn tưởng mẹ luyện đan dược cho mình, liền chạy tới xin
xỏ, ai ngờ đâu bà lại phán một câu phủ phàn “ muốn ăn thì tự kiếm lấy mà ăn!”

“ Ta cũng biết luyện chế đan dược không phải là việc dễ dàng, nhưng ta cũng
không còn cách nào khác, một viên Thăng Hồn Đan có giá quá cao với lại những
thành thị gần đây hầu như đều không có đan dược ấy xuất hiện!”

“ Nếu mà ngươi đã quyết tâm học luyện đan như thế thì cũng đã đến lúc dùng đến
nó rồi” Tinh Tinh đột nhiên nói

“ Dùng nó, cái gì thế?” Ngọc Phong nghe vậy, ngạc nhiên hỏi

“ Thì cái cây Hỏa Sinh Hồng Thảo mà ngươi mua được trong buổi đấu giá của
thương hộ Việt Châu đó, ngọn lửa tinh khiết chứa bên trong nó chính là loại
lửa thích hợp nhất để luyện đan đấy, bởi vì nó là lửa do hỏa linh khí tự nhiên
sinh ra nên trong quá trình luyện chế dược thảo thành đan dược, nó sẽ không
làm hử hỏng dược liệu chứa bên trong đó” Tinh Tinh giải thích cặn kẻ

“ Là cái cây đó đấy à, ngươi không nhắc, chắc ta cũng quên mất, nhưng mà ta bỏ
nó trong trữ vật giới chỉ lâu như vậy, nó sẽ không hư hỏng gì chứ” Ngọc Phong
vẻ mặt lo lắng

“ Điều đó thì ngươi không cần lo, linh thảo bình thường khi bỏ vào trong trữ
vậy giới chỉ, bởi vì không hấp thu được linh khí trong thiên địa mới héo úa,
còn Hỏa Sinh Hồng Thảo lại chứa bên trong nó một nguồn linh khí cực kỳ khổng
lồ, cho dù ngươi có cất nó trong giới chỉ mấy trăm năm cũng không sao đâu”
Tinh Tinh nhìn bộ dạng nhăn mặt lo lắng của Ngọc Phong phì cười.

Ngọc Phong nghe thế, lấy tay vuốt ngực thở phào một hơi “ nào về nhanh thôi,
ta nóng lòng muốn xem thử Hỏa Sinh Hồng Thảo có thể đem đến cho ta chỗ tốt
nào”

“ Chỗ tốt thì chắc chắn sẽ có, nó còn tặng kèm theo quà khuyến mãi nữa cơ, hắc
hắc!” Tiểu hồ ly tinh tinh mỉm cười đê tiện.

…………………………………………………..

Vài ngày sau, Ngọc Phong cũng đả trở về Xuân Phong cốc

“ Hả, con nói sao, cái cây này chính là Hỏa Sinh Hồng Thảo” Kiều Anh hét to
quan sát nhánh cây nho nhỏ trước mặt, toàn thân nó tràng ngập một màu đỏ rực
rỡ, cả cây chỉ có bốn phiến lá màu xanh lục nhạt, trông rất binh thường, nhưng
nếu nhìn kỹ sẽ phát hiện mặt dưới các phiến lá có mày lục đậm hơn một chút mặt
trên.

“ Mẹ nhận ra loài cây này sao?” Nhìn biểu hiện ngạc nhiên của Kiều Anh, Ngọc
Phong chớp chớp mắt, hỏi

“ Không, mẹ chưa từng thấy qua loại cây này nhưng có nghe nói về nó. Hỏa Sinh
Hồng Thảo là một loại thảo dược được sinh ra từ môi trường có hỏa linh khí cực
kỳ đậm đặc, như các miệng núi lửa hay vùng đại mạc, bên trong thân cây có chứa
một ngọn lửa tự nhiên tinh thuần, có thể thiêu đốt tất cả mọi vật, không có gì
mà nó không thiêu đốt được cả. Không biết đã có bao nhiêu vị hỏa thuộc tính
khí sư lao đầu vào những hiểm địa chỉ vì một nhánh cây bé nhỏ như thế này”
Kiều Anh bình ổn tâm thần, giải thích.

“ Thì ra là vậy, này tiểu Tinh, bây giờ thì ta phải làm cách nào để lấy được
ngọn lửa bên trong nó?” Ngọc Phong hướng Tinh Tinh hỏi

Nghe Ngọc Phong nói thế, Kiều Anh giật mình “ con định hấp thụ ngọn lửa ấy hay
sao, nó không phải lửa thường đâu, nó có thể thiêu đốt con thành tro đấy”

“ Kiều Anh a di không cần lo lắng, cây Hỏa Sinh Hồng Thảo này còn chưa thành
thục, mới chỉ là một cây non mà thôi, ngọn lửa bên trong cũng chỉ là thời kỳ
ấu sinh, nếu Ngọc Phong trực tiếp hấp thu nó chắc sẽ có nguy hiểm nhưng nếu có
a di trợ giúp thì lại khác” Tinh Tinh bình tĩnh nói

“ Ta sao?” Kiều Anh chỉ ngón tay vào mặt mình, ngạc nhiên

“ Đúng thế, đầu tiên, a di dùng lò luyện tinh chế phần ngoài của Hỏa Sinh Hồng
Thảo, sau đó dùng tinh thần lực lấy ngọn lửa bên trong ra đưa vào trong một
viên đan dược có thuộc tính băng hàn. Công việc còn lại chỉ là để cho Ngọc
Phong sử dụng là được, rất đơn giản phải không” Tinh Tinh giải thích nhanh gọn

“ Đơn giản như thế á?” Ngọc Phong bật thốt

Kiều Anh vổ bả vai Ngọc Phong lắc đầu “ không có đơn giản đâu, muốn làm thế
này, mẹ phải chuẩn bị một chút đã, con cứ tạm thời nghỉ ngơi đi, đừng có luyện
tập gì hết, để ban thân đạt tới trạng thái tốt nhất”, dứt lời, nàng quay người
bay vút đi mất.

“ Này sao ngươi nói đơn giản mà mẹ ta lại có vẻ mặt nghiêm trọng như vậy chứ”
Ngọc Phong gãi đầu khó hiểu hỏi Tinh Tinh

“ Cái này gọi là nói giảm nói tránh đấy, hiểu không, thôi ta đi ngủ đây, ngươi
tự lo liêu đi” Tinh Tinh hóa thành một tia sáng biến mất trong mặt dây chuyền

Ngọc Phong nghe thế cũng không có hỏi gì nữa mà bắt đầu đả tọa điều tức.

Vài tiếng sau, Kiều Anh như một quả lưu tinh bay trở lại sơn cốc, đáp xuống
bên cạnh Ngọc Phong, trên tay nàng, ôm từng từng bó thảo dược màu lam đậm.

Cảnh nhận được động tĩnh xung quanh, Ngọc Phong tỉnh dậy từ trạng thái tu
luyện “ nảy giờ mẹ đi đâu thế, những bó thảo dược này là gì?”

Kiều Anh đặt mấy bó thảo dược xuống mặt bàn sau đó lại lấy ra một cái dược
đỉnh to đùng cao một mét, toàn thân một màu đen thui, bên trên nó có chạm khắc
hình ảnh của vô só bông hoa vô cùng tinh xảo “ Ta là đi hái mấy bó Băng Linh
Thảo cùng Lam Thể Thảo, đây là hai loại linh dược chủ chốt để luyện chế, Băng
Độc Đan”

“ Băng Độc Đan, nó là một loại độc dược hay sao, tại sao mẹ lại luyện chế nó
lúc này chứ?” Ngọc Phong khó hiểu nói

Kiều Anh nhe hàm răng trắng sáng, mỉm cười nhìn Ngọc Phong “ ta luyện để cho
con uống đấy!!!!”


Bất Tử Nhãn - Chương #70