Đấu Giá


Người đăng: QuytSweet

Sau khi Ngọc Phong an vị chỗ ngồi mười phút, cả hội trường đã đầy ắp người,
tiếng nói, tiếng cười, tiếng la, thảo luận ồn ào cả lên, cũng không thể mong
muốn một hội trường yên tĩnh được, bởi vì đa số bọn họ là dong binh mà.

Không ít trong số đó cũng vì hâm một sắc đẹp tuyệt trần của Tuyết Anh mà tới,
hội đấu giá là những lần hiếm hoi, nàng chính thức xuất hiện trước công chúng.
Nắm bắt điều đó, nàng thường kiêm luôn vị trí đấu giá sư, bởi vì mỗi lần có
mặt của nàng, các dong binh đều điên cuồng tăng giá bất chấp cháy túi, tạo ra
lợi nhuận cực lớn cho thương hội, chứ không phải thương hội không có đấu giá
sư chuyên nghiệp.

Tuy nhiên Ngọc Phong lại bị thu hút bởi một người đàn ông trung niên ngồi tại
hàng ghế khách quý đầu tiên, hắn ta có một đầu tóc màu đỏ như máu, kéo dài đến
lưng, gương mặt cương nghị, lạnh lùng, sau khi đến chỗ ngồi thì nhắm mắt dưỡng
thần, không có làm chuyện gì khác nữa. Điều Ngọc Phong khó hiểu là gương mặt
của ông ta, hắn cứ cảm thấy đã từng trông thấy nó ở đâu rồi, nhưng không nhớ
rõ.

Như phát giác được có người đang chăm chú quan sát mình, người đàn ông tóc đỏ
đột ngột quay lại nhìn thẳng vào vị trí của Ngọc Phong làm hắn giật mình đưa
đầu sang chỗ khác.

“ Cảm giác thật nhạy bén” Ngọc Phong cảm khái trong lòng, không ngờ chỉ quan
sát có một tý thôi cũng bị hắn phát hiện ra.

Bổng nhiên tất cả đèn của hội trường tập trung vào sân khấu, tiếng bước chân
thanh thúy đều đều vang ra, Tuyết Anh đã đổi sang một cái áo lông cừu, mang
giày cao gót tiến đến giữa sân khấu, nàng hơi khom người cuối chào “ Tuyết Anh
ra mắt tất cả mọi người, Tuyết Anh sẽ chủ trì hội đấu gía hôm nay, mong mọi
người sẽ hổ trợ hết mình a” Nàng nở một nụ cười kiều diễm, câu hồn đoạt phách.

Cả khán phòng như bị vỡ oà, “ HUÝT!! HÚ, TUYẾT ANH TIỂU THƯ VẠN TUẾ, MĨ NỮ” vô
số tiếng huýt sao, sói tru, hô hào, vang lên không ngừng

“ Tuyết Anh cảm ơn mọi sự ưu ái của mọi người, mong rằng cuộc đấu giá hôm nay
sẽ thành công tốt đẹp, không dài dòng nữa, hội đấu giá bắt đầu”

Từ bên cánh gà, một thị nữ đẩy một chiếc xe nhỏ lên, bên trên nó đặt một cái
mâm bằng bạc, phủ kín vải đỏ

Tuyết Anh cầm lấy tấm vải đỏ giật mạnh ra, để lộ đồ vật bên trong, nó là một
cái bình nhỏ màu trắng ngọc, lớn cỡ ba ngón tay

“ Đồ vật đấu giá đầu tiên hôm này là Thăng Khí Đan, sơ cấp đan dược chuyên
dành cho khí đồ, mỗi một viên đan dược sẽ giúp tăng một cấp khí đồ, đồng thời
củng cố căn cơ, đặc biệt không có tác dụng phụ, các vị nào còn bị giam giữ ở
cảnh giới khí đồ không nên bỏ lỡ lần đấu giá này, chỉ một viên thôi cũng có
thể tăng cao cơ hội tiến tới khi linh, trở thành dong binh chính thức. trong
bình ngọc này có tổng cộng năn viên Thăng Khí Đan, giá khởi điển là năm mươi
kim tệ, mỗi lần thăng giá không dưới năm kim tệ, bắt đầu” Tuyết Anh giới thiệu
sơ qua về tác dụng của đan dược này, rồi lẵng lặng chờ đợi.

“ Ta ra giá sáu mươi kim tệ” một người ngồi ở hàng ghế bình dân ra giá, trông
bộ dáng cũng rất trẻ, chắc là chưa đột phá khí linh

“ Ta ra giá sáu mươi lăm kim tệ” một trung niên mập mạp tăng giá

“ Ta ra một trăm kim tệ” một người đàn ông trung niên mặc trường bào màu đỏ
ngồi ở hàng ghế khách quý lên tiếng

“ Ai lại nâng giá cao đến thế?”

“ Đó là đoàn trưởng dong binh đoàn Hồng Hưng, ông ta là một trong sáu vị khí
hồn của thành Vụ Đô đấy”

“ Hắn đã là khí hồn thì mua cái này làm mẹ gì nữa”

“ Ngươi không biết à, nghe nói hắn có một đứa con cách đây hai tháng, chắc
chắn là mua cho nó rồi”

“ Mới có hai tháng tuổi, muốn tu luyện ít nhất là phải sáu tuổi, hắn mua về để
cho nó lên mốc luôn hay sao?”

“ Các ngươi im lặng đi, hắn có tiền thì hắn mua, quan tam làm éo gì”

Mấy tên dong binh ngồi cạnh Ngọc Phong xôn sao bàn luận, còn hắn thì cứ ngồi
yên đó, loại đan dược này vô dụng đối với hắn.

“ Hồng Chí đoàn trưởng ra giá một trăm kim tệ mua bình Thăng Khí Đan này, có
ai ra giá cao hơn không” Tuyết Anh nhìn hội trường hỏi

Không hề có một ai ra giá, cho dù có tiền cũng không một ai muốn đắc tội với
một đại nhân vật như Hồng Chí.

“ Một trăm kim tệ lần thứ nhất, một trăm kim tệ lần thứ hai, một trăm kim tệ
lần thứ ba, bình Thăng Khí Đan này thuộc về đoàn trưởng Hồng Chí” Bong, bong,
bong, Tuyết Anh đập ba phát búa tuyên bố.

Bên trong cánh gà lại có một thì nữ đẩy cái xe khác lên, thay cái xe cũ, bên
trên nó cũng phủ một tấm vải đỏ

“ Vật đấu giá thứ hai chắc chắn sẽ khiến quý vị vui lòng” Tuyết Anh mỉm cười
mở tấm vải ra

Bên trên chiếc xe là một bộ áo giáp hoàn chỉnh màu nâu đen, bên trên đó khắc
ba cái thuật hình ấn phức tạp, hai ở phía trước ngực, một cái đằng sau lưng

“ Wo, là khí binh phòng thủ, lại còn là áo giáp nữa chứ”

“ Là khí binh cấp hai đó, ta đã từng thấy qua loại áo giáp này rồi, cực kỳ rắn
chắc”

“ Tuyết Anh tiểu thư mau giới thiệu đi, huynh đệ bọn ta chịu hết nổi rồi”

Tuyết Anh mỉm cười nhìn phản ứng của mọi người, hài lòng nói “ chắc các vị đã
đoán ra lai lịch của tấm áo giáp này, nó chính là khí binh cấp hai Hắc Mộc
giáp, một sản phẩm của đại sư Tiêu Văn, tam cấp khí sĩ. Nó hoàn toàn miễn dịch
với năm đòn tấn công trực diện của khí binh cấp hai, hoặc đòn đánh của ma thú
cấp hai, chính là một lợi giáp hiếm có bảo vệ tính mạng của bản thân, giá khởi
điểm Hắc Mộc giáp là năm trăm kim tệ, mỗi lần tăng giá không dưới hai mươi kim
tệ, bắt đầu”

“ Ta ra giá, năm trăm năm mươi kim tệ”

“ Năm trăm bảy mươi kim tệ”

“ Sáu trăm kim tệ”

Ngay lập tức các tiếng hô giá vang lên không ngừng.

“ Ta ra giá một nghìn kim tệ” Ngọc Phong giơ tay hô to, hắn cũng tương đối
hứng thú với cái này.

“ Tên điên nào ra giá cao vậy” một tên dong binh bất mãn hét lên

“ Ta ra giá một nghìn năm mươi kim tệ” một tên dong binh cao lớn cắn răng hét

“ Ta ra giá một nghìn năm trăm kim tệ” Ngọc Phong lại một lần nữa nâng giá cao
lên gấp rưỡi

Hội trường lại rơi vào im lặng, các vị khách quý ở hàng ghế đầu tiên hình như
cũng không có hứng thú đến cái áo giáp này, hoặc là bọn họ còn có thứ tốt hơn

“ Một nghìn năm trăm kim tệ lần thứ nhất, có ai ra giá nữa không” Tuyết Anh hô
lớn

Vẫn không có ai ra giá, nhưng tiếng hô hào chửi rũa thì không hề thiếu.

“ Một nghìn năm trăm kim tệ lần thứ hai, một nghìn năm trăm kim tệ lần thứ ba,
thành giao, Hắc Mộc giáp bán co vị tiên sinh kia” Tuyết Anh đập búa ba cái
quyết định

Các đồ vật đấu giá cứ thế tiếp tục được đưa lên, nhưng không có một thứ nào
lọt vào mắt của Ngọc Phong cả. Tuy nhiên không lọt vào mắt hắn nhưng lại rất
lọt mắt đám dong binh, cùng với sự mời gọi của Tuyết Anh, tất cả vật phẩm đều
được bán hầu như với giá gấp đôi.

Sau khoảng mười hai đồ vật được đấu giá, Tuyết Anh bổng nhiên mỉm cười thần bí
“ đồ vật tiếp theo đấu giá sẽ là một cuốn công pháp cao cấp, mọi người hãy
chuẩn bị sẵn sàng đi”

“ Hả, hôm nay lại có đấu giá công pháp cao cấp, thôi chết mịa rồi, ta tiêu hết
tiền vào mấy món đồ trước rồi”

“ Hà hà, quá đã, cuốn công pháp này sẽ thuộc về ta”

“ Ngươi cứ mơ đi, ta để dành kim tệ, nhắm cuốn công pháp này lâu lắm rồi”

Có kẻ vui thì cũng có người buồn, tên thì hối hận, người thì quay quanh tìm
người quen mượn tiền, ai ai cũng muốn đoạt được tới tay cuốn công pháp cao cấp
hiếm có này, đã qua hai năm ròng mới lại xuất hiện một lần tại các buổi đấu
giá.

Tuyết Anh mở tấm vải đỏ để lộ một cuốn trục bằng lụa màu xanh nhạt, bên trên
bề mặt ghi ba chữ, Mộc Đằng công

Nàng nhẹ nhàn cầm cuốn trục lên, cất lên tiếng nói êm diệu giới thiệu “ Đây là
công pháp cao cấp, Mộc Đằng công, đúng như tên gọi, công pháp này là công pháp
mộc hệ, khi tu luyện cơ thể sẽ dẻo dai như Thanh Đằng, nếu kết hợp với vũ kỹ
hệ mộc, uy lực sẽ tăng gấp bội. Điều đặc là chúng ta đều biết công pháp cao
cấp gia tăng tốc độ tu luyện gấp ba lần so với công pháp sơ cấp nhưng Mộc Đằng
công lại gia tăng tốc độ tu luyện tới bốn lần so với công pháp sơ cấp. Đó cũng
chính là sự quý giá của nó, quý khách không nên bỏ qua, sẽ rất lâu sau mới có
một cuốn công pháp như vậy được đấu giá nữa đấy. không dài dòng nữa, giá khởi
điểm của nó là ba nghìn kim tệ, mỗi lần tăng giá không dưới một trăm kim tệ,
đấu giá bắt đầu”

Mọi người trong kháng phòng đều cực kỳ háo hức khi nghe giới thiệu về cuốn
công pháp, nhưng giá tiền quá cao như thế cũng khiến vô số dong binh nản lòng,
ba nghìn kim tệ là quá lớn đối với một dong binh bình thường, cho dù bọn hắn
tiết kiệm vài năm cũng chưa chắc có được.

Tuy nhiên trong cuộc đấu giá này không chỉ có các dong binh nghèo như bọn hắn,
những dong binh có tiền hơn, có thế lực hơn, mặt mày vẫn rạn rỡ ra giá dồn
dập.

“ Ta ra ba nghìn năm trăm kim tệ” một người ngồi ở hàng ghế màu đỏ cách Ngọc
Phong không xa ra giá

“ Ta ra ba nghìn sáu trăm kim tệ”

“ Ba nghìn chín trăm, nó sẽ thuộc về ta”

“ Năm nghìn kim tệ” Ngọc Phong giơ tay ra giá

Sự tăng giá quá đột ngột làm cả kháng phòng bổng chốc rơi vào im lặng, tuy
nhiên điều đó không hề diễn ra lâu.

“ Ta x con mẹ nó, lại là tên khốn đó”

“ Thằng chó chuyên phá đám”

“ Đệt, mỗi lần ra giá là tăng cao bỏ mẹ ra, thằng này dư tiền hả”

Vô số tiếng mắn chửi inh ỏi vang lên, mà tất cả chúng đều nhắm vào Ngọc Phong,
đứng giữa cơn bão nước miếng, Ngọc Phong vẫn bình thản nhịp chân.

Còn những tên dong binh không đủ tiền lúc trước, giờ đây lại bụm miệng cười hí
hửng không ngừng, có tên còn đứng dậy chửi dùm cho Ngọc Phong nữa chứ. Cả
kháng phòng bổng lộn cào cào cả lên

Ngọc Phong không hề quan tâm đến việc này, hắn nhận ra, người đàn ông tóc đỏ,
ngồi ở hàng ghế khách quý kia từ lúc bắt đầu đấu giá cho tới bầy giờ chưa hề
mở mắt, ông ta cứ ngồi im như vậy không khác gì là một bức tượng cả, cứ như
tất cả mọi việc xung quanh đều không hề liên can tới hắn.

Bộp! Bộp! Bộp! Tuyết Anh gỏ mạnh chiếc búa trong tay nói to “ xin quý khách
không nên kích động, hãy giữ trật tự tại vị trí để bảo đảm cho cuộc đấu giá
được tiếp tục bình thường, nếu không chấp nhận, quý thương hội sẽ áp dụng biện
pháp mạnh!”

Rầm rập, rầm rập, từ hai bên sân khấu và ba cửa ra vào, một đội hộ vệ gồm hai
trăm người mặc đồng phục màu xám viền vàng chỉnh tề đi vào, mỗi người đều toát
lên tu vi linh khí đẳng cấp khí linh, ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm đám dong
binh như hổ rình mồi, chỉ cần bọn chúng có bất kỳ hành động quấy rồi nào,
chúng sẽ ngay lập tứ bị sử lý.

Tất cả dong binh gây náo loạn khi bị đội hộ về quan sát đều cám thấy lạnh
xương sống, lập tức trở về vị trí ngồi, không dám hó hé gì nữa cả, bọn dong
binh tuy đông nhưng dù gì cũng chỉ là một nhóm tạp nham mà thôi, làm sao chó
thể chống lại đội hộ vệ được huấn luyện, bồi dưỡng bài bản của thương hội Việt
Châu chứ, ngoài ra, tất cả vũ khí của đội hộ vệ đều ánh lên các đường hoa văn
phức tạp chứng tỏ chúng nó toàn bộ đều là khí binh.

Trông thấy mọi chuyện đã ổn định, Tuyết Anh mới cất giọng nói “ cảm ơn mọi
người đã hợp tác với chúng tôi, buổi đấu giá sẽ tiếp tục, vị tiên sinh ngồi ở
hàng ghế màu đỏ, ra giá năm nghìn kim tệ, có ai ra giá cao hơn không?”

Có nhiều tên dong binh không đành lòng nhìn cuốn công pháp tuột khỏi tay, tuy
nhiên qua sự việc vừa rồi, bọn chúng cũng không dám hó hé gì nữa, chỉ có hàng
loạt tiếng thở dài thườn thượt phát ra.

“ Nếu không có ai ta giá thì ta sẽ quyết định, năm nghìn kim tệ lần một, lần
hai, lần ba, thành giao, cuốn công pháp Mộc Đằng công đã bán cho vị tiên sinh
kia” Tuyết Anh gõ búa ba cái, nói lớn.

“ Vật phẩm đấu giá tiếp theo sẽ là một loại thảo dược cấp ba, Bổ Huyết Thảo,
công dụng chủ yếu của nó là bổ sung một lượng lớn khí huyết sau khi chúng ta
bị thương nặng và mất máu quá nhiều, đây có thể nói là một loại thần dược cứu
mạng trong lúc nguy cấp nhất, tương đương có thêm một cơ hội nữa. Giá khởi
điểm bốn nghìn kim tệ, mỗi lần tăng giá không dưới hai trăm kim tệ” Sau khi
hội trường đã ổn định, Tuyết Anh mới bắt đầu giới thiệu vật phẩm tiếp theo.

“ Tiểu Phong, mau lập tức mua nó, nhanh!” Tinh Tinh đang ngủ say đột nhiên
tỉnh dậy, la to trong đầu Ngọc Phong.


Bất Tử Nhãn - Chương #51