Người đăng: QuytSweet
“ Phong thiếu, ngài còn có cả ma hạch cấp ba à!” sau khi lão giả đi ra, Trần
Nhân liền nhảy cẩn lên nói
“ Ta có vài viên, mà ngươi bình tĩnh lại đã, chúng ta còn đang làm việc, về
khách sạn nói sau” Ngọc Phong kéo bả vai Trần Nhân ấn hắn xuống xô pha, nói
“ Trời ơi, sắp giàu to rồi, một đống tiền, a há ha” Trần Nhân cười đến khóe
miệng kéo tới mang tai
Hai phút sau, cửa phòng mở ra, lão giả cùng với một thiếu nữ tuyệt mĩ bước
vào, phía sau nàng vẫn có hai thị nữ đi theo như lúc nãy
“ Xin chào hai vị khách nhân, xin tự giới thiệu, tiểu nữ là Tuyết Anh, chủ
tịch thương hội Việt Châu tại thành Vụ Đô” Tuyết Anh cuối đầu chào hai người
Ngọc Phong rồi điềm nhiên ngồi xuống xô pha bắt chéo chân
“ Tiểu thư khách khí rồi. Hôm nay chúng ta đến đây là để bán ma hạch, tiểu thư
xem thử định giá như thế nào?” Ngọc Phong khi trông thấy Tuyết Anh vào phòng,
tim cũng đập thình thịch không ngừng, bởi vì nhìn gần như thế này mới biết
nàng không phải đẹp bình thường mà là quá đẹp, nét đẹp của nàng như một bình
rượu nồng ủ lâu năm vậy, càng thưởng thức nhiều là càng say đắm. Tuy nhiên hắn
vẫn cố nắm tay lại, giữ bình tĩnh nói với giọng trầm thấp.
“ Là cái ma hạch này phải không?” Nàng cầm khỏa ma hạch màu lam trên mặt bàn
đưa tới trước mặt quan sát
“ Tiểu thư đây đích thị là ma hạch cấp ba, ta cũng đa giám định kỹ càng lắm
rồi” lão giả tóc bạc cũng ngồi xuống ghế nói nhỏ
“ Đây đúng là ma hạch cấp ba, không sai, tuy nhiên Tiêu lão còn thiếu sót một
thứ” Tuyết Anh sau khi quan sát sơ qua, nhận xét
“ Thiếu cái gì?” Lão giả ngạc nhiên
Tuyết Anh không lập tức trả lời lão mà lại lấy ra một cái đĩa màu bạc, chạm
khắc hoa văn tinh xảo từ cái nhẫn màu trắng trên tay, nàng đặt cái đĩa xuống
mặt bàn rồi bỏ viên ma hạch cấp ba lên, hai tay kết ấn “ Phân định!”
‘ Là nhẫn trữ vật!’ Ánh mắt Ngọc Phong đột ngột co rút khi thấy giới chỉ trên
tay của Tuyết Anh, nên biết là giới chỉ trữ vật là cực kỳ trân quý, ở thành
Định Phong cũng chỉ có tộc trưởng của lục đại gia tộc là sở hữu nó, đến ngay
cả Huyết Nha Lang còn chưa thể có nữa là, không ngờ trên tay của Tuyết Anh lại
có nó, điều đấy chứng tỏ thân phận của nàng cũng không hề đơn giản như vẻ bề
ngoài a.
Từ các đường nét hoa văn trên cái đĩa, phóng ra ánh sáng màu vàng bao bọc viên
ma hạch lại, chỉ sau khoảng vài giây, linh khí thiên địa từ từ tụ hội lại trên
khoản không của đĩa bạc tạo thành hai làn sương khói linh khí, một màu xanh
lam, một màu xám tro.
Thấy thế Lão giã tóc bạc ngay lập tức bật dậy khỏi ghế hét lớn “ Hả! Đây là ma
hạch song thuộc tính”
“ Đúng thế, là ma hạch song thuộc tính băng và hắc ám, hôm nay phòng giao dịch
của chúng ta lại có một cuộc giao dịch lớn rồi” Tuyết Anh cũng không hề tỏ ra
ngạc nhiên như Tiêu lão, nàng vẫn giữ nét cười trên môi, từ tốn nói
“ Thế Tuyết Anh tiểu thư định giá khỏa ma hạch này như thế nào?” Ngọc Phong
cũng đã biết trước được thuộc tính của nó nên không hề bất ngờ lắm, hắn chỉ
quan tâm đến giá trị của nó mà thôi
“ Thương hội chúng ta sẽ mua khỏa ma hạch này với giá năm nghìn kim tệ, khách
nhân nghĩ như thế nào, cái giá đó là giá tốt nhất rồi đó” Tuyết Anh đổi chân,
bắt chéo, nói. Năm ngàn kim tệ từ miệng nàng nói ra tự như lông hồng vậy,
không một chút trọng lượng.
“ Thành giao” Ngọc Phong không chút do dự đáp ứng, hắn không ngờ một khỏa ma
hạch cấp ba song thuộc tính lại có giá trị gấp rưỡi ma hạch cấp ba bình
thường, đối với hắn năm nghìn kim tệ đã là một khoản tài phú trên trời rồi,
đến cả mơ hắn còn chưa mơ tới nói chi là trả giá này nọ.
Tuyết Anh vẫn giữ bộ dáng bình thản nãy giờ cũng phải giật mình vì sự quyết
đoán của Ngọc Phong, nàng buôn bán bao lâu nay chưa từng thấy ai không cần trả
giá kì kèo như hắn, thật ra viên ma hạch song thuộc tính cấp ba này giá trị
vẫn chưa tới mức cuối, nếu ép giá lên nàng cũng có thể tăng gái đến bảy nghìn
kim tệ lận. Mỗi viên ma hạch cấp ba song thuộc tính có khi còn giá trị hơn ma
hạch cấp bốn cấp thấp nữa, bởi vì khi dùng nó làm phụ gia để luyện chế khí
binh cấp bốn có xác xuất khiến khí binh đó cũng trở thành khí binh song thuộc
tính. Phải biết khí binh cấp bốn song thuộc tính có gái trị liên thành nha.
‘ Không ngờ hôm nay lại nhặt được món hời’ Tuyết Anh nghĩ thầm cười tủm tỉm “
tiểu Phi, mau chuẩn bị tiền cho vị khách nhân này”
“ Vâng thư tiểu thư” thị nữ tiểu Phi cuối người đáp lời rồi quay người bước đi
“ khoan đã” Ngọc Phong đột ngột lên tiếng ngăn cản
“ Khách nhân lại muốn đổi ý hay sao?” Tuyết Anh tựa lưng vào ghế hỏi, đúng là
không có ai ngu đến mức bán ma hạch cấp ba song thuộc tính với giá đó mà.
“ Không phải, ta còn ma hạch muốn bán, chúng ta thanh toán một lần cho xong
luôn đi” Ngọc Phong kéo cái ba lô trên lưng dốc ngược xuống bàn, ào ào ào, vô
số ma hạch, lớn nhỏ, đủ màu đủ loại ào ào tuông ra tạo thành một hòn núi ma
hạch nho nhỏ trên mặt bàn
“ Đây đây là?” Tuyết Anh cũng bị hành động bất thình lình của Ngọc Phong làm
cho giật mình, ai đời lại có người đem theo một đống ma hạch trên lưng chứ,
nếu để bọn dong binh kia mà biết được thì hắn đến ngay cả xí quách cũng không
còn.
“ Đây là tất cả ma hạch cấp một và cấp hai của ta, tổng cộng có hai trăm linh
hai ma hạch cấp một cùng bảy mươi ba ma hạch cấp hai” Ngọc Phong cất cái ba lô
trống không nói “à còn nữa, đây là ba viên ma hạch cấp ba” Ngọc Phong tiếp tục
lấy thêm ba viên ma hạch cấp ba nữa từ cái túi đeo bên hông đặt lên bàn.
“ Ngài muốn bán tất cả chỗ này?” Tuyết Anh hạ hai chân xuống, ngồi thẳng
người, nghiêm túc nói
“ Đúng thế, ta bán hết, tiểu thư hãy định giá đi?” Ngọc Phong tựa lưng vào xô
pha, thoải mái nói
Còn Trần Nhân ngồi kế bên thì đang trong trạng thái đứng hình, nhìn chồng ma
hạch trước mắt ‘… quác! Quác! Quác!… Thật không thể tin nổi’
“ Tiểu Phi, ngươi cùng Tiêu lão kiểm kê ma hạch đi” Tuyết Anh xoay đầu ra lệnh
sau đó lại mỉm cười vũ mị nhìn Ngọc Phong “ mong ngài thông cảm, cái này là
quy định của thương hội, tiểu nữ không thể làm trái chứ không phải là không
tin tưởng ngài”
“ Không sao, làm ăn mà, nên rõ ràng thì tốt hơn, chúng ta rãnh rồi mà, đợi một
chút cũng không sao” Ngọc Phong hé lớp mặt na ra một tý hớp một ngụm trà, hắn
biết như thế này cũng không thể làm lộ gương mặt của hắn được, nên hắn uống
rất tự nhiên.
“ Này ngươi cũng uống đi, không khát à?” Ngọc Phong huých nhẹ vai của Trần
Nhân
“ Vâng vâng, Phong thiếu!” Trần Nhân sực tỉnh dậy vội vàng húp một ngụm trà,
khác với Ngọc Phong, mặt nạ của hắn không hoàn toàn che hết khuôn mặt, vị trí
phần miệng và cằm hoàn toàn lộ ra bên ngoài, điều đó cũng không sao, chỉ cái
miệng thôi thì hắn cũng không thể dọa người khác được.
“ Mạn phép cho tiểu nữ hỏi phương danh của hai vị được không, nếu giao dịch
lần này mà thành công, mà đó cũng là việc hiển nhiên, các vị sẽ trở thành
khách quý cấp bậc D của thương hội Việt Châu chúng tôi” Tuyết Anh cười nói
“ Oh, khách quý cấp D sao?” Ngọc Phong không trả lời mà chỉ hỏi
“ Nếu ngài chưa biết thì tiểu nữ sẽ giải thích sơ qua, khách quý của thương
hội Việt Châu chia thành bốn cấp bậc, A,B,C và D, trong đó giao dịch trên một
vạn kim tệ, cho dù mua hay bán đều được tặng cho danh hiệu khách quý cấp D vơi
ưu đãi giảm giá năm phần trăm khi mua vật phẩm của thương hội, tương tự, khách
quý cấp C phải thực hiện giao dịch trên mười vạn, ưu đãi mười phần trăm, khách
quý cấp B thực hiên giao dịch trị giá trên trăm vạn kim tệ với ưu đãi giảm giá
mười phần trăm cùng với ưu tiên đặt hàng trước, khách quý cấp A thực hiện giao
dịch trên ngàn vạn kim tệ với ưu đãi lựa chọn trước” Tuyết Anh từ tốn giải
thích không có vẻ gì là phiền hà cả
“ Ưu đãi đặt trước cùng chọn trước là sao, với lại tại sao cấp A cao quý nhất
lại không có giảm giá?” Ngọc Phong tò mò hỏi
“ Ưu đãi đặt trước là khi khách nhân cần một vật phẩm nào đó mà thương hội
hiện không có, ngài có quyền đặt mua vật phẩm đó trước mà không cần đặt cọc,
một khi thương hội đạt được vật phẩm trùng khớp thì sẽ liên lạc với ngài thực
hiện giao dịch. Còn Ưu đãi chọn trước chỉ áp dụng cho các mặt hàng mới cũng
như các hội đấu giá, khách nhân cấp A sẽ được ưu tiên lựa chọn những vật phẩm
mà mình muốn mua và thực hiện giao dịch tại chỗ, không cần phải tham gia đấu
giá, với lại khách nhân cấp A là những người không thiếu tiền nhất, vì thế ưu
đãi giảm giá giống như một sự xúc phạm họ vậy” Tuyết Anh giải thích mọi thắc
mắc của Ngọc Phong một cách dễ dàng
“ Không ngờ còn có loại xếp hạng này, vậy tiểu thư cứ gọi ta là Hắc Lang” Ngọc
Phong chỉ vô cái mặt nạ sói màu đen trên mặt mình nói
“ Tiểu nữ ra mắt Hắc Lang tiên sinh” Tuyết Anh gật đầu làm lễ với Ngọc Phong
“ Tuyết Anh tiểu thư không cần khách khí, chỉ là cái tên mà thôi” Ngọc Phong
khoát tay, nói
“ Tiểu thư, đã kiểm kê xong, tổng cộng, hai trăm linh hai viên ma hạch cấp
một, bảy mươi ba viên ma hạch cấp hai, bốn viên ma hạch cấp ba” thị nữ tiểu
Phi tiến lại kính cẩn đưa tờ giấy ghi chép, báo cáo
“ Hắc Lang tiên sinh, ngài xem qua đi, giá trị tổng cộng là ba vạn, sáu nghìn,
sáu trăm, tám mươi kim tệ” Tuyết Anh đặt tờ giấy lên bàn đẩy về phía Ngọc
Phong, khi nàng cuối người xuống không biết vô tình hay cố ý để lộ một đường
rãnh sâu hung hút nơi hai bộ ngực đầy đặn, trắng hồng. Mà cảnh tượng quyến rũ
như thế này chỉ có duy nhất một mình Ngọc Phong trông thấy mà thôi.
Thình thịch, thình thịch, thình thịch, trái tim Ngọc Phong đậm mạnh liên hồi,
tiểu đệ đệ cũng đã có phản ứng chào cờ, hai bàn tay nắm chặt thành ghế, cổ
họng hắn khô khốc phát ra từng tiếng một “ Không cần, ta tin tưởng tiểu thư”
Trần Nhân dường như cũng cảm nhận sự bất thường của Ngọc Phong ‘ chết cha rồi,
Phong thiếu lại bị lọt hố như hôm qua rồi’, hắn ngay lập tức luống tay tới
sau lưng Ngọc Phong nhéo mạnh, đây cũng là phương pháp duy nhất mà hắn nghĩ ra
“ Á!” cơn đau bất chợt tại phần lưng may mắn đã kéo hắn ra khỏi trạng thái
hưng phấn cực kỳ kia.
“ Tiên Sinh làm sao vậy, bị đau ở đâu à” Tuyết Anh vẻ mặt lo lắng hỏi
“ A HAHA, không sao không sao, cảm ơn Tuyết Anh tiểu thư đã quan tâm, ta chỉ
là bị con kiến nó cắn mà thôi, chuyện nhỏ” Ngọc Phong cười gượng nói
“ Oh thì ra là vậy, thế chúng ta cũng thực hiện giao dịch luôn nhé, đây là ba
vạn, sáu nghìn, sáu trăm, tám mươi kim tệ” Tuyết Anh quơ bàn tay trên không
trung, một chiếc túi da màu nâu cùng với một tấm lệnh bài màu xám viền vàng,
bên trên có khắc một chữ D to tướng, mặt bên kia ghi là khách quý Việt Châu
thương hội, hiện ra, rơi trên mặt bàn
“ Cái này là?” Ngọc Phong khó hiểu
“ Bởi vì Hắc Lang tiên sinh đã trở thành khách quý cấp D nên thương hội cũng
tặng cho tiên sinh một chiết túi kim tệ và một thẻ bài thân phận khách quý”
Tuyết Anh cười nói
“ Túi kim tệ?” đây là lần đầu tiên Ngọc Phong nhìn thấy loại túi này, ‘chẳng
lẻ cũng là một loại túi trữ vật như trữ vật giới chỉ’
“ Túi kim tệ cũng có chức năng tương tự trữ vật giới chỉ, tuy nhiên giống với
tên gọi, nó chỉ có chứa đựng được kim tệ mà thôi, bản thân nó cũng không có
quý giá gì lắm đâu” Tuyết Anh giải thích
“ Như vậy thì phải đa tạ Tuyết Anh tiểu thư rồi” Ngọc Phong lập thu lấy cả
hai, bỏ vào túi bên hông
“ Rất vui được làm ăn với Hắc Lang tiên sinh, mong rằng sau này ngài sẽ vẫn
lựa chọn thương hội của chúng tôi” Tuyết Anh đứng dậy chia bàn tay như ngọc
thạch ra
“ Ta cũng rất hài lòng với giao dịch lần này, cảm ơn Tuyết Anh tiểu thư đã
chiếu cố” Ngọc Phong cũng đứng dậy, nắm lấy bàn tay của nàng đáp lễ, trong đầu
hắn bổng nổi lên ba chữ ‘ thật mịn màng!’