Lịch Sử Tăm Tối Của Dòng Họ


Người đăng: QuytSweet

“Sức mạnh thứ hai của Bất Tử Nhãn chính là Thôn thiên địa, Khí thần nhàn, có
thể hiểu chung chung rằng, con mắt này sẽ tạo ra một không gian độc lập mà bên
trong nó, thời gian không có trôi qua, có có thể hút bất kỳ đồ vật nào trong
thiên địa cũng như các đoàn tấn công bằng linh khí, ngoài ra nó còn có chức
năng bình ổn tâm trí khi tu luyện” Ngọc Phong trả lời

“ Thế không phải ngươi ở thế bất bại rồi hay sao, ngươi có thể dùng nó để hút
hết tất cả các đoàn tấn công linh khí a!” Tinh Tinh bật thốt lên

“ Không! Tiểu Tinh, con hiểu sai rồi, không gian to hay nhỏ còn tùy thuộc vào
tu vi của bản thân tiểu Phong, ta nói đúng không Phong nhi” Kiều Anh nhìn Ngọc
Phong hỏi

“ Đúng vậy, ta chỉ có thể hấp thu một lượng linh khí nhất định vào không gian,
một khi nó đã đầy thì không thể hấp thụ được nữa, ngoài ra ta cũng có thể
phóng đòn tấn công đó ra để phản đòn” Ngọc Phong gật đầu xác nhận

“ Oh! Nhưng như thế cũng quá bá rồi, có thể xếp nó vào thuật khí huyền giai
cao cấp rồi! Không ngờ ngươi lại là truyền nhân của hai dòng tộc mạnh mẽ như
vậy, một dòng họ luyện kim cùng sở hữu con mắt ngụy dị độc nhất” Tinh Tinh thở
dài không thôi

“ Mẹ có biết loại mà thú nào thích hợp với con mắt này hay không?” Ngọc Phong
mong chờ nhìn Kiều Anh

“ Cái này thì ta biết, ở biên giới bát quốc cương vực có một khe sâu ba cây
số, đó cũng chính là nhà của ma thú cấp sáu sơ kỳ Đại Hồng Trùng, loại mà thú
này cực kỳ to lớn, có khi dài hàng trăm mét ấy chứ, đặc biệt, khả năng bẩm
sinh của tụi nó là ăn, ăn rất nhiều, ăn mãi mãi, bất cứ cái gì bọn chúng cũng
ăn được cả, một con Đại Hông Trùng trưởng thành một ngày có thể ăn hết một quả
núi đấy” Tiểu hồ ly nhanh nhảu trả lời

“ Ngươi bị điên à, tự nhiên đang yên đang lành lại đi chọc ma thú cấp sáu, ta
không muốn chết lãng nhách như vậy!” Ngọc Phong bực tức nói

“ Ngươi có chết cũng sống lại thôi mà, lo gì” Tinh Tinh bĩu môi

“ Ngươi tưởng chết nó thoải mái lắm hay sao, đau chết mẹ chứ hay ho gì, với
lại ta không đủ sức giết nó đâu” Ngọc Phong lắc đầu

“ Ai bảo ngươi giết con to, giết mấy con mới sinh ấy, ngươi chỉ cần cẩn thận
lẻn vào bên trong, tìm một con mới sinh rồi xử nó, sau đó chạy ra ngoài, nếu
có chết thì sức mạnh Bất Tử Nhãn tầng thứ hai cũng đâu có mất! Con nói đúng
không Kiều Anh a di” Tinh Tinh hướng Kiều Anh hỏi

“ Con nói thế cũng đúng nhưng có hai điều bất lợi nếu làm việc này, một là nếu
con muốn đi tới khe sâu ấy con phải băng qua hai phần ba diện tích bát quốc
cương vực dài hàng vạn cây số, với tu vi của tiểu Phong hiện nay muốn đến đó
phải mất ít nhất sáu đến bảy năm đi liên tục không ngừng nghỉ, thứ hai làm như
thế thì tiểu Phong sẽ bị lệ thuộc vào Bất Tử Nhãn, chứ không phải điều khiển
nó, đối với sự tu luyện sau này của Tiểu Phong không có lợi. Con nữa tiểu
Phong, con cũng đừng có ỷ lại vào Bất Tử Nhãn mà không sợ chết như thế, mỗi
lần con chết đi thì tiềm lực của con cũng sẽ mất một ít đấy, nếu chết quá
nhiều lần, không chỉ tu vi đại giảm mà tiềm lực cũng hao hết, đến lúc đó con
cho dù tu luyện đến thế nào tu vi cũng không tăng lên được nữa đâu, hiểu
không?” Kiều Anh nghiêm túc nhìn hai đứa nói

“ Còn có chuyện đó nữa hay sao?” Ngọc Phong hết sức ngạc nhiên

“ Đúng vậy, theo như cha con kể lại, năm tầng đầu tiên của Bất Tử Nhãn đều
phải dùng linh hồn ma thú thích hợp để tiến hóa nhưng tầng thứ sáu lại phải
dùng linh hồn của chính bản thân người nắm giữ để tiến hóa nó, tầng thứ sáu
cũng giống như một cửa ải vậy, nếu trước tầng thứ sáu con chết đi sẽ mất đi
tiềm lực cũng như tu vi thì tầng thứ sáu lại hoàn toàn ngược lại, mỗi lần con
chết sẽ là một lần lột sát, sau khi tái sinh sức mạnh của con lại tăng thêm
một bậc, có thể nói Bất Tử Nhãn tầng thứ sáu trở lên mới chính là Bất Tử Nhãn
thật sự. Cũng chính vì thế mà tầng thứ sáu lại cực kỳ khó để tiến hòa thành
công, theo như ghi chép của gia tộc họ Nguyễn thì chưa có lấy một ai đạt tới
tầng thứ này, chưa có một ai” Kiều Anh nhấn mạnh

“ Kiều Anh a di, nếu nói như thế trước tầng sáu nếu chết sẽ mất đi tiềm lực,
tuy nhiên chức năng hồi sinh của nó chắc chắn sẽ không thể mất đi đúng không?”
Tinh Tinh hỏi

“ Đúng vậy, cho dù mất hết tiềm lực và tu vi thì Bất Tử Nhãn cũng sẽ không mất
đi” Kiều Anh xác nhận

“ Vậy chủ nhân Bất Tử Nhãn các đời trước đâu rồi, bọn họ có phải vẫn còn sống
trên đời này?” Tinh Tinh nghi vấn

“ Đúng vậy đó mẹ có phải các tổ tiên vẫn còn sống hay không?” Ngọc Phong cũng
thắc mắc vấn đề này

“ Không, bọn họ chết hết cả rồi, không một ai sống sót cả, dòng họ truyền thừa
Bất Tử Nhãn có lịch sử bắt đầu từ một ngàn năm về trước, và đến hiện tại chỉ
có duy nhất một người kế thừa và cũng là giọt máu duy nhất còn lại, chính là
con Phong nhi, ngoại trừ con ra, dòng họ Nguyễn của chúng ta đã không còn ai
khác nữa” Kiều Anh lắc đầu phủ nhận

“ Họ có Bất Tử Nhãn mà, tại sao họ lại chết chứ!” Ngọc Phong ngạc nhiên nói to

“ Con còn nhớ ta đã nói gì với con về đôi mắt Bất Tử Nhãn này không, lần đầu
tiên ý” Kiều Anh cười hỏi

“ Đôi mắt này là duy nhất! Chỉ có một người duy nhất trong dòng họ mới được sở
hửu nó” Ngọc Phong nhớ lại, nói

“ Uả không phải Kiều Anh a di cũng có một con mắt Bất Tử Nhãn hay sao, đâu
phải là duy nhất một người có” Tinh Tinh ngạc nhiên

“ Ta chỉ sở hữu một con mà thôi, với lại con mắt này là hậu sinh Bất Tử Nhãn,
nó không phải Bất Tử Nhãn chân chính, nó cũng hoàn toàn không có khả năng tiến
hóa đến tầng thứ sáu, chỉ có thiên sinh Bất Tử Nhãn của Phong nhi mới có khả
năng này” Kiều Anh giải thích

“ Này mẹ, hãy giải thích tại sao các tổ tiên laị chết đi” Ngọc Phong sốt sắn
hỏi

“ Như con nói, đôi mắt Bất Tử Nhãn là duy nhất cho nên chỉ có một người trong
dòng họ mới có tư cách có nó, các tổ tiên trước kia bởi vì không thể nào đột
phá tầng thứ sáu của Bất Tử Nhãn mà hao hết tiềm lực cuối cùng không nâng cao
tu vi được nữa, khi người sở hữu Bất Tử Nhãn hao hết tiềm lực, nó sẽ tự động
chọn một chủ nhân mới trong dòng họ, cũng chính là các em bé sơ sinh. Một khi
Bất Tử Nhãn có chủ nhân mới thì chủ nhân củ sẽ hoàn toàn mất đi năng lực này,
họ sẽ có chung kết cục là già đi và chết trong tiết nuối”

“ Như thế thì càng lạ nữa, con còn nhớ mẹ đã nói, cha của con chính là truyền
nhân duy nhất còn sống của gia tộc nhưng mà ông ấy lại không thể đánh thức Bất
Tử Nhãn mà con lại có thể, vậy người chủ nhân Bất Tử Nhãn trước con là ai, khi
tất cả đều đã chết?” Ngọc Phong càng lúc càng rồi óc

“ Đúng vậy, lạ thật đó” Tinh Tinh cũng rối trí không kém

“ Các con đúng là hỏi nhiều thật đấy, nói đến đây cũng chính là sự đau buồn
của gia tộc ta a” nàng cảm khái rồi nói tiếp “ vì sức mạnh mê hồn của Bất Tử
Nhan nên ai đã nếm được vị ngọt của nó đều không đành lòng buôn tha. Chủ nhân
đời thứ ba của Bất Tử Nhãn lúc mất đi nó, đã phát điên vì ganh tỵ, kết quả là
ông ra tay sát hại đứa trẻ thừa kết đôi mắt đó trước khi nó kịp thức tỉnh cùng
với vô số tộc nhân, các câu chuyện tương tự cũng xảy ra xuyên suốt lịch sử của
dòng họ, hầu như bất kỳ ai sở hữu Bất Tử Nhãn đều bị lạc lối vào con đường
nguyền đáng rũa đó. Tuy nhiên cho dù họ có giết chết những đứa trẻ đó thì Bất
Tử Nhãn cũng không hoàn toàn mất đi mà lại nằm lặng yên trong dòng máu của gia
tộc, tìm kiếm chủ nhân tiếp theo của nó, đó cũng là lý do cho dù cha của con
không có Bất Tử Nhãn và cũng không có tổ tiên nào còn sống, con vẫn được thừa
kế nó” Kiều Anh cười.

“ Thì ra là vậy!” Tinh Tinh gật gù

“ Con đã nhớ rõ chưa, không vào tình huống bất đắc dĩ con không được chết đâu
đấy!” Kiều Anh trầm giọng dặn dò

“ Mẹ hãy yên tâm, con biết rồi, con sẽ không bước vào con đường lầm lỗi của
các tổ tiên, con sẽ tiến hóa hó đến tầng thứ sáu” Ngọc Phong tự tin nói

“ Được mẹ tin con” Kiều Anh yêu thương xoa đầu Ngọc Phong

“ A di không cần lo lắng quá, nếu đến lúc cùng đường con cũng sẽ ra tay giúp
tiểu Phong!” Tinh Tinh nói

“ Cảm ơn con nhé tiểu Tinh, ta giao tiểu Phong cho con đó” Kiều Anh cũng vuốt
ve đầu tiểu hồ ly nói

Bột bột, “quay lại vấn đền chính nào” Kiều Anh ngồi thẳng dậy vổ tay nói

“ Đại Hồng Trùng, ma thú cấp sáu, Phong nhi không thể đạt được, điều đó là bất
khả thi nên chúng ta có lựa chọn thứ hai, ma thú cấp ba trung kỳ Địa Long”

“ Địa Long, một con rồng à” Ngọc Phong hỏi

“ Rồng là loại ma thú đứng đầu tự nhiên, làm sao lại là ma thú cấp ba chứ”
Tinh Tinh nói

“ Địa Long chỉ là một loại tên gọi mà thôi, nó hoàn toàn không phải rồng mà
cũng không có bất kỳ huyết mạch nào của rồng cả” Kiều Anh dường như dự đoán
trước được phản ứng của hai người

“ Thế thì tại sao gọi là Địa Long được chứ?” Cả Ngọc Phong cùng Tinh Tinh đồng
thanh hỏi

“ Rất đơn giản, bởi vì ngoại hình của nó hoàn toàn giống một con rồng, với lại
nó chỉ sống trong hang dưới mặt đất nên người ta đặt tên nó là Địa Long

“ Không phải rồng, lại không có huyết mạch của rồng, mà lại mang hình dáng của
loài rồng, cái con ma thú này ngộ nhỉ, đúng là quái thai haha” Ngọc Phong tự
nhiên bật cười

“ A thì ra là nó, hồi trước con có thấy qua nó rồi, nhưng lúc đó nó có tên là
Ngốc Diện Long, chứ không phải Địa Long, tên gọi này có nghĩa là rồng mặt ngu”
Tinh Tinh làm bộ nhớ ra nói

“ Ngốc Diện Long, rồng mặt ngu, ta thích cái tên này hơn là Địa Long đấy, mà
nó có sức mạnh gì mà lại thích hợp với thuật nhãn tầng hai Bất Tử Nhãn chứ”
Ngọc Phong nhịn cười hỏi

“ Cũng giống như Đại Hồng Trùng mà thôi, nó có thể ăn tuốt tuồn tuột mọi thứ,
kể cả các đòn công kích bằng linh khí nữa, khả năng này hoàn toàn phù hợp với
sức mạnh mới của Bất Tử Nhãn” Kiều Anh trả lời

“ Đúng thế, nó hoàn toàn phù hợp với khả năng mới của Bất Tử Nhãn, có khi còn
thích hợp hơn cả Đại Hồng Trùng ấy chứ, mẹ biết nó sống ở đâu hay không, con
lập tức đi tìm” Ngọc Phong hai mắt tỏa sáng

“ Địa Long là ma thú cấp ba trung kỳ đấy, tương đương với người có tu vi lục
tinh khí hồn, con chỉ mói có bát tinh khí linh mà thôi, sao mà tự tin thế, có
dám chắc giết được nó hay không” Kiều Anh mỉm cười nhìn Ngọc Phong

“ Cái này thì Kiều Anh a di không cần lo, tuy tu vi của tiểu Phong chỉ có bát
tinh khí linh nhưng lực lượng thân thể của hắn hiện nay là vô cùng lớn, sau
hai năm miệt mài tu luyện Long Lực công, một quyền của hắn đã có uy lực tám
tấn rồi đấy, nếu dùng hết sức cũng có thể nâng vật có khối lượng mười một tấn
chứ chẵn chơi” Tinh Tinh tự hào nói

“ Đúng vậy đó mẹ, con ma thú cấp ba con chỉ cần vài quyền là có thể giải quyết
gọn gàn rồi, với lại Mai Hoa Kiếm Pháp con cũng đa tu luyện tới thức thứ năm
Tàn Hoa rồi, con nắm chắc trăm phần trăm!” Ngọc Phong vẻ mặt tự tin vô cùng

“ Con tự tin quá thể, coi chừng lọt hố khi nào không biết đấy!” Kiều Anh xì
một tiếng, bộ dạng câu hồn đoạt phách, nếu có nam nhân trưởng thành khỏe mạnh
mà trông thấy hành động này của nàng chắc chắn sẽ phun máu mũi bất tỉnh nhân
sự tại chỗ. ( Đúng là gái một con…, à mà thôi!!!)

“ Thế rốt cuộc bọn rồng mặt ngu, à không, bọn Địa Long ấy sống ở đâu?” Tinh
Tinh chớp chớp mắt hỏi

“ Cái này thì ta cũng không biết nữa, ta chỉ nhớ man mán là nó định cư trong
Bạch Vân sơn mạch mà thôi, còn vị trí chính xác ở đâu thì không biết, hihi”
Kiều Anh gãi đầu cười quyến rũ.


Bất Tử Nhãn - Chương #38