Người đăng: QuytSweet
Một khu vực khác của lăng mộ
“ Huyết Danh, hình như bản mặt của ngươi không tốt lắm nhỉ, có cần tỷ tỷ diều
người hay không” một mĩ phụ có làn da màu cổ đồng dáng người hoang dã đang
liếc mắt đưa tình với Huyết Danh
“ Ta nghĩ bộ dạng hiện nay của hắn không thể thỏa mãn ngươi được đâu Xuân Di,
hay là để ta đi, hahaha” một trung niên dáng người khôi ngô to lớn cao đến hai
mét ôm bụng cười nói
“ Đúng vậy, Huyết Danh ngươi hay là đến đây chịu chết đi, đoàn trưởng của
chúng ta sẽ ban cho ngươi cái chết thoải mái hahaha” một trong tám tên dong
binh đứng sau hai người cất tiếng trêu chọc xong rồi cả đám lại cười rộ lên.
Đoàn người này chính là tổ hợp hai tiểu dong binh đoàn Cù Long cùng Nanh Báo
vào lăng mộ trước Huyết Danh, đoàn người khi bước vào có tổng cộng ba mươi hai
người không ngờ khi đi đến lúc này chỉ còn vẻn vẹn lại mười người, mà mỗi tên
cũng chịu các vết thương lớn nhỏ khác nhau. Đối mặt với bọn họ lúc này là hai
người Huyết Danh cùng Mông La, khuôn mặt của hai người hiện nay đều trắng bệch
vì hao hụt linh khí quá độ.
“ Ta không ngờ có ngày hai nhóm tiểu dong binh luôn người sống ta chết như các
ngươi lại có thể đứng chung một tuyến hợp tác với nhau đấy, đúng là khó tin”
Huyết Danh ánh mắt nhìn chằm chằm nhóm dong binh cảnh giác, hắn không ngờ đi
theo bản đồ đến căn phòng cuối cùng này, chỉ một chút nữa thôi bên kia cánh
cửa chính là bảo tàng của lăng mộ lại gặp tổ hợp hai nhóm dong binh Cù Long
cùng Nanh Báo. Bọn hắn đã hoàn toàn rơi vào thế yếu, trước mắt hắn chỉ có hai
sự lựa chọn, bỏ chạy hoặc chết, nếu hắn chọn cách bỏ chạy thì có bảy phần nắm
chắc chạy thoát nhưng bảo tàng lại chắp hai tay dân lên cho kẻ thù, hắn không
cam lòng a.
“ Ngươi đừng có mà mạnh mồm, thấy các ngươi chỉ còn hai người thế này chắc tư
vị bị con Phong Hỏa Song Đầu Xà cắn vui lắm nhỉ hahaha” trung niên dáng người
khôi ngô trêu chọc
“ Đừng có trêu hắn chứ coi chừng hắn về mách cha đó Hắc Tín” mĩ phụ Xuân Di
mỉm cười nói
“ Đúng đúng, cha hắn là đoàn trưởng dong binh đoàn Huyết Lang đó, là cường giả
cửu tinh khí hồn đó, ta sợ quá à” Hắc Tín làm bộ dáng run người sợ xệch
“ Thì ra là các người, tốt, tốt lắm” Huyết Dang đỏ mắt gào lên
“ Tiểu đoàn trưởng, ngài hay là chạy trước đi, ta ở lại tranh thủ chút thời
gian cho ngài, tuy ta chỉ còn lại chút ít linh khí nhưng chắc chắn vẫn cầm cự
được vài phút, chỉ cần ngài sống sót về báo tin cho đoàn trưởng trả thù cho
ta” Mông La thủ thế nói nhỏ với Huyết Danh
“ Nhưng mà bảo tàng!” Huyết Danh do dự, tuy hắn là một con người quyết đoán ác
độc nhưng khi đứng trước một bảo tàng khí tôn có giá trị to lớn như thế hắn
không thể nào có thể quay đầu mà đi
“ Ngài ở lại cũng không thể làm được gì cả, chỉ uổng mạng vô ích mà thôi, tiểu
đoàn trưởng nghe ta mau chạy đi, còn sống vẫn là tốt nhất” Mông La khuyên bảo
“ Thế còn ngươi? Ta không thể bỏ mặc ngươi lại được” Huyết Danh nhíu mày
“ Không cần lo cho ta, tính mạng này của ta là do ngài cứu, chỉ cần sau khi ta
chết ngài trở về cầu xin đoàn trưởng trả thù cho ta cùng các anh em, ngoài ra
cũng đồng thời chăm sóc gia đình của ta luôn, ta hô tới ba ngài hãy chạy nhanh
đi nha”
“ Mông La, ngươi!”
“ Mọi người mau xông lên giết tụi nó, tên Huyết Danh định chạy kìa” Hắc Tín la
lớn
“ Một, Hai”
Huyết Danh quay đầu chuẩn bị chạy nhưng không đợi Mông la đếm đến tiếng thứ ba
cả căn phòng bổng run rinh làm mọi người chao đảo, thuật hình ấn tràn ngập
dưới mặt đất đồng loạt sáng lên. Từng luồn linh khí ngưng đọng như thực chất
phóng ra từ mặt đất đan thành những cái lồng bắt giam tất cả mọi người, tuy
nhiên điều đặc biệt là mỗi một người lại có một cái lồng riêng biệt chụp lên,
không có ai bị giam chung với ai cả.
“ Chào mừng tất cả những nhà thám hiểm đã đến với căn phòng cuối cùng của lăng
mộ, hãy đoán nhận thử thách cuối cùng, Lôi Đài” Một giọng nói vang vọng căn
phòng
“ Ai đó?”
“ Ngươi là ai?”
“ Người nào, mau xuất hiện đi?”
“…”
Tất cả mọi người đưa mắt tìm kiếm xung quanh nhưng không thể nhận ra được âm
thanh ấy bắt nguồn từ đâu
“ Các ngươi không cân tìm kiếm làm gì, ta chỉ là kẻ trông coi lăng mộ này mà
thôi, ta sẽ không hại các ngươi đâu” giọng nói kỳ lạ ấy lại cất lên
“ Nếu ngươi là người trông coi lăng mộ này và không làm hại chúng ta thì tại
sao lại giam giữ chúng ta?” Huyết Danh là người đầu tiên đặt câu hỏi
“ À câu hỏi rất hay, ta xem trọng ngươi rồi đây”
“ Mau trả lời ta đi”
“ Ngươi không sợ ta tức giận sẽ giết chết ngươi hay sao” giọng nói hơi mang
chút tức giận
“ Nếu ngươi muốn giết chúng ta thì đã làm rồi chứ không phải nói chuyện vơi
chúng ta như thế này”
“ Ngươi thông minh đấy”
“ Không cần ngươi khen, hãy nói rõ vì sao lại giam chúng ta, còn thử thách lôi
đài mà ngươi nói là có ý gì” ánh mắt Huyết Danh lóe lên niềm hy vọng, hắn cảm
giác tình thế sẽ bắt đầu thay đổi, tất cả mọi người đều căn tai ra để nghe câu
trả lời
“ À, để ta suy nghĩ thử xem, ta giam các ngươi lại là tại vì, tha thích giam
thì ta giam thôi, các ngươi là gì được ta, cắn ta à, hahaha, nào nào sủa lên
đi, sủa to lên ta nghe nào”
Rầm, tất cả mọi người đều đổ rầm xuống đất chổng chân lên trời, kể cả Huyết
Danh
Mây tên dong binh là đứng dậy nhanh nhất, bọn chúng chửi đổng ầm lên kẻ to mồm
nhất chính là Hắc Tín.
“ Tổ cha mi, đồ con lợn, óc chó, bại
não......................................” ( đã lượt bớt ba ngàn tám trăm hai
mươi lăm chữ)
“ Ngứa tai quá, các ngươi sủa ta không hiểu gì cả”
“ Rốt cuộc thì ngươi muốn thế nào?” Xuân Di bất đắc dĩ nói
“ Ha ha, không đùa nữa, các ngươi nghe cho rõ đây, căn phòng này gọi là Lôi
Đài, các ngươi có tổng cộng mười hai người thí sẽ chia thành sáu cặp đấu, sau
đó những người chiến thắng vòng đầu sẽ tiếp tục tạo thành ba cặp chiến đấu với
nhau, vòng cuối cùng là ba người loạn chiến, trận đấu sẽ chấm dứt nếu có một
người chết hoặc nhận thua, kẻ nhận thua sẽ được ta trực tiếp đưa ra khỏi nơi
này, người chiến thắng cuối cùng sẽ là người đạt được bảo tàng to lớn, trước
hết ta sẽ cấp cho các ngươi mỗi người một viên hồi khí đan để khôi phục linh
khí, lôi đài là công bằng mà, không phải sao haha” giọng nói cất tiếng cười
hắc hắc ghê rợn.
Trong từng cái lồng, trước mặt mỗi người đều xuất hiện một viên đan dược màu
trắng ngà xinh đẹp tỏa hương thơm ngát.
Huyết Danh câm lấy viên đan dược hỏi “ thế chúng ta chia cặp như thế nào?”
“ Đó là ngẫu nhiên, các ngươi có mười phút để khôi phục linh lực, bắt đầu!”
Không có câu hỏi nào nữa, mọi người ngay lập tức xếp bằng ngồi xuống nuốt viên
đan dược bắt đầu khôi phục linh khí, bởi vì chọn đối thủ là ngẫu nhiên nên ai
ai cũng muốn mình có thể gặp may mắn và sống sót đến cuối cùng, không có một
ai nghi ngờ đan dược có độc, bọn chúng cũng không ngu đến thế.
Mười phút trôi qua nhanh chóng, giọng nói đó lại một lần nữa vang lên “ hết
thời gian, bắt đầu bắt cặp”
Tiếng nói vừa chấm dứt, các cai lồng linh khí tự phân chia xác nhập vào nhau
tạo thanh sáu cái lồng to lớn bằng một sân bóng rổ
………………..
Huyết Danh đấu với một tên dong binh tứ tinh khí linh
Mông La đấu với một tên dong binh nhị tinh khí Linh duy nhất con sống sót
Hắc Tín đấu với một tên thuộc hạ của mình chỉ có tu vi ngũ tinh khí linh
Xuân Di đấu với một tên thất tinh khí linh
Hai cặp còn lại là một tên tam tinh khí linh đấu với ngũ tinh khí linh và hai
tên thất tinh khí linh đấu với nhau.
………………….
Trong lồng đấu của Huyết Danh, không để đối thủ có thể cất tiếng nhận thua hắn
đã lao lên dùng một chưởng chấn cho một tứ tinh khí linh nát thành tương
“ Khá lắm, rất dứt khoát” kẻ trông coi lăng mộ cất tiếng khen ngợi
Lồng đấu thứ hai, Mông La cũng đã giả quyết đối thủ một cách nhẹ nhành
Lồng đấu của Hắc Tín cùng Xuân Di thì tương tự nhau cả hai tên thuộc hạ đều
tuyên bố nhận thua trước khi đánh
Hai lồng đấu còn lại là thảm thiết nhất, lông đấu thứ năm tên dong binh ngũ
tinh khí linh thắng thảm với thương tích đầy mình, hai tên thất tinh khí linh
còn lại thì ôm nhau đồng vu quy tận
“ Tiếp tục vòng đấu thứ hai nào, không có hồi khí đan nữa đâu mà đợi haha”
Ba lồng đấu mới lại được xác lập, trong đó may mắn nhất là Mông La bởi vì hai
tên thất tinh khí linh đều chết nên cai lồng của hắn chỉ có một người. Hai cái
lồng còn lại lần lược là, Huyết Danh đấu với Xuân Di, Hắc Tín đấu với tên ngũ
tin khí linh bị trọng thương.
Sau khi trận đấu bắt đầu, tên ngũ tinh khí linh trực tiếp nhận thua còn Hắc
Tin thì cười toét cả mang tai, hắn hiện nay vẫn bảo toàn thực lực đỉnh cao,
trong khí tên Mông La kia chỉ là ngũ tinh khí linh, còn Huyết Danh sẽ có một
trận đấu thảm thiết với Xuân Di, cho du ai thắng cũng chắc chắn là thắng thảm,
bảo tàng khí tôn xem như đã nằm trọn trong túi hắn rồi.
Trong lồng đấu còn lại Huyết Danh và Xuân Di đang đối mặt với nhau, không ai
chủ động tấn công trước
“ Xuân Di, ta khuyên ngươi hãy chủ động nhận thua đi thôi, không cần phải bỏ
mạng ở đây, ngươi có cố gắng mấy cũng chỉ tiện nghi cho Hắc Tín mà thôi” Huyết
Danh mỉm cười nói
“ Như thế càng không phải tiện nghi cho ngươi sao” Xuân Di mỉm cười mị hoặc
“ Tất nhiên là không, sau khi đoạt được bảo tàng ta sẽ chính thức là đoàn
trưởng Huyết Lang dong binh đoàn, cả thành Vụ Đô khi đó phải cuối đầu trước
sức mạnh của ta, mà ngươi tương lai sẽ trở thành thành chủ phu nhân, vợ của
ta, Huyết Danh ta thề với trời nói là làm” Huyết Danh nắm tay đưa lên cao thề
thốt
“ Lời thề của ngươi mới là không đáng tin nhất, tới đi xem ai hơn ai, chưa
đánh thì chưa chắc ta đã thua ngươi đâu!” Xuân Di dứt lời liền thủ thế vận
công, hai tay kết ấn phức tạp “ xuân du mộc thuật, cỏ xanh”
Dưới mặt đất bổng nhiên mọc lên um tùm cỏ xanh lan rộng khắp lồng giam.
Huyết Danh hai mắt híp mắt quan sát, hắn vẫn đứng yên bất động tuy nhiên linh
khí huyết sắc đã bắt đầu tuông ra từ cơ thể hắn “ để ta xem thử trình độ ngươi
tới đâu mà tự tin thế”
“ Ngươi cứ xem thoải mái, xuân du thiết thảo” Xuân Di hét lớn, tất cả các ngọn
cỏ mà cô tạo ra đều đồng loạt hóa thành kim loại nhọn hoắc dựng thẳng lên trời
“ Hừ” Huyết Danh hừ lạnh bật người lên không trung tránh né
“ Chưa hết đâu, xuân du mộc thuật thiết thảo trói buộc” vô số thiết thảo xoắn
lại với nhau tạo thành mười đoạn dây mây chi chí gai nhọn vụt lên trói chặc
đường lui của Huyết Danh
“ Ngươi chỉ có thế thôi à, Huyết Ti, phá” Huyết Danh xoay tròn trên không quát
lớn, linh khí bao quanh cơ thể cũng xoắn lại với nhau tạo thành vô số huyết ti
nhỏ bé cuốn theo chiều quay của hắn cắt đứt tất cả dây mây đến gần
Trong lúc Huyết Danh đang xoay tròn chống đỡ, Xuân Di luồn tay vào túi áo lấy
ra một lọ thuốc màu đen ném mạnh vào Huyết Danh, ngay sau đó lọ thuốc cũng bị
các huyết ti cắt đứt thành mảnh nhỏ văng ra vô số bột phấn màu trắng
“ Là độc dược, đồ đàn bà âm hiểm” Huyết Danh không để ý hít vào một lượng lớn
chất độc làm hắn phân tâm rơi xuống mặt đất, phụt phụt phụt phụt, đón chờ hắn
phía dưới là chi chít thiết thảo nhọn hoắc dài mười lăm cm liên tiếp xuyên
thủng bàn chân của hắn
“ AAAAAAA!” Huyết Danh đau đớn gào lên
“ Ngươi đã trúng Xuân du độc do ta tự chế từ Không Thủ Nấm, chắc hẳn ngươi đã
nhận thấy kinh mạch bị tắc nghẽn vận chuyển linh khí khó khăn, giờ thì làm sao
ngươi có thể chắc chắn giết được ta nào?” Xuân Di mỉa mai, cô tiến từng bước
về phía hắn đồng thời rút thanh đoản kiếm giắt bên hông
“ Ngươi đừng tưởng bở, Huyết Hộ Tráo” Huyết Danh nghiến răng kết ấn
“ Đừng hòng, xuân du mộc thuật, thiết thảo trói buộc” mười đoạn dây mây chi
chít gai ngọn vọt lên trói chặt cơ thể của Huyết Danh lại đồng thời cắt đứt
quá trình kết ấn của hắn.