Vương Miện Vương Giả


Người đăng: QuytSweet

“ Rồi, nghe rồi, bé cài mồm lại giùm cái, thủng màng nhỉ của ta” Ngọc Phong ôm
hai tai lăn lộn trên mặt đất hét lên

“ NGHE CHƯA!!!!!!!!!!!!” khí linh vẫn tiếp tục hét

“ RỒI, NGHE RỒI, NGHE QUÁ RÕ LUÔN!!” Ngọc Phong buồn bực sắp khóc

“ Ừ nghe lọt rồi thì tốt!!” khí linh gật đầu thỏa mãn tuy chúng ta không thể
thấy đầu của nó

“ Thế khí Vương đó, ngài ấy còn sống không?”

“ Không biết đây là lăng mộ na còn hỏi, óc trâu”

“ Chứ ngươi nói cường giả sau khi chết có thể tồn tại dưới dạng linh hồn mà,
chính miệng ngươi nói chứ ai” Ngọc Phong bực mình

“ Ta có nói hả!”

“ Có nói” Ngọc Phong nhấn mạnh

“ Thế vậy chắc ta nói sai rồi đó, hihi” khí linh cười giễu cợt

“ Ngươi giỡn mặt với ta hả?” lúc này đến lượt Ngọc Phong gào lên

“ Đúng vậy ta giỡn mặt với ngươi đó, thì sao, ngươi cắn ta à” khí linh khinh
thường nói

“ Tên khí linh mất dạy, ngươi có ngon thì xuống đây, xuống đây đấu tay đôi với
ta!” Ngọc Phong chỉ ngón tay lên nóc Phòng chửi đổng

“ Ngươi bệnh lâu năm mà giấu à, đã nói ta là một linh hồn rồi, làm sao mà solo
với ngươi được” khí linh tiếp tục chọc tức Ngọc Phong

“ Solo là cái mẹ gì, ta không biết, ngươi là linh hồn cũng được, là ma cũng
được, mau bước xuống đây cho ta” Ngọc Phong càng lúc càng bực mình, hắn chưa
bao giờ mà tức điên đến thế này.

“ Solo mà cũng không biết, solo nói theo dân thành thị là đánh nhau một với
một đó thằng nhà quê”

“ Ta sống ở một tiểu thành thị đó nhé, không không được đổi chủ đề, ngươi mau
xuống đây” Ngọc Phong không cho là đúng

“ Đã nói ta là linh hồn rồi mà cái thằng óc trâu này, làm sao mà xuống được,
người đừng có ngu quá đáng vậy chứ chừa cho người khác ngu với” khí linh cảm
thán

“ Ngươi thật không xuống được?” Ngọc Phong gãi gãi đầu có vẻ nghi ngờ

“ Thật, không xuống được” khí linh xác nhận

“ Chắc chắn không xuống được” Ngọc Phong lại hỏi

“ Chắc chắn”

“ Chắc chắn thật không” Ngọc Phong lại hỏi lần nữa

“ Thật, mà sao ngươi nhây quá vậy, đã bảo không xuống được là không xuống
được”

Ngọc Phong liếc mắt nhìn thuật hình ấn đang phát sáng trên trần nhà hít sâu
một hơi rồi chỉ thẳng lên mà chửi, chỉ cần biết là chửi hết không giữ lại cái
gì, hắn lôi cả tổ tông mười tám đời ra mà chửi luôn, hắn biết trong những lời
khí linh đã nói, ít nhiều có những sự thật chứ không phải hoàn toàn là giả
dối, ngoài ra hắn biết rằng khí linh rất mạnh, cực kỳ mạnh, mạnh nhất trong
những người hắn đã từng gặp nên khi xác nhận khí linh không xuống được thì hắn
còn sợ cái vẹo gì nữa “ ta x con mẹ mi………”

Nhưng khác với lần trước lần này khí linh không có phản ứng gì nhiều cả.

“ Này ngươi mệt chưa?” đợi giọng của Ngọc Phong hơi yếu đi, khí linh hỏi sau
đó lại bồi thêm một câu “ nếu chưa mệt thì chửi tiếp đi, ta đang nghe hay lắm”

“ Cái con.................”

Sau mười phúc chổng mông mà chửi trước cái bản mặt đê tiện của khí linh, Ngọc
Phong hai tay chống đầu gối thở từng ngụm chào thua “ éo chửi nữa, mệt ~!”

“ Sao ngươi xuống sức nhanh thế, sinh lý yếu à! Cũng phải nhóc con cùng lắm
chỉ mười ba tuổi mà thôi, tinh lực đâu ra haha” khí linh cười sảng khoái

“ Rốt cuộc ngươi có nói cho ta biết ngươi là cái vẹo gì hay không, khí linh
hay linh hồn” Ngọc Phong bất lực nhìn trần phòng hỏi

“ Hết giờ chơi rồi, thí luyện trọng lực tầng ba bắt đầu, ngươi tự lo đi nhá,
nếu sống sót thì ta sẽ nói thật cho ngươi biết, baiiiii ~” Khí linh vức lại
một câu xong lặng mất

“ Tên chết tiệt này!” Ngọc Phong gao lên sau đó chú ý quan sát động tỉnh xung
quanh nhưng dường như căn phòng không có gì là thay đổi cả.

Tuy nhiên khí Ngọc Phong dịch chuyển bước chân thì ÙNG, miệng của các khuôn
mặt điêu khắc trên tường đồng loạt mở ra, bên trong là một cái lỗ đen ngòm sau
đó vô số tả đá hình tròn được bắn ra tấn công Ngọc Phong, VÚT VÚT, Ngọc Phong
biến đổi thân pháp nhanh chóng tránh né các tả đá đang bắn tới. ẦM ẦM ẦM, các
tảng đá va chạm vào nhau hoặc va chạm vào sàn nha phát ra những tiếng nổ kinh
thiên, căn phòng cũng vì thế mà rung rinh liên hồi

“ Dính một quả thôi là chắc chắn toi đời” Ngọc Phong đổ mồ hôi ướt áo liên tục
tránh né

Sau mười lăm phút giằng co các tảng đá bắn ra mới chấm dứt, Ngọc Phong cả
người ướt đẫm mồ hồi, cái này không phải hắn vận động quá độ mà là hắn vài lần
suýt chút nữa là đi đời, hắn thở phào “ may mà cũng xong tầng này rồi, con hai
tầng nữa mà thôi”

Ngọc Phong vừa dứt lời, nền căn phòng lại sáng lên các thuật hình ấn vô cùng
phức tạp, còn nhiều hơn lúc trước, trọng lực căn phòng bổng gia tăng lên tám
lần. Vì không có chuẩn bị trước, Ngọc Phong bị hút chặt xuống mặt đất, bổng
VÚT, lại một tảng đá bay tới tấn công, ẦM, Ngọc Phong liền lăn mình tránh
thoát trong gan tất, hắn quay đầu nhìn lại tảng đá mằn chễnh chệ tại vị trí
lúc nãy mà lạnh toát xương sống “ may mà mình phản ứng nhanh”.

VÚT VÚT VÚT, lại có vô số tảng đá phá không lao vào Ngọc Phong

“ Không xong” Ngọc Phong nghĩ thầm, trọng lực gia thân lên hắn bây giờ đã lên
tới tám lần cho dù được nâng cao sức lực cùng tu vi khi hoàn thành tầng thí
luyện số hai cũng chỉ giúp hắn miễn cưỡng hoạt động thân mình như bình thường
mà thôi chứ không linh hoạt được nữa, hắn bây giờ chỉ có nước chờ chết.

“ Ngươi phải làm như thế nào đây hả nhóc con?” Khi linh hiện đa nhập vào một
khuôn mặt điêu khắc trên tường quan sát Ngọc Phong, nếu ai có thể quan sát mặt
hắn thì sẽ nhận ra biểu hiện của hắn bây giờ không còn đê tiện như trước mà là
trịnh trọng.

Nhìn tảng đá hình cầu phóng to trước mặt, một tia tinh quang xẹt qua đầu Ngọc
Phong, hắn rút thanh thiết kiếm nhắm vào tảng đá mà tấn công “ Khai Hoa”.

“ Ngu ngốc, tảng đá đó làm từ Vân Thạch đến khí binh cấp năm còn không thể
chém vỡ nói nhi đên cây kiếm cùng đó, hay là ta đã đánh giá hắn quá cao rồi”
khí linh lắc đầu ngao ngán

Ken, một tiếng va chạm thanh thúy, thiết kiếm của Ngọc Phong chỉ lưu trên tảng
đá một vết tích nhàn nhạt chứ không thể phá vỡ nó tuy nhiên quỹ tích của tảng
đá đã hoàn toàn bị thay đổi, nó chuyển hướng chệch về bên phải một chút lướt
nhanh qua người Ngọc Phong rồi rơi ầm xuống mặt đất.

“ OH, nhóc con có thể dùng chiêu thức để làm chệch hướng vân thạch, rất thông
minh” khí linh gật gù khen ngợi

“ YE! Không ngờ nó lại có hiệu quả tốt đến như vậy” Ngọc Phong nhảy cẩn lên
vui sướng, trong lúc nguy cấp hắn đã nãy ra một ý nghĩ là dùng Mai Hoa kiếm để
chuyển hướng tảng đá, hồi còn luyện tập tại Xuân Phong cốc hắn cũng đã dùng
biện pháp này để hái hoa khi trời đang có gió to cánh hoa lắc léo không ngừng
không ngờ hiện nay lại có thể áp dụng trong tình huống này, bình tĩnh tấm trí
hắn lại tiếp tục xuất kiếm làm chuyển hướng tất cả những tả đá tấn công mình,
nếu trong trọng lực cao như thế này hắn không thể di chuyển tự do nhưng xuất
kiếm liên tiếp là không thành vấn đề.

Ngọc Phong xuất kiếm liên tục “ khai hoa, phong hoa, xiên hoa” kiếm ảnh tung
bay không ngừng, các tảng đá cứ bay về phía hắn xong rồi như bị dẫn dắt bay về
hướng khác tránh vị trí của hắn ra, sau khoảng ba mươi phút tảng đá cuối cùng
cũng va vào đất, lấy vị trí Ngọc Phong làm trung tâm xung quanh hắn có vô số
tảng đá lớn nhỏ chất đầy đất, căm phòng rộng lớn bây giờ đã phủ đầy bi đá. ÙNG
ÙNG ÙNG, tất cả các khuôn mặt trên trường đều đồng loạt khép miệng lại, thuật
hình ấn trên sàn nhà lại sáng lên kéo các tảng đá xuống phía dưới như bùn lún
sau đó lại tắt liệm, căn phòng trở về trạng thái ban đầu.

“ Cuối cùng cúng xong, tuy không hao tổn linh khí lắm nhưng tê hết cả hai tay”
Ngọc Phong buôn kiếm xoa bóp hai bàn tay đau nhức rướm máu. Đồng thờ từ dưới
sàn nhà vô số luồn sáng màu bạc tuôn ra nhập vào người Ngọc Phong, hắn ngay
lập tức đã tọa tu luyện. Nguồn năng lượng này lại lớn gấp hai lúc trước, sau
hai phút nhập định, Ngọc Phong mở bừng mắt đứng dậy, vết thương trên tay cũng
khỏi hoàn toàn, tu vi của hắn đã tiến tới một bước đến tam tinh khí linh trung
kỳ rồi, sức mạnh cơ bắp cũng tăng một mảng lớn, hắn hiện nay có thể nâng được
một tấn rưỡi mà không cần dùng nhiều sức lắm.

“ Hà Hà, chúc mừng ngươi đã thông qua thí luyện trọng lực tầng thứ ba, ta
không ngờ đấy” thuật hình ấn trên trần nhà lại phát sáng, khí linh cất tiếng
chúc mừng

“ Chuyện ngươi không biết còn nhiều lắm” Ngọc Phong khịt mũi

“ Tốt lắm đừng có lên mặt với ta nhóc con, nếu tính theo tuổi người thì hiện
nay ta đã năm trăm tuổi rồi đấy, biết điều chút đi” khí linh bất mãn

“ Khí linh mà cũng tính tuổi á?” Ngọc Phong giật mình

“ Chứ ngươi tưởng khí linh bọn ta bất tử chắc, bọn ta cũng già đi và chết chứ
bộ” Khí linh giải thích

“ Thế ngươi nếu so với con người thì được bao nhiêu tuổi, người trưởng thành
hay trung niên” Ngọc Phong thắc mắc

“ Ngươi biết chuyện này để làm cái gì, thế rốt cuộc ngươi có muốn biết khí
linh là gì hay không, chỉ có mười lăm phút giải lao thôi đấy” Khí Linh lãng
tránh câu hỏi của Ngọc Phong

“ Muốn, muốn” Ngọc Phong liên tục gập đầu

“ Nói lại một chút, linh binh khác khí binh ở chỗ là nó có linh hồn” khí linh
bắt đầu giản giải

“ Cái này người nói rồi” Ngọc Phong cắt lời khí linh

“ Im lặng nghe ta nói đừng có chỏ cái mỏ dô, nghe này đừng có chắt lời ta. Nói
tới đâu rồi nhỉ, à, linh binh khác khí binh ở chỗ là nó có linh hồn, linh hồn
của linh binh có hai loại, thứ nhất là khí khí sĩ cấp cao luyện chế khí binh
dung hợp một linh hồn của ma thú hoặc của một cường giả đã chết tạo nên linh
binh tuy nhiên loại linh binh này chỉ là hàng tạp phẩm, những oán niệm của ma
thú hay người chết sẽ ám ảnh lên linh binh làm lu mờ đầu óc của người sử dụng,
loại thứ hai là khí sĩ luyện chế một thanh khí binh cấp năm có tính chất tăng
trưởng”

“ Có tính chất tăng trưởng là như thế nào?” Ngọc Phong hai mắt lấp lánh hỏi

“ Sao người có cắt lời ta hoài vậy, IM” khí linh gào lên tức giận

“ Rồi rồi, không cắt lời nữa, ngươi mau mau nói đi” tuy bị khí linh la ó nhưng
khuôn mặt của Ngọc Phong vẫn tươi rói đáp.

“ Hừ, biết điều là tốt, khí binh có tính chất tăng trưởng khác với những thanh
khí binh cấp năm thông thường, nó có thể tiến hóa thành linh binh sau đó sản
sinh ra linh tính, đó chính là loại linh binh thứ hai, ta cũng nằm trong loại
linh binh này, ngươi có câu hỏi gì không?” khi linh hỏi

“ Thế xem ra Vương giả khí Vương kia chính là chủ nhân của ngươi rồi” Ngọc
Phong kết luận

“ Đúng thế, chính ngài ấy đã dưỡng dục ra ta, đối với ta ngài ấy như là cha mẹ
vậy cho nên ngươi không bao giờ được xúc phạm ngài ấy nữa, nghe không” giọng
khí linh khi nói về chủ nhân tràng ngập yêu thương cùng tưởng nhớ.

“ Này, thế Vương giả ấy, tiền bối ấy chết thật rồi à, vô lí nhỉ, ngươi là khí
linh mà còn chưa chết làm sao một cường giả như ngài ấy chết được, hết sức vô
lý”

“ Có gì mà vô lý, thật ra ngài ấy có khả năng bảo toàn linh hồn để sống tiếp,
đến cấp bậc như ngài ấy rồi việc trọng tu thân thể cũng không quá khó, tuy
nhiên vì để cho ta không loạt vào tay của kẻ thù ngài ấy đã dùng hết sức mạnh
cũng như linh hồn lực để liều chết cuối cùng tan thành tro bụi, về cõi vĩnh
hằng” giọng khí linh hơi đượm buồn

“ Ngài ấy có tu vi khí Vương cơ mà làm sao mà bị giết thế được, kẻ thù của
ngài ấy mạnh lắm à?” Ngọc Phong dường như không nhận ra sự khác biệt cảm xúc
của khí linh mà vẫn hỏi tiếp

“ Đúng vậy, khí Vương cũng chia thành nhiều đẳng cấp khác nhau gồm, Thanh Đồng
Vương, Thiết kim Vương, Bạch Ngân Vương, Hoàng Kim Vương, Bạch kim Vương, Kim
Cương Vương và siêu cấp Chí Tôn Vương, kẻ thù của chúng ta chính là một cường
giả Chí Tôn Vương trong khi cả ta và chủ nhân chỉ có tu vi Hoàng Kim Vương
cùng Bạch Kim Vương”.


Bất Tử Nhãn - Chương #22