Trấn Lột


Người đăng: QuytSweet

Bên trong Vạn Bảo Các, vài vị lão sư đang kiểm kê danh sách vật phẩm bên trong
các, ánh mắt nhìn ra trận hỗn chiến ngoài cổng, ý cười nồng đậm nói

“ Bọn lão sinh và đám tân sinh lại đánh nhau rồi!”

Một vị lão sư khác cũng cười gật đầu

“ Chuyện thường như ở chợ, cứ để đám tân sinh bị dạy dỗ một trận đi, hạ bớt
nhuệ khí của chúng nó lại, như thế mới có lợi cho tương lai của chúng”.

Một vị lão sư đầu trọc lóc thầm cảm khái, ánh mắt nhìn ra ngoài vô cùng xa
xăm, nói

“ Thật hoài niệm a, nhớ lại mấy chục năm trước, ta cũng là tân sinh, một mình
chống lại hơn chục vị lão sinh, cũng ngay tại cái cổng này, một mình ta oanh
oanh liệt liệt dùng tu vi Ngũ Tinh Khí Hồn đánh bay hết đám lão sinh Cửu Tinh
Khí Tông, một đường huyết tanh thẳng tiến vào bên trong. Đúng là một thời
thiếu nhiên anh hùng khó quên!”

“ Phi, anh hùng cái đầu ngươi, hôm ấy ta cũng là có mặt ở đó với ngươi, sao ta
không thấy khí khái anh hùng hiên ngang của ngươi nhỉ. Ta còn nhớ lúc đó đám
huynh đệ đều lao đầu vào chiến đấu hết rồi, chỉ có mình lão già ngươi là đứng
ở ngoài hò hét cổ vũ vô cùng khí thế, đợi cho đến khí chúng ta bị đánh đếm bầm
dập cả người thì liền chẵn thấy bóng dáng ngươi đâu, phải nói là chạy phi
thường nhanh.”

Một vị nữ lão sư đứng tuổi nghe vậy liền che miệng cười khúc khích

“ Ta nói này lão trọc, có một câu chuyện mà ngươi nổ hết năm này qua năm khác,
bộ không thấy nhục sao?”

Vị lão sư đầu trọc xoa xoa cái đầu bóng lưỡng của mình, nhìn vị nữ lão sư kia
cười vô cùng đắc chí

“ Đổi được tiếng cười mĩ nhân, nhục mấy ta cũng chịu!”

………………………………

Lại nói bên ngoài Vạn Bảo Các, đám lão sinh vùng tân sinh đánh ra sao thì
đánh, Ngọc Phong vẫn là một bộ dạng nhàn vân nhã hạc bước chân qua từng người,
một đường đi vào trong các.

“ Đứng lại!”

Đột nhiên một tiếng hét lớn vang lên, Võ lão đại nhanh chóng đi đến, khoanh
tay trước ngực chặn đường Ngọc Phong lại, bộ dạng vừa chính trực lại vừa xi mê
nói

“ Người đẹp, đi đâu thế?”

Ngọc Phong chớp mắt, trả lời ngắn gọn

“ Vào trong!”

Nói rồi Ngọc Phong liền bước sang trái một bước, tránh qua người Võ lão đại mà
đi. Bất quá vẫn là bị Võ lão đại chặn đường lần nữa, hắn nhe hàm răng trắng
sáng, cười tươi nói

“ Người đẹp, tuy nàng đẹp thật nhưng nếu muốn vào trong vẫn phải là tuân theo
quy định đi, giao nộp mười điểm Tinh Vân liền cho qua!”

Ngọc Phong ngạc nhiên

“ Còn có quy định này sao?”

Bổng nhiên một tên tân sinh bị đáng văng qua bên này, nhìn Ngọc Phong hét lớn

“ Bạn học, đừng có nghe hắn, làm gì có quy định chó má nào như thế chứ? Hắn
đây là đang trấn lột chúng ta đấy, ây da….ngươi đánh vào đâu thế hả, đừng có
đánh tiểu đệ đệ của ta, ây da….đau!”

Ngọc Phong nghe lời thiếu niên này, vẻ mặt cũng chẵn biến đổi bao nhiêu lại
nhìn Võ lão đại, cười hỏi

“ Hắn nói là thật sao?”

Võ lão đại khoanh tay trước ngực, hất cằm lên, bộ dạng có chút lưu manh hống
hách nói

“ Đúng vậy đó, nể tình cô em bộ dạng xinh đẹp, đại ca đây giảm giá cho mười
phần trăm, chỉ lấy chín điểm Tinh Vân thôi, thế nào?”

“ Nếu ta không đưa thì sao?” Ngọc Phong lại hỏi

Võ lão đại cười cười, xoa xoa nắm tay nói

“ Nếu không đưa cũng được, chỉ là sau đó khuôn mặt của cô em sẽ không còn
được….aaaaaaaaaaa!”

Võ lão đại còn chưa nói hết câu liền hét thảm một tiếng, bay cái vèo vào bên
trong Vạn Bảo Các, cơ thể nằm dưới đất co rút như con tôm, không ngừng rên rĩ
đau đớn.

Ngọc Phong phủi nắm tay, mỉa mai một tiếng rồi nhàn nhã bước vào trong các
trước ánh mắt kinh ngạc của cả đám tân sinh lẫn lão sinh.

“ Này, chuyện gì vừa xảy ra vậy, ta vừa mới thấy một cái bóng bay vút vào bên
trong a!”

“ Hình như là Võ lão đại bị người ta đánh bay, chính là cô gái kia, chính mắt
ta nhìn thấy nàng một quyền đánh bay Võ lão đại nha!”

“ Nhìn lạ quá, sao ta chưa từng nhìn thấy nàng lần nào nhỉ, với sắc đẹp như
thế này chắc chắn là phải nổi tiếng từ lâu rồi mới đúng”

“ Cái đệt, chẵn lẽ lại là tân sinh năm nay? Không phải mấy tiểu quái vật kia
đều tiến nhập nội môn rồi hay sao? Làm sao lại để sót một con quái vật ở lại
vậy?”

Ngọc Phong đương nhiên là không để tâm mấy lời bàn tán xôn xao ở bên ngoài,
một đường thẳng tiến vào bên trong, nhàn nhã bước qua cơ thể Võ lão đại, đi
đến trước cái quầy lớn bằng gỗ, đối diện một vị lão sư tóc bạc, lễ phép cất
tiếng hỏi

“ Chào lão sư, xin hỏi ở Vạn Bảo Các có gốc Lôi Vân Long Thảo nào không vậy?”

Vị lão sư tóc bạc cũng không trả lời ngay mà đưa ánh mắt thoán đánh gia Ngọc
Phong từ trên xuống dưới một lượt, vuốt vuốt chồm râu hài lòng đáp

“ Ngươi chờ một lát!”

Nói rồi vị lão sư tóc bạc cầm lấy một tấm thẻ bài trên bàn, khởi động trận
pháp bên trên làm hiện ra một danh mục hàng vạn đồ vật, bắt đầu tìm kiếm. Sau
một lúc, vị lão sư tóc bạc mới lắc đầu, nói

“ Vạn Bảo Các chúng ta hiện nay không có Lôi Vân Long Thảo, loại linh dược
hiếm có này. Bất quá nến là có, giá trị của nó cũng phải là từ hai đến ba trăm
điểm Tinh Vân, ngươi bây giờ có muốn mua, cũng mua không được!”

Ngọc Phong nghe vậy liền có chút thất vọng, bất quá hắn vẫn là bình ổn tâm
thần, nói tiếng cảm ơn vị lão sư kia rồi đi dạo một vòng trong Vạn Bảo Các,
xem thử có thứ gì đáng gia hay không. Mà ngay sau khi Ngọc Phong rời đi, mấy
vị lão sư liền tụm lại một chỗ, to to nhỏ nhỏ bàn luận việc gì đấy, nghe loáng
thoán hình như có liên quan đến Ngọc Phong và gã Võ lão đại kia.

Lại dạo hết một vòng Vạn Bảo Các mất hơn nửa giờ, Ngọc Phong chỉ có thể cảm
khái về độ giàu có đến nứt tường đổ vách của Bạch Vân học viện, bên trong cái
Vạn Bảo Các này, đồ vật giá trị nhiều vô số kể, thật sự là giá trị liên thành,
phú khả địch quốc. Ngọc Phong nhìn vào là hai mắt lấp lánh, thèm muốn không
thôi, có điều hắn liền ép ngay cái ý nghĩ điền rồ ấy xuống.

Cuối cùng Ngọc Phong vẫn là không tìm được thứ gì có ích đối với hắn lúc này,
bèn dùng năm điểm Tinh Vân đổi lấy một khối Hải Thần Thạch, trở về sửa chữa
lại Hải Lam Kiếm bị đứt đoạn của hắn.

Thời gian Ngọc Phong ở bên trong Vạn Bảo Các cũng không ngắn nhưng đến khi hắn
ra ngoài thì bên ngoài vẫn là đông nghịt người, nhìn sơ qua hình như là con
đông gấp hai lần lúc trước. Trong đó có đám tân sinh bị đánh đến bầm dập mặt
mũi và nhóm lão sinh của Võ lão đại, lúc này Võ lão đại chính là được một tên
lão sinh diều đứng. Ngoài ra còn có hơn hai ba chục lão sinh lạ mặt, hình như
là mới vừa kéo đến.

Thấy Ngọc Phong rốt cuộc cũng trở ra, Võ lão đại liền chỉ thẳng vào mặt Ngọc
Phong, hét lớn

“ Đấy, chính cô nàng này lúc nãy đáng lén ta, anh em xông lên!”

Bản thân bị Ngọc Phong một quyền hạ ngục, theo Võ lão đại thấy chắc chắn là do
hắn lơ là cảnh giác nên mới dễ dàng bị Ngọc Phong ra tay đánh lén vào chỗ
hiểm, nếu không liền không thể dễ dàng hạ gục hắn như vậy được. Bản thân Võ
lão đại bình thường đã là nhân vật có số có má ở ngoại viện rồi, hơn nữa còn
có một thân tu vi Cửu Tinh Khí Hồn gần như là sắp đột phá Khí Tông đến nơi,
làm sao có thể dễ dàng thất bại trên tay một Tứ Tinh Khí Hồn như Ngọc Phong
được. Rõ ràng là Ngọc Phong giở trò, chắc chắn là như vậy.

Đám lão sinh nghe vậy liền bùng nổ linh khí, trong ánh mắt không đành lòng của
mười mấy tân sinh, ào ào xông về phía Ngọc Phong, mỗi một đòn đều là sát chiêu
mạnh mẽ. Bất quá bọn chúng vừa lao tới thì Ngọc Phong cũng ra tay, chỉ thấy
thân hình Ngọc Phong bước ra một bước liền biến thành hàng loạt tàn ảnh. Sau
đó từng âm thành ‘bùm bùm’ trầm đục vang lên, theo sao đó là từng thân ảnh như
lá rụng mùa thu nối đuôi nhau bị đáng văng ra ngoài, lăn lông lốc vài vòng rồi
nằm một đống, hoàn toàn bất tĩnh nhân sự.

Chỉ trong vài cái chớp mắt, Ngọc Phong liền giải quyết sạch sẽ đám người bọn
Võ lão đại mà không tốn một tí sức lực, đến cả linh khí hắn cũng chả buồn sử
dụng, cứ thế mà dùng sức mạnh thân thể đánh bay từng người vô cùng dễ dàng.

Ngay lập tức, không gian xung quanh liền lạnh ngắt như tờ, không một tiếng
động, cho dù có là tân sinh hay lão sinh đều là đang trố ánh mắt ngạc nhiên
nhìn Ngọc Phong, tâm trí như phát mộng.

Ngọc Phong lại không hề quan tâm đến bộ dạng của đám người xung quanh, hắn bắt
đầu đến bên cạnh vị trí mấy người Võ lão đại, bắt đầu thu thập chiến lợi phẩm,
mà ở đây chính là điểm Tinh Vân.

Mấy cái quy tắc ngầm trong học viện này hắn đều là nắm được từ tập tài liệu mà
Ngưu Mông đưa cho nên cũng không cảm thấy lạ lẫm cái gì, sau khi thu dọn hết
hai mươi mấy người, đoạt được hơn năm trăm điểm Tinh Vân, Ngọc Phong mới thỏa
mãn mà tiêu sái rời đi.

Ngọc Phong một khi đã đoạt là chắc chắn sẽ đoạt sạch sẽ, cho nên trong những
tấm thẻ của đám người Võ đại ca hiện giờ đều không còn lại bất cứ một điểm
Tinh Vân nào, chính thức rơi vào hoàn cảnh nghèo kiếp xác. Không biết đợi đến
khi bọn chúng tỉnh dậy sẽ có cảm tưởng như thế nào đây?

Đợi cho đến khi Ngọc Phong đã đi xa, đám tân sinh và lão sinh ở đây mới kịp
hồi thần lại, rồi ngay sau đó cả không khí như vỡ òa, tiếng kinh ngạc, tiếng
hít sâu, tiếng sợ hãi, tiếng cảm thán, tiếng kêu la đồng loạt vang lên.

Chỉ trong buổi chiều hôm ấy, một tin đồn lan tràng khắp học viện Bạch Vân với
tốc độ chóng mặt. Học viện Bạch Vân không biết từ đâu xuất hiện một tiểu ma nữ
thích cướp của đánh người, nàng có sức lực kinh thiên, một mình chắp cả đám
người vẫn dễ dàng chiến thắng, nàng rất độc ác, một khí ra tay liền khiến
người khác nằm viện mấy tuần không xuống giường được, nàng rất tham lam, sau
khi đánh đã tay liền sẽ cướp sạch, lấy sạch tất cả, đến cả cái quần lót cũng
không tha.

Khuyến cáo, không nên ra đường vào ban đêm, không nên đi loạn vào ban ngày,
không nên bắt chuyện với gái lạ, nhất là gái đẹp, và nhất là không nên bày trò
chận đường trấn lột. Nếu không, ai biết được hôm ấy bạn không may liền gặp
phải ma nữ, tính mạng chắc chắn là còn nhưng cuộc sống sau này chắc chắn là sẽ
tối tăm mịt mù, không thấy ngày mai.

……………….

Tối hôm đó, Ngọc Phong cuối cùng cũng đợi được Tiểu Ái ở dưới kí túc xá và đưa
hai bình đan dược cho nàng.

“ Tiểu Ái, hai loại đan dược này, viên màu xanh là Tịnh Điền Hải Đan có tác
dụng khôi phục đan điền khô kiệt của muội, viên màu trắng là Thông Điền Đan
dùng để mở khóa đan điền.

Hai loại đan dược này, muội dùng Tịnh Điền Hải Đan trước, mỗi ngày dùng một
viên, tổng cộng ba mươi viên cho ba mươi ngày, sau đó bắt đầu thúc đẩy Thiên
Minh Luân Nhật Công hút linh khí vào đan điền càng nhiều càng tốt.

Đợi cho đến khi đan điền khôi phục lại bình thường rồi thì muội hẳn dùng Thông
Điền Đan, mỗi tuần dùng một viên từ từ từng chút một khơi thông đan điền bị
bịt kín, trong này có tất cả tám viên, tính ra là hai tháng thời gian.

Nếu ta tính không sai thì sau ba tháng điều trị, đan điền của muội sẽ giống y
như người bình hường, hoàn hảo vô khuyết”.

Tiểu Ái hay tay vui mừng, cẩn thận nhận lấy hai bình đan dược cất vào, khuôn
mặt hưng phấn đến đỏ cả lên

“ Cảm ơn Phong ca ca, huynh đúng là tốt với muội nhất!”

Ngọc Phong thấy Tiểu Ái vui cũng vui theo, khẻ xoa loạn mái tóc của nàng, cười
nói

“ Trong khoản thời gian ba tháng này, muội cứ cố gắng chú tâm vào việc tu
luyện, có cái gì không hiểu thì đi tìm mấy vị lão sư. Đợi cho đến khi đan điền
của muội khôi phục lại hoàn toàn, ta sẽ dẫn muội đi làm nhiệm vụ. À mà còn mấy
cái điểm Tinh Vân, muội chắc là biết công dụng rồi nhỉ”.

Tiểu Ái gật đầu

“ Biết ạ, điểm Tinh Vân có thể đổi được rất nhiều tài nguyên tu luyện nha, chỉ
có điều muội mới chỉ có mười điểm Tinh Vân thôi, cũng không nỡ sài. Kiếm điểm
Tinh Vân đúng là khó nha, hiện giờ lại không thể làm nhiệm vụ được ”.

“ Muộn muốn biết cách lấy điểm Tinh Vân nhanh không?” Ngọc Phong mỉm cười thần

Hai mắt Tiểu Ái liền sáng rực, nhanh nhảu hỏi

“ Cách gì vậy?”

Ngọc Phong cười cười, lấy ra tấm thẻ của mình giơ lên trước mặt Tiểu Ái

“ Thấy gì không, mới chỉ một ngày huynh liền kiếm được năm trăm điểm rồi này.
Cái này chính là cướp được của bọn lão sinh đấy, muội cứ làm như ta, đi ngoài
đường thấy thằng nào ngứa mắt liền đánh nó, sau đó cướp điểm Tinh Vân về là
được. Ta có tính sơ qua rồi, mỗi lão sinh trung bình sẽ có khoản mười một đến
mười lăm điểm Tinh Vân, muội chỉ cần đập khoản mười người liền có hơn trăm
điểm Tinh Vân rồi, với sức mạnh bộc phát của muội, ta tin muội liền có thể dễ
dàng làm được a!”

Tiểu Ái vừa nghe đến mấy trăm điểm Tinh Vân thì hai mắt liền sáng hết cả lên,
nhưng rất nhanh nàng liền bình thường trở lại, lí nhí nói ra

“ Phong ca ca, việc này ta thấy không hay lắm đâu, chúng ta làm thế thì khác
gì cường đạo?”

Ngọc Phong nhìn bộ dạng khả ái của Tiểu Ái mà bật cười, lắc đầu nói

“ Muội đó, làm người thì phải cứng rắn lên một chút, đừng có lúc nào cũng phải
để người khác ức hiếp mình rồi mới phản kháng. Chúng ta phải nắm thế chủ động
biết không? Phải đi ức hiếp người khác trước khí bọn chúng tìm đến mình.

Hơn nữa, cái đám lão sinh bên trong học viện cũng không phải là dạng thiện nam
tín nữ gì, bọn chúng bây giờ chính là đang giở trò trấn lột điểm Tinh Vân của
tân sinh đấy. Vì thế nên muội không cần lo lắng, cứ thẳng tay mà làm.

Còn nếu đánh không lại thì chạy, chạy về đây với huynh, huynh liền ra mặt thay
muội, nói thật ở cái học viện này, không có bất kỳ kể nào xứng đáng làm đối
thủ của huynh cả!”

“ Lớn lỗi nhỉ, lại dám nói trong học viên không có ai là đối thủ của ngươi!”

.......................~.~....................


Bất Tử Nhãn - Chương #218