Bạch Vân Học Viện


Người đăng: QuytSweet

Hai ngày nháy mắt liền qua, từ sáng sớm, Ngọc Phong và Tiểu Ái đã thức dậy, ăn
uống qua loa mấy cái liền lên đường đến Bạch Vân học viện.

Tiếng vào Bạch Vân học viện cũng là đi theo con đường hồi trước, chỉ là lúc
này đi tương đối nhẹ nhàn, cũng không có sức ép trọng lực áp lên thân thể. Đi
qua con đường chính là đến quảng trường đá xanh to lớn, lúc này trên quảng
trưởng đã tập hợp không ít thiếu niên, thiếu nữ trúng tuyển, tính sơ qua cũng
hơn tám trăm người.

Đứng trước mặt đám thiếu niên vẫn là Vương hiệu trưởng, chỉ có điều lúc này
hắn chỉ còn lại một cánh tay, ống tay áo còn lại bay phần phật trong gió. Điều
này cũng làm cho đám thiếu niên bên dưới vô cùng hiếu kỳ, chỉ là không có bất
kỳ ai dám lên tiếng hỏi.

Đứng đằng sau Vương hiệu trưởng là vài vị lão sư áo bào trắng, đằng sau nữa là
khoảng vài trăm học viên ngoại viện xếp hàng chỉnh tề, im lặng nhất nhất, bất
quá ánh mắt của bất kỳ ai trong đó cũng sáng rực hàng quang, tràng ngập sự
mong chờ.

Vương hiệu trưởng dõi ánh mắt nhìn vào đám thiếu niên, ánh măt chứa đầy ý
cười, nói lớn, âm thanh vô cùng hùng hồn

“ Chuyện xét tuyển như thế nào chắc các ngươi cũng đều nắm rõ cả rồi, ta sẽ
không nói lại nữa. Bắt đầu từ hôm nay, tất cả các ngươi sẽ trở thành học viên
của học viện Bạch Vân, nhận được sự che chở của học viện Bạch Vân, nhận được
tài nguyên của học viện Bạch Vân và đương nhiên cũng sẽ ra sức cho học viện
Bạch Vân.

Chắc các ngươi cũng biết học viện Bạch Vân thật ra chính là ngoại môn của Bạch
Vân Tông, nơi đào tạo cũng như tuyển chọn để tử có tu chất tốt nhất tiến vào
Bạch Vân Tông, trở thành đệ tử nội môn, đây hẳn là ước mơ của tất cả các ngươi
đi.

Muốn tiến vào nội môn rất đơn giản, chỉ cần hoàn thành đủ ba điều kiện sau đây
liền có thể đi vào

Thứ nhất và cũng là quan trọng nhất, trước ba mươi tuổi phải đạt được tu vi
Nhất Tinh Khí Tông. Nếu sau ba mươi tuổi vẫn không thể đạt đến tu vi Khí Tông,
các ngươi sẽ được học viện hỗ trợ một khoản tiền vốn, tiến ra bên ngoài tự
mình xây dựng gia tộc, còn những việc tiếp theo đó của ngươi sẽ không còn liên
quan đến học viện nữa.

Thứ hai, các ngươi phải hoàn thành một nhiệm vụ thăng hạng do chính học viện
đưa ra, hoặc là trong thời gian theo học, hoàn thành một nhiệm vụ cấp B đều
được. Tất nhiên cho dù là loại nhiệm vụ nào, đối với tu vi của các ngươi bây
giờ vẫn là chưa đủ thực hiện đâu.

Thứ ba, các ngươi phải tích lũy đủ 1000 điểm Tinh Vân. Điểm Tinh Vân nói trắng
ra chính là điểm cống hiến của các ngươi đối với học viện, muốn kiếm điểm Tinh
Vân cũng không khó, hoàn thành công việc hay nhiệm vụ mà học viện đề ra liền
sẽ nhận được phần thưởng là điểm Tinh Vân. Ngoài ra các ngươi cũng có thể trao
đổi điểm Tinh Vân với nhau, cái này vẫn là các ngươi sau này tự tìm hiểu lấy.

Ba điều kiện này, bắt buộc phải hoàn thành đầy đủ, các ngươi mới có thể tiến
vào nội viện, bất kẻ các ngươi có thân phận gì trong người, là hoàng tử, công
chúa hay là con cháu thế gia đều không ngoại lệ.

Chỉ có điều tính ra lần này là các ngươi may mắn, không đến hai năm nữa, sự
kiện quang trọng nhất của Bát Quốc Cương Vực, Bát Quốc Đấu Trường liền sẽ mở
ra. Chính vì thế cao tầng Bạch Vân Tông đã ra một mệnh lệnh đặc cách cho tất
cả các ngươi.

Đó là những học viện thuộc Ngoại viện, cho dù là tân sinh hay học viên khóa
trước, chỉ cần không quá hai mươi hai tuổi và có đủ tiềm năng thiên phú, liền
có thể lập tức gia nhập nội viện, trở thành những nhân tuyển quan trọng cho kỳ
Bát Quốc Đấu Trường sắp đến.”

Nói đến đây, cả đám thiêu niên liền lâm vào xôn sao, cái thông tin này đối với
bọn họ thật là quá sức rung động. Là trực tiếp tiến thẳng vào nội viện đấy,
không cần tốn thời gian lăn lộn ở ngoại viện liền có thể trực tiếp tiên thẳng
nội viện, ai mà không ham cho được?

Vương hiệu trưởng nhìn đám bát nháo bên dưới mà đằng hắng một tiếng, quát lớn

“ Các ngươi im lặng, trật tự lại. Ta biết đây là một cơ hội hết sức tuyệt vời
cho các ngươi, bất quá ta nói thật, trong số hơn tám trăm người các ngươi,
chưa chắc đã có một phần mười thông qua kiểm tra đâu, đừng có ôm quá nhiều hi
vọng. Chỉ có những thiên tài thật sự mới có thể được tuyển chọn mà thôi, cái
này là việc vô cùng hệ trọng, có sức ảnh hưởng rất lớn đến tương lai đất nước
sau này, sẽ không có chuyện may nắm gì xảy ra ở đây đâu”.

Nói là thế nhưng hơn tám trăm thiếu niên, thiếu nữ bên dưới, mặc cho có thiên
phú kinh người hay không đều hiện rõ sự mong chờ trên gương mặt, mỗi người
trong bọn họ đều là thiên tài tại nơi bọn họ sinh sống, bất kỳ ai cũng có một
niềm tin mãnh liệt đối với thiên phú của chính mình.

Bất quá đối với dáng vẻ vô cùng tự tin này của đám tân sinh, những học viên
khóa trước liền bĩu môi khinh thường, hơn nữa còn là sự khinh thường ra mặt,
không chút giấu diếm. Bọn họ vào lúc mới gia nhập học viện cũng chính là có
cái biểu hiện như thế này, nhưng đi vào rồi mới biết, học viện Bạch Vân chính
là một nơi ngọa hổ tàn long, đâu đâu cũng là thiên tài, đâu đâu cũng là yêu
nghiệt, quơ tay một cái liền bắt được cả nắm, thật sự là không đáng tiền.

Vương hiệu trưởng nhìn nét mặt phi thường tự tin cả đám thiếu niên, chỉ biết
lắc đầu, cũng không muốn khuyên bảo gì nữa, ông ta hướng mấy vị lão sư bên
dưới ra lệnh

“ Mấy vị lão sư, khởi động Tiên Thiên Thái Linh Trận!”

Mấy vị lão sư thoán gật đầu rồi nhanh chóng tản ra, chia thành bốn hướng đông,
tây, nam, bắc mỗi phương vị liền hai người, bao quanh tám trăm thiếu niên và
bọn người học viên khóa trước vào bên trong. Sau khi di chuyển tới vị trí, một
trong hai vị lão sư lấy ra một cột đá đen cao hai mét đặt xuống mặt đất, tổng
cộng bốn phương vị là bốn cột đá. Tiếp đến, tám vị lão sư liền nhanh chóng kết
ấn, đồng thành quát

“ Tiên Thiên Linh Trận, Khai!”

Chỉ thấy sau tiếng quát, bốn cột đá đen liền phát ra ánh sáng chói mắt, một
trận pháp khổng lồ bất ngờ xuất hiện trên bề mặt quảng trường, dưới chân mọi
người. Sau đó, từ trong trận pháp, từng vòng tròn ánh sáng xanh lam vây quanh
lây cơ thể từng người, từ từ quét lên quét xuống mười mấy vòng, cuối cùng là
bắn thẳng lên trời, nổ bùm một cái biến thành một chữ cái lam sắc lơ lững trên
đầu mỗi người.

Nhưng chữ cái này lần lượt phần biệt là, Bình Thường, Tốt và Rất Tốt. Trong đó
Tốt chiếm nhiều nhất, khoảng hơn nghìn chữ, sau đó là Rất Tốt với vài chục chữ
và cuối cùng ít nhất là Bình Thường gồm chỉ hai chữ. Mà hai chữ này lại trùng
hợp rơi trên người Ngọc Phong và Tiểu Ái, cũng đồng nghĩa với việc hai người
chỉ có thiên phú mức ở mức Bình Thường, và cũng là kém nhất trong số hơn nghìn
người tại đây.

Vương hiệu trưởng nhìn thấy số lượng học viên có thiên phú vào hàng Rất Tốt có
đến vài chục người thì vô cùng hài lòng, nói to

“ Những học viên có thiên phú Rất Tốt nghe đây, các ngươi giờ đây đã chính
thức là học viên nội viện của Bạch Vân Tông, mau chóng tập hợp tại phía đông
quảng trường, nơi đó sẽ có người đưa các ngươi đi nội môn.

Còn những học viên còn lại, các ngươi không cần ganh tị, bọn hắn được đi trước
là vị bọn hắn có thiên phú hơn người, bất quá thiên phú thiếu hụt vẫn là có
thể dùng cố gắng để đổi lại, chỉ cần các ngươi đủ cố gắng, đủ tích lũy liền có
thể giống như bọn hắn, tiến nhập nội môn.

Được rồi, các vị lão sư, thu trận lại đi thôi”.

Tám vị lão sư kia liền gật đầu thu ấn, cũng thu luôn cây cột đá đen lại, khôi
phục dáng vẻ ban đầu của quảng trường.

Vương lão sư lại nói tiếp

“ Hiện giờ sẽ đến việc phân lớp, cùng kí túc xá, mấy người các ngươi liền chia
làm tám tổ, theo tám vị lão sư đi làm quen với học viện, ta mòng rằng không
lâu sau nữa, sẽ thấy các ngươi chân chính bằng thực lực của mình tiến nhập nội
môn. Nói thật, ta vẫn là thích phương thức cố gắng rèn luyện, gia tăng sức
mạnh của bản thân rồi tiến vào nội môn hơn là dựa vào chút ít tiềm lực hơn
người”.

Nói rồi Vương hiệu trưởng liền xoay người rời đi. Phải nói Vương hiệu trưởng
đúng là một kẻ nắm rõ nhân tâm, chỉ với vài ba câu khích lệ đơn giản liền
khiến tâm trạng xa sút của đám thiếu niên tại đây biến mấy sạch sẽ, thay vào
đó là ý chí phấn đấu không ngừng dân cao.

Ngọc Phong dõi ánh mắt nhìn thấy cảnh tượng này mà chỉ biết lắc đầu

‘Cái đám trẻ này đúng là quá dễ bị lừa, cái gì mà cố với chả gắng, đám nhóc
kia đi vào nội viện sẽ ăn không ngồi rồi đợi các ngươi cố gắng chắc, bọn hắn
sau khi vào nội viện sẽ càng cố gắng hơn dưới áp lực của mấy vị trưởng lão,
hơn nữa tài nguyên bên trong nội môn càng là phong phú hơn, bọn hắn sẽ càng
cường đại hơn nữa, càng bỏ xa các ngươi hơn nữa’.

Nghĩ là vậy nhưng Ngọc Phong sẽ không nói ra, với cái thiên phú Bình Thường vô
cùng chói lọi của mình, cho dù hắn nói ra cũng chỉ là tự rước nhục vào người.

Còn về chuyện thiên phú của hắn và Tiểu Ái chỉ ở mức Bình Thường cũng không có
gì hiếm lạ. Hắn tính đến bây giờ cũng đã chết đến bốn lần, tiềm năng thiên phú
bị hao mòn nghiêm trọng, xếp vào dạng Bình Thường chính là lẽ đương nhiên. Còn
Tiểu Ái, nàng bẩm sinh đan điền bị khóa, không gian tích trữ linh khí chỉ có
một phần mười, chính là loại thể chất phế vật nhất trong phế vật, được xếp vào
dạng thiên phú Bình Thường đã là may lắm rồi.

Chia tổ xong, Ngọc Phong và Tiểu Ái cùng đám thiêu niên hơn trăm người đi theo
một vị lão sư tóc bạc, nét mặt nghiêm nghị vô cùng, gọi là Quang lão sư.

Tiểu Ái vừa đi, vừa khẻ hỏi nhỏ Ngọc Phong

“ Phong ca ca, muội bị bệnh trong người, thiên phú xếp loại Bình Thường là
chuyện đương nhiên, nhưng sao mạnh như huynh cũng bị xếp hạng Bình Thường
vậy?”

Ngọc Phong cười cười, tìm đại một cái cớ để giải thích cho nàng

“ Thiên phú của huynh vốn là đã Bình Thường, chẳng có hơn người chỗ nào. Còn
về việc huynh mạnh, thật ra là do tôi luyện từ nhỏ, cộng với gặp không ít kỳ
ngộ nên mới được như ngày hôm nay”.

Ngọc Phong nói như thế cũng không phải là nói sai, hắn từ bé khi học tiểu học
đã mặc định đứng cuối lớp, tu luyện luôn luôn chậm chạp như rùa. Nếu không
phải hắn thức tỉnh được Bất Tử Nhãn, lại gặp được Tinh Tinh, học thuật luyện
đan, luyện khí của mẹ, nhận truyền thừa của Cổ Diêu Âm thì chắc rằng hắn bây
giờ cũng chỉ cùng một người bình thường không hơn kém nhau là mấy.

Tất nhiên những thứ hắn có được này đều phải dùng mồ hôi, công sức, cố gắng
không ngừng mà đạt được, nếu không phải tân tân khổ khổ luyện tập cùng với nếm
trải lằn ranh sinh tử không biết bao nhiêu lần, làm sao hắn có được sức mạnh
vượt cấp giết chết Khí Tông như ngày hôm nay.

Tiểu Ái hiểu ra ‘à’ một tiếng, cười tươi rói nói

“ Bất quá Phong ca ca đừng lo, thiên phú Bình Thường thì đã sao chứ, thiên phú
Bình Thường vẫn có thể đạp bọn thiên chi kiêu tử kia dưới chân như thường.
Huynh không biết đâu, trong cái đám có thiên phú Rất Tốt vừa rồi ấy, muội thấy
có cả năm tên thiếu gia bị huynh dạy dỗ một trận ở Đại Kiều trấn đấy.

Hừ, thiên tài cái gì chứ, không phải đều bị huynh một chưởng đánh bay sao, tự
xưng thiên tài còn không mất mặt chết đi”.

Ngọc Phong nghe Tiểu Ái bất bình thay mình mà bật cười vui vẻ, chỉ là gia nhập
nội viện mà thôi, không có điều gì to tác, chỉ cần hắn muốn liền có thể gia
nhập bất cứ lúc nào.

‘ Hắc, tu luyện chậm chạp thì làm sao chứ, bổn đại gia có cả núi đan dược bù
vào!’

Trong lúc Ngọc Phong và Tiểu Ái trò chuyện rôm rả, Quang lão sư đã dẫn cả đám
thiêu niên đi một vòng khắp học viện, giới thiệu sơ lượt về từng kiến trúc bên
trong cũng như công dụng của nó.

Góc phía tây học viện là Tàng Kinh Các, nơi cất giữ hàng nghìn công pháp và
thuật khí các loại. Bên cạnh Tàng Kinh Các chính là Vạn Bảo Các, cũng là nơi
lưu trữ trân phẩm quý báu, binh khí, áo giáp, đan dược, linh dược, độc dược,
thập cẩm các loại, chỉ cần là đồ vật có ích cho việc tu luyện đều có đủ. Hai
đại các này lúc nào cũng luôn luôn mở cửa cho học viên, chỉ cần đủ điểm Tinh
Vân cần thiết liền có thể mua được đồ vật yêu thích.

Góc phía Đông là khu ký túc xá bao gồm hai dãy nhà sáu tầng, một dành cho nữ
học viên, một dành cho nam học viên. Tuy nhiên đãi ngộ của Bạch Vân học viện
cực kỳ không tồi, mỗi học viên đều có một căn phòng cho riêng mình, bên trong
cũng trang bị đầy đủ tiện nghi, kể cả phòng tắm đều có. Bên cạnh hai ký túc xá
chính là Trung Tâm Y Tế mà Ngọc Phong đã từng nằm qua hai hôm trước.

Góc phía Bắc liền là chính điện nơi dạy học của các vị lão sư, còn có cả kí
túc xá lão sư. Ngoài ra còn có một vườn thú cực lớn, thú nuôi bên trong đều là
ma thú cường đại cấp ba, cấp bốn, dùng để đối luyện cho học viên trong lúc dạy
học.

Góc phía Nam thì là Thí Luyện Động, nói là động nhưng thật ra là một khối kiến
trúc bằng bê tông khổng lồ, bên trong có phân ra rất nhiều phòng lớn nhỏ phân
biệt, trong mỗi phòng lại có một Thí Luyện riêng biệt để học viên rèn luyện
cũng như thử nghiệm sở học của bản thân, là một nơi vô cùng tốt. Chỉ có điểu
cũng giống như Tàng Kinh Các và Vạn Bảo Các, học viên muốn sử dụng Thí Luyện
Thất cũng phải bỏ ra một số điểm Tinh Vân tương ứng, thí luyện càng cao cấp
Tinh Vân bỏ ra càng nhiều.

Và tất nhiên không thể thiếu, vị trí trung tâm của học viện chính là quảng
trường đá xanh khổng lồ.

....................~.~..................


Bất Tử Nhãn - Chương #216