Người đăng: QuytSweet
Lão đạo sĩ chấc môi một cái, lắc đầu cảm khái nói
“ Đúng vậy a, uổng cho ta mang danh xưng thông tuệ mọi thứ, vậy mà cái nguyên
lý đơn giản như thế này lại không nghĩ ra. Long lão nói đúng, bọn chúng dùng
Pháp Ấn hủy thiên diệt địa thì chúng ta cũng sử dụng Trận Pháp cường đại dần
dần ăn mòn sức mạnh của nó. Các vị thấy thế nào?”
Một vị gia chủ dáng vẻ thư sinh nói lớn
“ Còn thấy thế nào nữa, bây giờ cây đao đã treo trên đỉnh đầu rồi, đánh cũng
chết mà không đánh cũng chết, vậy chúng ta liều một lần xem sao?”
Bất Hoại Thân Tôn cũng thầm gật đầu, quét mắt nhìn mọi người, cao giọng nói
“ Vậy thì cứ quyết định như thế đi, ta đã truyền tín hiệu về Bạch Vân Tông
rồi, ngay lập tức sẽ có thêm vài vị trưởng lão nữa đến trợ trận. Các ngươi yên
tâm, cho dù lần hành động này, chúng ta mà có thất bại, Bạch Vân Tông ta cam
đoan sẽ hạn chế thiệt hại đến mức thấp nhất, không để cho toàn bộ Đế Đô bị san
bằng.
Tuy nhiên, hẳn mỗi người các ngươi nên biết, bây giờ đã là thời khắc sinh tử
tồn vong, mọi ân oán của các ngươi đều phải dẹp qua một bên cho ta, kẻ nào mà
dám nhân lúc này mà động tay động chân cái gì, không cần đợi Pháp Ấn phát nổ,
chính bản thân ta sẽ ngay lập tức tiễn hắn lên đường. Nghe rõ chưa?”
Câu nói vừa dứt, liền có không ít ánh mắt của các vị gia chủ lóe lên ánh sáng
không rõ, bất quá bọn họ rất nhanh đã khôi phục lại bình thường
Một vị gia chủ tướng mạo hơi mập, mặt mày hồng hào ôm quyền nói
“ Triệu lão quá lời rồi, giữa việc sinh tử tồn vong và ân oán cá nhân, chúng
ta tự biến việc nào nặng, việc nào nhẹ. Dù sao ai cũng là đương kim gia chủ,
cũng đâu phải dạng thất phu lỗ mãng chứ, có phải không?”
“ Đúng đúng, Triệu lão xin cứ yên tâm!”
“ Đúng thế, Đế Đô nếu mà không còn, chúng ta còn chiếm lợi ích cho ai chứ?”
“ Đùng có dong dài nữa, ta thấy hay là mau bày trận đi thôi, các ngươi mà nói
nữa thì Đế Đô cũng éo còn đâu!”
Long sở trưởng gật đầu, thân hình bay về vị trí bên dưới ba Pháp Ấn, lơ lững
bên trên Lâu Đài Hoàng Gia, hét lớn
“ Được, mọi người chuẩn bị, bọn ta sẽ kết Tứ Linh Hoang Vũ Trận trước làm trận
pháp trung tâm, duy trì vị trí Trận Nhãn của đại trận, những việc còn lại phải
trông chờ vào Triệu lão và các vị gia chủ rồi.
Lão Vương, lão Sở, lão Tiên, kết Tứ Linh Hoang Vũ Trận!”
Nói rồi, Long sở trưỡng đặt chân xuống đỉnh ngọn tháp phía Tây của Lâu Đài
Hoàng Gia, hay tay kết ấn, linh khí màu lục nhạt ‘bùm bùm’ bùng nổ, tuông ra
khỏi người quấn lên trời cao, nháy mắt liền biến thành một con thanh xà to lớn
cực đại, dài hơn ba mươi mét, trên đầu mọc ba cái sừng giống như mũi khoan,
bên trên còn lưu chuyển quang mang sắc lạnh, khí thế hung ác mà thâm độc.
“ Tượng Khí Thông Thiên,Tam Giao Thanh Xà!”
“ Được!” ba tiếng hét lớn đồng loạt vàng lên
Theo sau đó là Tiên sở trưởng cùng hai vị lão giả khác bay vút đến khoản không
trên Lâu Đài Hoàng Gia, lần lượt đặt chân xuống ba ngọn pháp Bắc, Đông, Nam
còn lại, mỗi người đều hai tay kết ấn tung bay, linh khí bạo nổ mãnh liệt,
thấu triệt trời xanh.
Tiên sở trưởng tay biến ấn, linh khí màu trắng bạch tựa như thạch nhũ vần vũ
bắn ra, hoá thành từng đoàn linh dịch sền xệch bay lên trờn, ngưng tụ ra một
con tiên hạc trắng toát không tì vết, từ đầu cho đến chân không một một chút
tạp sắc, tựa như hiện thân của sự thánh khiết và thanh bạch.
“ Tượng Khí Thông Thiên, Bạch Vân Hạc Vũ!”
Lão giả ở tháp phía Đông dáng người gầy gò như que củi, toàn thân chỉ toàn là
da bọc xương, đôi mắt hãm sâu nhìn vào lại tựa như hắc động, không thấy con
ngươi. Lão dùng hai cánh tay xương xẩu kết ấn, linh khi tựa như dịch lỏng phá
thể mà ra, xoay quanh cơ thể lão đúng ba vòng mới giống như một cột nước khổng
lồ bắn lên trời cao, trên đỉnh cột nước màu đen, một con cự quy to lớn đạp
nước xuất hiện.
Con cự quy này thân to như toàn nhà tám tần, đầu có sáu con mắt màu vàng, bốn
cái chân tráng kiện thò ra ngoài thế nhưng lại là chân rồng, mỗi chân lại có
năm móng vuốt sắc nhọn, đặc biệt nhất là con cự quy này hoàn toàn không có mai
rùa, thay vào đó lại cõng trên lưng một quả cầu đầy gai khổng lồ giống như một
con nhím biển. Con cự quy này khi xuất hiện cũng chẳng có động tác gì thị uy,
tuy nhiên nó chỉ đứng im như thế cũng đủ làm cho tâm hồn người khác cảm thấy
nặng nề vô cùng, tựa như đang có một ngọn núi đè lên đầu mình vậy.
“ Tượng Khí Thông Thiên, Cương Châm Hãi Quy!”
Lão giả ở tháp phía Nam, cũng là người trẻ nhất trong bốn người, bề ngoài là
một vị trung niên nam tử khoản bốn năm chục tuổi, tuy nhiên bộ dạng lại giống
như thư sinh yếu đuối vừa bước ra đời, mang cho người ta cảm giác như đến cả
cầm đao giết gà, hắn cũng cầm không được. Bất quá đó chỉ là bộ dáng lúc bình
thường của hắn, còn khi hắn chiến đầu thì…!
Giống như lúc này, thư sinh yếu đuối hai tay cũng điên cuồng kết ấn, mà theo
từng ấn kết hình thành, khí chất của hắn liền thay đổi đến nghiên trời lệch
đất. Toàn thân một bộ lam phục thư sinh bổng nhiên bốc cháy hừng hực lửa đỏ,
mái tóc màu đen ngay ngắn chỉnh tề cũng nháy mắt biến thành màu đỏ rồi cuối
cùng liền bốc cháy phừng phựt, đến cả hàng lông mày mãnh dẽ cũng biến thành
hai ngọn lửa đỏ rực. Một giây trước hắn là thư sinh hai tay trói gà không
chặt, một giây sau hắn đã là hỏa thần bạo ngược chí cao vô thượng, nhìn ai
cũng không vừa mắt.
Chỉ thấy đến khi ấn kết hoàn thành, ngọn lửa đỏ rực bao quang người hắn liền
phóng thẳng lên trời cao, cuồng loạn trong chốc lát liền hóa thành một con
chim lửa khổng lồ. Con chim lửa này sải cánh dài đến ba bốn chục mét, đuôi có
những chiếc lông vũ dài như đuôi phượng nhưng thay vì chỉ có hai cái, con chim
lửa này có đến ba cái lông đuôi, hơn nữa mỗi chiếc lông đuôi lại mang một ngọn
hỏa diễm khác nhau, một cái Lục Hỏa, một cái Lam Hỏa và một cái Bạch Hỏa.
“ Tượng Khí Thông Thiên, Thiên Thu Hồng Tước!”
Long sở trưởng nhìn bốn thú cùng múa, hai tay lại biến ấn một lần nữa, quát
lớn
“ Tứ Linh Trận Pháp, khai! Tứ Linh Hoang Vũ, Ngân Hà Thành Sinh!”
Giống như hô ứng theo tiếng quát, bốn con linh thú khổng lồ sau khi được gọi
ra liền bay múa hoang vũ với nhau rồi đột nhiên tách ra, thay phiên nhau ngự
trị trên một góc của bầu trời, sau đó mỗi một con đều phát ra ánh sáng chói
mắt, từng tia sáng lần lượt theo các màu lục, trắng, đen và đỏ đang xen vào
nhau, kết hợp lại thạo thành một Trận Pháp hùng vĩ, to lớn không khác gì Pháp
Ấn hồng sắc đang bao phủ bầu trời.
Tứ Tinh Trận Pháp vừa hình thành, vị trí trung tâm của đại trận liền xuất hiện
một dòng xoáy linh khí khổng lồ, bắt đầu điên cuồng tranh đoạt linh khí với ba
Pháp Ấn khổng lồ kia. Cái vòng xoáy này tuy bạo ngược nhưng cũng cực kỳ lung
linh và đẹp đẽ, trôi nổi xung quanh là hằng hà xa số đốm sáng li ti, lúc thì
sáng rực, khi thì chớp nháy luân phiên, nhìn vào không khác gì một tiểu ngân
hà trên bầu trời, lại có một chút gì đó giống như con mắt của thần.
Trong lúc bốn vị sở trưởng đang kết trận pháp, Manh Vũ Dật và sáu vị trưởng
lão tiếp viên của Bạch Vân Tông cũng đã kịp thời đuổi đến.
Bất Hoại Thần Tôn nhìn bọn họ rồi lại nhìn Trận Pháp khổng lồ do tứ linh thú
kết hợp đã hoàn thành, linh khí toàn thân bạo nổ, hét to
“ Chúng trưởng lão Bạch Vân Tông nghe lệnh, kết Âm Dương Song Hành Bát Quái
Trận!”
Manh Vũ Dật và sáu vị trưởng lão vừa đuổi tới, còn chưa hiểu mô tê gì nhưng
khi nghe Bất Hoại Thần Tôn ra lệnh, đều nhất nhất làm theo.
Chỉ thấy Bất Hoại Thần Tôn thân ảnh bay cao lên không trung, linh khí ngưng
đọng thành dịch thể một màu trắng toát bạo nổ ra ngoài, sau đó cuốn quan thân
ông, biến thành một hình cầu màu trắng tròn trĩnh. Manh Vũ Dật cũng lập tức
bám theo sau, đôi cánh màu đen trên lưng mở rộng ra, sau đó gập lại ôm lấy cả
người hắn, nháy mắt biến thành một quả cầu màu đen bay đến bên cạnh quả cầu
màu trắng của Bất Hoại Thần Tôn.
Hai quả cầu vừa tiếp xúc với nhau liền bắt đầy xoay tròn với tốc độ nhanh dần,
qua vài giây đã không thể phân biệt được đâu là quả cầu trắng và đâu là quả
cầu đen nữa, chỉ thấy đen trong trắng và trắng ở trong đen. Cả hai đã hoàn
toàn hòa quyện vào nhau, biến thành một Âm Dương Thái Cực Đồ hoàn mĩ.
Âm Dương Thái Cực Đồ vừa hình thành, Phong Vũ Thiên Tôn và Lôi Điện Thiên Tôn
cùng sáu vị trưởng lão còn lại của Bạch Vân Tông liền chia nhau bay đến tám
hướng bao quanh Âm Dương Thái Cực Đồ, mỗi người đều kết ấn cực nhanh, linh khí
đủ màu sắc nối tiếp nhau bạo nổ mà ra, cuối cùng biến thành tám đồ hình khổng
lồ nhấp nhô trên không trung.
Những đồ hình này lần lượt là tám quẻ ‘Càn’, ‘Đoài’, ‘Ly’, ‘Chấn’, ‘Tốn’,
‘Khảm’, ‘Cấn’, ‘Khôn’ tương ứng với tám nguyên tố của trời đất bao gồm ‘Trời’,
‘Hồ’, ‘Lửa’, ‘Sấm’, ‘Gió’, ‘Nước’, ‘Núi’, ‘Đất’ trong Bát Quái.
( Thiên-Đầm-Hỏa-Lôi-Phong-Thủy-Sơn-Địa )
Bát Quái Trận vừa hình thành liền bắt đầu chầm chậm xoay chuyển xung quanh Âm
Dương Thái Cực Đồ, cả hai kết hợp lại tạo thành Âm Dương Song Hành Bát Quái
Trận hoàn mĩ.
Mà ngay khi Âm Dương Song Hành Bát Quái Trận thành hình, cả không gian bao
quanh ba cái Pháp Ấn khổng lồ như bị cô đặc lại tựa như thực chất, tuy rằng
không phải là hoàn toàn phong ấn không gian nhưng trong khoản không bị Trận
Pháp cô đặc này, linh khí liền nữa bước khó đi, di chuyển vô cùng ì ạch. Mà
cũng theo đó, tốc độ cắn nuốt linh khí điên cuồng của ba cái Pháo Ấn khổng lồ
kia bị chậm lại vô số lần.
Đột nhiên từ trong Âm Dương Thái Cực Đồ, một tiếng nói giận dữ của Bất Hoại
Thần Tôn vang lên
“ Cái đám kia, các ngươi còn chờ cái gì nữa, mau bày ra thủ đoạn của mình đi!”
Hơn trăm vị gia chủ bên dưới cũng đâu phải muốn đứng quan kháng, chỉ là sự
cường đại mà hai trận pháp cường đại của bốn vị sở trưởng cùng mười vị trưởng
lão Bạch Vân Tông mang lại, trong tức thời đẫ làm cho cả đám thất thần trong
giây lát mà thôi. Được tiếng chửi của Bất Hoại Thần Tôn hồi tỉnh, cả đám người
bắt đầu nhao nhao tế ra trận pháp của riêng mình.
Nhưng cũng bởi vì đây là thi triển trận pháp trên bầu trời, nên không thể có
người bên trong gia tộc hỗ trợ, những vị gia chủ tại đây chỉ có thể sử dụng đồ
hình Trận Pháp đã phong ấn từ trước để thi triển. Mỗi một vị cường giả Khí Tôn
đều lấy ra một cuốn trục phong ấn, mặc kệ to hay nhỏ, mở ra trên bầu trời,
linh khí toàn thân bạo ngược khỏi động, hay tay kết ấn không thể nhìn rõ hình
dạng.
Chi thấy trong lúc nhất thời, cả một vùng rời rộng lớn giăng đầy cuốn trục đủ
màu đủ loại, có to. có nhỏ, có ngắn. có dài, tất cả đều lít nha lít nhít đồ
hình khó hiểu.
Hơn trăm vị gia chủ, kẻ thì trích xuất máu huyết vẽ lên đồ hình, người thì tế
ra Linh Binh cường đại làm môi giới, ai ai cũng dùng toàn lực thúc dục Trận
Pháp cường đại nhất của gia tộc
“Phong Lôi Diệt Sát Trận!”
“Cửu Long Phần Thiên Trận!”
“Tuế Nguyệt Luân Hồi Trận!”
“Băng Tinh Phong Linh Trận!”
“Cửu U Địa Ngục Trận!”
“Vạn Hạc Vĩ Độc Trận!”
“Cửu Tinh Liên Châu Trận!”
“Thủy Phượt Thiên Hà Trận!”
“Địa Tạng Âm Cực Trận!”
V.v…..!
Trong nháy mắt, cả đầu trời sáng rực quang mang lấp lánh, hàng trăm Trận Pháp
tung bay trên bầu trời, muôn hình muôn vẻ, Hỏa Long cuồng múa, Thiên Hà cuốn
quanh, Phong Lôi khởi động, Âm Qủy vật vờ, Cửu Châu vẫy động, bất kỳ Trận Pháp
nào trong đó đều mang trên mình uy lực cực đại, có thể dễ dàng luyện chết một
cường giả Khí Tôn hay xóa xổ cả một toà thành thị khổng lồ trong nháy mắt.
Nay, cả trăm Trận Pháp khủng bố tụ tập lại tại một cỗ, uy thế kinh khủng như
thế nào mọi người liền tự biết.
Khung cảnh độ sộ cỡ này, có thể nói là vô tiền khoán hậu, chưa từng có trong
lịch sử hàng ngàn năm trên Bát Quốc Cương Vực, cho dù có là trận đại chiến thế
giới thông thiên triệt địa năm xưa, cũng không thể tìm đây ra cảnh tượng như
thế này xuất hiện. Sợ rằng sau lần đại chiến Trận Pháp và Pháp Ấn kinh thiên
hôm nay, sẽ không bao giờ có thể nhìn lại khung cảnh tuyệt mĩ mà hưng phấn đến
rợn cả người này được.
Bầu trời phía trên ba Pháp Ấn khổng lồ, bên trên chiếc thuyền bay to lớn, năm
người toàn thân trùm kín bởi hắc bào, mỗi người đều mang trên mặt một chiếc
mặt nạ vô diện màu trắng, trên mặt nạ còn có đồ hình ngôi sao bảy cánh màu
đen, duy chỉ người đứng giữa thì ngôi sao bảy cánh có màu vàng.
Một người mặc hắc bào đưa ánh mắt nhìn khung cảnh đồ sộ bên dưới, tâm thần có
chút rung động, hướng người mang mặc nạ có ngôi sao màu vàng, cung kính hỏi
“ Pháp Đồ đại nhân, bọn cường giả Khí Tôn của Đại Việt quốc hình như đang thi
triển một đống Trận Pháp cường đại, muốn dùng nó để phá hủy Hủy Diệt Tam Trọng
Ấn của chúng ta”.
Một người mặc hắc bào khác cũng gật đầu, khẻ nói
“ Không sai, trong đám Trận Pháp hồ nháo bên dưới kia, cũng không hề thiếu
Trận Pháp cường đại, nhất là hai trận pháp do bọn Mật Vụ Hoàng Gia và mấy lão
già Bạch Vân Tông thi triển ra. Pháp Đồ đại nhân, bây giờ chúng ta phải ứng
đối thế nào?”
Kẻ mang mặt nạ có ngôi sao màu vàng được gọi là Sứ Đồ không có lập tức trả lời
ngay, đôi mắt ẩn giấu sau lớp mặt nạ thoán nhìn xuống bên dưới, sau đó lại
nhìn bầu trời xanh biếc rộng lớn, vô biên vô tận mà cũng vô cùng yên tĩnh bên
trên biển mây trắng xóa, cái khung cảnh yên tĩnh này so với cảnh tượng hùng
vĩ, rạo rực bên dưới, đúng là hai thái cực hoàn toàn khác biệt. Hắn dõi ánh
mắt trầm ngâm trong phút chốc như là đang hưởng thụ sự yên bình nơi đây, nữa
phút sau mới cười khẻ nói
“ Chúng ta….không cần làm gì cả! Cứ để cho bọn chúng bát nháo một hồi đi. Hủy
Diệt Tam Trọng ấn của bổn Thánh Điện cũng không phải loại muốn phá liền phá,
cho dù có là cường giả Khí Vương khi đối mặt với cái Pháp Ấn này, cũng phải
mất kha khá thời gian để phá giải a.
Mà với số thời gian quý báu thu được này, chúng ta có thể làm rất…rất là nhiều
việc nha!”
...........................~.~...........................