Người đăng: QuytSweet
“ Tiểu đoàn trưởng, gần tới chưa!!” một dong binh lau mồ hôi nói
“ Còn một cây số nữa là tới, mọi người đi nhẹ thôi đừng phát ra tiếng động
mạnh cẩn thận bọn chúng nghe thấy” Huyết Danh nhắc nhở
Phía sau không xa Ngọc Phong cũng đã bám theo nhóm dong binh một ngày một đêm
rồi tuy nhiên hắn cũng không hề cảm thấy mệt mỏi cho lắm, đây cũng chính là
nhờ bài huấn luyện chặt Thiết Lôi Mộc a.
……………………………….
Cách nhóm dong binh Huyết Lang một cây số có một động khẩu cao ba mét, rộng
bốn mét đi sâu vào lòng núi, xem xét hình dáng thì chắc là dùng sức mạnh trực
tiếp đánh thông vào, trước cửa động hiện nay có ba tên dong binh đang canh
gác, hai tên mặc áo tím đen bên trên có hình vẽ một con rùa đầu rồng, tên còn
lại áo vàng bên vai phải có hình một con báo đang giương nanh.
“ Này theo ngươi cái tên Huyết Danh đó chết chưa nhỉ, khi trước đặt mai phục
ta thấy con Song Đầu Phong Hỏa Xà ấy mà tý nữa tè ra quần”
“ Hắn chắc chắn bị nó xé xác rồi, con Song Đầu Phong Hỏa Xà ít gì cũng là ma
thú cấp ba trung giai, muốn giết nó cần phải có hai khí hồn mới nắm chắc được”
“ Ta thấy không chắc đâu, Huyết Danh được mọi người công nhận là thiên tài
thành Vụ Đô chúng ta, làm sao mà có thể chết dễ dàng được cùng lắm hắn đánh
không lại thì bỏ chạy thôi” tên dong binh áo vàng phản bác
“ Có khi nào hắn biết chúng ta mai phục hắn rồi tìm cách trả thù không, Huyết
Lang là dong binh đoàn lớn nhất thành Vụ Đô đó, hai dong binh đoàn nhỏ của
chúng ta còn không đủ nhét kẻ răng nó đâu, chưa kể đoàn trưởng Huyết Nha Lang
của bon hắn nữa, nghe đâu hắn đột phá khí tông rồi đó” tên áo vàng vừa nói vừa
rùng mình
“ Thế ta mới nói, hồi nãy mà hai vị đoàn trưởng quay lại giết hết bọn chúng
thì bây giờ không còn lo lắng nữa” một tên dong binh áo tim bức xúc
“ Mày ngu à, nếu chúng ta quay lại mà không giết hết bọn chúng để vài tên chạy
thoát thì chúng ta mới chết chắc ấy, còn vụ mai phục trời biết đất biết chúng
ta biết, không ai nói ra là sao bọn chúng biết là do chúng ta làm được, Huyết
Danh chính là do con Song Đầu Phong Hỏa Xà giết mà, còn nếu nó không giết được
hắn thì cũng làm hắn trọng thương kéo dài thời gian cho chúng ta, chỉ cần hai
vị đoàn trưởng tìm thấy bảo tàng của khí tôn trước thì Vụ Đô thành sẽ là thiên
hạ của chúng ta rồi”
“ Đúng đúng, chúng ta cứ làm bổn phận canh gác cho chắc vào là được, không nên
để xảy ra sai sót”
Bổng nhiên, Vút, Phụt, một thanh kiếm màu lam từ trong rừng phá không lao ra
giết chết một tên dong binh áo tím đang đứng canh gác đóng đinh hắn lên trên
vách động
“ Ai đó?” hai tên dong binh còn lại hoảng sợ rút vũ khí ra, hai tay rung rung
lùi dần về phía sau, kẻ địch ra tay quá nhanh hai người không thể nhận ra được
phương hướng tấn công.
“ Đạt ngươi mau vào trong báo tin cho hai vị đoàn trưởng, chúng ta bị tập kích
rồi, MAU” một tên dong binh gào lên tuy nhiên không đợi hắn kịp hành động lại
một thanh loan đao phóng ra từ khu rừng chặt hắn ra làm đôi. Nhìn đồng bạn
chết tên dong binh tên Đạt ngay lập tức vứt luôn vũ khí cắm đầu chạy vào trong
động
Rột roạt, chín người từ khu rừng rậm rạp xông ra nhào về phía cửa động đẫn đầu
là Huyết Danh “ đừng hòng chạy toát, huyết trảo” hắn nắm tay thành trảo nhắm
tên dong binh con sống xót chưởng mạnh, vù, trảo ấn huyết sắc pha không bay ra
nện mạnh lên lưng tên dong binh làm hắn đập mạnh vào vách động chôn vùi hắn
trong đống đổ nát.
“ Bây giờ làm gì nữa tiểu đoàn trưởng, chúng ta xông vào luôn hay ở đây mai
phục đợi bọn chúng ra” Mông La giơ bàn tay ra bốp mạnh
“ Không nên mai phục, những bảo tàng kiểu này không chỉ có công pháp, đan
dược, khí binh cao giai, mà quan trọng nhất đó chính là truyền thừa y bác của
chủ lăng mộ, ta để bọn hắn tới trước không phải để chiếm đoạt truyền thừa đâu,
bọn ngu ngốc đó chỉ là chuột mở đường mà thôi, mọi người xông vô mau, đừng để
bọn chúng cướp mất” Huyết Danh chỉ dừng lại nhìn hai cái xác một chút rồi lại
ngay lập tức chạy nhanh vào bên trong
“ Vâng tiểu đoàn trưởng” bọn dong binh thuộc hạ của hắn cũng mau chóng bám
theo.
Sau khi bóng người nhóm Huyết Danh biếm mất trong sơn động, Ngọc Phong mới
nhảy xuống khỏi tán cây cẩn thận đi vào sơn động, đi vào sơn động hắn mới cảm
thấy sự thần kỳ của người xây dựng nó, lăng mộ này được xây bên trong một chân
núi, cửa vào hoàn toàn bị bịt kín bở hai mười mét đất đá bên ngoài, hai nhóm
dong binh đầu tiên phải dùng sức mạnh trực tiếp để mở đường đi vào bên trong,
sau hai mươi mét mới chính là lối vào bảo tàng thật sự. Hiện nay trước mặt
Ngọc Phong là một cánh cửa bằng đá cao bốn mét rộng hai mét bị mở toan ra, hai
bên cửa còn có mười mấy vết chưởng ấn nhàn nhạt, chắc là do bị nhiều người
dùng chưởng lực để mở ra, bên trên không hề có hình ảnh chạm khắc gì cả chỉ có
duy nhất một dòng chữ hiện nổi mà thôi “ kẻ xứng đáng chính là kẻ chịu đòn
giỏi nhất”. Đọc xong dòng chữ này Ngọc Phong hơi khó hiểu gãi gãi đầu ‘ câu
nói này thật mơ hồ, theo như Huyết Danh nói lúc nãy thì chắc đây là điều kiện
để nhận truyền thừa rồi, mà tiền bối khí tôn này cũng biến thái thật, phải
chịu đòn tốt thì mới cho nhận truyền thừa’. Ngọc Phong cảm khái rồi lại tiếp
tục cẩn thận đi sâu vào bên trong, hắn còn nghe văng vẳng tiếng bước chân
truyền lại từ đằng xa. Đường hầm này làm hoàn toàn bằng đá cực kỳ cứng rắn
Ngọc Phong đã thử dùng thiết kiếm chém mạnh lên nó nhưng lại không lưu lại vết
tích nào cả, càng đi vào trong càng tối, ánh sáng bên ngoài đã hoàn toàn không
thể chiếu vào được nữa, Hắn Phải dùng Miêu Nhãn để nhìn đường
Đi được khoảng mười phút, Ngọc Phong lần lược nhìn thấy vài xác chết bên
đường, thảm trạng phải nói là vô cùng thê thảm, người thì bị chặt thành bốn
khúc, tên thì bị nướng đen thui đến nay vẫn còn bốc khói khét lẹt, ngoài ra
hắn còn trông tấy vô số thi thể bị ắn mòn nghê gớm bởi độc dược cùng với đó là
các cơ quan bẫy rập được giăng đầy khắp nơi. Suýt chút nữa Ngọc Phong đã trúng
một cơ quan ám tiển rồi, may mà thân pháp hắn nhanh nhẹn nên trốn thoát. Có
thể thấy các nhóm dong binh đã trả giá vô cùng thê thảm để đi được qua con
đường này.
Sau khi tránh thoát khỏi vài cơ quan bẫy rập còn sót lại Ngọc Phong đã trông
tháy ánh sáng phía cuối đường hầm, hắn cẩn thận dán sát bức tường bước từng
bước tới, sau căn hầm là một căn phòng rộng lớn cao mười mét rộng bằng một sân
bóng chày, khác với vẻ u ám của cánh của, căn phòng này lại ngập tràng ánh
sáng và màu sắc, bên trên nóc phòng còn khảm vô số viên bảo thạch, pha lê cùng
vài đồ hình Thuật Hình Ấn phát sáng ( nói lại một chút, Thuật Hình Ấn chính là
hình các thuật ấn mà các khí sĩ khắc lên vũ khí, thường để tạo thành khí
binh). Trong phòng đặt vô số tủ thuốc bằng gỗ cùng vô số rương sắt nằm la liệt
cả phòng tuy nhiên sau một hồi lục loại tìm kiếm Ngọc Phong đã vô cùng thất
vọng, tất cả chúng hoàn toàn trống rỗng, đều bị bòn dong binh cuỗm đi mất hết
chỉ có lưu lại thoang thoảng mùi vị đan dược chứng minh căn phòng này từng là
một đan thất. Phía cuối căn phòng có năm cánh của đá bên trên có viết năm chữ
khác nhau bao gồm “ Khí, Thổ, Hỏa, Thủy, Lôi”, trước năm cánh cửa là một cột
đá màu đen tuyền láng bóng cao hai mét. Ngọc Phong tiến đến trước cột đá từ từ
đưa tay chạm nhẹ vào bề mặt cột đá, hắn cảm thấy lòng bàn tay như chạm vào một
vật mát lạnh trơ nhẵn không tỳ vết, đúng vậy tản đá này trơn bóng không có một
vết lồi lõm nào cả, bổng bề mặt cây cột đá hiện lên một dòng chữ màu trắng “
tiến hành kiểm tra thuộc tính và cấp độ linh khí, người thí luyện mau đưa linh
khí vào bên trong cột đá”
“ Người thí luyện là sao, là ta sao” Ngọc Phong hơi bất ngờ
“ Đúng vậy, mau đưa linh khí vào trong” cột đá lại hiện lên dòng chữ trắng
Ngọc Phong cực kỳ ngạc nhiên nhưng cũng làm theo, vận Mai Hoa công truyền một
ít linh khí vào bên trong cột đá, hắn không dám truyền nhiều sợ xảy ra chuyện
gì.
Sau vài giây im ắng, cột đá lại hiện lên một hàng chữ “ người thí luyện có các
thuộc tính bao gồm, Hỏa, Phong, Hắc Ám trong đó thuộc tính Hắc Ám là mạnh
nhất, người thí luyện đạt tu vi nhị tinh khí linh, tiếp theo là bài kiểm tra
khí lực, người thí luyện hãy tấn công vào cột đá mà không dùng linh khí”
Ngọc Phong giật mình với đáp án của cột đá đen, hắn có thuộc tính hỏa và phong
là không có gi lạ cả, hỏa công là thuật khí tấn công tầm xa hiệu quả nhất của
hắn đặc biệt là sau khi phụ gia thêm lam hỏa của U Minh Linh Miêu sức tấn công
có thể nói là tăng lên mười lần, Phong là thuộc tính của Mai Hoa Kiếm pháp,
còn thuộc tính Hắc Ám là như thế nào, hắn đâu có biết bất kỳ thuật khí nào
liên quan tới hắc ám đâu. Bổng nhiên một hình ảnh lóe lên trong đầu của hắn,
đó là tầng thứ nhất cảu Bất Tử Nhãn, Miêu Nhãn, Ngọc Phong đập tay hiểu ra “
đúng rồi, mình còn có khả năng trấn áp u linh của Miêu Nhãn nữa mà nhỉ, không
ngờ nó lại là thuật nhãn thuộc tính Hắc Ám”
Hàng chữ phía trên cột đá lại lần nữa sáng lên “ người thí luyện mau mau kiểm
tra khí lực, hãy tấn công cột đá” . Ngọc Phong định thần lại, tạo tư thế của
quyền pháp cơ sở, đây là bộ quyền pháp duy nhất mà hắn biết, Hắn xoay lưng
cong eo truyền lực vào nắm tay đấm mạnh vào cột đá, Bụp, không giống như tưởng
tượng của Ngọc Phong, tiếng va chạm nhỏ vang lên như nắm tay đánh vào bao cát
chứ không phải là một âm to lớn, hắn cũng không cảm nhận được đau đớn cũng như
lực phản chấn mà cột đá mang lại, cứ như nó đã hút hết sức mạng của đòn đánh
vậy.
“ Thật thần kỳ” Ngọc Phong ngạc nhiên
Lại sau vài giây im ắng như lần trước, cột đá lại hiện lên một hàng chữ nhưng
lần này lại màu đỏ “ người thí luyện đạt điểm khí lực là bảy mươi trên một
trăm so với cấp độ hiện tại, chưa đạt sức mạnh tiềm năng tối đa, mời mào căn
phòng Thổ để luyện tập thêm.
ẦM, ẦM, phía sau cột đá, cánh cửa khắc chữ Thổ mở ra bên trong hoàn toàn là
một màu đen, đồng thời lối vào căn phòng cũng hoàn toàn bị bịt kín.
Ngọc Phong ngay lập tức ngói đầu lại phía sau nhìn cửa vào đã bị bịt kín òng
thầm than “ không hay rồi”, hắn quay lại nói với cột đá đen
“ Ngươi có hiểu ta nói gì không?” Ngọc Phong muốn thử nghiệm một chút dự đoàn
của hắn
Sau khi Ngọc Phong hỏi, phía trên cột đá lại sáng lên “ Có thể hiểu? Cửa căn
phong Thổ chỉ mở ra trong hai phút xin người thí luyện hãy mau mau vào”
“ Chính người là kẻ điều khiển căn phòng này à?, sao lại đóng cửa vào”
Côt đá lại hiện chữ trả lời “ sau khi kích hoạt kiểm tra người thí luyện không
thể ra ngoài một khi chưa hoàn thành nó. Cửa căn phong Thổ chỉ mở ra trong hai
phút xin người thí luyện hãy mau mau vào, hiện nay còn một phút bốn mươi giây”
“ Trong những căn phòng đó có gì, làm sao để thông qua” Ngọc Phong hỏi với
giọng lo lắng, nếu hắn mà bị nhốt thì xem như xong rồi.
“ Trong những căn phòng là các bài luyện tập tăng lên sức chịu đòn, căn phòng
Khí là luyện nín thở, căn phòng Thổ là luyện chịu trọng lực cao, căn phòng Hỏa
là luyện chịu nhiệt độ cao, căn phòng thủy là luyện chịu áp lực cao, căn phòng
Lôi là luyện chịu lôi điện đi qua cơ thể, căn phong Thổ chỉ mở ra trong một
phút xin người thí luyện hãy mau mau vào, hiện nay còn một phút”
“ Đây là tra tấn chứ luyện tập con mẹ gì, tên khí tôn biến thái kia, tên óc
!@$@#%&$#**$$.....” Ngọc Phong nóng đầu la lên, hắn hiện nay đã hiểu dòng chữ
khắc ở cánh của đá đẫn vào lăng mộ là có ý nghĩa gì rồi.
“ Căn phong Thổ chỉ mở ra trong một phút xin người thí luyện hãy mau mau vào,
hiện nay còn ba mươi giây” cột đá đen lại tiếp tục nhắc nhở.
Sau một hồi chửi rủa Ngọc Phong đành bất lực hỏi “ không còn các nào thoát ra
nữa sao?” hắn không muốn vô cớ lại chịu khổ.
“ Không có, trừ phi người thí luyện đạt tu vi khí tôn thì có thể tự mình phá
hủy căn phòng để thoát ra ngoài, Căn phong Thổ chỉ mở ra trong một phút xin
người thí luyện hãy mau mau vào, hiện nay còn mười giây !!!! Chín, Tám”
“ Được được, ta vào còn không được sao đừng đếm nữa” đến lúc này Ngọc Phong đã
hoàn toàn bỏ cuộc, khi tôn cơ đấy, tu luyện ở trong này biết đến khi nào mới
đạt được.
“ Bảy, Sáu, Năm”
“ Từ từ, ta vào ngay” Ngọc Phong ngay lập tức phong nhanh tới cách cửa Thổ
“ Bốn, Ba, Hai, Một” cánh cửa Thổ khép lại ngay sau khi Ngọc Phong lọt vào
trong.