Hủy Diệt Thương Khung, Ngọc Tiên Dịch Thảo.


Người đăng: QuytSweet

Sau một lúc di chuyển, Ngọc Phong đã đến khu vực phụ cận hồ máu, nơi Độc Nhãn
Bạo Hùng Long té xuống. Hắn thu liễm khí tức hết cỡ, giấu cơ thể sau một đống
cây cối đổ nát, nương vào một khe hở nhỏ bé quan sát tình hình xung quanh.

Cô gái tóc vàng lúc này cũng đã đến nơi này nhưng dừng lại bên bờ hồ, ánh mắt
như thu thủy quan sát từng chuyển động của Độc Nhãn Bạo Hùng Long, không có vẻ
gì là vội vàng tấn công cả.

Lúc này nhìn kỹ lại, Ngọc Phong mới có thể tường tận quan sát rõ dung mạo của
nàng, chỉ có thể diễn tả bằng hai từ ‘Kinh Diễm’

Cô gái ấy có một đôi mắt trong suốt màu tím giống như nước hồ mùa thu nhưng
lại lạnh lùng giống như sương, một chiếc mũi khéo léo, đôi môi đỏ mọng, làn da
nõn nà, khuôn mặt thanh lệ tuyệt sắc. Cơ thể nàng được bao bọc bên trong một
lớp giáp nhẹ màu trắng bó sát người, hiện lên từng đường cong mị hoặc và tuyệt
mĩ. Và nhất là một mái tóc màu vàng hoàng kim bóng mượt hơi xoắn lại thả trôi
theo gió, hình tượng vừa phóng khoáng nữ tính lại không thiếu phần mạnh mẽ anh
khí.

Thật sự là một tuyệt đại mĩ nhân sắc nước hương trời. Tuy nhiên phong phạm của
nàng lại cho chúng ta cảm giác như hoa trong gương, trăng trong nước, bạch y
như tuyết, khí chất như tiên, phảng phất như tiên nữ hạ phàm, làm cho người ta
chỉ có thể ngước đầu kính ngưỡng, không dám quấy rầy.

Lần đầu tiên trong đời, Ngọc Phong hiểu rõ được ý nghĩa của hai từ ‘Kinh
Diễm’, đó chính là hiện thân của cô gái trước mắt này.

Ngọc Phong nuốt một ngụm nước bọt khô khan, ánh mắt sáng rực bổng nhiên liền
trở nên nghiêm túc, bởi vì từ cơ thể cô gái kia, sát khí đang bắt đầu dân
trào.

Nàng rút thanh kiếm sau lưng, lưỡi kiếm màu tím sậm phủ đầy họa tiết sấm chớp,
nếu quan sát kỹ thì có thể nhận thấy ẩn ẩn có vài tia lôi điện nhỏ bé lưu
chuyển bên trên. Cô gái vừa rút kiếm không nói hai lời liền bổ mạnh một nhát
vào cơ thể to lớn của Độc Nhãn Bạo Hùng Long.

“ Lôi Kiếm, Bách Xà Phệ Long”

Lỗi điện tử sắc từ thân kiếm lao tra như hàng trăm con độc xà bủa vây vấy Độc
Nhãn Bạo Hùng Long, trong nháy mắt ngắn ngủi, mùi thịt cháy khét lẹt lan tỏa
trong không trung.

Bổng nhiên bị tấn công bất ngờ, Độc Nhãn Bạo Hùng Long liền gào lên một tiếng
đau đớn vì da thịt cháy xén, Long Trảo to lớn từ trên trời mang theo lực lượng
cực đại giáng mạnh xuống vị trí của cô gái tóc vàng.

ẦM một tiếng cát bay đá lỡ, nhưng cô gái tóc vàng đã kịp thời tung người trên
không trung tránh né, sau đó lại đáp chân xuống long trảo, nương theo cánh tay
to lớn của Độc Nhãn Bạo Hùng Long mà lao lên với tốc độ không tưởng, trường
kiếm màu tím phủ đầy lôi quang mạnh mẽ đâm ra.

“ Lôi Kiếm, Giao Long Cuồng Khiếu”

Grào, một con giao long một sừng to lớn, dài hơn mười mét được ngưng tụ hoàn
toàn bằng lôi điện phá không lao ra, đâm thẳng vào phần đầu rách nát tả tơi
của Độc Nhãn Bạo Hùng Long

Bùm! Một tiếng vang sội, đầu của Độc Nhãn Bạo Hùng Long cũng vì thế mà bị đánh
lệch qua một bên, vang lên từng âm thanh xèo xèo của thịt bị cháy khét.

Liên tiếp hứng chịu hai đòn cực mạnh, Độc Nhãn Bạo Hùng Long liền tức giận bất
chấp cả thương thế trong người, cơ thể to lớn vùng dậy, gầm lớn một tiếng,
linh khí hoàng sắc bùng nổ ra bên ngoài cơ thể, hất văng tất cả mọi thứ xung
quanh nó, kể cả cô gái kia.

Độc Nhãn Bạo Hùng Long tuy rằng hai mắt đã mù nhưng vì khả năng cảm thụ mãnh
liệt đối với linh khí của thiên địa liền có thể dễ dàng định vị đại khái vị
trí của cô gái trên không trung, nó gầm lớn một tiếng, long trảo phá không
chộp thẳng đến đầy bạo lực. Chỉ cần một trảo này chộp trúng, với sức mạnh kinh
người của Độc Nhãn Bạo Hùng Long, cô gái kia chắc chắc cầm chắc cái chết.

Bị đánh bay lên không trung lại không có chỗ mượn lực, trước mắt lại có long
trảo cực đại chộp đến, vẻ mặt của cô gái tóc vàng vẫn thong dong bình tĩnh vô
cùng, không có chút giò là sợ xệch khi bản thân lâm nguy. Chỉ thấy nàng đẩy
tay chưởng một cái vào không trung, quát khẻ

“ Bát Quái Chưởng!”

Bang! Từ bàn tay của nàng, một luồng khí kình trong suốt lập tức tuông ra rồi
nổ tung, mà nàng cũng nương theo lực đẩy của vụ nổ lướt ngang người trên không
trung, hung hiểm tráng thoát long trảo gần trong gan tất.

Đồng thời cô gái đưa lưỡi kiếm màu tím xoay người nhẹ trên không trung, quét
một cái chém ra

“ Lôi Kiếm, Tam Long Xuất Hải”

Gràoooooo

Ba tiếng long ngâm đồng loạt vang lên, từ mũi kiếm của nàng, ba con lôi long
tử sắc phá không lao ra, sau đó liền xoắn lại với nhau như một mũi khoan màu
tím cường đại, mang trên người hơi thở hủy diệt đâm thẳng vào thân hình đồ sộ
của Độc Nhãn Bạo Hùng Long. Dao động linh khí toát ra từ mũi khoang này thập
phần cường đại.

Ầm, gào, mũi khoang tử sắc tuy rằng rất cường đại nhưng đâm vào cơ thể cứng
như sắc thép của Độc Nhãn Bạo Hùng Long cũng chỉ có thể đâm sâu được nữa mét,
đồng thời cũng làm cho nó liên tục lùi về sau ba bước mới miễn cưỡng dừng lại
nhưng cũng chỉ có thế mà thôi. Trên lồng ngực rậm rạp lông đen, một mùi thịt
khét nồng nặc bốc lên, máu tươi từ vết thương chưa kịp chảy xuống đã bị thiêu
đốt đến bốc hơi toàn bộ.

Cô gái sau khi tung ra một kiếm liền nhẹ nhàn hạ chân xuống đất, tay nắm tử
sắc trường kiếm lần nữa lao lên, dao động linh khí từ cơ thể nàng mãnh liệt
dân trào, cường mãnh mà bá đạo tuyệt luân.

Ngọc Phong bản thân nấp ở một góc nhỏ quan sát tận tường cuộc chiến mà cảm
khái không thôi, nhất là thanh kiếm tử sắc của cô gái, tất cả những tuyệt
chiêu cường đại của nàng đều được xuất ra từ nó.

“ Tiểu Tinh, cây kiếm màu tím kia là một thanh Linh Binh à? Ngươi có thể biết
nó đạt cấp độ nào rồi không?”

Tiểu hồ ly chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra, cười nói

“ Đúng vậy, cây kiếm của nàng chính là một thanh Linh Binh thật sự, còn cấp độ
của nó à, có mạnh hơn Vô Cực Kiếm của ngươi một tý, có tu vi khoảng Nhị Tinh
Khí Tông, vừa hợp để người có tu vi như nàng sử dụng.

Với lại những chiêu thức lôi điện kia có uy lực cực lớn phần nhiều cũng vì
được thanh Linh Binh này kết hợp tung ra. So về trình độ sử dụng Linh Binh,
người thật sự còn kém nàng rất xa a!”

“ Đúng vậy!” Ngọc Phong cũng không phản bác, sự thật đã ở trước mắt, cô gái
này thật sự mạnh hơn hắn nhiều.

Tuy rằng tu vi gần bằng nhau nhưng nếu so sánh với nàng, đến Z 11 cũng còn kém
xa chứ đừng nói chi tu vi của hắn thấp hơn nàng một khoản cách lớn.

Trong lúc hai người Ngọc Phong trao đổi thì trận chiến phía trước càng lúc
càng quyết liệt. Bở vì nguyên nhân trọng thương cùng với mù lòa, Độc Nhãn Bạo
Hùng Long không có cách gì có thể đánh trúng cô gái tóc vàng kia.

Trong khi đó đòn đánh của nàng lại chỉ có thể gây ra những vết thương nhẹ
ngang dọc khắp người Độc Nhãn Bạo Hùng Long, nhìn từ bên ngoài thì ghê gớm
nhưng thật ra lại không thể hoàn toàn kết liễu được nó.

Bất quá nếu cứ đánh theo cái đà này, có khi Độc Nhãn Bạo Hùng Long bị chết vì
mất máu và Hắc Độc ăn mòn cũng nên. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu cô gái
kia chỉ cần một chút sơ xẩy bị Long Trảo đánh trúng, mạng nhỏ sẽ lập tức không
còn.

Tương lai vô định không thể dự đoán trước được điều gì.

Lại đánh thêm một lát nữa, cuối cùng Độc Nhãn Bạo Hùng Long đã không còn kiên
nhẫn dây dưa với cô gái nữa, nó mặc kệ hắc độc hoàng hoành trong cơ thể, bạo
dẫn linh khí hoàng sắc ra bên ngoài, cái chân to lớn giẫm mạnh xuống mặt đất
hét lớn.

Vụt Vụt Vụt Vụt Vụt Vụt Vụt Vụt !

Không một chút dấu hiệu báo trước, hàng vạn gai nhọn từ mặt đất mọc lên chi
chít, to có nhỏ có đan xen nhau tua tủa khắp nơi, đến cả vị trí ẩn nấp của
Ngọc Phong cũng có vô số gai nhọn mọc lên làm hắn bất đắc dĩ phải nhảy lên
không trung, lộ mặt ra ngoài.

Cô gái tóc vàng đang định tiếp tục công kích cũng như thế, bắt buộc phải nhảy
lên không trung để né tránh. Nhưng sau đó một vấn đề nan giải liền xuất hiện,
nhảy lên rồi phải đáp xuống ở đâu? Bởi vì khắp mặt đất giờ đây toàn là gai
nhọn chi chít, hơn thế nữa là cứ phá nát một cái gai lại có hai cái khác mọc
ra, không có bất kỳ chỗ trống nào cả.

Đối với chuyện này Ngọc Phong cũng thật sự là đau đầu, hắn chỉ có thể cố gắn
đu bám vào một cái cọc cao nhất, giữ người lơ lững trên không trung tránh xa
đám gai nhọn chi chít bên dưới, tư thế đúng là rất bất đắc dĩ. Hắn lúc này xem
như tay chân đều bị trói buộc, muốn chiến đấu cũng không thể được.

Ngược lại với dáng vẻ chật vật, khó khăn của Ngọc Phong, cô gái tóc vàng đối
với những cây gai nhọn quỷ dị này chỉ hừ lạnh khinh thường, hai tay trên không
tung tung bay kết ấn.

“ Lôi Dực Thiên Điểu!”

Từ phần lưng của nàng, một đôi cánh đại bàng bằng lôi điện bổng nhiên vụt ra,
đập nhẹ nhàn vài cái liền nâng đỡ cơ thể của nàng bay lượn dễ dàng trên không
trung.

Với thuật khí Lôi Dực Thiên Điểu này, cho dù nàng chưa đạt đến tu vi Khí Tôn
vẫn có thể bay lượn tự nhiên trên bầu trời, hơn nữa tốc độ phi hành cũng không
hề chậm. Chỉ có điều thuật khí này rất ngốn linh khí cho nên nếu không đến lúc
cấp bách, nàng tuyệt nhiên sẽ không sử dụng.

Với lượng linh khí tích trữ còn lại, nàng nhiều nhất cũng chỉ có thể phi hành
liên tục trong khoản mười phút, nếu trong năm phút tiếp theo mà vẫn không thể
giết chết được con ma thú này, nàng cũng chỉ có nước quay đầu bỏ chạy mà thôi.

Nghĩ là làm, cô gái tóc vàng vũ đôi lôi dực bay vút lên trời cao, hai tay kết
ấn, tử kiếm chỉ thương khung, quát lớn

“ Lôi Kiếm, Hủy Diệt Thương Khung!”

ẦM! ẦM! ẦM!

Theo sau tiếng quát, cả bầu trời liền rền vang tiếng sấm khủng bố như hô ứng
với lời kêu gọi của nàng, thiên khung bổng chốc giăng đầy mây đen, lôi điện từ
sắc chớp động như thiên long quần vũ trên bầu trời, bơi lội trong biển mây mù
u ám.

Nhìn thiên khung rung động bởi những tiếng thét gầm, cô gái tóc vàng ánh mắt
tóe ra lôi điện tử sắc, trường kiếm màu tím mạnh mẽ hướng Độc Nhãn Bạo Hùng
Long bổ xuống quát lạnh “ giết!”

ẦM! ẦM! ẦM! ẦM! ẦM! ẦM! ẦM! ẦM!

Trong phút chốc cả bầu trời như bị muộn trong một màu tím bất tận, hàng trăm,
hàng ngàn tử lôi sấm sét nối đuôi nhau oanh tạc mặt đất, gây nên từng tiếng
động kinh thiên.

Mà kẻ hứng chịu nhiều tia sét nhất cũng là kẻ có thân hình lớn nhất, Độc Nhãn
Bạo Hùng Long bị cơn mưa sấm sét gián xuống đầu mà điên cuồng kêu gào, cả thế
giới lúc này như một lò than, mà nó đang từ từ bị lò than đó thiêu rụi, cảm
giác như cả cơ thể bị xé thành ngàn mảnh, đau đớn khôn cùng.

Lân phiến xanh lam cứng rắn vô bì trên cơ thể Độc Nhãn Bạo Hùng Long liên tục
rơi xuống như lá rụng mùa thu, cơ thể to lớn cháy khét đen sạm một mảnh ghê
rợn. Mà cùng với đó, vô số gai nhọn được nó tạo cũng bị tử lôi sấm sét phá nát
không còn một mảng.

Roẹt!

Đột nhiên từ trong cơn bão sấm sét tử lôi, một cột sáng trắng tuyết từ sâu
dưới mặt đất phóng thẳng lên trời cao, xuyên qua đám mây lôi điện tiếp nhận
thương khung. Mà trong luồng ánh sáng tuyết trắng này, một gốc cây nho nhỏ
đang lơ lững trôi nổi bên trong.

Gốc cây này chỉ nhỏ bằng nắm tay người trường thành, toàn thân chỉ có duy nhất
một chiếc lá hai màu đỏ trắng xen kẻ, bên trên phiến lá mọc ra một bông hoa
màu trắng với ba cánh hoa mà trên mỗi cánh hoa lại ẩn chứa một giọt sương long
lanh trong suốt, tựa như tất cả tinh hoa của thiên địa đều được ngưng kết bên
trong giọt sương nhỏ bé này.

Gốc cây vừa xuất hiện, Độc Nhãn Bạo Hùng Long ngay lập tức bỏ qua vô số tử sắc
sấm sét đang đánh lên người, không chút phòng bị, bất chấp tất cả lao thẳng
đến vị trí của gốc cây, dường như nó rất khao khát có được gốc cây kỳ lạ kia.

Trong sạch và thuần khiết, đây là tất cả những gì Ngọc Phong cảm nhận được từ
gốc cây bất thình lình xuất hiện.

Trong khi đó, bên cạnh hắn, tiểu hồ ly Tinh Tinh lại biểu hiện vẻ mặt ngạc
nhiên vô cùng, nàng hét lớn vào tai Ngọc Phong

“ Tiểu Phong, đây chính là Ngọc Tiên Dịch Thảo vừa mới thành thục, ngươi mau
giết con Độc Nhãn Bạo Hùng Long trước khi nó chiếm lấy gốc Ngọc Tiên Dịch
Thảo, nếu không nó mà ăn được loại thảo dược này thì sẽ lập tức tiến hóa thành
ma thú cấp 6 đấy, không đùa được đâu”.

“ Được, tiểu Tinh, cho ta mượn sức mạnh”

Ngọc Phong tuy vẫn còn rất nghi hoặc nhưng từ câu nói gấp gáp của Tinh Tinh,
hắn cũng biết đây không thể là chuyện đùa, cứ làm trước đã rồi nói sau.

“ Tất nhiên rồi, ngươi nhận lấy” Tinh Tinh lập tức đồng ý, lập tức quán chú
năng lượng đi vào cơ thể Ngọc Phong, trong chớp mắt nâng tu vi của hắn lên
thành Ngũ Tinh Khí Tông.

Ngọc Phong nhận được sức mạnh, đôi mắt lóe lên ánh bạc, một đầu tóc dài bạch
kim phất phơ trong gió, cả cơ thể tỏa ra từng dòng linh khí bạch sắc vô cùng
tinh thuần, tay phải lấy ra Vô Cực Kiếm, chân đạp mặt đất lao lên.

Liên tiếp chém ra ba đại chiêu vào không trung

“ Gia Trọng Vô Hình Đoạt Mệnh Trảm!”

“ Gia Trọng Vô Hình Đoạt Mệnh Trảm!”

“ Gia Trọng Vô Hình Đoạt Mệnh Trảm!”

.......................~.~......................


Bất Tử Nhãn - Chương #181